Trỗi Dậy
vUZWA42677
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 229: Cú chạm tay trước sau như một.
Chính hắn là kẻ đã khiến Artemis phải ra tay g·iết c·hết Orion, chính hắn là kẻ đã g·iết c·hết Helios rồi trở thành Mặt Trời mới của đế chế Hy Lạp, chính hắn đã làm ra tất cả những chuyện tồi tệ nhất mà bản thân Apollo trước đó chẳng hề dám nghĩ đến và chính hắn cũng là kẻ điên đã dám thách thức vua anh hùng Gilgamesh.
Không có bất cứ sự phản kháng nào vì điều đó căn bản là không thể, không có bất cứ sự chống đối nào vì điều đó căn bản là vô ích, không có bất cứ động thái nào vì đối mặt với một c·ái c·hết đang hiện hữu ở ngay trước mắt thì bất cứ ai trong số chúng ta đều không đủ tư cách.
Trừ khi bọn họ có thể phá hủy được lãnh địa ra không thì những kẻ được định là phàm trần như bọn họ không thể nào có thể chạm vào được Mặt Trời trên cao cả, đây chính là một trong những ràng buộc khó chịu nhất của cái lãnh địa này.
"Tạm thời chúng ta hãy khoan tiếp tục manh động đã, Zehy cùng một số người khác hãy cố gắng phân tích đi, nếu quá 5 phút mà vẫn chưa có bất cứ phản hồi nào thì chúng ta cũng chỉ biết trông chờ vào Jock mà thôi."
Trên tất cả thì ngay sau khi Thiên Nham Hộ xuất hiện thì thứ duy nhất còn sót lại trong lãnh địa này đó chính là màn đêm vô tận và chẳng còn thứ gì tồn tại trong này nữa cả trừ những kẻ tới từ bên ngoài cùng kẻ triển khai đang được Thiên Nham Hộ bao bọc lấy.
Nào, hãy một lần nữa đưa ra quyết định của mình và cả hai chúng ta sẽ cho đám kiến hôi ngoài kia thấy sức mạnh tối cao của Mặt Trời."
"Ngươi vẫn yếu đuối như ngày nào."
Trong lúc đó thì cả cơ thể của Apollo đã rơi vào trạng thái vô thức nhưng điều đó không có nghĩa là hắn đang ở trạng thái dễ bị tổn hại nhất, thay vào đó thì vầng thái dương xung quanh cơ thể của hắn dần trở nên vẫn đục.
Bởi vì nó nên dù bọn họ có mạnh đến mấy đi chăng nữa thì nếu không thể tìm ra được điểm mấu chốt của ràng buộc hoặc phá hủy hoàn toàn lãnh địa thì việc có thể chạm tới được Apollo căn bản là vô vọng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Bên cạnh đó thì ít ra bọn họ còn có Jock, chức nghiệp Striker của ông ta căn bản là một chút hy vọng cuối cùng, nếu còn thất bại nữa thì khả năng cao là bọn họ chỉ có thể làm liều trước khi có gì đó không hay xảy đến.
Chỉ là với nguồn lực hiện tại thì cái giá phải bỏ ra là quá đắt đỏ, thậm chí cũng chỉ có thể xem là khá khẩm hơn phía thành bang Helios đôi chút khi hạn chế được phần nào những c·ái c·hết không cần thiết.
Sự chênh lệch giữa cả hai thậm chí còn xa vời hơn cả hình tượng trời và đất, thần linh cùng phàm trần trong tư tưởng của Apollo, thứ đã trở thành phần cốt lõi dựng nên lãnh địa của hắn gấp nhiều lần hay nói chính xác hơn thì thứ sức mạnh mà Gilgamesh sở hữu còn vượt trên cả sức tưởng tượng của hắn.
