Trỗi Dậy
vUZWA42677
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 232: Bắn hạ Mặt Trời.
Căn bản thì chiếc áo choàng này có chức năng tương đồng với một lãnh địa tách rời có sở hữu thuộc tính, tuy không đến mức độ tiệm cận lãnh địa thực sự đến mức gần như tuyệt đối thiếu mỗi đặc tính như lãnh địa giả mà thật nhưng đó cũng chính là lý do mà Wendigo vẫn có thể hiển nhiên đi lại trên Phù Tang dù không có kháng lửa.
Rõ ràng là chỉ còn mỗi Zehy là chưa bị Sol g·iết lần nào mà đám quái vật không lý nào khi thấy kẻ điều khiển của mình bị t·ấn c·ông lại không phản ứng lại cả, tuy khả năng cao là bọn chúng căm thù tên đó thật nhưng theo khế ước thì bọn chúng vẫn có nghĩa vụ vô điều kiện với tên đó.
Có thể nói rằng Sol nếu ở trạng thái tốt nhất hoàn toàn có thể xem là một t·hảm h·ọa di động như Darkan, tuy đánh nhau thật thì khả năng cao là Darkan sẽ thắng do tên này thừa hưởng huyết mạch chân long nên chẳng sợ gì hầu hết các nguyên tố chứ đừng nói là lửa thông thường.
Thông qua đó mà Châu Phàm có thể dễ dàng đoán được ra hướng t·ấn c·ông để thay đổi vị trí của mọi người một cách liên tục bằng bùa che mắt, trên thực tế thì từ đầu đến giờ ngoại trừ Jock cùng người kế tiếp ra thì Sol không g·iết được ai cả ngoại trừ Châu Phàm.
Những đoạn rễ cây bắt đầu trồi lên khỏi mặt đất rồi quấn lấy Sol, lúc này thì hắn cũng đã hoàn hồn trở lại và muốn sử dụng đặc tính linh hồn để thoát ra khỏi sự trói buộc này nhưng lại không thể, thậm chí hắn còn cảm thấy năng lượng của hắn đang bị trôi đi một cách nhanh đến khó tin.
Với trạng thái thể chất hiện tại thì Sol cũng tự biết bản thân khó lòng mà thoát khỏi những trói buộc này được, tuy hắn không rõ bằng cách nào mà phía Châu Phàm làm ra được mấy chiêu trò này nhưng hiện tại hắn chẳng thèm quan tâm nữa.
Điều này cũng có nghĩa là trừ khi đánh nát được Phù Tang không thì chuyện tổn hại được đến Sol căn bản là quá viễn vông và rõ ràng là lãnh địa tách rời của Zehy cùng Wendigo không thể duy trì được lâu đến tận lúc đó.
Chắc chắn rằng đòn kết liễu đã được triển khai, Wendigo không còn cảm nhận được điều kiện để thực hiện nó trên người của Sol thêm một lần nữa nhưng vì lý do nào đó mà Wendigo cảm thấy đòn vừa rồi đã thất bại.
Nếu như vậy thật thì khả năng cao năng lực hồi phục kỳ quái của các ngươi cũng có liên quan đến thế mạng gì đó có đúng không? Chậc chậc, quả đúng là trên đời này không thiếu gì khả năng dị hợm nhưng cũng đầy mạnh mẽ."
Mà thông qua năng lực của mình thì Sol lại bị bản ngã của ông ta ràng buộc lại khiến không phải lúc nào cũng có thể đạt tới mức độ tốt nhất được, thậm chí trong lúc bị hạn chế còn chẳng bằng được nổi 1 chuyển chức lần 4 về mặt năng lượng đầu ra lẫn hiệu quả của đòn t·ấn c·ông.
Vào lúc này Sol không rõ chuyện gì vừa xảy ra trong một thoáng chốc vừa rồi nhưng trong lúc đó hắn cảm nhận được rất rõ còn có một sự tồn tại nào khác bên trong lãnh địa của hắn, ngay trên Phù Tang này.
