Một ngày cứ như vậy trôi qua một cách bình yên ngoài sức tưởng tượng hoặc ít nhất với một kẻ đang trốn chạy như Vlad thì là như vậy.
Ban đầu thù mọi thứ tương đối là căng thẳng khi Vlad cho rằng bản thân đã bị nhìn chằm chằm vào nên đã ngay lập tức chạy về hướng khu ngoại ô và không ngừng cố gắng che đậy vị trí của mình cũng như thay đổi hướng đi lẫn thân phận liên tục.
Chỉ là sau 8 giờ trôi qua mà không hề có bất cứ siêu phàm giả nào được cử đi để tiếp cận với khu ngoại ô thì Vlad đã có thể khẳng định được rằng đối phương không có cách nào để tìm ra ông ta cả.
Thánh giả sẽ không bao giờ đi đầu trong việc bắt người kể cả khi mục tiêu đó có là thánh giả như Vlad đi chăng nữa vì bọn họ lo sợ việc hao tổn tín lực trong vô ích.
Câu chuyện ở đây cũng giống như việc sử dụng nước được tích trữ trong bồn trữ nước vậy, thứ mà các siêu phàm giả cao cấp lo sợ đó chính là lượng thâm hụt/sử dụng lớn hơn lượng bổ sung.
Tuy rằng nước lẫn luôn không ngừng chảy vào bên trong bồn trữ nước từ thượng nguồn nhưng cứ mỗi lần sử dụng thì bọn họ luôn luôn lo sợ rằng lượng thâm hụt sẽ quá lớn.
Muốn bắt được Vlad đương nhiên các thánh giả phải dùng đến những con bài tẩy của mình vì bọn họ biết rõ rằng một thánh giả con đường thánh tự T khó chơi đến nhường nào.
Không phải tự dưng mà Vlad trong những ngày trước đó vì đi tìm một cô gái mà đi hết thủ đô phải hàng chục vòng nhưng vẫn không hề bị các thánh giả, đại thánh giả lẫn hệ thống thiên nhãn phát hiện ra.
Sau đó còn phải đối mặt với nhiều nguy cơ khác nhau như việc Vlad hao hụt tín lực đến chạm đáy và chuyển hóa thành thể ô nhiễm chẳng hạn, đến lúc đó chỉ với 1 hay 2 thánh giả cũng chẳng giải quyết vấn đề được.
Chắc chắn phải xin thêm chi viện từ phía sau, có thể là mượn thánh giả từ các nhà thờ khác hoặc là mời đại thánh giả ra tay nhưng điểm mấu chốt vẫn là câu đủ thời gian.
Chưa kể tình hình hiện tại của thủ đô đến dân thường còn cảm thấy được sự ngột ngạt đang ngày một tăng cao chứ đừng nói gì đến các thánh giả.
Bọn họ đều phải chuẩn bị cho những gì xấu nhất có thể diễn ra hay nói chính xác hơn là chắc chắn sẽ diễn ra trong khoảng thời gian ngắn ngủi sắp tới.
Dù là vì mục đích gì đi chăng nữa thì Vlad cũng vẫn có thể dễ dàng đoán được các siêu phàm giả cao cấp vẫn sẽ không phải là bên ra tay đầu tiên.
Và việc trong 8 giờ đồng hồ đầu tiên không có bất cứ siêu phàm giả cấp thấp đến trung cấp nào được điều đi tới khu vực ngoại ô cũng đã nói lên được rất nhiều thứ.
Như việc các nhà thờ không biết được Vlad đang ở đâu ngay cả là đang ở trong thành hay ngoại ô hoặc thể như là bọn họ đang phải lo liệu một vụ việc nào đó mang tính mấu chốt hơn nữa.
Nhưng dù là vì lý do nào đi chăng nữa thì ít nhất hiện tại Vlad cũng đã có thể phần nào đó xác nhận được rằng bản thân đã an toàn ngay cả khi trong trường hợp đối phương muốn ông ta nghĩ như vậy.
Vào lúc này đây Vlad đang ở khu vực gần cánh cổng dẫn vào khu vực trong thành, nơi mà dòng người lẫn xe ngựa vẫn nườm nượp đi lại mà không hề có bất cứ sự thay đổi nào.
Sự thật là những người này vẫn nhận thức được về những sự kiện gần đây tại thủ đô nhưng vốn dĩ tại khu vực ngoại ô này thì mấy chuyện như vậy cũng chẳng quá quan trọng nữa rồi.
Người c·hết thì cứ c·hết mà người đang sống thì vẫn phải làm việc để tiếp tục sống thôi, so với những gia đình khá giả đổ lên tại khu vực trong thành cũng như những tín đồ hành hương thì bọn họ chẳng rảnh hơi đầu mà đi lo lắng mấy thứ đó.
Trong lúc cảm thán về mọi thứ thì phần ăn sáng đơn giản gồm các loại bánh mỳ như Baguette đi kèm với chút boe và mứt dâu để ăn theo kiểu Tartine, Pain au Chololat, Pain aux Raisins cùng 2 chiếc Croissant mềm mại, nóng hổi thỏa thỏa mùi bơ mịm màng cùng lớp vỏ giòn rụm bên ngoài.
