"Thật ấn tượng, cái lồng này đang ngăn cản việc ta sử dụng ma năng từ bên ngoài để thi triển thuật pháp, thậm chí khi cố gắng sử dụng ma năng nội tại thì nó cũng khiến ma năng tụ tập lại nhanh chóng bị xói mòn khiến thuật pháp không thể được khởi động."
Cái bóng đã thành công dụ được cả ba vào tròng nhờ vào việc tự lấy thân mình ra làm mồi nhữ, sau đó thì hắn trực tiếp vận dụng cái mắt bão khổng lồ kia để hình thành nên một lồng giam được tạo ra bởi gió lốc rồi đóng lồng úp cả bốn lại.
Chiếc lồng này về căn bản là có cấu trúc di động liên hồi không ngừng nghỉ nên ma năng xung quanh khu vực này cũng bị chúng hút đi một cách nhanh khiến những kẻ sử dụng ma năng như lão Daniel không thể làm gì được.
Chưa kể cái lồng này còn là một kết giới hoàn chỉnh hơn cả còn liên tục tự mình biến đổi hệt như những luồng gió nên Zehy cũng sẽ phải mất một lúc để phá giải nó, dù sao cấu trúc của kết giới này không thay đổi.
Thứ biến đổi chính là thứ tự sắp xếp của những ràng buộc, trận pháp trong cái kết giới này hệt như một cục rubik liên tục xoay chuyển không ngừng nghỉ vậy, muốn nắm bắt được quy luật rồi dần tìm ra được điểm phá giải phù hợp thì cần tiêu tốn rất nhiều thời gian.
Còn về phần của Jock thì cái lồng giam này căn bản là loại khắc chế ông ta nhiều nhất bởi vì đòn t·ấn c·ông của ông ta cần thỏa mãn một vài điều kiện lý tưởng để đạt tới được độ hiệu quả cao nhất và ở trong đây thì mọi chuyện trở nên rất khó khăn.
Ngoài những cách thông thường ra thì bọn họ cũng đã thử dùng những cách như trực tiếp lao ra bên ngoài như tên kia để thoát khỏi đây nhưng có vẻ như mật độ của loại năng lượng mà tên kia sử dụng thực sự có thể tạo ra hiệu quả giam cầm được bọn họ.
Hiện tại một là chờ đợi Zehy tìm ra được cách xử lý cái kết giới này, hai là chờ đến khi mắt bão tiêu hao hết toàn bộ năng lượng là kết giới sẽ mất đi vật duy trì rồi tự động sụp đổ ngay lập tức và cả ba có thể thoát được ra ngoài.
Chỉ là dù theo cách nào đi chăng nữa thì cũng chẳng có ý nghĩa nào nữa cả vì bọn họ đều sẽ tiêu tốn quá nhiều thời gian ở trong này trong khi chẳng thể liên kết được với bên ngoài rồi nên lựa chọn tốt nhất bây giờ chính là đánh vỡ mắt bão.
Đó chính xác cũng là thứ mà cả ba đang làm, cách lý tưởng nhất hiện tại chính là thông qua khả năng của Jock để đánh vỡ mắt bão và việc thỏa mãn những điều kiện cần thiết sẽ do hai người còn lại là lão Daniel cùng Zehy đảm nhận.
Cái lồng giam này là một kết giới và miễn là chỉ cần trận pháp do Zehy tạo ra không đè lên phạm vi vòng rìa của kết giới thì trận pháp của cô ta sẽ trụ được trong một khoảng thời gian nhất định giúp tạo ra môi trường phù hợp cho Jock cùng lão Daniel xử lý phần còn lại.
Việc Zehy cần phải làm chính là duy trì được trận pháp càng lâu càng tốt cho đến khi Jock sẵn sàng, ngoài ra thì trong trận pháp Jock không chỉ là kẻ duy nhất được hưởng lợi mà còn có lão Daniel nữa.
Trận pháp do Zehy tạo ra cơ hồ là một vùng không gian độc lập tồn tại ngay trong chính cái kết giới lồng giam này, điều đó cũng có nghĩa là ma năng trong lẫn việc thi triển thuật pháp trong này sẽ không bị kết giới ngoài kia q·uấy n·hiễu.
