0
(Sửa lại kết hợp củng cố phần đầu nội dung chương 180)
"Hiragart, đã quá lâu kể từ khi chúng ta dừng lại tại tầng này rồi, nếu như cô vẫn tiếp tục như thế này thì cả tôi lẫn Vitagart chỉ có thể đành bỏ lại cô ở phía sau và hướng xuống tầng 4 mà thôi."
Kể từ khi Old Man hạ tầng xuống tầng 2 và mang tới những thông tin quý giá có liên quan đến việc những tác động của kiến mối tại tầng 1 thì bộ 3 Marogart, Vatygart và đặc biệt à Hiragart luôn rời vào một khoảng trầm khá sâu.
Chuyện kiến mối g·iết c·hết Naragart chỉ có thể tính là chuyện nhỏ, bởi vì nếu như so với việc cô ta chỉ cử đi 3 cư dân dưới trướng của mình để làm việc đó thì chuyện này chẳng tính là gì cả.
Tuy phải đồng ý rằng cả ba tên vây công g·iết c·hết Naragart đều là tiến hóa giai đoạn 2 nhưng vấn đề ở đây lại nằm ở chỗ tên bị g·iết không ai khác ngoại trừ Naragart.
Giảng ra thì nếu như hai anh em Vatygart cùng Marogart không bị phía phe phái chủ nghĩa dân tộc thuần huyết đến mức cực đoan trong tộc Salamance hạn chế thì hai vị trí đầu trong phân hạng các ứng cử viên khó lòng mà thoát khỏi hai bọn họ được.
Chỉ là kể cả vậy thì Naragart vẫn được mệnh danh là kẻ giỏi nhất ở phía nhánh thuần chủng, tuy quả thật là tên này có đôi phần cẩn thận thái quá nhưng vị trí đầu này quả thật là hắn đã tự chiếm được bằng chính thực lực của mình.
Đến cả tên khó ưa Darugart kia cũng phải công nhận điều đó nên không thể nghi ngờ gì khi nói rằng Naragart chính là kẻ mạnh nhất và cũng là tiềm năng nhất trong thế hệ này của nhánh thuần chủng.
Chưa kể đến cái bản tính cẩn thận ngoài mức tưởng tượng của Naragart nữa, thực sự thì Marogart cũng chưa từng nghĩ rằng Naragart sẽ bị g·iết với chừng đó sự chuẩn bị ngay kể cả đó có là kiến mối đi chăng nữa.
Ấy vậy mà đến cuối cùng Naragart, một con rái cá bỏ ra không biết bao nhiêu thời gian lẫn công sức để có thể dựng lên cái đập nước, thành trì vững chắc nhất ấy lại bị 3 cư dân mà kiến mối phái ra g·iết c·hết.
Nói thật thì Marogart cũng không dám chắc về độ chân thật của những thông tin mà Old Man mang về bởi vì thứ sức mạnh mà kiến mối lẫn những kẻ ở bên cạnh cô ta vào lúc đó là quá kinh khủng.
Đến bản thân Marogart hay thậm chí là Vatygart đều không thấy bất cứ cơ hội chiến thắng nào ở thời điểm hiện tại khi bị mang đi so sánh với kiến mối trong lời kể của Old Man.
Nhưng chuyện mà kiến mối cùng cư dân của cô ta xuất hiện tại tầng 1 và ngay sau đó có 4 phi chính quy xuất hiện cũng khiến đầu của Marogart nhảy ra rất nhiều loại giả thuyết khác nhau.
Càng nghĩ thì Marogart lại càng cảm thấy rối bời, thậm chí là kh·iếp sợ chính những thứ gì mà mình vừa mường tượng ra để rồi đến cuối cùng là chối bỏ tất cả chúng và chọn coi như là bản thân không biết gì cho nhẹ đời.
Đáng tiếc rằng vẻ điềm tĩnh trước sóng gió trước mắt của Marogart cũng không giữ được quá lâu khi hắn cùng với Vatygart cùng Hiragart hạ xuống tầng 3, nơi mà bọn họ tìm thấy được Dungeon của Duragart hay chính xác hơn là những gì còn sót lại của nó.
