Trỗi Dậy
vUZWA42677
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 192: Vlad và Wilson.
Wilson hỏi ra câu hỏi này không phải bởi vì thằng bé cho rằng việc bản thân đang làm là sai, càng không phải bởi vì thằng bé muốn tiếp tục sống và lại càng không phải là vì thằng bé cho rằng cách làm này quá tàn nhẫn.
Chức năng của Wilson với kế hoạch của bọn họ là cực kỳ quan trọng và bản thân cậu nhóc cũng đã sớm giác ngộ được điều đó, đó cũng chính là điểm khiến nhiều người mới nghe qua khó lòng mà chấp nhận được.
"Thưa ngài cố vấn, ngài có nghĩ rằng việc chúng ta đang làm là đúng không ạ?"
Sau khi tạo ra Phản Vật Chất/Cái C·hết xong thì tiếp đến là Không Gian rồi cuối cùng là Thời Gian, Không Gian có trước là vì sẽ không có bất cứ loại vật chất nào có thể tồn tại trong khoảng trống vô định và Thời Gian ngay liền kề là bởi vì tất cả đều cần đến thời gian để phát triển.
Thế giới hoàn hảo = Omniverse chứa đựng vô số Hyperverse trong đó.)
"Đó là lý do mà ta chỉ nói được mời chứ không bắt buộc phải đi, mà theo như ta nghe ngóng thông tin thì có không ít cổ thần đã đánh động muốn tham gia dù thiệp mời mới được đẩy ra chưa lâu nhưng chuyện này cũng chẳng quan trọng lắm."
"Tôi được mời đi dự Banquet?"
Tại một thực tại nào đó nơi mà tất cả mọi thứ đều được cấu thành từ một loại bánh nào đó, một người? phụ nữ đang nằm lười biếng trên chiếc ghế làm bằng bánh nướng trên một bãi cát nơi mà mỗi hạt cát đều đang không ngừng tỏa ra hương vị của vô vàn loại bánh mỳ nóng hổi khác nhau.
"Vậy thì khả năng cao không chỉ dừng ở ngưỡng thăm dò các ứng cử viên đâu nhỉ?"
Hơn cả dạo gần đây Aura chạy qua chạy lại có hơi nhiều, từ vụ 20 chỗ cho đến vụ nhét con bé nhà hắn vào rồi cả vụ của con gái Hỗn Mang nữa, ngươi là bạn thân của nó nên cũng hiểu rõ rằng chuyện một ngòi nổ di động như nó lại chủ động can thiệp vào sự kiện kia mang ý nghĩa như thế nào."
Mà là vì Vlad đang dần trở thành mục tiêu mà Wilson ủy thác lòng tin của mình lên, vậy nên câu hỏi này thật ra cũng chẳng có bất cứ nghĩa lý nào cả vì với Wilson thì lòng tin là tất cả và với Vlad thì ông ta sẽ không vì Wilson mà dừng lại.
Tức là trong số các cổ thần thì cuối cùng cũng có đủ ứng cử viên kế nhiệm cho thần vị của bọn họ, 8 ghế mà Sinh Mệnh đang nắm giữ căn bản là sắp có chủ rồi nên thế hệ cổ thần như bọn họ cũng có thể tính là sắp lui ra sau màn.
"Ngươi nên cảm thấy tự hào vì bắt ta phải đi tìm để đưa thứ này mới phải."
Chấp niệm của Cái C·hết với kẻ đó thực sự quá sâu, sâu đến mức độ ông ta sẵn sàng cho kẻ đó rất nhiều cơ hội để làm những thứ mà hắn cho là đúng, để làm những thứ mà hắn cho là bản thân phải làm được và hắn cho là cũng chỉ có hắn mới làm được.
Chủ Tọa tạo ra Phản Vật Chất/Cái C·hết đầu tiên, phản vật chất đối nghịch hoàn toàn với vật chất như ông ta và hơn cả sự tồn tại đầu tiên này cũng ngụ ý rằng c·ái c·hết chính là kẻ đầu tiên đồng thời cũng là kẻ cuối cùng.
...