Chắc chắn là khi tên đó bị t·ấn c·ông thì chúng sẽ đưa ra một loại phản ứng cụ thể nào đó chứ không phải là bình chân như vại thế này, vì vậy nên Sol cũng đã xem Zehy như là kẻ đứng đằng sau điều khiển đám quái vật rồi.
Tất cả là vì Châu Phàm đã khiến cho một kẻ sở hữu mọi thông số áp đảo hoàn toàn và có thể dễ dàng g·iết sạch toàn bộ mọi người như Apollo phải ăn không ít khổ, trước một kẻ như vậy thì Sol luôn luôn giữ vững tâm thái cẩn thận khi phải đối mặt trực diện. (đọc tại Qidian-VP.com)
Độc của Cửu Đầu Xà tác động đến tận sâu trong kết cấu của lãnh địa đại diện cho vu độc, bùa chú của Châu Phàm cùng khả năng điều khiển cây cối đều có thể tạo ra những tác động mạnh tới Sol đại diện cho vu thuật.
Về căn bản thì Châu Phàm hoàn toàn để ngoài tay mấy lời vừa nãy và tiếp tục cho mọi người t·ấn c·ông không ngừng nghỉ để đẩy Sol vào thế chắc chắn phải c·hết nhưng việc đó chỉ càng khiến Sol muốn cười phá lên hơn.
Năm xưa nếu có khả năng thì nhà họ Châu cũng sẽ làm như vậy với Darkan, chỉ tiếc rằng vào lúc đó bọn họ không có khả năng làm được đến vậy, thậm chí hiện tại làm được hay không đều có thể tự hiểu được rồi.
Những người nằm lăn ra đất lúc nãy đã sớm được chữa đến mức có thể di chuyển rồi nên bọn họ là những con bài hay nói đúng hơn là rào chắn, những vị trí còn lại thì đều đã được bùa của Châu Phàm bao phủ từ trước rồi.
Nếu như u linh thể được hồi phục lại trạng thái bình thường thì chỉ bằng khả năng chiến đấu lẫn thể năng của mình Sol đã có thể dễ dàng áp đảo tất cả rồi nhưng đã nát như vậy rồi nên hắn cũng chỉ có thể thông qua năng lực của mình là chính.
Là những rễ cây này đang hấp thụ năng lượng của Sol, đầu nguồn của chúng chính là cây đào sinh trưởng ở ngay bên cạnh lão Daniel đang hấp hối và cần đến rất nhiều bùa để duy trì được sinh mệnh.
Chưa kể Phù Tang cũng là một Mặt Trời đúng nghĩa, các ngươi càng khiến nó sụp đổ nhanh hơn thì thời khắc mà nó trở thành một siêu tân tinh lại càng gần hơn, đến lúc đó thì ta lẫn các ngươi đều sẽ c·hết ở đây.
Sau đó thì Wendigo chỉ đơn giản là đưa bàn tay xương xẩu của mình lên chiếc vòng cổ làm bằng đan chuỗi các chiếc đầu lâu lại rồi bóp nát một trong số đó, bên phía Sol ấn ký kia cũng nhanh chóng được kích hoạt và trong thoáng chốc hắn mất đi ý thức.
Tất cả mọi điều kiện đều thỏa mãn và một "Mặt Trời" mới chói sáng hơn bất cứ thứ gì đã xé toạc thiên không, Sol đến cuối cùng cũng chỉ biết c·hết lặng nhìn vào vẻ đẹp thuần khiết đó trước khi Phù Tang bị b·ắn h·ạ. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nói thật là Châu Phàm biết rằng Sol nói không có gì sai cả, đánh từ nãy đến giờ mệt hết cả người mà hắn hoàn toàn chẳng bị gì cả và Mặt Trời đen này đang không ngừng gánh chịu lấy tất cả sát thương mà hắn đáng lý phải nhận.