Cả ba không biết chính xác là đã có chuyện gì xảy ra ở tầng 3 khi mà bọn họ vẫn còn ở trên kia nhưng từ những vết tích còn sót lại thì có thể chắc chắn được rằng đã có một trận chiến với quy mô rất lớn đã được diễn ra tại đây.
Từ những vết tích còn sót lại thì có thể dễ dàng đoán được phần nào những diễn biến đã xảy ra nhưng về phần kết cục của Darugart thì rõ ràng là không thể thay đổi được.
Về bản chất thì tuy quả thật là chuyện này đã sớm được dự liệu từ trước nhưng khi nó thực sự diễn ra thì bọn họ vẫn phải bất ngờ như thường mà thôi.
Hiện tại trong số 6 ứng cử viên ban đầu của kỳ Salamance phong tuyển lần này thì đã rơi rụng mất 3, trong số đó có 2 yếu tố chính trị quan trọng là Darugart cùng Tywngart.
Tên Tywngart kia c·hết cũng đáng vì hắn được cài vào là để trừ khử hai anh em Vatygart cùng Marogart nhưng Darugart c·hết rồi thì quả thật rất lớn chuyện.
Có điều kiến mối cũng rất biết thời thế, nếu như trong tình huống bình thường thì khi cô ta cùng Dungeon của hang kiến hạ xuống khu vực từ tầng 21 trở đi thì kiểu gì cũng bị phe cánh của tộc Salamance hỏi thăm.
Chỉ là tình hình hiện tại của Labyrinth đã loạn rất cả lên rồi, các Ranker của tộc Salamance hiện tại còn khó giữ được mình và cả đại bản doanh của tộc Salamance cũng đã bị quét ngang thì có khi kiến mối sẽ là bên tìm tới bọn họ đầu tiên không biết chừng.
Tóm gọn lại thì đây là những vấn đề mà bọn họ đang phải đối mặt trong việc chọn lựa giữa chuyện tiếp tục duy trì tiến độ hạ tầng hay níu kéo thêm một khoảng thời gian nữa để lãng tránh kiến mối.
Marogart đương nhiên là theo chủ nghĩa đối mặt, dù sao muốn tránh cũng không thể tránh được quá lâu bởi vì càng xuống sâu thì khoảng thời gian cần tiêu tốn để hạ tầng lại càng nhiều.
Trừ khi bọn họ thực sự ngớ ngẩn đến cùng cực như Naragart hay muốn chiếm đất xưng vương như mấy tên Dungeon Master mất đi ý chí để tiếp tục hạ xuống những tầng bên dưới không thì sẽ sớm chạm mặt kiến mối thôi.
Đó là chưa nói đến việc thái độ của Labyrinth hiện tại là rất rõ ràng và không kém phần cứng rắn khi nó đã quyết định để mọi thứ loạn hết cả lên như thế này rồi thì đám Dungeon Master chiếm đất xưng vương kia cũng chẳng yên ổn được quá lâu nữa đâu.
Mà về căn bản thì Marogart cũng có lý của riêng mình, hắn thuộc dạng thà đối mặt hơn là nằm yên chịu trận, dù sao kiến mối cũng đã g·iết được cả Naragart cùng Darugart rồi thì nếu cô ta muốn sẽ tới phiên của bọn họ.
Trong tình thế như vậy thì Marogart chọn làm gì đó để ít nhất là nắm được đôi phần thế chủ động về phía mình chứ không để bị ép vào trạng thái hoàn toàn bị động như Naragart.
Vatygart thì hoàn toàn ủng hộ em trai của mình dù cho anh ta cũng có chút lo lắng khi phải đối mặt với một kẻ không những mạnh mà những cư dân ở xung quanh cũng mạnh không kém như kiến mối.
Cuối cùng chỉ còn sót lại Hiragart, kẻ đang có tâm lý bất ổn nhất trong cả ba, nói thẳng ra thì tâm lý của cô ta đã xuống rơi vào hiệu ứng chuỗi Domino từ trước đó rồi.
Khởi điểm của mọi việc là từ chính xuất thân lẫn sự kỳ vọng bị áp đặt lên người của Hiragart, khác với sự tình nguyện cùng đấu tranh mà hai anh em Vatygart cùng Marogart đã luôn nung nấu trong mình từ nhỏ.
