Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Trỗi Dậy

vUZWA42677

Chương 154: Bông tuyết.

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 154: Bông tuyết.


Chương 154: Bông tuyết.

"Ta làm sao mà đích thân trải qua được? Lúc đó ta thậm chí còn chưa tồn tại bởi vì sau khi ngươi c·h·ế·t và được đám tử linh pháp sư nhặt về rồi sống dậy thì ta mới chính thức xuất hiện, chuyện của ngươi đâu có liên quan đến ta?"

"Có liên quan! Ngươi chính là ta, đừng chối bỏ điều đó!"

Phải, trời rất lạnh, khung cảnh mở đầu và kết thúc, khung cảnh nghèo khổ nhất hay thậm chí là khung cảnh thất bại trong trận đọ phép vừa rồi với Mage Skeleton, tất cả đều có một điểm chung là đều rất lạnh lẽo từ băng cùng tuyết, cả 5 phép được anh ta lôi ra sử dụng đều là của thuộc tính băng cả.

".... ngươi có thể hô biến ra phần bỏng ngô lúc nãy được không? Ta vẫn còn đang ăn dở."

"Sai lầm, cơ thể của ngươi đã sớm không còn là của ngươi nữa, ký ức của ngươi chỉ là một phần trong ký ức của ta, đó mới chính là sự thật."

Có thể đặc tính Core of Heat trông khá là đần độn và gần như vô tác dụng trong trận đấu giữa Enraged Gorilla với Ytus nhưng sự thật thì bất cứ lãnh địa nào cũng sẽ tương tự như vậy mà thôi, ngoại trừ mấy cái đủ mạnh để vượt qua được bản chất của chủng High Octorp trong giai đoạn hiện tại.

Ấy vậy mới thấy được tầm quan trọng của việc gặp được một thầy giỏi như Fomor Spell King Skeleton là quan trọng đến mức độ nào, nếu như Hugh năm xưa gặp được một người dẫn lối chỉ được 1/1000 của ông ấy thôi thì mọi chuyện đã quá khác so với hiện tại rồi.

Nếu không bán được thì chủ nô cũng chẳng thiệt hại gì, bỏ ra một khoảng tiền nuôi tới 5 tuổi rồi bán lại cho các đấu trường hoặc các thương nhân có các mối quan hệ có liên quan cũng được một đống tiền rồi.

Điểm lạ ở đây là khi Hugh nhỏ bé kia biết rằng tuyết đã rời thì nó lại chủ động chạy ra khỏi chuồng ngựa trong tình trạng cực kỳ lạnh lẽo cùng đôi chân đỏ rần vì bị bỏng lạnh chỉ để có thể cười đùa với đống tuyết đó.

Và cũng thật quá dễ hiểu khi hành động đầu tiên sau khi không nói được nỗi nữa của một đứa trẻ đó là thể hiện cảm xúc của mình, bình thường thì chúng sẽ khóc nhưng với một đứa trẻ tự coi bản thân là một người lớn mang trọng trách trên người như Hugh thì ma thuật lại là cách mà nó bộc lộ cảm xúc của mình.

Có điều dù như thế nào đi chăng nữa thì Hugh cũng phải cảm thấy biết ơn về người đàn ông vô gia cư này bởi vì nhờ ông ta mà trong 2 tuần lạnh lẽo cuối cùng trước khi lập xuân kia cậu ta mới giữ được mạng và cũng chính ông ta đã đưa cậu ta vào trại nô lệ tập trung, nơi mà cậu ta sẽ được một ma pháp sư để ý tới vì tài năng ma thuật tiềm ẩn trong người mình dù vẫn còn chưa đầy 5 tháng tuổi.

"Haha, sai rồi." Mage Skeleton cười nhẹ rồi đưa bàn tay xương xẩu của mình ra đón lấy một bông tuyết lạnh giá đang nhẹ nhàng rơi xuống, nó chạm vào phần xương bàn tay của anh ta rồi lại nhanh chóng tan thành giọt nước lạnh buốt chạy dọc tới phần xương cổ tay rồi rơi thẳng xuống mặt đất.

Về bản chất thì lãnh địa mặt trái chưa chắc đã mạnh nhưng về độ kỳ quái chắc chắn là thuộc vào nhóm trên, đương nhiên điều này không có nghĩa là đặc tính sẽ mạnh, về căn bản thì nó cũng giống như việc cùng là một kỷ lục cấp thế giới nhưng một cái là chạy bộ danh giá còn một cái là cực kỳ ngớ ngẩn như tốn bao lâu để chìm vào ngủ sau khi đặt đầu xuống gối vậy.

Nhờ vậy nên mọi thứ đều sẽ được tối ưu hóa lại từ trận pháp đến niệm chú sang tới cả hao tổn đầu vào cùng khuếch đại kết quả tại đầu ra, Mage Skeleton không làm được như vậy nhưng ít ra thì về cơ sở thì anh ta cũng khá là tự tin.

Nhưng quả đúng là chỉ tính riêng cái khả năng xuyên qua lớp bảo vệ của lãnh địa khác từ đặc tính của lãnh địa mặt trái thôi cũng đã quá đủ để khiến lãnh địa mặt trái trở thành một trong số ít những lãnh địa kỳ quái rồi.

Lúc đó đời của Hugh đã chính thức thăng hoa bởi vì quả cầu ma thuật đo ra được việc cậu ta có tiềm năng rất lớn với ma thuật, thậm chí trong lịch sử cũng chỉ có những pháp sư 7 vòng các thứ thì mới đạt tới mức độ này.