Đáng tiếc là khu vực này quá nhỏ nên lượng ma năng tồn tại trong môi trường cũng rất ít ỏi, lão Daniel vì thế nên chỉ có thể tự tiêu hao ma năng trong cơ thể mình để giúp Jock đạt tới trạng thái chuẩn bị tốt nhất có thể.
Đương nhiên là bọn họ hoàn toàn có thể đưa ra những sự lựa chọn khác như việc lão Daniel ở trong trận pháp do Zehy dựng lên và duy trì để cố gắng thông qua thao tác của mình nhằm phá hủy mắt bão chẳng hạn.
Đó chưa kể đến việc trên người của bọn họ cũng có không ít những món đồ chơi có thể sử dụng được nhưng thứ mà cả ba hướng tới chính là tối thiểu được lượng tiêu hao để chuẩn bị cho những gì có thể xảy ra.
Dù sao thì so với cái mạng của bọn họ Châu Phàm vẫn đắt giá hơn nhiều và đó cũng chính xác là lý do tại sao ba người bọn họ được cử đi để hộ tống Châu Phàm trong cuộc hành trình tại phương Tây này.
Tất cả là nhằm để đảm bảo được rằng sẽ không có bất cứ biến số nào xảy ra đủ để đe dọa đến tính mạng của Châu Phàm cả nên nhằm phòng trừ cho trường hợp xấu nhất thì bọn họ phải luôn chuẩn bị đầy đủ nhất có thể.
Ít nhất là trong tình huống hiện tại thì bọn họ vẫn xác nhận được rằng Châu Phàm vẫn chưa gặp phải bất cứ vấn đề gì quá to tát cả nên bọn họ cũng chẳng có gì phải vội và nên dùng cách ít tiêu hao nhất có thể để đảm bảo cho giai đoạn về sau.
Chức nghiệp chính của Jock là Striker, giải thích thì cũng chẳng có gì đáng nói cả vì tinh hoa của chức nghiệp này đơn giản là đuóc gói gọn ở chỗ tiến công và không ngừng tiến công đến mức độ không thứ gì là không thể phá được.
Kể cả vậy thì khi muốn vận dụng sức mạnh của chức nghiệp Striker thì Jock cũng phải thỏa mãn một số điều kiện nhất định nhưng quan trọng nhất vẫn là chính suy nghĩ của anh ta, rằng bản thân anh ta có thể làm được hay kiểu kiểu như vậy.
Thông qua tự kỷ ám thị cùng vùng không gian do trận pháp của Zehy tạo ra thì cuối cùng Jock cũng đã đạt tới được trạng thái tốt nhất có thể, hiện giờ anh ta gần như đã trở thành một viên đạn pháo có thể bắn thủng cả bầu trời.
Với sự tăng phúc của lão Daniel thì trạng thái tâm lý lẫn cảm giác của Jock còn đạt tới 120% so với bình thường và điều đó cũng dẫn tới chức nghiệp Striker đang không ngừng phát triển, tăng phúc để phục vụ cho khát khao của anh ta.
Đây căn bản là một chức nghiệp cực kỳ đơn giản, nó tồn tại chỉ đơn thuần là để phản ánh lại chính khát khao sâu thẳm nhất của mỗi một chức nghiệp giả và biến khát khao đó trở thành hiện thực.
Không hề có bất cứ tăng phúc hay gì đó, Striker chỉ đơn giản là dựa trên khát khao mãnh liệt của chức nghiệp giả để biến bọn họ thành một thứ hủy diệt thực sự và khi một đấm này được tung ra thì bổng dưng cả không gian cuồng loạn dưới ảnh hưởng của mắt bão đột nhiên trở nên im ắng trở lại.
Trong thoáng chốc thì thậm chí có thứ gì đang dần vỡ vụn nhưng ngay sau đó thì mắt bão đã bị cú đấm của Jock trực tiếp đánh tan, thậm chí là cả khoảng không được bao phủ bởi những đám mây dày đặc trên bầu trời cũng bị cú đấm này trực tiếp thổi bay để lộ ra thứ ánh sáng Mặt Trời chói chan chiếu rọi xuống mảnh đất này.
Nhờ thế mà tình hình ở bên dưới cũng ổn thỏa hơn khá nhiều, tuy vẫn có thiệt hại do đám Undead cứ không ngừng nghỉ cố gắng đột phá lớp kết giới được Châu Phàm dựng lên để công thẳng vào bên trong nhưng đã được hạn chế tới mức đáng kể.