Cũng khác với thái độ cá muối nhưng vẫn theo đuổi lợi ích của Naragart và lại càng khác với tâm lý tử sĩ của Tywngart, Hiragart có đôi phần giống Darugart nhưng lại không giống hoàn toàn.
Lý do mà ông của Hiragart chọn đầu tư vào cha của Darugart là bởi vì ông ta không tin rằng Hiragart nói riêng và những con cháu của mình nói chung có thể làm nên chuyện.
Vì vậy nên ông ta mới đi đến quyết định đầu tư và ủy thác một cách mạo hiểm như vậy vào một kẻ đến từ bên ngoài với hy vọng rằng trong tương lai hắn có thể chống lấy đế chế mà ông ta để lại.
Phải, thứ mà Darugart có chính là lòng kiêu hãnh lẫn sự kiêu ngạo ảnh hưởng từ cha của hắn, thứ cho hắn đầy đủ động lực để tiếp bước hòng đuổi theo những dấu chân đã được để lại ngay trước mắt hắn.
Còn với Hiragart thì mọi chuyện lại khác hoàn toàn khi quả đúng là cô ta có xuất thân rất tốt, có thể xem là tốt nhất trong cả 6 ứng cử viên của kỳ Salamance phong tuyển lần này.
Nhưng sự kỳ vọng bị áp đặt lên người của Hiragart lại không quá cao, tức là dù cô ta có thành công trở thành ứng cử viên hay không thì cũng sẽ chẳng có gì thay đổi cả.
Vậy nên thứ áp đặt lên Hiragart không gì khác ngoại trừ những hy vọng đã sớm tắt từ lâu nhưng vẫn còn âm ỉ qua vô số năm tháng, một áp lực vô hình và cũng chẳng mạnh mẽ như thứ mà Darugart phải gánh vác.
Chỉ là cũng vì không có ai sẽ hy vọng vào bản thân nên Hiragart mới càng phải đấu tranh để chứng minh bản thân hơn nữa.
Biết rằng năng lực bản thân có giới hạn nên Hiragart đã tác động vào hòng tạo ra giáo hội Vivian, biết rằng bản thân không sáng chói tựa như những vì sao trên cao kia nên cô ta chọn xây dựng lên tòa tháp từ bên dưới để chạm tới những vì sao đó.
Mọi thứ có thể đã rất khác nếu như Hiragart không gặp phải kiến mối, cô ta đại diện cho độ cao mà không có bất cứ kẻ phàm trần nào có thể chạm tới được, là thứ đã làm lung lay cả cấu trúc từ những viên gạch đầu tiên.
Kể cả như vậy thì Hiragart vẫn tiếp tục đấu tranh cho chính vận mệnh của bản thân nhằm chứng minh những gì bản thân có và cú chốt hạ ở đây là khi cô ta nhận ra rằng kể cả với tất cả những gì mà cô ta đang có thì kiến mối cũng chỉ cần một cú vỗ là mọi thứ sẽ tan biến.
Naragart đã bị g·iết, Darugart cũng đã bị g·iết và giáo hội Vivian thậm chí còn chẳng có bất cứ cơ hội nào để thỏa hiệp mà chỉ có thể cúi đầu đón nhận ân phước mà kiến mối "ban cho".
Sự khác biệt giữa Hiragart cùng kiến mối là quá lớn, lớn đến nỗi Hiragart hoàn toàn không thể mường tượng ra được khoảng cách chênh lệch giữa cả hai là lớn đến nhường nào.
Lớn đến nỗi Hiragart đã mất sạch mọi quyết tâm mà bản thân đã cố gắng gây dựng, lớn đến nỗi cô ta đã nhầm lẫn, nhầm lẫn cái đích mà bản thân nhắm tới với vùng trời mà kiến mối có thể chạm tới.
Đáng sợ hơn cả là Hiragart đang dần đánh giá quá cao trần của Labyrinth, với cô ta thì cực hạn của thủy tổ hiện tại chính là trần của Labyrinth và một cá thể như thủy tổ là không thể nào vượt qua dù kẻ đó có là kiến mối đi chăng nữa.
Việc được xếp vào cùng một thế hệ với kiến mối quả thật đúng là khiến cho không ít kẻ có cái nhìn sai lầm về đường chân trời trước mắt của bản thân.