Huống hồ mảng ma thuật thuộc tính hỏa là mảng mà Hugh tài năng nhất nữa, quả đúng là tâm đã c·h·ế·t thì không còn thứ gì có thể cứu vãn lại được nữa, chậc chậc, đáng tiếc cho một kẻ từng có thể đạt tới 10 vòng.

Chỉ là Hugh là Hugh, cậu ta đến cuối cùng cũng không phải là Mage Skeleton nên dần rơi vào sự trụy lạc và c·h·ế·t như một con c·h·ó rách tại trên lền đường của một con đường khá đông người qua lại mà chẳng nhận ra hay để ý tới.

Đống rơm đã được thay thế bằng cái giường êm ái, ấm cúng, mềm mại nhất, chuồng ngựa đã được thay thế bằng căn phòng sang trọng nhất, v.v nhưng đến cuối cùng thì chẳng phải Hugh cũng chỉ có một mình hay sao?

"Đây chính là lý do, tại sao ngươi lại thấy tuyết lại mang tới cho ngươi sự tuyệt vọng? Ngươi đâu có nhớ về cái đêm bị bỏ rơi kia? Cảm giác của ngươi khi c·h·ế·t trên cái lề đường đó thực sự là sự lạnh giá ư hay chính là sự vô dụng của chính bản thân ngươi?

À không, so với năm 7 tuổi thì giờ đây Hugh đã phải gánh vác quá nhiều thứ dù chỉ mới có hơn 10 tuổi, thật nghiệt ngã, nhưng như đã nói, với Mage Skeleton thì đây thật sự là một bộ phim khá buồn tẻ so với những thứ mà anh ta đã xem qua cùng các cư dân tại Dungeon của hang kiến.

Mặc dù nơi này được trang bị rất hiện đại, nó khá giống với một rạp chiếu phim trong mô tả của VI, các hàng ghế cùng một bức màn chiếu khổng lồ và ở đằng sau là một cái máy chiếu phim kiểu cũ đã được cài một bộ phim cuộn trong đó.

"Hối tiếc cuối cùng của Hugh•Golysser đó chính là khi cậu ta nhìn vào bông tuyết rơi trên chóp mũi mình rồi nhớ lại những ký ức ngày trước, về cái ngày mà cậu ta hy vọng rằng ngày nào tuyết cũng sẽ rơi khắp bầu trời.

Câu chuyện được bắt đầu với thứ ký ức mà Mage Skeleton còn chẳng nhớ là mình có nó, một người phụ nữ mang theo mình một cái giỏ chứa một đứa bé rồi đặt nó trước cửa của một cái cô nhi viện vào một đêm tuyết rơi.

Dù là mặt nào đi chăng nữa thì mặt này của kiến mối thật ra cũng rất đáng yêu, công chúa vì ảnh hưởng bởi nhiều tác nhân khác nhau nên cô ta không nghĩ rằng bản thân sẽ để ý đến một khác giới nào đó trong bất cứ điểm thời gian cụ thể nào cả.

Về căn bản thì ai cũng biết về đối tượng giàu có nhất trong Dungeon của hang kiến hiện tại rồi, Smith Lord Skeleton là kẻ nắm trong tay cả một ngành công nghiệp rèn đúc cũng như nghề thủ công, may mặc các thứ do lão đã chủ động liên doanh nhiều mảng lại vào có xưởng rèn của lão.

Tất cả là bởi vì cậu bé Hugh không đủ ăn và cũng chỉ có tuyết mới là thứ duy nhất mà cậu bé có thể ăn mà không bị bất cứ ai phàn nàn về chuyện ăn quá nhiều cả, tuyết đã từng là thứ quan trọng nhất với Hugh.

"Im mồm! Đừng nói như kiểu ngươi không đích thân trải qua những chuyện kia!"

"Mà ngươi biết tại sao ta lại được sinh ra hay không?" Mage Skeleton đang nói về những hối tiếc của Hugh•Golysser vào khoảnh khắc cuối đời, thứ đã trở thành oán niệm để sinh ra anh ta của hiện tại.

Sau khi tiến nhập ma tháp thì cũng chỉ mất có hơn nửa năm để trở thành ma pháp sư hai vòng, tốc độ này căn bản là đến pháp thần được ghi chép trong truyền thuyết cũng phải cúi đầu bái lạy, một thiên tài quá kinh khủng.

Không, không thể trách những người qua đường được, rõ ràng Hugh•Golysser vào lúc đó đã là một ma pháp sư rồi, tuy kẹt ở ngưỡng 2 vòng tới tận khi c·h·ế·t nhưng vẫn có thể dùng những phép cơ bản như Ember được.

Khác với bao khởi đầu khác, vào cái đêm đó chẳng ai đi từ trong cô nhi viện ra để mang đứa bé vào cả, thay vào đó thì cậu bé trong giỏ kia lại được một người ăn mày đi ngang qua đó rủ lòng thương hại rồi mang đi.

Đống Ice Shards/mảnh vỡ băng rất dễ dàng đập tan cái Fire Ball hai lớp mà Hugh thi triển ra kia và Mage Skeleton lại phải tiếp tục chờ thêm một lúc nữa để Hugh có thể hồi phục cũng như tung ra được đòn phép thứ hai.

Câu trả lời thật quá đơn giản, khởi đầu cùng kết thúc không quan trọng bởi vì ngươi không nhớ về khởi đầu và cũng chẳng chú tâm đến nó tại kết thúc, hãy nhớ lại đi, tuyết với ngươi thực sự mang ý nghĩa nào trước khi được nhận nuôi bởi gia tộc Golysser."

