Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Trỗi Dậy

vUZWA42677

Chương 114: Ra khơi.

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 114: Ra khơi.


Mất đi sự duy trì của sáu con mắt nên kiến mối lại một lần nữa bị mù gần như hoàn toàn nhưng các giác quan còn lại đã cho nó quá đủ thông tin rồi, khứu giác cho nó biết mùi của khí trời trong gió cùng mùi ẩm mốc của gỗ ngay lân cận.

Vị trí ngồi của hai người kia là ghế đầu tiên bên tay phải là tay trái, căn bản là ngay sát chủ tọa, kiến mối không rõ là bản thân có chọn vị trí có hơi xa quá hay không nhưng VI có dặn là không nên chủ động tiếp cận quá gần với những kẻ chưa gặp lần nào nên với cô ta thì đây là một vị trí đủ an toàn.

Trong khi thân xác vẫn đang trong trạng thái ngủ ở Dungeon của hang kiến thì ý thức của kiến mối đã được chuyển dịch tới một nơi nào đó bên kia vách ngăn, một nơi được bao phủ bởi một lớp sương mù huyền ảo dày đặc.

Theo sau đó là tiếng bước chân của hai kẻ nào đó từ bến cảng lên trên boong tàu, cả hai đều là chủng tộc nhân hình, hơn cả mùi của bọn họ lộ ra rõ hơn là tên chủ tọa kia, một trai một gái, trai tầm ngưỡng 24 đến 25 tuổi, có mù máu me thoang thoảng trên người và cực kỳ nặng mùi gió biển.

Tuy không thể cảm nhận thông qua xúc giác nhưng với những thông tin tạm có được thì kiến mối có thể xác nhận được rằng gã đàn ông có một vết sẹo khá dài tại bên mắt phải cùng tráng, hơn cả là một kẻ có lòng tham cùng khí chất vương giả. (đọc tại Qidian-VP.com)

Những công việc, thứ mà bắt buộc những công nhân phải lênh đênh trên biển nhiều ngày, thậm chí là nhiều tháng trời như công nhân dàn khoan dầu, chiến sĩ biển đảo thường ít nhiều nguy hiểm hơn trên cạn và từ đó rủi ro nghề nghiệp cũng sẽ cao hơn rất nhiều.

Kiến mối rất vô tri nhưng lúc bình thường thì nó quá cực đoan về cách nhìn nhận của mình với mọi thứ diễn ra xung quanh còn trong chương này thì cô ta đã trở nên tò mò và cũng gần gũi với mọi thứ hơn, thái độ cũng đã năng động lên rất nhiều chứ không trơ như trước nữa.

Vòng 1 lồi ra kha khá dù nó chẳng quan trọng lắm, vòng 2 thon gọn, có vẻ như cơ thể này hơi gầy, so với tỷ lệ 3 vòng của các Fomor thì nhìn mỏng manh quá sức và vòng 3 đầy đặn, cái này thì kiến mối chẳng biết để làm gì?

Cơ thể như vậy phù hợp trong các dạng chiến đấu tốc độ, nếu to thì phải lực lưỡng luôn chứ kiểu như thế này thì kiến mối đúng là không biết dùng để làm gì thật, cảm tưởng cái cơ thể này được sinh ra là để dùng cho mục đích khác.

So với cơ thể này thì kiến mối thích cơ thể của cô gái bên kia hơn, thon gọn, hai mặt như một hơn cả còn nhỏ nhắn nên nếu luyện tập tốt thì sẽ có thể di chuyển rất nhanh hệt như các Goblin trong môi trường rừng rậm vậy.

Phần tất chân cũng có một đoạn giây nhỏ để cài vào bộ đồ lót bó sát ở phía trên nhưng bởi vì như đã nói đấy, chân của kiến mối hơi mập nhưng không hiểu vì sao nhìn vào lại cảm thấy có gì đó "trưởng thành" đến lạ thường. (đọc tại Qidian-VP.com)

Có thể thấy được địa vị của cô gái này là rất cao, thậm chí có thể nói là thiên kim tiểu thư nhưng có vẻ như vẫn chưa trải qua sự đời, miệng vẫn còn ngâm nga những câu hát vô nghĩa hoặc nói đúng hơn thì kiến mối không hiểu cô ta đang nói cái gì.