Một bóng người khác xuất hiện bên trong căn phòng ý thức của Apollo, điểm khác biệt lớn nhất ở cả hai đó chính là Apollo hiện tại đang co mình vào góc tối và trốn tránh bên trong đó còn tên còn lại thì nghiễn nhiên đứng giữa ánh hào quang của Mặt Trời.
Có thể phá vỡ quy luật trong đó và tạo ra cơ hội cho bọn họ có thể t·ấn c·ông Apollo trong tình huống như thế này đã là rất tốt rồi, thậm chí nó có thể xem là một nước cờ phá vỡ cục diện bế tắc cho bọn họ.
Còn về câu chuyện có đáng hay không thì Châu Phàm cho là có, dù sao với tình hình hiện tại của bọn họ thì việc phá hủy được lãnh địa trong thời gian ngắn là không thể và cánh tay lúc nãy anh ta mượn cũng không đồng ý giúp anh ta những chuyện khác.
Đương nhiên công lớn nhất ở đây phải là Châu Phàm nhưng quả thật kể khi bọn họ không mượn nhờ được cánh tay của Death để kéo "Mặt Trời" xuống thì với những thông tin có sẵn từ trước thì bọn họ cũng có vài sách lược để giải quyết được 8 khu vực.
Vào lúc này mọi suy nghĩ trong đầu của Apollo cơ hồ đều được thống nhất lại thành một bởi nỗi sợ về c·ái c·hết, đáng sợ hơn là hắn còn chẳng có nỗi chút suy nghĩ phản kháng nào trong đầu và dần trôi vào trong vô thức.
Chỉ là đứng trước một sự tồn tại đại diện cho một khái niệm thì chừng đó thôi là chưa đủ, nếu Apollo tự nhận bản thân là thần linh thì Death chính là c·ái c·hết tất yếu của muôn loài tại thế giới này và có cả hắn bên trong đó.
Hiện tại Mặt Trời đã ở cùng một tầng thứ với bọn họ nhưng thứ ánh sáng mà nó "tỏa" ra lại đen tối đến lạ thường, tuy vẫn có chức năng chiếu sáng nhưng theo như Châu Phàm đánh giá thì thứ ánh sáng này rất khác so với vật chiếu sáng thông thường. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu không phải Death chỉ thông qua một lễ tế làm trung gian để thực thể hóa thì khả năng tác động vào của nó căn bản là bằng không nhưng đương nhiều điều đó cũng có nghĩa là chủ tế như Châu Phàm cũng đã phải bỏ ra một cái giá không hề nhỏ.
Bởi vì 5 phút chính là mốc giới hạn, trước 5 phút có nghĩa là có thể nhìn ra được hướng giải quyết của vấn đề rồi phá giải nó một cách nhanh chóng, quá 5 phút thì căn bản là vẫn chưa thể chạm nổi được vào vấn đề cần được giải quyết.
Ít ra thì nhờ biết trước một vài thông tin hữu ích từ trước nên bọn họ cũng đã đưa ra những phán đoán chính xác kịp thời như việc Châu Phàm ép Apollo phải sử dụng đến lãnh địa hay chuyện bọn họ đã tạm thời xử lý được 8 khu vực.
Cánh tay của Death khi v·a c·hạm với những ràng buộc thì cũng chỉ đơn giản là xuyên qua tất cả rồi vươn thẳng lên thấu tận trời xanh, sau đó nắm chặt lấy "Mặt Trời" ngự trị trên cao và trực tiếp lôi nó xuống đất.
Lãnh địa vùng đất Mặt Trời không bao giờ lặn là một lãnh địa có thể được xem như là một dạng lãnh địa đặc biệt so với những lãnh địa từng xuất hiện trước đây trong quá khứ như là nộ hỏa hay mộc dẫn.
Năm xưa đại học giả cũng đã thông qua cách phân tích kết giới để tiếp nối đến những ràng buộc nhằm đoán ra cách phá cục nên đây chính xác là cách tối ưu nhất rồi, nếu vẫn chưa giải quyết được vấn đề trong vòng 5 phút thì chẳng cần chờ lâu hơn nữa làm gì cả.