Trên thực tế thì khoảng thời gian trước khi rời đi thì vây xung quanh nữ tư tế cũng có một cặp chim "non" khá kinh khủng, chồng là kẻ mà gia đình bà ấy phải mang một ân tình rất lớn, hình như lúc lên lễ đường vị kia cũng chỉ mới 12 hay 13 tuổi gì đó.

Sau khi bộ phim kết thúc thì tất cả đều biến mất, kể cả bịch bỏng ngô mà Mage Skeleton đang ăn dở, phần nước thì đã uống hết rồi nhưng nếu biết trước thì anh ta đã sớm đớp hết, dù sao không biết bao lâu nữa thì mới có thể nếm được mùi vị như thế này.

Chỉ là kiến mối cũng đang tự đặt cược với chonhs mình, cô ta đặt cược rằng sự lựa chọn lẫn mối liên kết giữa cô ta cùng Sylva đại thụ là đủ lớn để vượt được qua tính hiệu quả mà đặc tính của lãnh địa mặt trái mang lại.

Là con của kẻ mạnh nhất, là vết dơ bẩn duy nhất trong cuộc đời của kẻ mạnh nhất, là mục tiêu bị nhắm tới nhiều nhất bởi chính nội bộ cao tầng của giáo hội hỗn mang, v.v có quá nhiều áp lực mà công chúa phải gánh vác kể từ khi còn rất nhỏ nên cô ta cũng không có một giai đoạn như cái của kiến mối. (đọc tại Qidian-VP.com)

Đây cũng chính là mặt trái của mọi thứ, khó hiểu, khó tiệm cận và khó để ghi nhớ, mọi khả năng nhận thức về những thứ nhỏ nhặt nhất điều bị tiêu giảm, cụ thể hơn là bị trì trệ đi gấp nhiều lần so với bình thường.

Nói chung thì tình yêu không tới muộn, chỉ cần sống đủ lâu thì dù có là kẻ mạnh nhất như nữ tư tế hay một khía cạnh của vị thần tối cao khai sinh ra cả một thế giới cũng sẽ có lúc phải rơi vào lưới tình và công chúa cũng không ngoại lệ là mấy.

Tuy nữ tư tế từ nói rằng việc yêu một ai đó thì cũng chẳng ảnh hưởng đến tuổi tác lắm vì khi làm trà xanh thù tuổi linh hồn của bà ấy cũng đâu đó khoảng 10 triệu rồi, tuổi thể xác thì chắc tầm 18, có thể đổ lỗi một phần nhưng với bà ấy thì việc đó cũng chẳng mấy quan trọng lắm.

"Trời lạnh quá!" Hugh vừa khóc nấc lên vừa gào nói.

Với phép này thì Mage Skeleton cũng không làm gì quá nhiều, anh ta chỉ dơ ngón cái của mình lên không trung rồi vẽ một vòng tròn trên đó và một trận pháp đồ sộ đã tự bản thân nó triển khai được, ma thuật cấp 1.

Câu chuyện sau đó của Hugh thì cũng rất ba chấm, cậu ta trở thành một món hàng để cấp dưới biếu lên cấp trên nhưng dọc đường vận chuyển hàng thì lại bị thất lạc rồi khi nhận thức được thì đã sống ở một ngôi làng ở vùng hẻo lánh nào đó rồi.

Sau đó là câu chuyện học đường khá nhàm chán và quá trình thăng cấp của Hugh khi chỉ một tháng sau đó cậu ta đã là ma pháp sư một vòng rồi nửa năm sau đó là hai vòng, trở thành ma pháp sư hai vòng trẻ tuổi nhất từng thấy.

Thậm chí trong cái rạp này cũng chẳng có ai khác ngoại trừ bản thân Mage Skeleton, so với mấy buổi sinh hoạt định kỳ hàng tuần và hàng tháng tại Dungeon của hang kiến thì nơi này thực sự rất buồn tẻ.

"Nói dối! Ngươi chính là ta, cơ thể của ngươi là của ta, ký ức của ngươi là của ta!"

Hugh như nhận ra điều gì đó rồi cũng vươn ngón tay cái đã sớm đỏ hết cả lên vì lạnh giá về một bông tuyết đang nhẹ nhàng rơi xuống gần đó rồi lặng lẽ nhìn chằm chằm nó hồi lâu và cuối cùng lại đặt nó vào trong miệng của mình.

Cảnh tiếp tục được chuyển đổi, vì một lý do nào đó Hugh lại tiếp tục được gặp may khi có một ma pháp sư 5 vòng đi ngang qua ngôi làng đó vào năm 8 tuổi và nhặt cậu ta về rồi sau đó thì cậu ta bắt đầu được nuôi dưỡng, đặt tên, cho theo họ mình, v.v các thứ rồi tiếp nhận khảo hạch vào ma tháp tại năm 10 tuổi.

Nhưng theo như Mage Skeleton nhớ thì một mình bỏng ngô to bự bằng cả phần thân của anh ta như thế này chắc là phải đâu đó 13 viên đá mana cấp 9 rồi, khá đắt đỏ kể cả với những món được bán trong nhà hàng.

Phải, VI đã áp dụng tính độc quyền lên một số thứ vậy nên những thứ đó chỉ có thể do bên phía Dungeon của hang kiến chủ động cung cấp còn không thì sẽ bị phạt hay gì gì đó, Mage Skeleton cũng không quá để ý mấy vụ này.

