Trỗi Dậy
vUZWA42677
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 173: Tồn tại của Naragart với tầng 1.
Đến cuối cùng khi hắn diệt được rồng thì chính hắn cũng đã nhiễm phải máu rồng rồi bị những kẻ từng phó thác sự kỳ vọng của mình lên hắn rẻ lạnh, trước kia con rồng đó là mối lo sợ, cơn khiếp đảm của tất cả sinh mệnh trên vùng đất đó bởi sức mạnh áp đảo đến khó tin của mình.
Có điều mọi thứ diễn ra quá nhanh, nếu không kịp thời nôn ra những phần chưa thể tiêu hóa được thì chắc chắn cả bộ máy sẽ rơi vào tình trạng trì trệ trong tương lai gần, thậm chí là sụp đổ do những tác nhân đến từ bên ngoài.
Không kể đoạn đầu thì Neutival cùng những kẻ khác có mặt trong căn phòng này trừ bản thân Celiphott còn tưởng rằng đây là một cuộc đàm phán mà bọn họ nắm trong tay quyền chủ động cơ đấy.
Chứ không thì khả năng cao là Naragart cũng đã chôn cùng với các đồng tộc bị bỏ lại sau khi Labyrinth bắt đầu rơi vào trạng thái loạn lạc rồi, dù sao kẻ thù của tộc Salamace cũng không ít, nhất là với những kẻ bị ảnh hưởng bởi việc tộc Salamance chiếm giữ cả một tầng khiến bọn họ không thể hạ tầng được.
Vấn đề ở đây xoay quanh hai yếu tố rất rõ ràng, đó là tại sao đối phương lại sẵn sàng g·i·ế·t Naragart "cho bọn họ" cũng như vì sao lại tiết lộ thômg tin về sự xuất hiện của các phi chính quy, ngoài ra thì còn có rất nhiều yếu tố lặt vặt khó tiếp cận khác nữa.
Đương nhiên việc đưa ra một quyết định 'mạo hiểm' như vậy cũng tương đồng với phần trách nhiệm cần phải được gánh vác nên sau đó tôi cũng đã ngay lập tức chuẩn bị mọi thứ để chuyển giao phần công tác của mình cho thân tín để hạ tầng xuống nhằm chịu sự trừng phạt cho quyết định của chính mình.
"Nhưng tôi tò mò hơn là chẳng lẽ mọi chuyện mà ngài đã phải trải qua trong những ngày vừa rồi chỉ ngang vậy thôi hay là vẫn còn ẩn khúc gì nữa? Đương nhiên không phải là tôi đang nghi ngờ lời nói của ngài, dù sao giáo chủ vẫn còn đây và tôi tin rằng sẽ không có bất cứ lời nói dối nào được thốt ra trong căn phòng này." (Angolo)
"Nhưng vấn đề ở đây là tại sao đối phương lại nhượng bộ đến vậy?" Angolo vừa suy nghĩ về những lời nói nhằm ám chỉ đến cái c·h·ế·t của Naragart của Celiphott vừa đưa ra một câu hỏi mà ông ta cảm thấy rất mập mờ.
"Quyết định đầu tiên của tôi cũng chính là thứ mà ngài Angolo đã nói trước đó, có thể nói rằng chúng ta hay chi nhánh tầng 1 đã ăn một hơi quá nhiều thứ và điều đó cũng tương đồng với việc cần phải có rất nhiều thời gian thì mới có thể tiêu hóa hết được.
Về bản chất thì Naragart kể từ sau khi chạm mặt với kiến mối và nhận thức được một con quái vật mà bản thân hắn cảm thấy cực kỳ nguy hiểm theo góc nhìn của hắn thì cũng đã sớm chọn việc bám trụ lại tầng 1 này rồi.