Chỉ là tuy hiện tại "Mặt Trời" đã bị kéo xuống đất rồi và bầu trời cũng đã sụp đổ khiến cho 8 khu vực biến mất nhưng vị trí đứng của bọn họ vẫn còn quá phân tán do lần sắp xếp lại lãnh địa lúc nãy của Apollo.
Tuy nó vẫn bừng bừng lên như lửa cũng như không ngừng tỏa ra một lượng nhiệt độ rất lớn nhưng có gì đó rất khác so với hình thái "Mặt Trời" được dùng để phô trương ban đầu, hiện tại nó giống như một lớp bảo vệ hơn.
Sử dụng càng nhiều thì tên kia lại càng gần kề sự thức tỉnh nhưng kể cả vậy đi chăng nữa thì Apollo sẽ không bao giờ chịu giao cho hắn thứ mà hắn muốn nhưng đó chỉ đơn giản là vì Apollo đã có đầy đủ sự tự tin, đến mức độ còn cho rằng bản thân đủ tư cách để làm thần của một đám kiến.
Và giờ khi phải đối mặt với một tồn tại đại diện cho khái niệm gần gũi nhất với sinh mệnh thì Apollo lại một lần nữa trở về như ngày xưa, mọi thứ lại đâu vào đó. (đọc tại Qidian-VP.com)
Đó là khi Apollo dám đứng trước mặt của vua của các anh hùng, Gilgamesh để ra oai, chỉ với một ánh nhìn khó chịu của ông ta thôi là quá đủ để khiến hắn trực tiếp thấy được thời khắc t·ử v·ong của mình và cuối cùng thì cả thể xác cùng linh hồn của hắn trực tiếp bị thổi bay dưới đòn t·ấn c·ông của ông ta.
Năm xưa đến cả đại học giả cũng phải hy sinh không ít thứ để nắm bắt được điểm mấu chốt có sẵn trong ràng buộc rồi đánh sập cả 8 khu vực cùng một lúc nhưng kể cả vậy đi chăng nữa thì vùng đất Mặt Trời không bao giờ lặn vẫn còn đó.
Chỉ trong thoáng chốc Apollo đã thấy được toàn bộ mọi khoảnh khắc của cuộc đời mình xuất hiện cùng một lúc, một cảm giác thật sự quá đỗi quen thuộc vì hắn đã từng được trải nghiệm qua nó một lần trong quá khứ rồi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Một lượng lớn búp bê rơm cùng gỗ được dùng trong thuật Voodoo đã bị phá hủy bởi vì chúng đã đứng ra "c·hết thay" cho Châu Phàm, quả thật là tuy thuật Voodoo không phải là một mảng mạnh về năng lực chiến đấu nhưng khả năng bảo mệnh cùng nguyền rủa lại được phát triển rất nhiều.
Đương nhiên việc bảo vệ Châu Phàm vẫn là ưu tiên nên ngay sau khi xác nhận được thông tin xong thì nhóm 3 tiệm cận bước đầu tiên cùng 7 chuyển chức lần 3 đều nhanh chóng chạy thẳng đến khu vực thứ tám, cũng là vị trí mà "Mặt Trời" đã rơi xuống.
Nhưng nếu để nói về hướng phát triển chính xác thì vùng đất Mặt Trời không bao giờ lặn chính là một hình mẫu lý tưởng đáng để bọn họ học tập, Apollo đã vận dụng lãnh địa một cách quá triệt để chứ không chỉ đơn giản là một loại phụ trợ đơn thuần.
Thông qua đặc tính Mặt Trời chiếu rọi muôn nơi cũng như các ràng buộc được thêm vào, sửa chữa nên có thể nói rằng Apollo quả thật đúng là thần trong lãnh địa này hay nói đúng hơn thì đây cũng chính là thứ mà lãnh địa hướng tới.