Thế giới bong bóng = Multiverse chứa đựng vô số Universe trong đó với mỗi Universe là một cành cây
Thời Gian thì nói sao nhỉ? Nó là một dạng não tàn điển hình, đúng hơn thì có rất nhiều chuyện nó vẫn sẽ hiểu nhưng trong hầu hết mọi chuyện thì nó đều cực kỳ ngu ngốc, vậy nên Không Gian cũng không muốn nhắc quá nhiều đến tên này. (đọc tại Qidian-VP.com)
Chỉ là để chờ được tới cái khoảnh khắc đó thì Vlad đã phải đánh đổi quá nhiều, chờ đợi quá lâu cũng như dằn vặt bản thân quá tàn nhẫn, nếu bỏ lỡ mất cơ hội lý tưởng này thì tất cả đều thành không bởi vì ông ta hiểu rõ rằng đây thực sự là một kế hoạch thiên tài đến nhường nào.
Tại một nơi nào đó bên trong khu vực trong thành của thủ đô đại quốc August, nơi mà không có bất cứ ai có thể chạm tới được và cũng là nơi lý tưởng nhất để né đi sự giá·m s·át của các nhà thờ cũng như của các thế lực bản địa khác tại vùng đất này.
"Thế nào? Cô muốn đi à?"
Nói thì có vẻ khó hiểu nhưng Cái C·hết chính xác là một phiên bản đối lập với Chủ Tọa, Chủ Tọa có khả năng thông qua nguồn năng lượng kiến tạo để định hình các quy tắc lẫn vật chất và Cái C·hết lại nắm trong tay quyền hành của thứ ngược lại.
"Tức không cần phải có mặt đầy đủ phải không?"
Đúng lúc này thì trên bầu trời vụt qua một vệt ánh sáng màu tím rồi nó dần mở rộng rồi từ đó tạo ra một vết nứt đủ lớn để kéo sập thực tại này, dù vậy thì cô gái kia vẫn tỏ ra lười biếng đến tận giây phút cuối cùng trên chiếc ghế làm từ bánh mỳ nhưng mọi thứ chẳng giữ được quá lâu.
Thế giới siêu việt = Hyperverse chứa đựng vô số Multiverse trong đó.
Trên thực tế thì khác so với đứa em út là Thời Gian, Cái C·hết và Không Gian có rất ít những kẻ thừa kế cho chức vị của bọn họ dù cho bọn họ đều đã sớm có cái tâm lý muốn vứt bỏ tất cả mọi thứ ở phía sau để làm những việc mà mình muốn làm rồi.
"Đương nhiên rồi, dù sao mặt mũi gì đó cũng chẳng có tác dụng gì, hơn cả tránh mấy vụ tụ tập như vậy là điều mà chúng ta bắt buộc phải làm mà thôi, dù sao phía Không Gian cũng đã đánh tiếng sẽ đi rồi nên chắc cũng sẽ ổn thôi."
Không Gian thì kẻ thừa kế của ông ta xuất hiện từ lâu lắm rồi, đúng hơn là kẻ đầu tiên trong số tất cả, thậm chí còn tài năng đến mức độ dư sức trở thành thần bằng con đường học vấn, thật ra thì đó cũng là cách mà cô ta ngồi được vào vị trí này.
Trước câu hỏi này của một cậu bé thì người đàn ông ăn mặc rất lịch thiệp với bộ đồ vest đuôi tôm màu đen, ông ta sở hữu một vẻ ngoài cực kỳ ấn tượng dù cho bản thân nhìn cũng đã sớm qua cái độ tuổi lao động từ lâu rồi.
"Ông nói rằng tôi không cần phải quan tâm quá nhiều đến mấy thứ như vậy trong giai đoạn này mà?"
Lý do mà Wilson buộc miệng hỏi đơn giản là vì thằng bé "tin" tuy khá mâu thuẫn nhưng thực sự thì lòng tin của thằng bé vẫn chưa từng thay đổi và việc c·hết vì đức tin của chính mình chẳng có gì là sai với thằng bé cả.
"Đừng phàn nàn, bình thường thì mấy vụ này đương nhiên là đến bọn ta/các vị thần cũng lười tham dự, phần lớn đều là giao cho mấy tên như Aura các thứ chạy vặt nhưng lần này thì lại khác bởi vì 366 ghế ngoài kia cũng được mời." (đọc tại Qidian-VP.com)
Mà kiểu gì sắp tới bố già cũng gửi xuống lệnh triệu tập thôi, dù sao bên ngoài cũng được mời đối phương đã tỏ vẻ "thiện chí" như vậy thì không lý nào bọn họ lại không tiếp cả, dù sao dạo gần đây Không Gian cũng khá ngứa tay.
"Cấp chủ là ở ngưỡng nào?" (đọc tại Qidian-VP.com)
"Cái đó thì tới một ngày nào đó cô sẽ biết, chỉ cần nhớ kỹ một chuyện rằng phải cố gắng ôm chặt bắp đùi của cô ta là được rồi, cô bạn nhỏ của cô căn bản là một lỗ thủng hệt như Aura vậy, những kẻ như vậy có khả năng làm được những điều không thể."