Có điều Mage Skeleton còn nhớ rằng Hugh ngày đó rất thích tuyết, bộ phim cũng vừa hay chiếu ngang cảnh này, đó là một cậu bé ốm yếu gầy gò được bao phủ bởi một bộ đồ rơm cũng như trốn trong đống rơm trong chuồng ngựa để tránh rét.

Chỉ là trong khi tất cả đều đang tưởng rằng truyền kỳ của Hugh•Gylosser chỉ mới được bắt đầu và bọn họ sẽ trở thành nhân chứng cho sự khai sinh của pháp thần trong truyền thuyết thì mọi thứ lại sụp đổ một cách nhanh chóng ngoài sức tưởng tượng.

Chỉ là trông Mage Skeleton có vẻ quan tâm lắm hay sao? Anh ta đã biết cách để triệu hồi bịch bỏng ngô ra rồi nên nếu muốn thì đừng nói bịch này, thích thì anh ta có thể lôi bịch mới ra nhai rồm rộp trước mặt Hugh.

Mage Skeleton không rõ cái mô hình này lắm nhưng chắc là nó dạng như Dungeon của hang kiến cao nhất, ngay phía bên dưới là những nơi được ủy quyền để hút chất béo từ đám nhà giàu như Smith Lord Skeleton.

Càng nói thì Mage Skeleton càng ép cho Hugh không còn á khẩu được nữa, hơn cả cách biểu đạt lời nói lẫn cảm xúc của Hugh từ đầu đến cuối đều là của một đứa trẻ không hơn không kém như anh ta nói.

Kết quả thì rất đơn giản, Mage Skeleton chỉ cần một phép cơ sở được triển khai trong dưới 1 giây để đánh nổ tất cả mọi phép mà Hugh tung ra và phải mãi cho đến đòn phép thứ năm thì Hugh mới gục xuống mặt đất rồi bắt đầu òa khóc như một đứa bé.

Trong khi Mage Skeleton đang tập trung tinh thần để hô biến ra chỗ bỏng ngô đang ăn dở lúc nãy thì Hugh bắt đầu gào thét các thứ giống như đang đòi anh ta một món nợ mà anh ta còn chẳng biết là bản thân đang mắc phải.

Mà ngươi hỏi ta tại sao ư? Một câu hỏi thật ngu xuẩn, ta là ta, Mage Skeleton, một cư dân thuộc Dungeon của hang kiến mà ngươi là ngươi, Hugh•Golysser, thiên tài nhưng đến cuối cùng cũng chỉ là một thằng nhóc không chịu lớn."

Kết hợp thêm khả năng vận dụng vẫn đang luôn được tăng tiến không ngừng nghỉ với tốc độ không tưởng của kiến mối thì mọi thứ quả thật rất trơn tru, đến mức độ cô ta cũng chẳng cần làm gì quá nhiều cũng có thể ảnh hưởng đến cả chủng High Octorp được.

"Ice Shards."

Thứ mà Hugh thiếu thốn nhất cũng là thứ mà cậu ta khát khao nhất và dần dần cũng đã trở thành thứ chất độc g·i·ế·t c·h·ế·t cậu ta, cậu bé đó không đủ sức để làm tất cả một mình nhưng cậu ta, không, tất cả đều tin rằng chỉ có cậu ta mới làm được. (đọc tại Qidian-VP.com)

Dù cho đó có là một kẻ đạt tới một trình độ giác ngộ vượt bậc hơn so với Enraged Gorilla cùng Enlightenment Gorilla cái cộng lại đi chăng nữa nhưng đặc tính của lãnh địa mặt trái lại có thể trực tiếp bỏ qua quy luật xung đột này.

Sự trì trệ, tốc độ thăng lên ba vòng của Hugh là "quá chậm" so với kỳ vọng nói trên lại càng củng cố thêm áp lực lên đè nặng trên đôi vai nhỏ bé kia, việc này bắt buộc cậu ta, một đứa bé khao khát sự công nhận phải vùi đầu vào nghiên cứu để có thể hồi đáp được những sự kỳ vọng kia, cho những kẻ ngoài đó thấy được giá trị của bản thân và tiếp tục được coi trọng.

Kiến mối không phải là dạng sẽ bị d·ụ·c vọng khống chế và tinh linh thuần khiết lại càng như vậy, dù sao này có như thế nào đi chăng nữa, dù có tiến hóa đến dạng hòa nhập rồi trở thành một dạng sống thuộc về cõi này thì việc để cả hai đi tới nước tình yêu là không thể.

Đương nhiên nếu chỉ có vậy thôi thì Hugh cũng đã chẳng đến mức độ c·h·ế·t vào cái năm 15 tuổi, bởi vì trong giới ma pháp sư hay thậm chí là ma tháp cũng có không ít ma pháp sư nghiện ngập hay thậm chí là dùng dược phẩm gây nghiện để đẩy số vòng của bản thân lên để làm màu các thứ.

Tốc độ phản quang, dòng lưu chuyển của khí, thậm chí tới cả các quy luật định hình về không gian cũng như thời gian tại lãnh địa mặt trái này đều bị trì trệ, những thứ mà có thể tiếp thu dưới dạng thông tin thông qua các giác quan đều thuộc về quá khứ rất xa.

"Tại sao?"

Thậm chí nếu có ích hơn thì hoàn toàn có thể giữ lại để đào tạo thành người dưới trướng hoặc nếu có một số đặc điểm đặc biệt như đẹp trai các kiểu thì hoàn toàn có thể trở thành một món hàng giá trị liên thành trong tương lai.