Đáng lý ra là chẳng có thiệt hại về người nào cả bởi vì rõ ràng là các đội đều đã được hỗ trợ những hiệu ứng tốt nhất có thể rồi, chưa kể vấn đề liên lạc cùng quan sát trận địa cũng đã được giải quyết hoàn toàn.
Chưa kể đến chuyện giữa lớp phòng tuyến đầu tiên với bên ngoài vẫn luôn được kết giới bao bọc lại, tuy cũng có nhiều chỗ bị đục mất mấy lỗ do đám Undead chẳng thèm quan tâm đến gì cả mà cố gắng lao thẳng vào, hơn cả trong số đó còn có vài con cực hạn tiến hóa giai đoạn 2.
Nhưng Châu Phàm vẫn ở đây và với khả năng của mình thì anh ta chỉ đơn giản là vẽ thêm vài tấm bùa dự phòng nữa là có thể tiếp tục sửa chữa rồi gia cố lớp kết giới, rồi còn cả chuyện chất lượng quân giữa hai bên vốn dĩ là rất chênh lệch nữa.
Bên Châu Phàm có tới tận 8 chuyển chức lần 3 và vài chục cực hạn chuyển chức 2, một đội hình không thể chê vào đâu được nhưng cuối cùng lại vẫn để c·hết mất gần chục người thì quả là một thất bại.
Dù sao trận thú triều này tới cũng nhanh mà đi cũng nhanh, quả thật là số lượng bên công áp đảo nhưng bên thủ cũng chẳng thiếu gì cả, thậm chí trong điều kiện như này thì thủ còn dễ hơn nhiều so với công.
Theo Châu Phàm thì có hai điểm khiến trận thủ chiến này "thất bại" thứ nhất là về sự đáng sợ của một thú triều thực sự, rõ ràng là những năm qua nhà họ Châu đã làm việc quá thuận lợi nên trừ những đội tiên phong chạy ra những vùng đất ngoài khơi thì phần đông còn lại quá thiếu kinh nghiệm trận mạc.
Thứ hai là ở chỗ tâm lý của đám Undead này, bọn chúng căn bản là giẫm đạp lên nhau để cố gắng chạy vào trong này, khung cảnh hỗn loạn cùng những cử chỉ, biểu cảm đáng sợ như vậy cũng ảnh hưởng đến tâm lý quân ta rất nhiều.
Thế mới thấy trận thú triều 20 năm trước của thành bang Samakkhi vừa dễ mà vừa khó đối phó đến nhường nào, dễ đối phó là vì đám ruồi không nhắm tới Samakkhi mà chỉ đang ngang rồi dừng lại để c·ướp phá tài nguyên để tiếp tục trốn chạy về góc 2 giờ.
Khó đối phó là ở chỗ đám ruồi không hề tiếc gì cái mạng của mình, may mắn là mục tiêu ban đầu của chúng cũng chẳng phải là thành bang Samakkhi nên phần đông trong chúng cũng chẳng dừng lại quá lâu.
Kể cả vậy thì phần tàn dư lên tới cả trăm ngàn con ruồi cùng hàng triệu quả trứng sắp nở vẫn là một thứ gì đó quá khủng kh·iếp rồi, ấy vậy mà thành bang Samakkhi vẫn có thể giữ được thành đến tận ngày hôm nay.
Tuy phải nói rằng nếu thú triều thực sự tới thành bang Tân Thời thì cũng chẳng đến phiên những kẻ ở đây ra chống nhưng dù sao đi chăng nữa thì sắp tới nhà họ Châu cũng sẽ tiến hành đẩy ra rất nhiều dự án khiến lượng chuyển chức lần 3 của bọn họ bị giảm đi trông thấy.
Phòng trước phòng sau kiểu gì cũng phải tính, quá thiếu kinh nghiệm thực chiến cũng là vấn đề cực kỳ to lớn của nhà họ Châu trong khoảng thời gian sắp tới, trận thú triều này chẳng qua chỉ là một phép thử mà thôi.
"Nhanh chóng đứng lên cho ta! Kể cả khi kẻ thù đã hoàn toàn biến mất đi chăng nữa thì các ngươi vẫn phải dọn dẹp chiến trường và tính toán ra các thiệt hại, các đội trưởng 5 phút sau tới gặp ta ở mỏm đá lớn nhất!"