Nếu chiêu trò này của Wendigo được sử dụng lên chuyển chức lần 3 thông thường thì kẻ đó đã sớm c·hết rồi, thậm chí tiệm cận bước đầu tiên hay bước đầu tiên chân chính cũng khó lòng mà thoát nổi được.
Vào lúc này đây cuối cùng Jock cũng đã biết được cực hạn của mình nằm ở đâu và khi ông ta thả tay ra thì mũi tên vàng tối cũng trở thành một sao chổi với mục tiêu là Phù Tang, hiện tại ông ta đã tự tin rằng mũi tên này đã thực sự có thể b·ắn h·ạ được Mặt Trời.
Vừa tự nói Sol vừa cười như điên, có vẻ như hắn rất tự tin vào khả năng chịu sát thương thay của Phù Tang, thậm chí đến mức độ hắn sẵn sàng đưa mặt mình ra để phía Châu Phàm đánh liên tục mà chẳng sợ sệt gì.
Vào lúc này trong lúc kéo cung thì tên từ màu đỏ sẫm bắt đầu nhạt dần rồi đổi sang màu cam, phần cán cung từ những tia lửa nhỏ cũng trở thành những đốm lửa lấp ló và phần dây cung đã rực sáng ánh bạc/hiệu ứng trên 1000km.
Kế hoạch sau đó chỉ đơn giản là Wendigo cố gắng khiến Sol lỡ mất đà trong một nhịp khiến hắn dừng lại đủ lâu (khoảng 1 giây) để áo choàng của Wendigo có thể thực hiện chức năng của nó là nối tiếp với lãnh địa tách rời của Zehy để cây đào mà lão Daniel dùng cả mạng của mình để trồng ra có thể chạm tới người hắn.
Thậm chí đến cả những con quái vật mà Sol vẫn luôn đề phòng cũng chẳng đưa ra bất cứ động thái nào khác cả, có vẻ như chúng hoàn toàn không đủ khả năng để theo kịp với hắn, mà thông qua g·iết chóc nãy giờ thì hắn cũng đã thu hẹp lại được phạm vi của kẻ điều khiển đám quái vật này rồi.
Hiện tại phạm vi của lãnh địa tách rời đã bị thu hẹp lại chỉ còn 1/3 so với ban đầu và rõ ràng là Zehy đang ở trạng thái suy kiệt về năng lượng lẫn ý chí, cô ta đã đến gần cực hạn lắm rồi nên khả năng cao cũng khó lòng mà duy trì lãnh địa tách rời lâu hơn được nữa. (đọc tại Qidian-VP.com)
Vào lúc mà Sol đang thất thần đó thì bán kính 10m xung quanh hắn đột nhiên được bao phủ bởi sắc xanh, sinh mệnh cũng từ từ phát triển tại khu vực đó, đây chính là chiếc áo choàng mà Wendigo luôn khoác lên mình.
Có quá nhiều việc chưa làm và Sol chưa hề làm được một cái gì đó đúng nghĩa cả nên hắn cực kỳ sợ hãi trước c·ái c·hết, đặc biệt là khi hắn biết rõ rằng bản thân đã trốn tránh c·ái c·hết lâu đến độ hắn còn chẳng nhận biết rõ về thời gian nữa rồi.
Cung xạ nhật bắn được trên 100km phần cán cung sẽ bắt đầu tóe ra những tia lửa và tên được hình thành từ năng lượng thuần sẽ rực sáng ánh đỏ, ngoài 200km thì màu đỏ dần trở nên lập lòe hơn cũng xuất hiện nhiều tia lửa hơn.
Đương nhiên cái gì cũng có sai số của nó, nhất là khi bọn họ đang phải đối mặt với một thứ sở hữu tốc độ kinh khủng như vậy nên dù cho Sol không dừng lại đúng vị trí được tính toán ban đầu đi chăng nữa thì Châu Phàm vẫn phải đảm bảo hắn không bước ra khỏi phạm vi bán kính 10m.