Đó cũng chính là lý do mà Naragart dần trở thành một đối tượng không thể kiểm soát và cần phải được loại trừ bằng mọi giá, cái c·h·ế·t của hắn cũng coi như là đã giúp giáo phái Vivian giải tỏa được phần nào áp lực dù cho bọn họ đã mất hoàn toàn quyển độc chiếm tầng 1.
Chương 173: Tồn tại của Naragart với tầng 1.
Con rồng trong câu chuyện kia mạnh đến mức độ có thể chi phối tất cả thông qua thứ sức mạnh đó và kẻ g·i·ế·t được nó cũng chính là kẻ sở hữu thứ sức mạnh còn kinh khủng hơn, thứ bị ghét bỏ căn bản chính là sức mạnh vượt trội hay sự khác biệt so với số đông.
Hơn cả Naragart cũng đã biết được tình hình của mấy tầng dưới kia rồi, căn bản là loạn không thể tả được nên kiểu gì hắn cũng sẽ từ tốn đi từng bước thôi, phải, hắn cẩn thận thái quá nhưng điều đó không có nghĩa là hắn không có chí tiến thủ.
Có điều giờ con rồng đã bị dũng sĩ diệt rồng chém c·h·ế·t thì không phải hắn đã trở nên mạnh hơn cả con rồng kia rồi hay sao? Vậy nếu như có một ngày nào đó hắn thay đổi thì sao? Nói chung thì sự tồn tại của một kẻ mạnh quá mức là thứ không cần thiết ngay từ đầu.
Căn bản là một viên đá ném c·h·ế·t ba con chim, đương nhiên thiệt hại về lâu về dài vẫn là có, thậm chí là rất lớn nhưng nếu để mọi chuyện diễn ra theo chiều hướng bình thường thì bọn họ sẽ không chỉ phải chịu thiệt đến chừng này.
Thật lạ đời nhưng trong Labyrinth thì những kẻ như Naragart vẫn là có chứ không phải là không, nhất là những Dungeon Master lỡ đắc tội với một Dungeon Master nào đó ở những tầng sâu hơn chẳng hạn.
Nghe thì khá là ngu ngơ nhưng đó chính xác cũng là thứ mà Naragart đang làm rất tốt cho đến hiện tại, đó là kiềm hãm bản thân lại tại tầng 1 này để chờ đến thời điểm thích hợp thì mới bắt đầu hạ tầng sau. (đọc tại Qidian-VP.com)
Một thứ không thể khống chế được thì tốt nhất là nên nhanh chóng bị loại bỏ bằng mọi giá trước khi rủi ro xảy đến, suy nghĩ có phần cực đoan thì đúng nhưng không ai thích một kẻ không thể bị kiểm soát có mặt lâu dài tại sân sâu của mình cả.
Những thành viên còn lại đều im lặng trước lời nói này của Angolo rồi một lần nữa đưa ánh mắt của mình về phía của Celiphott như thể đang gián tiếp chấp nhận câu hỏi này cũng như thúc ép ông ta phải đưa ra một câu trả lời đầy đủ nhất.
Bản chất của Naragart vốn dĩ ngay từ đầu đã là một Salamance cẩn thận quá mức rồi, cũng không khó hiểu quá khi hắn thuộc vào nhóm nghĩ nhiều và tự làm quá vấn đề lên, nhất là về mấy chuyện liên quan đến kiến mối.
"Phải, ngài Celiphott nói đúng, chúng ta chưa biết lý do tại sao kẻ đó và Dungeon của hắn, Dungeon của hang kiến lại mạnh đến như vậy cũng như lại được Labyrinth cử đi, rõ ràng Labyrinth sẽ không hạ mình đến như vậy." (Kingooler)
Bằng cách nào ư? Chỉ riêng sự tồn tại của Naragart, một kẻ quá mạnh trong 5 tầng đầu này thôi đã là một vấn đề của tầng 1 rồi vì vốn dĩ đây là nơi khởi đầu của mọi Dungeon Master và trừ đám phi chính quy cực kỳ thiểu số ra thì tất cả đều chẳng là cái đinh gì so với Naragart cả.