Bình thường thì Châu Phàm sẽ lười quan tâm nhưng hiện tại thì mọi thứ sẽ phải có những sự thay đổi, ngay cả anh ta cũng vậy nữa, tất cả là vì để tránh việc bản thân dần trở nên quá lạc hậu so với những chuyện sẽ xảy ra trong khoảng thời gian sắp tới.
Đám Undead đã tan thành tro bụi sạch do ánh sáng Mặt Trời chiếu vào nhưng để tránh hậu hoạn về sau thì nhà họ Châu vẫn nên xử lý một chút, nhất là khi đống tro bụi này cũng không phải dạng sạch sẽ gì.
Undead bình thường đã thấm đẫm nguyên tố tử linh rồi còn đám Undead của Steven được nghiên cứu là ẩn chứa một lượng nguyên tố tử linh còn gấp 3 lần như vậy, tuy điều này có lợi với đám Undead thật nhưng với các dạng sinh mệnh khác thì không.
Nhiều nguyên tố tử linh cũng có nghĩa là khả năng hồi phục của đám Undead là cực tốt và bởi vì xương cốt của bọn chúng được cường hóa bởi nguyến tố tử linh nên cũng cứng cáp hơn so với những Undead thông thường.
Chỉ là nếu không dọn dẹp mà cứ để bãi chiến trường như này thì nguyên tố tử linh còn sót lại trong tro bụi sẽ thấm xuống đất và biến khu vực này thành một mảng tử địa, thậm chí trong tương lai nếu ủ đâu lâu thì còn là nơi sinh ra Undead vô hạn.
Đây đều là những thành tựu nghiên cứu của nhà họ Châu sau khi tiếp xúc với châu Mỹ, nơi bị ô nhiễm bởi một lượng nguyên tố tử linh khủng kh·iếp sau lần đầu tiên mà Necronomicon hiện thế.
Đáng sợ hơn là tro bụi cũng có thể thông quá gió trời để phân tán đi khắp nơi, rừng rậm xanh tốt cũng có thể trở thành đầm lầy c·hết chóc nếu như bị nhiễm quá nhiều nguyên tố tử linh nên tốt nhất là nên xử lý ngay từ đầu để tránh hậu hoạn về sau.
Còn về đội hình 3 người ở phía trên thì ngay sau khi Jock đánh vỡ mắt bão cả ba đã nhanh chóng xác định vị trí của cái bóng rồi nhanh chóng đuổi theo rồi, có vẻ như bọn họ cũng đang dần đoán ra được mục đích đằng sau tất cả.
"Nó liều mình như vậy là để một lần nữa quay về với bản thể của mình ư? Đến mức độ tiêu hao hoàn toàn tích trữ để phá vỡ kết giới do đại học giả hy sinh cả tính mạng của mình dựng lên khi xưa?" (Zehy)
"Phải, điều đó chẳng có bất cứ nghĩa lý gì cả trừ khi nó là một kẻ tham sống s·ợ c·hết nên không tiếc hy sinh ra những cái giá lớn như vậy chỉ để có thể bằng mọi giá thoát khỏi chúng ta." (Jock)
"Điều đó thật vô lý, tại sao thứ kia lại tạo ra một bản sao đậm cảm tính đến như vậy? Tuy chúng ta cũng chẳng có mặt ở đó lúc mà tên Steven kia đạt được giao kèo với thứ kia nhưng chẳng lý gì hắn lại tách một phần bản nguyên ra chỉ để chẳng nhận về thứ gì như này cả." (Zehy)
"Có khi sự xuất hiện của chúng ta đã khiến hắn trở tay không kịp và đưa ra quyết định rút về để tránh bản sao này của hắn chôn trong tay của chúng ta rồi từ đó đánh mất vĩnh viễn một phần bản nguyên thì sao?" (Jock)
"Cũng có lý nhưng ta không cho là mọi chuyện chỉ đơn giản như vậy, ngay từ đầu chuyện thứ kia chọn đặt niềm tin vào một kẻ như Steven đã bốc lên mùi đáng nghi rồi.
Đương nhiên nếu xét tình huống thì Steven là kẻ đầu tiên thành công tiếp cận với hắn trong chừng đó năm cũng như là một cực hạn chuyển chức lần 2 với ba chức nghiệp đạt cực hạn đi kèm với hệ hư vô nữa.