Đó chắc chắn không phải là Wendigo mà là một cái gì đó rất hiển nhiên, gần gũi, ấm áp nhưng cũng khiến một kẻ như Sol phải kinh hồn kh·iếp vía, đó là một cái bóng màu đen đi kèm với đôi mắt màu xanh lam tựa trời trong.
Tình huống như thế này bất cứ ai cũng sẽ phải cảm thấy sự tuyệt vọng nhưng không phải Sol vì hắn rất rõ chuyện miễn là vẫn còn Phù Tang thì hắn không thể c·hết được và dù có là cái bóng đen với cặp mắt xanh kia thì cũng không thể.
Đi kèm với đó là thuộc tính hệ mộc liên kết với sự sống giúp sinh mệnh có thể sinh trưởng được, Châu Phàm cũng bỏ ra thêm một chút bùa nữa để thúc đẩy khả năng vận chuyển năng lượng trên mảnh đất này giúp những hạt giống mà lão Daniel ngưng tụ trước đó có thể ngay lập tức sinh trưởng. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Vu tộc Hậu Nghệ đi cùng với cung xạ nhật, vu thuật điều khiển thiên nhiên cùng bùa phép, vu độc thấm đẫm đến tận lõi của Mặt Trời đen, sự sắp xếp này tương đương với ý chí của thế giới."
Đòn kết liễu của Wendigo dễ dàng xuyên qua lớp u linh thể bao bọc ở bên ngoài và chạm tới phần bên trong nhưng khác với những gì mà Wendigo vẫn tưởng, mọi chuyện được diễn ra một cách rất thuận lợi nhưng cũng đồng thời chẳng có cái gì xảy ra cả.
Zehy cũng là người duy nhất chưa c·hết qua lần nào trong số tất cả, phần nhiều là do vị trí của cô ta nằm ở khu vực trung tâm nhất được bao bọc bởi tận 2 lớp người nên Sol không dám vào quá sâu để rồi bị sập bẫy của đối phương.
Chương 232: Bắn hạ Mặt Trời.
Có điều Sol không hiểu một điều rằng trong mắt của Châu Phàm thì hắn đã trở thành một t·hảm h·ọa đối với toàn thể hành tinh nói chung và nhà họ Châu nói riêng rồi, tức là anh ta cũng như tất cả mọi người ở đây đã sẵn sàng để bằng mọi giá g·iết được hắn.
Để đối phó với Sol thì đương nhiên là phải dựng vào khả năng của Hydra làm tiền đề bởi vì nó là thứ duy nhất có thể bắt kịp được với tốc độ di chuyển của Sol và thông qua đó thì Châu Phàm có thể dễ dàng phát họa sơ đồ đường đi của hắn một cách dễ dàng.
Sol chạy lướt qua Wendigo trong một khoảnh khắc, hắn nhận ra điểm bất thường nào đó nhưng bởi vì hình bóng của Wendigo nhanh chóng biến mất trước những ngọn lửa màu đen không ngừng bốc lên nên hắn cũng chỉ cho rằng là bản thân nhìn nhầm mà chẳng nhận ra nổi trên đầu của bản thân đã xuất hiện một ấn ký nào đó.
"Ra là vậy, thế mạng, đây là lần đầu tiên ta sử dụng đến Phù Tang nên vẫn chưa rõ hoàn toàn được các hiệu ứng của nó.
Nói thẳng ra thì Châu Phàm đã thử nghiệm liên tục bắt đầu với việc nắm bắt được khoảng cách rồi kế tiếp là hướng t·ấn c·ông của Sol và sau đó dùng chính thân của mình ra để tính toán ra vận tốc của hắn.
Để đảm bảo hơn thì Châu Phàm sẵn sàng bỏ ra những cái giá cao hơn nữa với mục đích duy nhất là giam được Sol đủ lâu trong phạm vi này để rễ cây đào có thể giam hắn lại được, thật may mắn là không hiểu vì sao hắn lại đột ngột sững người ra nên không có bất cứ sự hy sinh nào cả.