Nhưng việc có thể kéo "Mặt Trời" xuống mặt đất đã có thể xem là một lợi thế rất lớn rồi bởi vì nếu như cứ tiếp tục như này thì những ràng buộc được tăng cường của lãnh địa vùng đất Mặt Trời không bao giờ lặn sẽ nhấn chìm bọn họ hoàn toàn mất.
Cánh tay của Death cũng biến mất sau khi thành công kéo "Mặt Trời" xuống đất, đây đã là cực hạn của nó rồi, với một Death còn quá non trẻ như nó thì việc tác động vào thứ chưa c·hết như thế này được cho là cấm kỵ.
Ưu tiên hiện tại rõ ràng là tụ quân trước nhưng cũng có quá nhiều người không đủ tư cách để can thiệp vào vụ việc này cũng đã bị xáo chung với bọn họ nên bắt buộc bọn họ phải giải quyết những vấn đề phát sinh hiện tại trước.
"Chúng ta nên làm gì bây giờ?"
Năm xưa khi Zeus mang về cho Apollo một mảnh của viên thiên thạch kia thì mọi chuyện đã dần thay đổi và một nhân cách mới đi kèm với sức mạnh của viên thiên thạch kia đã được sinh ra để thay thế vào Apollo yếu đuối trước đó.
Đây là lần đầu tiên Apollo sử dụng đến Thiên Nham Hộ, điều này cũng có nghĩa là nhà họ Châu hoàn toàn không có chút thông tin gì về thứ này nên bọn họ không dám liều lĩnh đưa ra những động thái kế tiếp.
Tên kia đã biến mất kể từ sau khi cả hai c·hết nhưng kể từ trận chiến vào hàng chục năm trước thì Apollo đã lại một lần nữa cảm nhận được sự hiện diện của hắn sau mỗi lần cố gắng sử dụng những gì còn sót lại của viên thiên thạch kia.
Tình thế hiện tại căn bản là thuộc dạng không làm thì sẽ không sai, hơn cả trông có vẻ như tên Apollo kia sẽ không ló mặt ra hay tiếp tục t·ấn c·ông như trước nữa nên chắc là bọn họ sẽ có chút ít thời gian để làm những gì cần phải làm.
Mọi thứ đều được phân chia rất rõ ràng bên trong một lãnh địa quá đỗi cao cấp như vùng đất Mặt Trời không bao giờ lặn, những kẻ phàm trần ở bên dưới sẽ không bao giờ có thể chạm tới được Mặt Trời/thần linh ở trên cao.
Cũng có thể ngay từ đầu đã chẳng có một Apollo khác nào ở đây cả mà chỉ là hắn đơn thuần, một hắn khi có được sức mạnh mà hắn vẫn luôn theo đuổi, một hắn khi có được quyền lực để dẫm lên những kẻ từng làm hắn phải bẻ mặt trước đó.
Không biết là bằng cách nào nhưng nhờ vào Châu Phàm nên mọi thứ còn dễ dàng hơn nữa, chỉ tiếc là hiện tại không phải là lúc để nói về chuyện đó vì ngay trước mặt bọn họ hiện tại đang là một hình thái chưa từng được ghi chép.
Mọi thứ đều thay đổi kể từ sau khi Apollo chạm vào mảnh thiên thạch kia, một hắn mới mạnh mẽ hơn, ưu tú hơn nhưng cũng độc ác, tàn bạo gấp nhiều lần đã được sinh ra rồi dần chiếm lấy quyền kiểm soát.
Có quá nhiều sự hy sinh chỉ để có thể cho những người còn sống sót có thể tìm ra được một đầu đường đột phá lên tới nơi thần linh nghỉ lại, mọi thứ còn khó khăn hơn khi bản thân Apollo đã rút ra được kinh nghiệm từ thất bại trước đó để cải tiến lãnh địa mình nhiều hơn nữa.