Bộ trưởng bộ tác chiến Kingooler giải thích rõ hơn về tình huống của tầng 1 trong lời kể của Celiphott, rõ ràng là sự xuất hiện của các phi chính quy đã ảnh hưởng đến căn cơ của toàn tầng 1 rồi, lựa chọn duy nhất là buông bỏ những thứ cần phải được buông bỏ để tránh đi những thiệt hại nặng nề hơn.
Celiphott trước đó đương nhiên cũng đã từng cố gắng tiếp xúc, giao tiếp, trao đổi hay thậm chí là dùng nhiều biện pháp khác từ nhẹ nhàng đến cực đoan nhất như dùng quy chế ép hạ tầng khẩn cấp để bẫy Naragart nhưng đều thất bại như nhau cả.
Neutival, bộ trưởng bộ nông nghiệp một lần nữa nói về điểm mấu chốt của câu chuyện mà Celiphott đã kể, rõ ràng đây là một cuộc đàm phán thắng trong thế thua, đặc biệt hơn là do đối phương tự đề ra nữa.
Đương nhiên nếu lấy số đông áp đảo để đánh thì vấn đề săn g·i·ế·t một Salamance Rank N như Naragart cũng không mấy khó khăn lắm, tuy sẽ phải gánh chịu những thiệt hại nhất định nhưng đó là thứ bắt buộc phải bỏ ra để dẹp yên được mối nguy tiềm tàng như Naragart.
Trường hợp xấu nhất đó cũng chính là về việc bên phía kẻ đó không can thiệp vào và để bọn họ tự sinh tự diệt, đến lúc đó nếu đám phi chính quy kia bất chợt hành động trong khi bọn họ chẳng biết gì cả thì coi như xong.
"Ngài Neutival nói phải, rõ ràng nếu xét về những việc mà đối phương đã làm thì chúng ta đã hạn chế đi quá nhiều thiệt hại, dù sao với sự xuất hiện của các phi chính quy thì việc có thể độc chiếm cũng như xây dựng căn cơ trải dài ra khắp cả Labyrinth căn bản là quá viễn vông."
Phải, nhưng tại sao đối phương lại phải làm như vậy? Là để bồi thường cho những thiệt hại đã gây ra trước đó? Hừm, có khả năng nhưng căn bản là đối phương có rất nhiều cách để dọa nạt Celiphott cũng như tạo áp lực lên giáo phái Vivian hiệu quả hơn mà vừa giảm thiểu được phần nào những thiệt hại gây ra.
Thứ mà Angolo muốn nhắm tới đó chính là nhân cơ hội này để chặt bỏ những phần ăn không vào đó đi rồi ném qua phía đám phi chính quy để đánh lạc hướng, nếu làm được thì rõ ràng không chỉ bọn họ có thể giải quyết được phần nào các thành phần bất ổn mà còn có thể tạm thời giữ chân được đám phi chính quy cũng như hoàn tất thỏa thuận với kẻ đó cùng Labyrinth.
Tâm trí của Celiphott vẫn không lay động dù chỉ là một chút ngay cả khi ông ta đang phải đối diện với những ánh mắt dò xét này, có thể một phần cũng là vì mọi chuyện vẫn đang diễn ra theo như dự kiến ban đầu của ông ta hoặc cũng có thể là vì ông ta phần nào cảm thấy hạnh phúc vì giáo chủ vẫn chưa hề phủ nhận bất cứ thông tin nào mà ông ta cung cấp cả.
Bản tính cẩn thận quá mức kết hợp với tính cách cùng hoàn cảnh lẫn tâm thế là thứ khiến Naragart đã và đang tự kiềm hãm chính mình, căn bản thì hắn đang chờ, chờ đến khi kiến mối hạ đến một độ sâu nhất định nào đó thì hắn mới bắt đầu hạ tầng nhưng yếu tố tiên quyết là vẫn phải giữ được một khoảng cách "an toàn" so với đối phương.