Dù sao không có mắt thì kiến mối cũng chẳng thấy gì quá nhiều cả, tất cả đều tới từ những phán đoán cơ bản cũng như khả năng mường tượng của nó nhưng có vẻ như kẻ đó cũng bất ngờ trước sự xuất hiện của nó nên nhịp tim có hơi tăng lên một đoạn.

Tạm thời thì thông qua các giác quan được tăng cường cùng ký ức sẵn có thì kiến mối đã đại khái phác họa được khung cảnh xung quanh rồi, một con thuyền gỗ khá lớn, chắc là một con thuyền buồm với 3 cột buồm.

Kiến mối đã thử kiểm tra rồi, nó không thể sử dụng bất cứ thứ gì kể cả vô hạn hay sáu con mắt tại vùng không gian này nhưng ít ra thì nó vẫn cảm nhận được môi trường xung quanh thông qua các giác quan thông thường.

Về phần trang phục thì cơ thể này đang khoác lên mình một bộ sườn xám để lộ ra ô cửa sổ từ ngang phần nách đến ngực, cái cửa sổ này đặc biệt lớn do vòng 1 của kiến mối có hơi bị quá cỡ, thậm chí phần dưới khe ngực cũng được cắt thành hình thoi nên nhìn cực kỳ thiếu vải.

Về phần cô gái kia thì không hiểu vì sao nhưng kiến mối cảm nhận được ánh mắt có chút chờ mong đến từ cô ta, thậm chí cô ta đôi khi còn nhìn lại bản thân rồi thở dài hay gì đó, căn bản thì kiến mối không hiểu được chuỗi hành động này nên có đôi chút tò mò về nó.

Theo âm vang phản lại thì con thuyền này có đâu đó khoảng 5 tầng, tầng boong tàu trên cùng xuống 3 tầng được trang bị những khẩu đại bác thần công ở những thế kỷ trước và tầng dưới cùng là nơi cất chứa đồ vật.

Về phần tóc tai thì kiến mối có một bộ tóc khá dài, thả xuống thì chắc phải chạm cả đất dù cho cơ thể này cao phải đâu đó hơn 1m72, theo như những thông tin mà kiến mối biết được về chính cái cơ thể này thì tóc của cô ta hiện tại là màu tím nhạt.

Đôi mắt màu của kiến mối màu vàng nâu, nó không đặc biệt như của King Goblin hay Olivia nhưng lại rất hợp khi đi cùng với bộ trang sức toàn ánh vàng của cô ta, về căn bản là cô ta cực đẹp theo thẩm mỹ quan của các chủng tộc nhân hình.

Nhìn rất ra vẻ một quý ông, có điều kiến mối đánh giá chủ tọa vào kiểu dễ biểu lộ cảm xúc, bởi vì từ đầu đến giờ cô ta vẫn cảm nhận được ánh mắt có đôi phần rợn người của chủ tọa, tuy không đến mức ghét bỏ nhưng vẫn đủ để cho cô ta có ấn tượng đầu tiên đủ xấu.

Thật kỳ lạ vì con người theo những gì mà kiến mối biết thường luôn tránh đi những thiên tai trên biển, thậm chí đến tận thời hiện đại rồi bọn họ vẫn dùng những cách thuộc về duy tâm để cầu mong bản thân có thể vượt qua được.

Thị giác tuy gần như biến mất hoàn toàn cũng như mất đi những khả năng phụ trợ đến từ vô hạn nhưng kiến mối không phế đến mức bị phụ thuộc hoàn toàn vào mấy thứ đó, đúng hơn thì có chúng mọi chuyện sẽ ổn thỏa hơn còn không thì phải đi lại xung quanh để đánh giá tình hình. (đọc tại Qidian-VP.com)

Thậm chí kiến mối còn cảm thấy bối rối về hình dạng này nhất là khi cô ta còn cảm nhận được ánh nhìn nhòm ngó của những kẻ còn lại nữa, với hai gã đàn ông thì chủ tọa có vẻ như bị choáng ngợp bởi vẻ đẹp của cô ta còn tên còn lại thì bị lay động nhưng cũng chỉ đưa ra một vài hành động tán thưởng rồi lại cố tình lơ đi.