Tuy nhiên ta vẫn cảm thấy trong tình huống bình thường thì như vậy là chưa đủ đối với hắn, dù sao thành bang Helios vẫn là lạc đà gầy, vẫn có không ít chuyển chức lần 3 cùng hàng chục cực hạn chuyển chức lần 2 trấn thủ tại đây vào thời điểm đó.
Thật ngớ ngẩn khi hắn lại chọn đặt cược vào Steven khi có không ít rủi ro rằng chuyển chức lần 3 sẽ can thiệp vào ngay từ lần mà bọn chúng đánh chiếm cái phòng tuyến đầu tiên, quả thật là rất đáng ngờ." (Lão Daniel)
"Nói kiểu như lão thì ở đâu cũng có điểm đáng ngờ như suy nghĩ của đám thành bang Helios khi để mất một phòng tuyến trọng yếu trong khu vực nội lãnh thổ cũng như không ít những mầm non tương lai của học viện trong đó có cả thế hệ sau của các thế lực lớn mà chuyển chức lần 3 lại không được xuất động vậy." (Zehy)
"Về căn bản thì ta không biết đám cao tầng của thành bang Helios nghĩ cái quái gì trong đầu cũng như chuyện tại sao thứ kia lại chọn đặt cược vào một kẻ như Steven rồi cả chuyện vì sao mọi thứ mà Steven nhắm tới đều lại cực kỳ thuận lợi đến mức khó tin như vậy nữa.
Có điều chính vì ta không biết nên ta mới cảm thấy đáng ngờ, ngươi có nghĩ rằng liệu trên cái thế giới mà hàng ngày vẫn luôn có quá nhiều thứ ngoài ý muốn xảy ra như này sẽ xuất hiện nhiều sự trùng hợp như vậy hay sao? Ta thì không rồi." (Lão Daniel)
"Vậy theo lão thì điểm đáng ngờ nhất xoay quanh tên Steven kia?" (Zehy)
"Ta chỉ đang đoán mà thôi nhưng quả thật tên Steven kia quá bất thường, có vẻ như mục tiêu mà thứ kia nhắm tới không chỉ đơn thuần là thoát ra khỏi kết giới mà còn là Steven nữa." (Lão Daniel)
"Vậy tại sao Steven lại có giá trị đến như vậy?" (Zehy)
"Không biết." (Lão Daniel)
"Cảm giác như thứ kia đang chăn thả Steven vậy, hắn cử ra một con chó bảo vệ con cừu duy nhất trên cánh đồng của hắn để quá trình chăn thả được diễn ra một cách thuận lợi và con cừu đó cứ tiếp tục tận hưởng những ngọn cỏ xanh mơn mởn đó mà không hề nhận ra rằng bản thân đã trở nên quá phụ thuộc." (Jock)
"Đây là lần đầu tiên ta nghe ngươi miêu tả tình huống bằng cách liên tưởng như vậy đấy." (Zehy)
"Chỉ là những suy nghĩ thoáng qua mà thôi." (Jock)
"Jock nói cũng không sai, quả thật là ta cũng thấy mọi chuyện xoay quanh tên Steven này là một vụ chăn thả do thứ kia dẫn dắt, tuy không biết hắn cần thứ gì từ chỗ Steven nhưng sự thật ở đây là hắn đã vỗ béo con cừu của hắn.
Môi trường, chó canh thậm chí là nhiều hơn như vậy nữa, mọi thứ đang dần trở nên hợp lý hơn sau câu chuyện này, cảm tưởng như chúng ta đã đến rất gần với sự thật rồi vậy." (Lão Dianel)
"Nhưng Steven đã b·ị b·ắt trước đó." (Zehy)
"Và được mang về thành bang Helios." (Jock)
"Không lý nào Bojin lại phản bội chúng ta được cả!" (Zehy)
"Đúng, nó vẫn cần sự giúp đỡ lâu dài của chúng ta." (Jock)
"Vậy thì chỉ còn duy nhất một khả năng là vật mà thứ kia mang muốn trên người của Steven hiện tại không còn trên người của hắn nữa hoặc gì đó nhưng dù có là vì gì đi chăng nữa thì chỉ cần bắt được tên kia trước khi hắn tới được kết giới thì chúng ta vẫn sẽ ngăn cản được m·ưu đ·ồ của thứ kia." (Lão Daniel)
0