Và quả thật như vậy vì đây chính là Thiên Nham Hộ, hình thái lãnh địa chuyên dùng để phòng thủ của vùng đất Mặt Trời không bao giờ lặn, việc Thiên Nham Hộ xuất hiện cũng đồng nghĩa với chuyện Apollo đang ở trong trạng thái bất ổn.
Đó là cách vận dụng, thứ ảnh hưởng trực tiếp đến chiều hướng phát triển của lãnh địa, cả nộ hỏa cùng mộc dẫn đều được kẻ triển khai của chúng vận dụng rất thô sơ và có thể được xem như là một hình thức bổ trợ cho năng lực sẵn có của bản thân.
Thậm chí nói theo một lý nào đó thì cả hai đều quá phụ thuộc vào đặc tính ban đầu mà không tiếp tục cố gắng phát triển nó nhưng điều đó cũng dễ hiểu mà thôi, dù sao bọn họ đều có quá ít thời gian để tự phát triển bản thân.
Điểm đặc biệt của nó không thể nào so sánh được với thế giới không biên giới hoặc một lãnh địa chỉ mới xuất hiện trong thoáng chốc như thế giới phân bào nhưng hình mẫu của vùng đất Mặt Tròi không bao giờ lặn đã đi đủ xa để có thể vượt qua những lãnh địa thông thường nhiều lần.
Trên thực tế thì 8 khu vực không thể bị phá hủy một cách dễ dàng đến như vậy được, dù sao mọi thứ trong lãnh địa đều vô thực là căn bản là không thể chạm tới được nên chuyện có thể đánh tan bọn chúng cơ hồ là quá vô ích. (đọc tại Qidian-VP.com)
Hiện tại Apollo cũng chỉ cách cái khoảnh khắc đó một lần chạm tay đơn thuần và vào lúc này hắn cũng hệt như ngày trước vậy, tiếp nhận lấy lần chạm tay/chạm vào viên thiên thạch này như một cách để chứng minh giá trị của chính bản thân hắn.
Trong lúc đó thì ý thức của Apollo đang dần co lại vào một góc trước nỗi kinh hoàng mà Death mang lại, hắn vào lúc này nhỏ yếu hệt như cái ngày mà hắn trở lại quê nhà với hai bàn tay trắng khi đã thất bại trên con đường của một anh hùng vậy.
Chương 229: Cú chạm tay trước sau như một.
Cũng chính nhờ điều đó nên Châu Phàm tạm thời vẫn bỏ ra được dù cho để có thể tạo ra được nhiều hình nhân thế mạng vậy thì anh ta cũng đã phải bỏ ra những cái giá không nhỏ cũng như không ít thời gian.
Ngay từ đầu trận đấu này đã có quá nhiều sai số do Apollo quá khác so với những gì mà bọn họ được biết rồi mà nguồn lực của bọn họ hiện tại thậm chí còn chẳng bằng được cái tổ đội kia của thành bang Helios nên mọi hành động luôn đi kèm với những rủi ro rất lớn.
Cảm giác như cái quả cầu màu đen kia đã không còn là Mặt Trời nữa rồi vậy, nhưng cũng bởi vì mọi thứ đều đã chìm vào trong màn đêm và hiện tại chỉ có duy nhất một vật chiếu sáng nên quá trình hội quân không gặp bất cứ vấn đề nào cả.
"Không cần phải quá lo lắng bởi vì ngươi luôn có ta ở đây rồi.
Đây là lần đầu tiên sau khi thức tỉnh tại thế giới này Apollo cảm nhận được sự bất lực đến cùng cực khi tiếp xúc với một thứ gì đó và đâu cũng là lần gợi nhớ cho hắn về nỗi sợ c·ái c·hết nguyên thủy nhất mà hắn từng phải đối mặt.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.