Thật ra đó cũng chính là lý do mà Hugh bán được tận 5 Hypt, tuy cả người đàn ông vô gia cư kia lẫn người chủ nô đã bỏ tiền ra để mua cậu ta đều không nhận thức được tiềm năng ma thuật trong người cậu ta nhưng giá trị của một đứa bé dưới 1 năm tuổi thực sự rất cao.

Thật cô đơn và lạc lõng trên cõi đời này, với Mage Skeleton thì Hugh vào lúc này thật ra cũng chẳng khác với Hugh năm 7 tuổi kia là bao, đều cô đơn như nhau cả, dù cơ sở vật chất từ bộ đồ rơm đã được thay thế bằng những bộ đồ được làm từ những chất liệu cao cấp nhất.

Vì vậy nên với những kẻ bị lôi vào đây thì quả đúng là nơi này thực sự chẳng có gì cả ngoại trừ một không gian xám xịt không rõ ràng bất cứ thứ gì cả, bọn họ không thể nhớ được dù chỉ là một chút và cũng chẳng đủ khả năng để mường tượng được.

*Potential: SSR -> SSR+ (tiềm năng kế thừa từ Hugh•Golysser).* (đọc tại Qidian-VP.com)

Về phần bộ phim thì nó là câu chuyện về cuộc đời của Hugh•Gylosser, một ma pháp sự được gọi là thiên tài với thành tựu trở thành ma pháp sư 2 vòng trẻ tuổi nhất lịch sử, cũng chính là cuộc đời trước kia của Mage Skeleton.

Tin đồn, có nhiều tin đồn khác nhau về tốc độ trưởng thành của Hugh, sự kỳ vọng, việc phải trở thành pháp thần cho bằng được đã trở thành một áp lực vô hình đè nén lên đôi vai nhỏ bé của một đứa trẻ chỉ mới được tận hưởng đỉnh cao của cuộc đời trong chưa đầy ba năm.

Nói chung thì Mage Skeleton vào lúc này không quan tâm đến Hugh lắm, anh ta chỉ đang cố gắng lấy lại phần bỏng ngô kia để tiếp tục tận hưởng nó khi còn cơ hội mà thôi, những thứ mà Hugh muốn truyền đạt thì liên quan gì đến anh ta cơ chứ?

"Không phải là Hugh•Golysser hay ma pháp sư hai vòng trẻ tuổi nhất lịch sử, chỉ là một cậu bé vô vọng đang sống với chính những nguyện ước nhỏ nhoi của chính mình." Hugh lẩm bẩm những lời này rồi từ từ cả cơ thể của cậu ta cũng trở thành những bông tuyết nhỏ.

Thật khó để có thể sinh tồn được trong một nơi như thế này, khi mà mọi khả năng nhận thức, bản năng sinh tồn lẫn hành động cùng ý chí đều bị trì trệ đi rất nhiều so với trước nhưng đến cuối cùng thì đây vẫn chỉ là một lãnh địa.

Để miêu tả về nơi này thông qua từ ngữ thì quả thật rất khó để diễn tả hết được hoặc nói đúng hơn là nơi này thực sự chẳng có gì cả hay bản thân không thể nhớ được những thứ đại diện về mặt nội dụng tại nơi này.

Đương nhiên là bất cứ lãnh địa nào cũng có khả năng xâm thực nhưng về căn bản thì độ khó để có thể xuyên qua được lớp vỏ cây hay cơ thể của cây cối bên ngoài của Sylva đại thụ để tác động vào tận chỗ ở của tinh linh bên trong là một điều hết sức viễn vông trong giai đoạn hiện tại.

"Có ngươi thì mới có ta, đó là sự thật, vì sự trẻ người non dạ của ngươi mà ta được sinh ra, đó cũng là sự thật nhưng ta là ngươi thì là sai sự thật, ngươi đã c·h·ế·t rồi thì sao là ta được? Chúng ta ngay từ đầu đã khác nhau."

Dù năng lực của lãnh địa mặt trái có mạnh đến mấy thì nó vẫn có thể được kháng lại một cách cực kỳ dễ dàng bởi lãnh địa tách rời của Mage Skeleton lẫn cấu trúc đặc thù với lớp vỏ kháng lại các quy luật của Sylva đại thụ, thứ cho phép các tinh linh hệ mộc có thể di chuyển tự do khắp cõi này.

Được cái là món này được đám Goblin cực kỳ yêu thích nên hàng tuần chúng cũng thường hay gom một khoảng tiền kha khá lại để mua bỏng ngô, mà thật ra thì việc đó cũng chẳng ảnh hưởng đến thu nhập của chúng lắm vì chúng không quá thiếu tiền.

Và cứ như vậy, những công trình của Hugh, những thứ quá đồ sộ với một ma pháp sư hai vòng như cậu ta đã lâm vào sự trì trệ bởi vì dù cho cậu ta có tài năng đến mấy, học một biết mười hay thậm chí là cả trăm đến mấy thì cũng chỉ có một mình.

Đám Goblin từ sóc nĩa đến chia bài sang làm bồi bàn các thứ đều là chuyên nghiệp cả và cũng có không ít con bạc, chủ yếu là đám có tiền trong tay và phần đông đều có xuất nguồn từ xưởng rèn của Smith Lord Skeleton bị đám Goblin thắng không ít tiền.