Theo như kiến mối biết thì có vẻ như vòng 3 đầy đặn theo quan điểm của con người là phù hợp để sinh con hay gì gì đó, kiến mối không hiểu vì chung quy nó là một con kiến, thậm chí nó còn chẳng phải kiến chúa và đương nhiên là nó cũng không muốn hiểu về mấy chuyện đó.

Thật may khi có bộ đồ lót bó nhưng thực sự thì kiến mối cảm thấy nó cũng chẳng che được gì quá nhiều cả, thiết kế thực sự rất kỳ cục, thà như các Goblin thì là vì nghèo đói nên không đủ vải che thân chỉ đắp được mỗi cái hố nhưng trang phục này rõ ràng là được thiết kế để nhìn hở nhất có thể.

Chắc khoảng đâu đó gần 5m với khoảng 22 ghế, nó được đặt ngay chính giữa boong tàu và ngồi chễm chệ tại chiếc ghế chủ tọa là một kẻ nào đó, theo như mùi thì có vẻ như là đực, là chủng tộc nhân hình.

Tuy chưa lần nào tiếp xúc với mấy thứ này nhưng trong quá trình đạt tới sự giác ngộ thì kiến mối đã thấy qua những viễn cảnh này rồi, đó là một chiếc thuyền, có vẻ như nó đang được neo lại tại một bến cảng cũ kỹ nào đó và ngoài biển khơi đang động, có vẻ như trời đang có bão.

Nhưng trong chương này thì từ cô ta được sử dụng vào để nhấn mạnh trạng thái tinh thần của kiến mối hiện tại, nó đã trở thành cô ta, một thứ gần gũi hơn và cũng sống động hơn là một vật khó lòng mà có thể hiểu hay tác động vào được.

Một trọng tâm cơ thể thật kỳ cục, hơn cả còn bị mỏi vai rồi khi di chuyển thì cứ bị nảy lên nữa, đau hết cả lưng, dù chỉ mới sở hữu cơ thể này được đâu đó khoảng chục phút ngắn ngủi nhưng kiến mối đã cảm nhận được sự bất tiện đến khó tin của nó rồi.

Chương 114: Ra khơi.

Nhưng theo cảm nhận của kiến mối thì trọng tâm của cơ thể này khó điều khiển thật, thà điều khiển bộ giáp có phương thẳng đứng hoặc cơ thể gốc có phương nằm ngang còn đơn giản hơn, đây phần ngực cứ bị nặng rồi nghiêng ra trước còn phần hông thì cứ bị nhô lên.

Nó được búi củ tỏi lên nhưng vì quá dài nên chỉ búi được một đoạn, đoạn còn lại vẫn được thả dài đến tận ngang phần eo có thừa, phần tóc búi được đính lại bởi một cây trâm bằng ngọc tuyệt đẹp, căn bản là loại khoáng vật đẹp nhất mà kiến mối từng thấy.

Thậm chí vị trí này còn hở đến mức độ gió thổi vào đây thì kiến mối còn cảm nhận được gió lẻn vào trong phần khe ngực, không biết tại sao phần này lại được thiết kế như vậy nhưng hình như không có áo ngực thay vào đó là một bộ đồ bó màu đen che đi những phần cần che.

Còn về chủ tọa thì đó là một bộ đồ comple với hai màu chủ đạo là xám cùng đen bình thường, bên cạnh với đó còn có thêm một cái áo khoác vai cỡ nhỏ, trang phục nhìn sơ qua cũng thấy rõ có xuất nguồn từ giai đoạn cách mạng công nghiệp lần thứ nhất.