Thậm chí Hiragart còn cho rằng kiến mối chỉ xếp vào nhóm ông của cô ta, các Ancient Ranker hay Brine Pools, những tồn tại cổ xưa đã từng là High Ranker tại khoảng thời gian của bọn họ.
Những kẻ như vậy rất khó lòng thăm dò và thậm chí lý do mà bọn họ bị gạch tên khỏi bảng xếp hạng Ranker cũng là vì đã biến mất quá lâu và rơi vào tình trạng không biết đã sống hay c·hết chứ chẳng phải bị kẻ tới sau đạp lên đầu.
Đó cũng chính là lý do mà bọn họ được gọi là Brine Pools, là những bể nước muối chìm sâu dưới đáy đại dương một cách yên lặng và cũng sẵn sàng ban tới c·ái c·hết cho bất cứ kẻ nào dám lại gần.
Quả đúng là xuất sinh hạn chế tầm nhìn, Hiragart khó lòng mà tưởng tượng được sự chênh lệch của những thứ cách quá xa so với chính cô ta.
Nó cũng giống nhau câu chuyện tầm nhìn bị giới hạn bởi đường chân trời và cực hạn cũng chính là bầu trời trên đầu mỗi chúng ta vậy, bên trên nữa vẫn còn những vùng trời còn cao hơn nữa nhưng đáng tiếc là cô ta không thể thấy được nó.
Khi tự ngộ nhận những điều này thì Hiragart cũng đã hiểu nhầm về sự đáng sợ cũng như độ khó khăn để đạt tới được cái ngưỡng thành tựu mà cô ta từng mơ về trước kia.
Vì thế nên vào lúc này Hiragart đã bắt đầu sinh ra những suy nghĩ muốn bỏ cuộc trong khi đó thì cả Marogart cùng Vatygart vẫn đang tiếp tục giữ vững suy nghĩ ban đầu của mình.
Đối với bọn họ thì quả thật kiến mối hiện tại đã thuộc vào một tầng thứ khác biệt hoàn toàn so với bọn họ nhưng điều đó không có nghĩa là bọn họ sẽ chọn bỏ cuộc chỉ đơn thuần là bởi vì nó quá khó khăn.
Để bọn họ có thể có mặt tại đây, để có thể trở thành Dungeon Master thì nhánh của bọn họ và cả chính bọn họ đã bỏ ra không biết bao nhiêu thứ.
Bản thân Marogart còn bị á·m s·át bất thành bởi Tywngart nên hắn vào lúc này càng quyết tâm hơn với chính sự lựa chọn của mình.
Bên cạnh đó thì Marogart tin rằng bản thân vẫn còn giá trị với kiến mối, nếu không thì ngay từ đầu kiến mối cũng đã tốn công đến mức cho hắn 2 con bài tẩy trước khi rời khỏi tầng 1.
Đương nhiên là những lời nói của Marogart khó lòng mà lay động được Hiragart vào lúc này, trên thực tế thì cả Marogart lẫn Vatygart cũng đã cho Hiragart đủ thời gian để bình tĩnh lại cũng như suy nghĩ rồi nên hiện tại cũng đã đến lúc bọn họ nên tiếp tục tiến độ của mình.
Nói là vậy chứ Marogart vẫn tiếp tục chờ dù cho Hiragart hoàn toàn không có ý định phản hồi lại hắn, có vẻ với hắn thì mối quan hệ giữa các ứng cử viên còn hơn cả là đối thủ đơn thuần.
Trong tình huống bình thường thì thái độ cạnh tranh lành mạnh là thứ cần thiết để thúc đẩy tất cả cùng phát triển và khi có một kẻ thù chung thì tất cả có thể ít nhất đủ tin tưởng để dựa lưng vào những kẻ còn lại cùng nhau sát cánh qua viễn cảnh hoạn nạn nhất.
Với việc chưa tới nửa năm ngắn ngủi kể từ khi kỳ Salamance phong tuyển lần này bắt đầu đã rơi rụng mất 3 ứng cử viên rồi đương nhiên cũng tạo ra không ít áp lực với những kẻ còn lại.
Nhất là vào cái giai đoạn mở đầu cho những loạn lạc còn kéo dài mãi về sau như thế này nữa thì vấn đề lại càng hệ trọng hơn.