Ngược lại với kiến mối thì phần nữ tính của Elf chính là thứ cấm kỵ theo nhiều khía cạnh, quả đúng là một thiếu nữ trinh trắng thuần túy, đến công chúa cũng rất bất ngờ khi nhận ra được mặt này của kiến mối.

Hình bóng xuất hiện trước mặt Mage Skeleton lúc này chính là Hugh•Golysser vào những giây phút cuối đời khi ngồi bất lực trên lề đường rồi phó mặc cái mạng của mình cho trời đất, trong cậu ta lúc này tàn không thể tả nổi.

Mở đầy với một ngày đầy tuyết trên một lề đường đầy tuyết cùng với cái lạnh xé nát da thịt, kết thúc với một ngày đầy tuyết trên một lề đường đầy tuyết cùng với cái lạnh đủ để xé nát da thịt, à, thêm cả là cả hai đều được người khác để ý tới nhưng mở đầu thì được người ta cưu mang còn sau thì không.

Đây là một sự thật mà chỉ có Elf cùng công chúa mới có thể biết được, mà nói kiểu gì đi chăng nữa thì Elf cùng kiến mối vẫn là một, cả hai đều đã chấp nhận sự thật này ngay từ khi nhận thức được lẫn nhau rồi.

Chủng tộc là một chủng Homo nên tuổi trưởng thành cũng rơi vào độ 16 tuổi, vị kia cũng là đại thủ lĩnh vĩ đại của chủng tộc gia luyến dưới trướng Sinh Mệnh, kẻ lãnh đạo cả một chủng tộc gia luyến và được Sinh Mệnh yêu quý hơn bất cứ ai.

"Ngươi! Ngươi tính chọc tức ta đến bao giờ nữa!"

Ngoài ra thì với Elf thì những suy nghĩ chứa đầy những cảm xúc, tình cảm của kiến mối thật ra lại là một loại trải nghiệm rất thú vị, bản thân cô ta cũng rất muốn mình có vài phần được như kiến mối.

Mage Skeleton sử dụng tầm nhìn cùng suy nghĩ của một khán giả để đánh giá về đoạn đầu này, có vẻ như cô nhi viện cũng không sẵn sàng đón nhận một đứa bé bởi vì đây đã là mùa đông rồi và bọn họ cũng chẳng giàu có gì, tiếp nhận thêm 1 đứa không khác gì phải hy sinh một đứa khác.

Mage Skeleton cũng chẳng thèm can thiệp vào quá trình thi triển của Hugh, căn bản thì tốc độ này quá chậm, đến mức độ anh ta còn có chút không tin được bởi vì mới gần đây thôi tốc độ thi triển cùng thiết lập của anh ta cũng chỉ nhanh hơn như này một chút.

"Ta đã nói rồi, hai ta khác nhau, nếu ngươi coi ký ức của bản thân là một dạng gánh nặng đơn thuần kể về cuộc đời đau khổ, khó khăn, nhọc nhằn của mình thì ta coi nó như một dạng động lực để tiếp tục bước đi."

Mà tạm thời bỏ chuyện đó qua một bên đi, hãy cũng tập trung vào bộ phim này, căn bản thì nó khá là chán, may mà có bịch bỏng ngô này dù cho Mage Skeleton biết rõ rằng đây chỉ là không gian ý thức nào đó nên hành động ăn là không thực, dù sao nếu là cơ thể gốc thì dù muốn ăn cũng chẳng được. (đọc tại Qidian-VP.com)

Về căn bản thì mặt này khác hoàn toàn với nó lạnh lùng, máy móc đến rợn người của trước kia hay thậm chí là cô ta trầm tính, có nhiều lúc rất vô tri nhưng lại giống với cô ta hơn là một nó đơn thuần.

Lúc này tâm trạng của Hugh cũng đã bình ổn lại vài phần và cậu ta lấy phần tay áo của mình để bắt đầu lau đi nước mắt nước mũi trên khuôn mặt nhem nhuốt, đầu óc thì rối bời đến mức quạ còn chẳng muốn đậu của cậu ta.

Mất một lúc để Mage Skeleton tìm ra cách để triệu hồi được đống bỏng ngô kia và sau đó thì anh ta lại tiếp tục tận hưởng nó như thường mà thôi, việc này cũng đã chọc giận đến Hugh, đến mức buộc phải bắt ra phép để hất văng bịch bỏng ngô của anh ta.

Ngoại trừ săn bắn tại bên ngoài cùng tộc Sylva ra thì đám Goblin còn nổi tiếng trong 2 ngành nghề khác nữa, một là bốc bát họ/cho vay, cái còn lại là c·ờ· ·b·ạ·c hợp pháp, hiểu đơn giản thì đám này về đêm sẽ làm việc tại các phiên bài nhỏ do Dungeon của hang kiến mở ra.

Còn nói về phần tình cảm mà kiến mối dành cho Sylva đại thụ thì Elf dám chắc rằng cả hai đến cuối đời cũng chỉ như này mà thôi, có phát triển thêm thì cũng chỉ có bên Sylva đại thụ nhận thức được rồi chủ động tiếp nhận và mọi chuyện cũng sẽ chỉ tới vậy.

Chủ yếu là vì giờ toàn bộ tình yêu đó đã được đổ dồn hết lên người công chúa rồi, đó cũng chính là lý do mà nữ tư tế không hề để ý chuyện tình cảm của con gái mình bởi vì trước đây bà ấy cũng chưa từng nghĩ đến chuyện bản thân sẽ yêu một ai đó.