Không còn tịnh tiến vô hạn giúp kiến mối vững tâm nữa thay vào đó là một kiến mối sống động hơn dưới thân phận của một cô ta, nếu Mariana dùng góc nhìn cao cao tại thượng để coi nó như là cô ta thì hiện tại nó mới thực sự là cô ta.

Đúng hơn thì là bởi vì đã mất đi vô hạn cùng những thứ cần thiết khác rồi nên kiến mối hiện tại không còn đủ khả năng để suy luận ra một thuật toán có độ phức tạp cực kỳ cao như vậy nữa, nhất là khi nơi này cũng không hợp lý lắm.

Việc này khiến kiến mối có ít nhiều sự tò mò về bọn họ cũng như việc tại sao cô ta lại xuất hiện ở đây trong khi đang cố gắng tìm kiếm câu trả lời cho câu hỏi mà cô ta đang theo đuổi, thật đáng tiếc là dù cho đã vượt qua vách ngăn đi chăng nữa thì cô ta cũng chẳng nhận được đáp án cần thiết.

Ngay lúc này đây những người còn lại vẫn đang tiếp tục bàn tán về một chủ đề gì đó bằng một loại ngôn ngữ nào đó mà kiến mối chẳng hề hay biết tới nên về căn bản thì cô ta vào lúc này đến tư cách dự thính cũng chẳng có.

Phần eo cũng được bó sát lại nhưng so với những gì mà kiến mối biết thì đáng lý ra phần chân phải kín hơn mới phải, đây nó chỉ là hai mảnh vải trước sau, chúng dài đến ngang cổ chân nhưng lại nhỏ đến mức độ khi kiến mối đi giang hai chân ra thì nó chẳng che nổi được phần đùi và để lộ ra phần đồ lót ở bên trong.

Ngoài ra thì trên phần còn có một vài những loại trang sức khác, có chúng phụ họa đi cùng thì nét đẹp của kiến mối lại càng thêm cao quý hơn cả, phần tai của cô ta cũng có hơi nhọn ra giống với của Mariana vậy.

Ngoài ra thì hình dạng hiện tại của kiến mối là một người phụ nữ(?) tuy kiến mối không rõ cảm mỹ quan của loài người lắm nhưng theo như những gì mà nó được biết từ trước thì cơ thể này của nó có thể được xếp vào hàng nóng bỏng.

Mà không hiểu tại sao nhưng kiến mối lại cảm thấy chức năng duy nhất của hai mảnh vải này chắc là để che đi phần phần thịt của xương cùng là chính chứ vì vòng 3 của cơ thể này thực sự hơi đáng quan ngại nên chúng cũng chẳng che được cái gì nhiều cả.

Phòng của thuyền trưởng thì nằm dưới bánh lái, về căn bản thì kiến mối cũng không quá rõ về mấy thứ như cấu tạo của thuyền hay liệu chuyện nó đẹp hay xấu gì đó lắm vì thứ duy nhất thu hút được nó hiện tại là một cái bàn dài.

Loại khoáng vật đẹp nhất được chạm trỗ bởi thợ thủ công giỏi nhất đã tạo ra một chiếc trâm hoàn mỹ nhất, ánh vàng phát ra từ nó, những họa tiết được khắc họa tỉ mỉ của nó càng tôn lên vẻ cao quý của kiến mối. (đọc tại Qidian-VP.com)

Quá thật đôi khi lại chính là giả, với một kẻ đã đạt tới được sự giác ngộ như kiến mối thì đương nhiên là cô ta có thể nhận thức được điểm này, như vậy thì nói theo một lý nào đó nơi này cũng là một tồn tại giống với lãnh địa vậy.

Nói đúng ra thì kiến mối hiện tại vẫn vô tri nhưng cô ta hệt như một đứa trẻ vậy, hứng thú với những thứ xung quanh nhưng không vì đó mà quên đi những kinh nghiệm, tri thức trước đó, thay vào đó chúng được cô ta vận dụng vào để giải đáp được chính sự tò mò của bản thân.