Chỉ tiếc rằng Sol vào lúc này đã có thể xem là cực hạn chuyển chức lần 4, tính hiệu quả của những lời nguyền cấp bậc này đương nhiên là không bằng được so với dự kiến ban đầu, dù sao Sol vào lúc này đã có thể xem là cùng một tầng thứ với Darkan.
Mọi chuyện vào lúc này đã quá ngựa quen đường cũ với Sol rồi nên hắn lại tiếp tục chiêu trò của mình thêm một lần nữa nhưng trong lúc hắn không để ý thì Wendigo đã biến mất khỏi vị trí ban đầu của mình và xuất hiện ngay trên đường chạy của hắn.
Ban đầu thì Sol di chuyển liên tục tại những khu vực khá xa, khoảng ngoài 20m với bọn họ nhưng hắn vẫn có một vài điểm nghỉ chưa tới 5 giây cũng như các điểm mà hắn lấy đà để lao thẳng vào t·ấn c·ông bọn họ.
Với Sol thì khác, hiện tại vào lúc này đây cùng với chừng này nguồn lực, chừng này con người cùng nhiều thứ khác Châu Phàm đã có đủ sự tự tin để g·iết được hắn, vậy nên không lý nào anh ta lại không làm cả.
...
Chỉ là bây giờ đã khác rồi, sau khi g·iết được Châu Phàm một cách quá dễ dàng cũng như áp đảo tất cả thì tâm thế của Sol đã có những sự chuyển biến rất lớn và bây giờ hắn đã không còn đề phòng như trước nữa rồi.
Giờ thì mọi thứ đều đã vào sẵn vị trí của nó, chỉ cần Sol c·hết thì lãnh địa sẽ tự tan biến và mọi thứ sẽ chấm dứt tại đây, Wendigo từ đằng sau chậm rãi đi tới rồi đưa cánh tay xương xẩu của mình về phía u linh thể.
Đúng lúc đó thì khu vực ngoài phạm vi bọn họ khoảng 10km đột nhiên sụp đổ, Châu Phàm như nhận ra điều gì đó nên anh ta cũng thử t·ấn c·ông vào và kết quả giống như anh ta đoán, lãnh địa đang chịu sát thương thay cho Sol.
...
Nhưng nếu chỉ xét về mức độ p·há h·oại thì Sol trong trạng thái tốt nhất có khi còn vượt qua cả Darkan nhờ vào lượng hỏa lực khủng bố cùng nguồn năng lượng tưởng chừng như vô hạn lấy từ mảnh đất này cũng như tăng phúc đến từ mảnh vỡ của viên thiên thạch kia.
Sau khi tính ra được vận tốc tức thời rồi thì Châu Phàm bắt đầu tính toán khoảng thời gian lý tưởng, vị trí đắc địa cũng như nhiều thứ khác chỉ để có thể đảm bảo được rằng Wendigo có thể xuất hiện ở đúng nơi cần thiết để làm những gì cần phải làm kịp thời.
Trạng thái của Sol lúc này không thể được coi là say máu nhưng tâm trạng, sự cảnh giác của hắn đã bị buông lỏng đi vài phần do hắn đã g·iết đủ nhiều để tự tạo ra cho mình một cái tâm thế thoải mái và không còn quá đặt nặng vấn đề này nữa.
Châu Phàm không rõ Sol có biết điều này hay không, mà nhìn cái bản mặt đắc ý kia thì chắc là đã biết rồi vậy thì cũng chẳng lạ gì khi hắn giờ đây cũng đã đoán được phần nào năng lực thế mạng của bọn họ.
Thật đáng tiếc vì trước cả khi cơ thể của Sol đổ sập xuống đất, trước cả khi chân của hắn theo quán tính chạy ra bước tiếp theo thì hắn đã lấy bị được ý thức của mình rồi đạp thật mạnh xuống đất để trụ lại cả cơ thể của mình.