Chỉ là sau khi nhận thức được tài năng của mình với thuộc tính hỏa thì băng tuyết với Hugh cũng giống như một món đồ chơi cũ kỹ trong tay một đứa trẻ, cậu ta nhanh chóng vất bỏ rồi lãng quên nó hoàn toàn theo thời gian.

Thật ra thì nếu có thất bại đi chăng nữa thì địa vị của Sylva đại thụ trong lòng của kiến mối vẫn là cực kỳ đặc thù, căn bản là quan trọng nhất, đó là điều không thể nào chối cãi được nhưng cô ta vẫn có chút chờ mong.

Mất một lúc để Hugh thành công thi triển một phép Fire Ball biến đổi được nén hai lớp, đây là một trong những công trình của cậu ta vào thời điểm khi còn sống, rất nổi bật nhưng không bao giờ được công bố vì vụ tin đồn sử dụng dược phẩm gây nghiện đã đánh gãy hoàn toàn tâm trí của cậu ta.

Ít ra thì cái được nhắc tới ở đây là thuộc vào nhóm hữu ích, nhất là khi đặc tính này đã lẻn qua được lớp vỏ bao bọc bên ngoài của Sylva đại thụ để tấn công vào tinh linh đang trú ngụ ở bên trong, đây không phải là việc mà bất cứ lãnh địa nào ở cái cấp độ này cũng có thể làm được.

Bởi vì chỉ có những ngày như vậy thì Hugh bé nhỏ mới có thể được ăn đến mức no căng cả bụng, chỉ có những ngày như vậy thì mới không một ai sẽ phàn nàn về chuyện cậu ta ăn quá nhiều và chỉ có những ngày như vậy thì cậu ta mới cảm thấy bản thân đang được sống."

Còn vợ của vị kia thì tuổi cơ thể cùng ngang chừng đó nhưng tuổi thật thì đâu đó hơn chục tỷ vì ngài ấy là một trong những khía cạnh của Chủ Tọa, nghe thì rất kỳ quái nhưng thật ra thì gia đình của bọn họ cũng hạnh phúc và có tới tận 8 đứa con trong 10 năm.

"Tại sao!? Tại sao!? Tại sao!? Tại sao ngươi lại có thể tiếp tục sống một cuộc đời vô lo như vậy sau khi đã phải trải qua tất cả những chuyện mà ta cũng đã phải trải qua!? Không phải chúng ta là một hay sao!? Tại sao chỉ có mình ta là tiếp tục c·h·ế·t dần c·h·ế·t mòn!?"

"Phiền phức, đó là lý do ngươi chẳng bao giờ có thể lớn được, đến tận khi c·h·ế·t thì ngươi vẫn chỉ là một đứa nhóc khao khát nhận được sự quan tâm chú ý của người khác, thậm chí bây giờ cũng vẫn chẳng có gì thay đổi cả.

Ngoài ra thì bởi vì áp lực đến từ sự kỳ vọng lẫn trách nhiệm của một kẻ mạnh mà công chúa phải nhận vào ngay từ khi mới lọt lòng mẹ là cực kỳ lớn, nó lớn đến mức dù nữ tư tế đã cố gắng cho cô ta một tuổi thơ trọn vẹn nhất nhưng cô ta vẫn trưởng thành trước mức độ đó rồi khước từ tất cả.

Lần cuối cùng khi ánh mắt của Hugh cùng Mage Skeleton chạm vào nhau thì giờ đây Hugh chẳng còn bất cứ vướng bận nào nữa cả rồi, những bông tuyết này chính là đại diện cho việc hối tiếc cuối cùng này đã được thỏa mãn và giờ đây Hugh đã không còn nữa, kẻ duy nhất còn sót lại chính là một Mage Skeleton vô danh. (đọc tại Qidian-VP.com)

Lãnh địa mặt trái của Enlightenment Gorilla là một nơi cực kỳ đặc biệt ngay cả trong số những lãnh địa kỳ quái nhất, nó không có nội dụng cụ thể hay năng lực cụ thể, nếu nhìn nhận theo các giác quan thì nơi này chẳng có gì cả ngoại trừ một không gian xám xịt bao bọc lấy tất cả.

Bên cạnh Mage Skeleton lúc này là phần bỏng ngô, thứ này tại Dungeon của hang kiến cũng không phải rẻ mạc gì, tuy nguyên liệu chỉ đơn giản là ngô, một chút muối kèm với một lớp carame thêm chút bơ, toàn những thứ có thể dễ dàng mua được tại kiến trúc chợ nhưng vấn đề ở đây là tính độc quyền.

Một cảm giác rất khó tả, nói theo kiểu của Elf thì đó là dạng một thiếu nữ đang chờ đợi sự phản hồi đến từ người mà mình đã thổ lộ vậy, kiến mối thật ra lại nữ tính theo một cách thật sự rất hồn nhiên và ngây thơ.

Còn về phản ứng của kiến mối trước việc này thì cô ta cũng đã có những sự chuẩn bị từ trước rồi, nếu nguy an của các cư dân khác đều có thể được giải quyết bởi một nút bấm thì với Sylva đại thụ thì cô ta sẵn sàng có mặt để can thiệp vào.

Ví dụ đơn cử như lãnh địa thế giới không biên giới của kiến mối chẳng hạn, mọi thứ đều quá vượt trội từ khả năng sở hữu nhiều đặc tính tới việc đồng bộ với thực tại sang khả năng bổ trợ hoàn hảo cho 7 tác nhân còn lại.