Cái C·hết đồng thời cũng là kẻ đầu tiên sau Chủ Tọa, khi Chủ Tọa c·hết đi cũng đồng nghĩa với việc tất cả sẽ kết thúc, Cái C·hết sẽ mang ông ta đi và cũng đồng thời sẽ là kẻ đặt dấu chấm hết cho tất cả những thành quả trong cuộc đời của ông ta.
Vậy nên thứ duy nhất mà Vlad có thể làm cho Wilson hiện tại chính là giúp cậu bé tận hưởng khoảng thời gian cuối cùng này hệt như bao đứa trẻ khác và đó cũng là nguyên do cho câu hỏi vừa rồi.
"Ý ông là kiến mối? Ban đầu ông cũng nói kiến mối rất đặc biệt và là nguyên nhân chính ông chọn tôi nhưng tôi vẫn chưa rõ tại sao lại như vậy." (đọc tại Qidian-VP.com)
"Chính xác, dù sao chúng ta cũng là kẻ mới lên, so với 9 tên kia thì rõ ràng là chẳng khác gì một thằng nhóc miệng còn hôi sữa, ấy vậy mà chúng ta đã quét sạch không biết bao nhiêu hạt giống, tay trong của chúng để trở thành một trong số bọn chúng nên nói không cay cú thì là quá sai.
Chỉ là hiện tại mục tiêu mà Wilson đặt lòng tin của mình vào đã dần đổi khác, đó cũng chính là lý do tại sao thằng bé lại hỏi Vlad chứ không phải là một ai khác, không chỉ đơn giản là vì khoảng thời gian qua Vlad đã cho thằng bé thực sự được sống với thân phận là một đứa trẻ, đã cho thằng bé tư cách để trở thành một đứa trẻ. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Nhất thiết phải làm phiền đến Aura vậy sao?"
Vlad đã trở thành cố vấn cho một kế hoạch, một kế hoạch được chuẩn bị rất bài bản từ trước và chỉ chờ đến thời điểm phù hợp nhất để được thực thi, đương nhiên với một công việc nguy hiểm như phải đụng độ trực tiếp với lực lượng cao cấp bậc nhất của một trong bảy giáo hội chính thống như thế này thì độ rủi ro là quá cao.
"Trước khi ngài nói điều gì đó thì tôi phải nhắc rằng ngài đang làm phiền đến khoảng thời gian nghỉ ngơi ngắn ngủi của tôi đấy."
Điều này thực sự khiến cho Vlad có chút không nỡ, phải, thà nếu như Wilson phản ứng lại, phản kháng lại thì ông ta có thể cắn răng để hướng tới đại cục nhưng cái vẻ hiển nhiên của thằng bé thực sự khiên Vlad không nỡ.
Chủ đề này thật ra cũng chẳng lạ gì với các vị thần khác nữa vì bọn họ đã quá hiểu Cái C·hết rồi, đây là một dạng chấp niệm của ông ta, ngay từ đầu thì trong mắt của ông ta chỉ có duy nhất một kẻ xứng đáng.
Ngay khi thực tại này chính thức sụp đổ thì cô ta lại phải cố gắng tự mình gượm dậy một cách hết sức ểu oải để đối mặt với cấp trên của mình, một trong ba vị thần sáng tạo đầu tiên, xếp thứ hai, Không Gian.
"Đúng hơn là được mời với tư cách là chủ của đại ngàn hay là ứng cử viên của thần."
Nhất là 9 tên còn lại kia, thật ra thì với Không Gian chuyện này cũng chẳng có gì đặc biệt cả vì hầu hết các ứng cử viên của cổ thần đều đã sớm đạt đủ tiêu chuẩn từ lâu lắm, chỉ trừ ghế của Cái C·hết cũng như mấy ghế của Sinh Mệnh mới bổ sung gần đây ra thì việc lộ một chút thông tin của đám nhóc kia ra cũng chẳng thiệt là mấy.
"Theo ông thì tiêu chuẩn thấp nhất phải cỡ như thế nào?"
Thế giới hoàn chỉnh tính tới hiện tại được chia thành ba cấp độ khác nhau lần lượt là thế giới bong bóng, thế giới siêu việt và cuối cùng là thế giới hoàn hảo, nơi cô đang ở là một trong những nhánh của một thế giới bong bóng thuộc một thế giới siêu việt bên trong thế giới hoàn hảo của chúng ta.