Nói chung thì Naragart cũng không nghĩ rằng bản thân sẽ tiếp tục mãi mãi sống một cuộc đời vô lo vô nghĩ ở tầng 1 như thế này, mục tiêu mà hắn nhắm tới là rất rõ ràng nhưng vấn đề ở đây là hắn không tình nguyện chạm mặt với kiến mối.
"Vậy theo các vị thì chúng ta nên làm gì? Rõ ràng vụ việc này không chỉ ngang mức độ như tôi biết và kể lại cho các vị, phần chúng ta biết chắc cũng chỉ mới là bề nổi của tảng băng chìm nhưng ngang đó cũng đã là quá sâu so với chúng ta rồi." (Celiphott)
Ngay từ đầu đối phương đã không đánh chủ ý lên giáo phái Vivian rồi, thậm chí một chút vẻ bề trên hay muốn làm quen cũng không có, chỉ căn bản là tới chào hỏi rồi đưa ra một giao kèo mà Celiphott hoàn toàn không có tư cách để từ chối hay phản kháng mà thôi.
Kiến mối cũng chính là lý do khiến Naragart dừng lại nhưng hiện tại hắn cũng chẳng thể nào làm gì khác ngoài chờ đợi cả, vô hình chung thì việc hắn trụ lại tại tầng 1 quá lâu cũng đã ảnh hưởng đến giáo phái Vivian.
"Trước hết tạm coi cuộc đàm phán đó là thật và nội dung bên trong đó cũng trùng khớp với việc đã xảy ra đi, đối phương chỉ yêu cầu ngài phải từ bỏ quyền độc chiếm thôi phải không? Còn lại đều dựa hoàn toàn vào thành ý?" (đọc tại Qidian-VP.com)
Tuy về bản chất thì Naragart chẳng làm hại hay ảnh hưởng đến ai cả nhưng sự tồn tại của hắn là quá nhiều với giáo phái Vivian, mà thà hắn tiếp tục hạ tầng như bao kẻ mạnh khác thì không nói làm gì, ở đây hắn cố tình bám trụ ở lại tầng 1, tức sân nhà của giáo phái Vivian.
Đương nhiên bọn họ sẽ né đối phương như né tà và chọn tự kiềm hãm bản thân lại bằng cách này hay cách khác nhưng trường hợp của Naragart quả đúng là trước nay chưa từng có, thật may mắn khi chủng Salamance có dư thừa tuổi thọ để hắn có thể làm như vậy.
Sự tồn tại của Naragart quả đúng là một điểm mù quá lớn với tầm nhìn lẫn mô hình mà giáo phái Vivian muốn xây dựng, đương nhiên những thứ mà Naragart đã làm thật ra chẳng ảnh hưởng đến ai lắm.
"Đó chính xác là những chuyện mà tôi đã làm, đương nhiên không thể tránh được những lời ra tiếng vào nhưng đó cũng chính là lý do mà tôi có mặt ở đây trước các vị vào ngày hôm nay như một điều cần thiết." (Celiphott)
Những quy chuẩn bên trong xã hội là thứ kiềm hãm tất cả lại và kẻ phá cách thường được số đông cho là kẻ điên hoặc gì gì đó khác, còn với kẻ có đủ khả năng để phá vỡ những chuẩn mực vốn có từ trước thì chắc chắn phải bị diệt trừ.