Đó là chưa kể đến chuyện chỗ chống lưng lớn nhất cho các ứng cử viên là tộc Salamance đã rơi vào tình trạng sụp đổ còn các Ranker, Dungeon Master cao cấp thì đang phải lo cho chuyện của bọn họ nữa.
Thế hệ của Marogart không đến mức độ là quá xuất sắc nếu như so với những thế hệ Salamance phong tuyển về trước nhưng cũng thuộc mặt hàng rất gì và này nọ khi có huyết mạch của Brine Pools trong số đó.
Kinh khủng hơn nữa là Hiragart còn chẳng nắm giữ được thứ hạng đầu của thế hệ này nên có thể thấy về chất lượng so với mặt bằng chung là tốt đến cỡ nào.
Tiếc rằng thời thế không cho phép khi cùng thời với bọn họ lại là kiến mối, một tồn tại mà có lẽ sẽ chỉ có thể cố gắng bám đuổi cả đời chứ chẳng thể nào bắt kịp nổi được.
Trong khi cả Marogart cùng Hiragart đều rơi vào khoảng lặng trầm tư và chẳng có ai là kẻ chủ động chấm dứt cuộc gọi này ám chỉ phần nào thái độ của cả hai thì Marogart lại nhận được một cuộc gọi của Vatygart.
Theo như kế hoạch ban đầu của hai anh em thì trong lúc mà Marogart cố gắng khuyên bảo Hiragart một lần cuối cùng này thì Vatygart sẽ tới tàn tích Dungeon của Darugart để viếng thăm lần cuối.
Đó cũng là nơi mà bọn họ đã dựng tạm một bia mộ để làm bằng chứng cho sự tồn tại của Naragart cùng Darugart, mà bởi vì cả hai đều c·hết không còn xác nên phần mộ này chủ yếu là mặt hình thức thôi.
Khi thấy cuộc gọi này thì Marogart tưởng là bên phía Vatygart đã xong rồi nên cũng gọi thúc dục hắn nên cũng chỉ thở dài rồi tiếp nhận cuộc gọi với một chút loại hy vọng, mơ tưởng hào huyễn nào đó.
Ai ngờ nó thành hiện thực thật vì hình ảnh hiện lên với cảnh tượng Vatygart đang nằm trên bàn đá với chi chít những v·ết t·hương, thậm chí trong số đó còn có những vết chém sâu đến tận xương.
Máu không ngừng chảy ra thấm đẫm cả mặt sàn, lớp vảy màu đồng đầy tự hào của Vatygart hiện tại cũng đã sớm nhuộm đỏ một màu của máu, nhìn anh ta vào lúc này không khác gì vừa bị lột một lớp da xong.
Trong lúc đó thì các Dwarf đang không ngừng cố gắng chữa trị cho anh ta bằng những phương pháp làm đông lại dòng máu đang không ngừng sục sôi của Vatygart.
Khi chứng kiến tất cả thì tròng mắt của Marogart co lại, cả cơ thể hắn trực tiếp rơi vào hố băng và gần như không thể cử động được kể cả việc phát ra một lời nói cụ thể trong khi Hiragart lại tỏ ra hốt hoảng đến lạ thường.
May mắn Dwarf là một chủng tộc rất toàn diện nên Vatygart tạm coi như là vừa nhặt về lại được một mạng, kêt cả vậy thì chỉ riêng chuyện anh ta b·ị t·hương đến cấp độ như vậy tại những tầng trên này cũng đã quá bất ngờ rồi.
"Là ai!? Tên đó ư!? Là hắn đã ra tay!? Chẳng lẽ...."
Theo sau cảm giác bất ngờ đủ để đông cứng cả cơ thể là cơn lửa giận khiến trái tim của Marogart không ngừng đập vang vọng khắp nơi.
Với tình huống hiện tại của Marogart thì đây là chuyện nên tránh nhất nhưng đứng trước cảnh tượng này thì hắn không thề không tức giận được.
"Nghĩ kỹ đi Marogart, nếu như tên đó muốn ra tay thì thử hỏi xem anh có thể may mắn sống sót trở về được hay không?"
Trước khi lửa giận của Marogart hoàn toàn nuốt chửng hắn và khiến trái tim hắn dần tiến vào giai đoạn mất ổn định vì Vatygart đã gắng gượm thốt ra vài lời nhằm đính chính lại tình huống của bản thân.