"Lấy 6 giai đoạn phát triển qua tầm 4 cấp nữa là tới cấp chủ, với tiềm lực của cô cũng như tài nguyên được đổ vào thì trong triệu năm có hy vọng vào được cấp chủ, đương nhiên đó là chưa tính tới tiền đề sự trợ giúp của cô bạn nhỏ kia."
Trước mặt của cô ta là một bãi biển màu vàng nhạt, những cơn sóng uốn lượn ngoài khơi đi kèm với cơn gió thoảng vào mang lại cho cô ta một loại mùi hương vừa đủ để cân bằng lại với bãi cát bánh mỳ ở ngay bên dưới.
Người đàn ông này tên là Vlad, hiện tại đang giữ chức vụ cố vấn cho thế lực được nhắc tới như là phái đoàn dị giáo bởi các thành viên của hội Thánh Tự, ông ta là một siêu phàm giả có rất nhiều kinh nghiệm sống và cũng đặc biệt mạnh mẽ.
"Tên nào rảnh hơi bày ra trò này vậy?" Rõ ràng là cô ta không thấy vừa lòng với nội dung trong bức thư này lắm, nó là một thiệp mời dự tiệc nhưng quan trọng nhất là ở phía chủ nhà và phía chủ nhà khiến cô ta không được vừa mắt cho lắm.
Còn về người vừa hỏi Vlad thì đó là một cậu bé mới chỉ có 8 tuổi tên Wilson, sự tồn tại của thằng bé là điểm mấu chốt của kế hoạch lần này và với tư cách là một trong những kẻ cực kỳ trông chờ vào cái kế hoạch này thì Vlad cũng hy vọng là sẽ không có bất cứ sai sót nào xảy ra cả.
Để mà kể ra thì công việc của Vlad khá giống một người làm nghề tự do, ông ta cũng có rất nhiều những kinh nghiệm phong phú với nhiều thế lực lẫn tôn giáo siêu phàm khác nhau và đương nhiên với một kẻ không hề có tín ngưỡng như ông ta thì chữ tín vẫn là quan trọng nhất.
Một bức thư xuất hiện trên tay của Không Gian, thật kỳ lạ khi một vị thần đầy quyền năng như ông ta lại phải đi làm công việc này nhưng biết sao được, dù sao ứng cử viên của ông ta cũng quá tài năng, đã trốn thì cũng chỉ có bản thân Không Gian đi tìm mới mò ra được.
Với khả năng của các giáo hội, đúng hơn là toàn siêu lục địa Giffon hiện tại thì việc có thể tìm ra được đầu mối là cực kỳ khó khăn, thứ khác biệt ở đây chính là cách suy nghĩ cũng như tầm nhìn, đó cũng là lý do mà cái kế hoạch này sẽ không thất bại và Vlad lại sẵn sàng liều cả thân mình vì nó.
"Căn bản là chọc vào đủ thứ phiền phức nên mấy tên kia nhìn đỏ cả mắt chứ gì?"
Nhưng bản thân Vlad cũng có lý do để nhận công việc này, có thứ mà ông ta đã muốn làm từ lâu, từ rất lâu trước đây, vậy nên trong công việc này thì ông ta không chỉ còn là một cố vấn đơn thuần nữa mà còn là một phần tử thực sự tham gia vào kế hoạch lần này.
Bản thân tôi cũng chưa từng dự bất cứ Banquet nào tầm cỡ đó bao giờ nhưng theo Sinh Mệnh kể thì tối thiểu phải là chủ thần có thần vị tại một thế giới hoàn hảo thì mới được phát thiệp mời, tài năng trẻ tuổi hay gì đó thì chắc phải dưới triệu tuổi và tiệm cận cấp chủ may ra mới có vé vớt."
Dù vậy đi chăng nữa thì điều này cũng đồng nghĩa với việc tầm hoạt động của bọn họ đã bị giới hạn đi rất nhiều và nếu không phải là nhờ có kế hoạch cũng như một số thứ được chuẩn bị từ trước thì muốn làm gì đó cũng rất khó khăn.
"Chỉ là có chút hứng thú, không biết nếu đến đó thì sẽ có cơ hội được gặp gỡ những ai mà thôi."
"Có thật vậy không?"
Một vài ứng cử viên trước đây đã từng để lộ ra rất nhiều thông tin rồi, ứng cử viên của Không Gian thậm chí còn lọt vào trong 10 hạng đầu chiến công nên cũng chẳng lạ gì khi các thế giới khác đang nóng mắt không biết những ứng cử viên còn lại sẽ như thế nào.