Rồi lại thêm đâu đó 7 đến 8 năm nữa để trở thành hai vòng tức 15 đến 16 tuổi, thậm chí kỷ lục nhanh nhất cũng ở ngưỡng tuổi 12, Hugh đã xô đổ kỷ lục này trước 2 năm và thời gian thực tế mà cậu ta bỏ ra để xây dựng căn cơ là chưa đầy 2 năm kể từ khi được nhà Gylosser nhận nuôi.

Chẳng có vị gì cả hay nói đúng hơn là mùi vị thật quen thuộc, đây chính là thứ mà bản thân Hugh đã từng ăn nhiều nhất và cũng chính là lý do mà Hugh lại co rúm trước cái lạnh giá nhưng lại cực kỳ yêu thích tuyết.

Đặc tính là thứ khiến các lãnh địa tách bạch với lẫn nhau và cũng là lá bài tẩy mạnh nhất mà một lãnh địa có thể triển khai ra tương tự như khả năng của đặc tính Core of Heat chẳng hạn, hạn chế việc phải đánh số đông cũng như ép buộc một đối thủ cụ thể vào một trận đấu tay đôi hoàn toàn trần trụi.

Hơn cả Smith Lord Skeleton còn có kha khá những nguồn thu nhập khác, chỉ là một kẻ giàu như lão thì đương nhiên cũng đã và đang trở thành đối tượng bị bòn rút nhiều nhất bởi VI cùng đám Goblin.

Nếu Hugh chịu đựng được thì chẳng cần quan tâm đến những kẻ khác, tự cậu ta có thể vượt qua được và trở thành pháp thần, đến lúc đó thì còn ai dám nói gì nữa? Nếu là Mage Skeleton thì anh ta đã sớm mặc kệ từ khi bị áp lực từ bên ngoài rồi chứ chẳng chờ đến tận bây giờ.

Mage Skeleton cũng không nhớ quá rõ đoạn này nhưng anh ta lại nhớ rất rõ chuyện Hugh không được dân làng này coi trọng lắm, căn bản thì sống được đến năm 7 tuổi như này đã là một kỳ tích luôn rồi.

Vậy nên Mage Skeleton khá tận hưởng bữa ăn này, thức uống thì cũng là loại khá phổ thông, nước ép rễ cây, thật ra anh ta cũng không dám chắc vị của chúng và cũng chỉ được nghe qua từ lời kể của các cư dân khác nên chắc đây là vị được mô phỏng từ những lời kể đó.

Trở lại chủ đề chính, sau khi bị ảnh hưởng bởi đặc tính của lãnh địa mặt trái thì giờ ý thức của Mage Skeleton đang bị kẹt lại ở một số ký ức nhất định, nói thẳng ra thì giờ anh ta đang phải ngồi xem lại một bộ phim khá buồn tẻ.

*Mô tả: buông bỏ cũng là một dạng chấp nhận.*

So với đám thế hệ sau của các gia đình ma pháp sư hùng mạnh, những kẻ được tiếp xúc với ma thuật từ khi mới lên ba thì rõ ràng tốc độ của Hugh là quá nhanh, nhanh đến không tưởng khi bọn chúng mất tận 5 năm để trở thành một vòng tức năm 8 tuổi.

"Không phải quá rõ ràng rồi hay sao? Đương nhiên là hối tiếc về việc không thể trở thành pháp thần cũng như vì quá non trẻ nên bị cuốn vào sự kỳ vọng c·h·ế·t chóc kia rồi." Hugh than thở trả lời, với cậu ta thì đây chính là câu trả lời thiết thực nhất.

Tin đồn, sự kỳ vọng cùng chính sự trì trệ của Hugh là thứ đã đẩy cậu ta tới nước đường phải dùng đến các loại thuốc hồi phục MP, thứ như đã được giới thiệu là có độ gây nghiện cực kỳ cao và sau đó thì tất cả đều tan biến vào cát bụi.

Quyết định này cũng dễ hiểu mà thôi, so với một đứa trẻ không quen không biết tự dưng bị vứt bỏ trước cửa thì bọn họ chắc chắn sẽ chọn những đứa đã sớm quen thân từ trước, chẳng ai lại chọn một đứa xa lạ cả.

Có rất nhiều người sẵn sàng tình nguyện mua một đứa bé còn chưa qua giai đoạn bỉm sữa để đào tạo từ đầu còn hơn là đi mua đám nô lệ chất lượng thấp trong chợ nô lệ, hơn cả trẻ tuổi thì cũng sẽ dễ dàng đào tạo để trở thành tử sĩ hoặc quân đội tư nhân các thứ hơn.

Còn về người đàn ông vô gia cư kia thì Mage Skeleton vẫn nhớ về ông ấy, sau này chính ông ta đã bán Hugh vào một trại nô lệ với giá 5 Hypt, tương đương với 2 cân thuốc phiện trong hội chợ mùa xuân liền kề.

Tầm của Mage Skeleton vẫn chưa tới mức độ vô niệm hoàn toàn với mọi phép như Fomor Spell King Skeleton được do ông ấy sở hữu tầm nhìn, thứ có thể giúp các ma pháp sư tác động ma thuật dưới tầm cỡ cách dãy số, chuỗi công thức cùng thuật toán, biểu thức các thứ.

Có thể là 5 giây, cũng có thể là 10 giây hay thậm chí là hơn thế nữa và đến những quy luật cũng không được hoàn thiện, khả năng ghi nhớ cũng bị trì trệ nên không thể tiếp thu được thông tin đã tiếp nhận.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 154: Bông tuyết.