Những lời này cũng phần nào giúp Marogart lấy lại được lý trí và dần bình tĩnh lại để suy ngẫm về những chi tiết nên được phải lưu tâm tới trước.
"Đây là lần đầu tiên tôi thấy anh thảm như vậy đấy Vatygart, trong quá khứ tôi cũng đã không có ít lần tự hỏi rằng nếu như anh bị tôi đè xuống đất đánh thì khuôn mặt khó ưa kia sẽ để lộ ra những biểu cảm như thế nào."
Lúc mà Marogart vẫn còn đang chú tâm vào những vấn đề mà Vatygart vừa gặp phải thì Hiragart lại không hề nhắc đến chủ đề này, thay vào đó thì cô ta cảm thấy may mắn khi Vatygart vẫn còn có thể sống sót trở về.
"Là cô đấy à Hiragart? Có vẻ như tôi đã gọi không đúng lúc rồi nhưng đúng như cô nói, đây quả thật là lần đầu tiên tôi bị đẩy đến gần cửa tử đến như vậy.
Về chuyện vẻ mặt lúc b·ị đ·ánh của tôi thì chắc cô phải đành chờ lần sau rồi, lúc này tôi đang cảm thấy bình tĩnh không bao giờ hết, chắc một phần cũng là vì não đang không ngừng tiết ra các chất giảm đau để tôi có thể bình tĩnh lại được."
Đây là những lời tự giễu của Vatygart là chính vì quả thật là anh ta cũng chẳng biết làm sao mà bản thân lại có thể sống sót trở về được.
"Đừng quá lo lắng, trong tương lai cô vẫn còn rất nhiều cơ hội để thỏa mãn sự tò mò của mình."
Đến cuối cùng Vatygart vẫn quyết định bồi thêm một câu cuối mang ý châm chọc Hiragart là phần nhiều nhưng cũng nói lên được chuyện anh ta muốn Hiragart có thể thay đổi được suy nghĩ của mình về vấn đề tiếp tục hạ tầng.
"Mồm anh thối hơn thường ngày trông thấy đấy, có vẻ như anh đã và đang rơi vào trạng thái 'high' quá đà rồi."
Không lý nào Hiragart lại không nhận ra những lời vừa rồi của Vatygart mang ý gì được nhưng cô ta vẫn đá sang một chủ đề khác.
"Vậy sao? Tôi hoàn toàn không nhận ra điều đó đấy nhưng bù lại thì được cô quan tâm nhiều đến như vậy cũng không tệ." Vatygart vẫn không bỏ cuộc và tiếp tục cò cưa với Hiragart về vấn đề trước đó.
Đối mặt với tên mặt dày kết hợp với mồm mép cỡ này thì không hiểu tại sao Hiragart lại cảm thấy có chút không nỡ phải rời xa hắn và đến cuối cùng thì cô ta vẫn đưa ra sự lựa chọn của riêng mình.
"Đừng lo, chỉ cần anh không c·hết thì sẽ còn có thể gặp được mặt này của tôi rất nhiều." Đây là một lời khẳng định và cũng phần nào nói lên cảm xúc bùng phát của Hiragart vào lúc này.
"Cũng tức là tiểu thư sẽ đi cùng chúng tôi trên cuộc hành trình này có đúng không? Không ngờ miệng lưỡi của em trai tôi lại có thể chạm tới được khoảng trống trong tiểu thư đấy."
Trên thực tế thì Vatygart không tin vào chuyện những lời nói nhảm trong lúc đang "high" của mình đủ sức để thuyết phục được Hiragart nên anh ta cho rằng là nhờ công của Marogart là chính chứ anh ta chỉ là cú chốt hạ sau cùng mà thôi.
"Nếu tôi nói vì phải thấy sự thê thảm của anh vào lúc này nên tôi mới thay đổi quyết định của mình thì anh thấy như thế nào?"
Hiragart vào lúc này đang rất thổn thức về những lời nói có đôi phần mạnh bạo, chủ động quá đà của mình và tuy cả hai đang cách nhau tận 2 cái màn hình cũng như chỉ gián tiếp thấy mặt nhau thông qua trung gian là Marogart nhưng có cái gì đó đang giao thao qua lại giữa cả hai.