Bởi vì chữ tín nên Vlad mới được tin tưởng và tuyển dụng, bởi vì chữ tín nên ông ta mới có thể tiếp tục tồn tại, bám trụ lại trong cái thế giới quá đỗi kinh khủng này, ở lần này cũng tương tự như vậy.
Đặc biệt là Cái C·hết, ở dưới trướng của ông ta có rất nhiều kẻ dùng được, chủ yếu là bởi vì khối lượng công việc mà ông ta phải quản là nhiều nhất trong tất cả 366 thần vị, Hỗn Mang trước đây từng là một trong những bề tôi được ông ta khá để tâm đến nhưng chẳng có ai trong số đó được ông ta xác nhận là kẻ thừa kế cả.
Thậm chí đến Hỗn Mang của trước kia hay là quân cờ yêu thích của ông ta trên bàn cờ của Chủ Tọa trong hiện tại chẳng qua cũng chỉ là một phiên bản thay thế tạm thời không hơn không kém của kẻ đó mà thôi.
Thực sự thì chức năng của Cái C·hết rất quan trọng, nếu như Chủ Tọa là người viết thì Cái C·hết chính là người có khả năng quy định cái hồi kết cho thứ mà Chủ Tọa đã viết và cũng sẽ là người ở lại cuối cùng để đóng quyển sách đó lại vĩnh viễn.
Chương 192: Vlad và Wilson.
...
Trên đầu cô ta hiện tại là mặt trời cũng mang hình dáng của một ổ bánh mỳ gối vừa mới ra lò cực kỳ nóng hổi và cô ta đang lười biếng tận hưởng tất cả những đặc quyền này mà chẳng hề quan tâm đến những chuyện khác đang xảy ra xung quanh.
(Hình thái thế giới phát triển theo hướng cây có vô số cành:
Chỉ là cô gái kia cũng coi như không nghe thấy những lời vừa rồi của Không Gian và bắt đầu đọc nội dung trong phong thư kia, cô ta đã sớm qua cái thời kỳ năng động của mình rồi, ngày xưa thì còn tỏ vẻ khúm núm nhưng giờ đã khác lắm rồi.
"Chủ yếu là vì Aura thực sự rất đặc thù, đánh nhiều khi không lại thì mất mặt mà có thắng thì cũng chẳng làm khó được nó, mà ta còn nhiều việc để làm nữa nên vậy thôi, nhớ lịch hẹn đấy, đâu đó khoảng 100 năm sau."
"Nếu chỉ đơn thuần như vậy thì càng không nên đi, dù sao đám ngoài kia cũng chẳng thân thiện như cô tưởng đâu, nhất là khi cô yếu đến như này nữa, nhiều khi đi còn tự rước nhục vào thân nên tốt nhất là nên ở nhà."
"Banquet là một dạng tiệc rất cao cấp, nhất là khi bên tổ chức cũng là một đám trọng mặt mũi nhất trong cả 10 thế giới đứng đầu nữa, vậy nên những kẻ xứng đáng để nhận được thiệp mời của chúng tối thiểu cũng phải là những kẻ có chút khả năng nhất định hoặc là những thế hệ sau nổi bật.
Câu chuyện ở đây chẳng khác gì việc có một đứa trẻ được người khác nói rằng sự tồn tại của nó sẽ mang đến tai ương cho nhiều người khác trong tương lai và nó sẵn sàng c·hết đi mà chẳng thèm nghe kể về lý do vậy.
Thật ra thì vụ lần này Không Gian cho rằng đối phương là có chủ đích, dạo gần đây ông ta cũng nhận được một số thông tin như chủ của đại ngàn đầu tiên đã xuất hiện, rõ ràng là các đại ngàn khác sẽ sớm xuất hiện chủ.
"Chúng cũng đâu thể bắt chúng ta đi được? Hơn cả đại ngàn vốn dĩ có vai trò rất quan trọng với thế giới, kiếm đại cái cớ để vắng mặt là rất đơn giản, mà cùng lắm thì cho Aura đi thôi, dù sao mấy chuyện như này hắn rất sẵn lòng đi thay cô đấy."
Đây căn bản là sự chấp nhận, Wilson tin rằng giá trị của mình chính là để cho cái kế hoạch này thực sự chót lọt và thành công, cậu bé không hề thắc mắc hay đòi hỏi bất cứ thứ gì khác mà chỉ đơn giản là chấp nhận nó như một sự thật hết sức hiển nhiên.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.