Có thể là hắn hay vị dũng sĩ hào hiệp đó mạnh hơn so với mặt bằng chung hoặc gì gì đó nhưng đến cuối cùng thì trước đây hắn cũng chẳng là ai cả, chỉ sau khi trở thành dũng sĩ thì hắn mới được chú ý đến rồi được những kẻ khác bu vào rồi phó thác sự kỳ vọng diệt rồng lên người hắn như một thứ mà hắn phải gánh vác. (đọc tại Qidian-VP.com)
Sau đó là cái c·h·ế·t của Naragart, như các vị biết thì chúng ta hoàn toàn không đủ khả năng để săn g·i·ế·t hay thậm chí là ép hắn phải hạ tầng nên hắn đã dần trở thành một biến số mà chúng ta không thể nào kiểm soát được." (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhưng đến cuối cùng thì Naragart vẫn quyết định dừng lại ở tầng 1 từ đó đến giờ, lý do thì chỉ đơn giản là vì hắn sợ kiến mối hay nói đúng hơn là hắn đang ra sức tránh chạm mặt kiến mối hệt như tránh tà vậy.
Bộ trưởng bộ ngoại giao và thông thương Angolo cũng ngay lập tức đưa ra giải pháp tạm thời nếu như ông ta bị kẹt trong tình huống như Celiphott, rõ ràng là đám thế hệ đổ bộ thứ hai không có sự "trông non" của giáo chủ nên kiểu gì cũng sẽ có những thành phần bất ổn.
"Thậm chí nếu xử lý đúng cách thì tôi tin rằng chúng ta hoàn toàn có thể đánh lạc hướng đối phương, kiểu như vừa mượn cớ cắt ra những tên nổi loạn rồi cũng vừa cố tình đẩy chúng vào tầm mắt của đám phi chính quy để câu thêm thời gian chẳng hạn."
Đương nhiên không phải là Naragart ngu ngốc đến mức không nhận ra rằng hắn đã ở quá lâu tại tầng 1 và đã lãng phí quá nhiều thời gian khi hắn hoàn toàn không thể thăng tiến thêm bất cứ thứ gì cả vì những hạn chế của Dungeon cũng như vấn đề tài nguyên mà Labyrinth áp lên.
Rõ ràng là đối phương không hề có ý định quan tâm đến bọn họ, thậm chí việc tiết lộ thân phận của mình cũng không phải là để làm quen đâu mà là nói ra thì sẽ dễ giải thích hơn, để Celiphott có thể nhanh chóng nắm bắt được vấn đề hơn mà thôi.
Kể ra thì cũng khá buồn cười vì từ đó đến giờ Naragart vẫn luôn giữ một thái độ cực kỳ trung lập với các thế lực khác tại tầng 1 và hoàn toàn không có ý định chủ động can thiệp vào bất cứ vấn đề nào phát sinh mà không ảnh hưởng đến hắn.
Thậm chí đến cả việc tích trữ tài nguyên về lâu về dài cũng không thể bởi vì sức chứa của Dungeon là có hạn và với một Dungeon cấp bậc thấp nhất mà Naragart đang sở hữu thì liệu có thể chứa được bao nhiêu cơ chứ?
Chỉ là đôi khi thế giới nó được vận hành theo cách như vậy, nói đơn giản hơn thì nó giống với câu chuyện dũng sĩ diệt rồng, trước khi trở thành dũng sĩ hay gì gì đó được vua chúa tại vùng đất bla bla nào đó phong thì hắn cũng như bao kẻ khác trên vùng đất đó.
"Ý của ngài là ngài định nhận hết phần trách nhiệm cũng như bẻ cong sự thật?" (Axis)
Trên đời này làm gì có chuyện ngon ăn vậy cơ chứ? Nhất là khi đối phương còn cung cấp cho bọn họ thông tin về sự xuất hiện của ít nhất 3 phi chính quy cùng việc thay mặt bọn họ nhổ ra một cái đinh như Naragart nữa. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu không có thì Naragart cũng đã chẳng tham gia kỳ thi kia để lấy một vị trí, thậm chí là đầu bảng của kỳ Salamance phong tuyển này làm gì, thà tiếp tục nằm phơi mình trên mấy tảng đá dung nham ngày qua ngày còn hơn.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.