Thậm chí trước áp lực từ những thiệt hại phải nhận thì Phù Tang sẽ tạo ra những phản ứng dữ dội ra khắp mọi nơi khiến cho những kẻ đang đứng trên bề mặt như bọn họ khó lòng mà sống sót được.
Châu Phàm đ·ã c·hết tổng cộng 9 lần tính cả một lần thực sự bị Sol nhắm tới chỉ để có thể tính ra được vận tốc tức thời của hắn sau hàng loạt các sai số cũng như việc hắn dần thu hẹp khoảng cách lại gần do dần trở nên tự tin hơn.
Mất ý thức trong thoáng chốc này thậm chí còn chẳng kéo dài được một phần ngàn giây, với tốc độ kinh khủng của mình thì nếu mất ý thức đủ lâu thì cả cơ thể của Sol sẽ đổ sập xuống đất rồi trở thành một viên đ·ạ·n tạo ra trên mặt đất những rãnh rất dài do động năng khổng lồ trước đó.
Phù Tang/Mặt Trời đen sẽ giúp ta nhận toàn bộ mọi sát thương và khả năng chịu đòn của nó tương đồng với một ngôi sao thực sự, với khả năng của các ngươi thì dù có đánh tới tuần sau chưa chắc đã phá hủy được nó.
Cây đào vốn dĩ là một loại cây có khả năng ôn dưỡng linh hồn, nó cũng có thể được sử dụng như một lồng giam với linh hồn nhưng cái cây mà lão Daniel trồng ra thì không được thân thiện như vậy và phần rễ cây đang không ngừng hấp thụ năng lượng của Sol để bổ sung ngược lại cho ông ta. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nói thật thì trong môi trường như thế này mà lão Daniel có thể làm được đến vậy thì ông ta cũng đã không tiếc gì mạng của mình rồi, thật may mắn là Sol không nhận ra được điểm lạ thường sau tất cả nhờ vào bùa che mắt của Châu Phàm.
Các ngươi thực sự muốn chôn cùng với ta hay sao? Ta đương nhiên là không rồi bởi vì ta biết rõ rằng mấy cái kết giới của các ngươi có giới hạn và ta có thể đảm bảo rằng các ngươi sẽ bị những nguồn nhiệt phun trào từ tâm của Phù Tang g·iết c·hết trước khi nó thực sự p·hát n·ổ."
Cảm xúc của Sol vào lúc này tương tự với một kẻ đã bị đẩy đến bờ vực của sự tuyệt vọng nhưng vẫn may mắn có được một sợi dây cứu lấy, hiện tại hắn chỉ muốn cười đến phát điên vì hắn hiểu rõ rằng hắn chưa thể c·hết vào lúc này được.
10000km là một kỷ lục chưa từng được ghi chép, Jock biết rằng với khả năng của bản thân thì đó là điều không thể nhưng vào lúc này trong tâm trí của ông ta đã tĩnh lặng hệt như mặt nước và thứ duy nhất còn đọng lại trong đầu ông ta là sự kỳ vọng của tất cả vào bản thân cũng như tự bản thân ông ta đánh cược vào chính mình.
Apollo lẫn Sol đều đã sống quá lâu rồi nhưng cả hai đều chưa làm được gì nhiều và vẫn còn ấp ủ rất nhiều việc muốn làm như dựng lại chủng tộc thượng nhân theo chiều hướng tiến hóa mà cả hai truy cầu chẳng hạn.
Mà đương nhiên Sol cũng hiểu rõ rằng chỉ cần thông qua việc bào mòn dần thôi cũng đủ khiến đối phương tự sụp đổ rồi nên hắn không có ý định liều lĩnh đến như vậy nhưng trên thực tế thì trừ Zehy ra thì mỗi người hắn đều g·iết qua một lần rồi.
Một đôi mắt thật đẹp, thật ấm áp nhưng lại mang tới cho Sol cảm giác khó thở như bất cứ lúc nào thứ đó cũng có thể bóp lấy cổ của hắn rồi ban cho hắn một c·ái c·hết thực sự vậy, hắn cuối cùng cũng đã cảm nhận được sự sợ hãi mà Apollo trước đó đã phải đối mặt.