Thính giác cho kiến mối biết về tiếng v·a c·hạm của hai thứ gì đó, vị giác cho nó biết về vị mặn lẫn trong gió cùng xúc giác cho nó cảm giác chính xác nhất về những thứ mà nó đang chạm vào, sau một hồi suy đoán thì nó đã biết được việc bản thân đang ở đâu.

Hơn cả từ trước cho đến nay thì chỉ có mỗi Mariana gọi kiến mối là cô ta, tức ám chỉ mối quan hệ xét về mặt giới tính và hiểu rõ hơn, đây là cách xưng hô mà đến cả Deep Ones đã g·i·ế·t Fomor Spell King trong quá khứ hay thậm chí là Willer cũng không dám dùng.

Đúng hơn thì kiến mối cảm nhận được màn sương này có cái gì đó không đúng, hay thậm chí là tất cả mọi thứ xung quanh đây đều như vậy cả, tuy thông qua mọi giác quan thì cô ta biết được mọi thứ rất thật nhưng cô ta vẫn biết rõ nơi này là giả.

Tất cả là bởi vì bọn họ sợ hãi đại dương, đúng hơn là đại dương vào những lúc như thế này, nhiều người trong số bọn họ còn chẳng tin vào những thứ tâm linh nhưng đến cuối cùng thì bọn họ trước khi khởi hành vẫn chọn cách tin vì đó là thứ duy nhất mà bọn họ có thể làm vào thời điểm đó.

Lý do tại sao kiến mối lại chuyển từ nó thành cô ta thì phần nhiều là vì vứt bỏ được thân phận của việc là một con kiến, sự giác ngộ mà nó theo đuổi là ngã tức bản tâm nên cũng dễ hiểu khi nó quá cực đoan về việc bản thân là một con kiến nhưng hiện tại thân phận đó đã được gỡ bỏ, thậm chí vô hạn cũng đã biến mất.

Khá giống King Goblin nhưng có vẻ như trải đời hơn nhưng lại không nồng bằng, còn về phần phụ nữ thì khá trẻ, mùi thịt tỏa ra rất thơm, có vẻ như tầm ngưỡng 14 đến 16 tuổi, cơ thể sạch sẽ, sử dụng loại nước hoa cùng trang điểm đắt tiền, sức phẩm cùng quần áo trên người cũng toác ra cái mùi đó.

*Lưu ý: kiến mối trong chương này khác với kiến mối lúc bình thường, cô ta tò mò và thể hiện ra rất nhiều mặt cảm xúc khác nhau, hơn cả là còn có thể âm thầm đánh giá kẻ khác nhưng đến cuối cùng vẫn chỉ dừng lại ở ngưỡng nội tâm.

Màu sắc chủ đạo của cô gái kia là màu vàng, chỉ là gương mặt của cô ta bị che phủ bởi một lớp sương mờ ảo nên không thấy rõ được, đúng hơn thì ai xuất hiện trên con thuyền này đều như vậy cả nên kiến mối dù có thị lực trở lại thì vẫn chẳng thấy được mặt thật của bọn họ.

Đến lúc này thì tiếng chuông liên hồi cũng đã dừng lại, kiến mối cảm nhận được rất rõ việc neo của con thuyền này đã được kéo lên và đã tới lúc nó được ra khơi rồi, chỉ là cô ta cũng không rõ vì sao lại chọn thời điểm như thế này để làm việc đó.

Đúng lúc này thì chiếc chuông cũng bắt đầu vang lên, có vẻ như đã tới giờ khởi hành rồi, tuy không quá hiểu lắm nhưng kiến mối đã chọn đại một ghế trong số 21 ghế còn lại, tránh cái ghế đối diện với chủ tọa các thứ xong thì cuối cùng nó đã ngồi vào ghế số 5 bên tay phải. (đọc tại Qidian-VP.com)

Ngoài ra thì cơ thể này còn mang tất chân màu đen được kéo tới hơn phần đầu gối một chút chứ chưa chạm tới được phần đùi vì đùi của kiến mối thực sự rất béo, chắc chắn là đôi tất chân bó sát này không vừa được đâu.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 114: Ra khơi.