Ngay lúc đó trên bầu trời rực sáng cách Phù Tang/Mặt Trời đen khoảng ngoài 10000km, Jock đã được Wendigo mở ra cổng dịch chuyển để đi xa đến vậy rồi nên ông ta cũng dốc hết bình sinh của mình kéo cung xạ nhật ra.
Thứ duy nhất còn thiếu nằm trong chính Jock cùng Striker, chỉ khi cả hai trung hòa và đạt đến cực hạn thì mới có thể thông qua cung xạ nhật để b·ắn h·ạ được Mặt Trời đen.
Không có bất cứ ai ở đây đủ ngu đến mức độ ngồi kể lễ với Sol từ đầu đến đuôi của câu chuyện nhưng ngay từ khi lãnh địa chuyển sang giai đoạn Phù Tang thì Châu Phàm đã lên sẵn kế hoạch nhằm ứng phó từ trước rồi.
Còn về phần Châu Phàm thì Sol đã triệt để mất đi hứng thú lẫn sự cảnh giác ban đầu rồi, ban đầu trong số đám này ngoại trừ 3 con quái vật có khả năng kháng lửa cực tốt kia ra thì kẻ mà hắn đề phòng nhất chính là Châu Phàm.
"Hahahahaha! Ngươi không thể g·iết ta được đâu, miễn là ta vẫn còn đang đứng trên Phù Tang thì chuyện đó căn bản là không thể.
Tức là Sol không thể c·hết nên hắn cũng chẳng thèm sợ hãi c·ái c·hết nữa, ý thức lẫn tinh thần của hắn hiện tại căn bản đã phát điên rồi, một phần là do áp lực c·ái c·hết đè nặng lên bản thân, một phần là vì bản thân đã bị dính bẫy.
Áp lực trước những c·ái c·hết liên tục trong bất lực, không biết bao giờ sẽ lại tới kết hợp với việc những trụ cột dần kiệt sức về tinh thần lẫn thể chất lại càng đẩy bọn họ tới gần hơn với bờ vực tuyệt vọng hơn bao giờ hết.
Jock tiếp tục kéo căng cung xạ nhật hơn nữa đến cực hạn khi tên cũng dần chuyển sang màu vàng tối, những đốm lửa nhỏ kia trở thành một phần họa tiết và cán cung giờ đây đã rực lên ánh lửa vàng kim, dây cung cũng đã hóa thành màu bạch kim sáng chói/hiệu ứng trên 10000km.
Striker đã và đang vận dụng hết khả năng của mình để rồi vào lúc này Jock hiển nhiên đi ra thêm nửa bước cuối cùng nữa để trở thành một bước đầu tiên đúng nghĩa.
Chưa kể đến chuyện mọi chuyện từ đầu đến giờ vẫn quá thuận lợi, Sol muốn g·iết ai thì người đó sẽ c·hết và bên phía đối phương hoàn toàn không thể phản ứng lại kịp trước khả năng tương tác với lãnh địa cũng như tốc độ của hắn.
Trong một khoảnh khắc cực kỳ ngắn ngủi thì với một chút biểu lộ của nỗi sợ nguyên thủy nhất thì ý thức của Sol đã bị phân liệt ra thành vô số những mạch suy nghĩ chạy song song với nhau và càng đáng sợ hơn khi tất cả đều đang run sợ trước c·ái c·hết.
Đừng hiểu nhầm, Sol vẫn cảm thấy rất kính sợ kẻ đã lên được một cái kế hoạch có thể thành công bẫy được hắn nhưng hắn cảm nhận được rất rõ ràng hiện tại chẳng có cái gì có thể làm hắn b·ị t·hương nổi cả.
Xa hơn, Jock đã thấy được cực hạn của mình, không phải là của con đường Striker thuộc về chính mình để rồi ngộ ra cực kỹ năng của riêng mình.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.