Đi kèm với phần bánh mỳ là một chút cafe đặc trưng của quán, thứ được phục vụ miễn phí nếu như khách hàng gọi ra một phần ăn sáng lớn như của Vlad với giá đâu đó khoảng gần 2 Yorg.
So với một bữa ăn sáng đơn thuần thì đây là một mức giá cao ngay cả với những hộ gia đình từ 3 đến 4 người bình thường sinh sống trong thành vì hàng tháng bọn họ cũng chỉ cần có 200 Yorg là đã đủ sống rồi.
Việc một bữa sáng của Vlad tốn tới tận 2 Yorg cũng chỉ các gia đình nhà giàu mới nổi hay cụ thể hơn là các thương nhân, chủ doanh nghiệp nhà máy sản xuất,v.v mới bỏ ra nổi.
Dù sao thì 1 Yorg đều có thể đổi được 50 ổ bánh mỳ trong khi phần ăn của Vlad cũng chỉ có 1 ổ bánh mỳ dài, 1 cái bánh nhân chocolate, 1 cái bánh nhân nho khô và 2 phần bánh sừng bò.
Kể cả có quý hiếm hay cách làm đặc biệt hơn so với ổ bánh mỳ thông thường đi chăng nữa thì chừng này vẫn chưa tốn đến quá nửa Yorg chứ đừng nói đến 2 Yorg.
Có điều thành phần khách hàng mà cửa hàng ăn sáng này nhắm tới quyết định mức giá trên bảng giá kết hợp với khung cảnh lẫn độ yên tĩnh của nó thì Vlad vẫn sẽ chọn ngồi ở đây mà thôi.
Có thể bỏ tiền ra ngồi ở đây ngoại trừ muốn làm sang ra thì cũng đều là những thành phần có thừa tiền cả, có thể trong thành sẽ có những nhà hàng tốt hơn nhưng bọn họ chọn nơi này là vì sẽ đi vào nhà máy được đặt trong khu ngoại ô.
Trong lúc mà Vlad vừa đang tập trung vào tờ báo sáng nay vừa tiện tay nhúng chiếc Croissant vào phần cafe của mình thì một người đàn ông mang trên mình bộ cánh áo mưa màu đen cùng chiếc mũ chóp cao bước tới rồi thản nhiên ngồi vào ghế ngay trước mặt ông ta.
Thật ra thì việc này Vlad đã có dự liệu từ trước rồi, những ngày này kiểu gì cũng sẽ có người tìm tới ông ta, không phải là từ đám nhà thờ thì chắc cũng là tín đồ của vị kia.
Vlad không biết là vị kia đang toan tính cái gì nhưng chắc chắn để thu hút được sự chú ý của đám nhà thờ thì bắt buộc nghi lễ thỉnh thần phải thành công và trong lúc mà ông ta biến mất khỏi hiện trường thì bắt buộc phải có một kẻ khác thế chỗ vào.
Khi mà Vlad muốn cất tờ báo sang một bên để vừa có thể thấy được toàn cảnh bộ mặt của đối phương vừa tiện thể nói chuyện trao đổi thì ông ta chợt nhận ra rằng người ngồi đối diện ông ta thiếu đi ngũ quan.
Đúng hơn là người đàn ông đó không có bảo thọ quan/lông mày, xuất nạp quan/miệng cùng thẩm phán quan/mũi, thậm chí khuôn mặt của tên này còn rất khó để nhận dạng.
Mọi thứ trong thật méo mó nhưng cũng thật thản nhiên, cứ như thể ngay từ đầu đã chẳng có gì ở đó rồi vậy, việc này làm cho Vlad không khỏi nhớ tới sự tồn tại của một sinh vật siêu phàm tên Vô diện/Thiên diện nhân.
Vừa không có mặt nhưng vừa có thể sở hữu bộ mặt của bất cứ ai, bên cạnh đó thì Vlad còn biết về con đường siêu phàm cần tới đặc tính siêu phàm của Vô diện/Thiên diện nhân để bước vào Rank 6.
Trong lúc mà Vlad vẫn còn đang suy đoán về thân phận cũng như con đường siêu phàm của người đàn ông này thì ông ta đã bấm chuông gọi phục vụ để gọi món.
'Có thể trước những kẻ khác thì tên này bày ra một bộ mặt khá dễ gần như nữ nhân viên phục vụ vừa nãy tỏ ra thân thiện ngoài sức tưởng tượng chỉ vì những lời nói, hành động ám chỉ cùng nét mặt của hắn.'
Đáng sợ hơn là ngay cả sau khi rời đi rồi thì nữ nhân viên phục vụ kia cũng không ngừng lén nhìn ra từ sau quầy phục vụ kéo theo sự chú ý của những nhân viên phục vụ khác khiến cho tên này ngay lập tức trở thành người nổi tiếng.
Đến lúc này thì Vlad đã có thể chắc chắn được về con đường siêu phàm của đối phương vì ông ta cũng đã từng gặp qua không ít siêu phàm giả như vậy trước kia rồi.
"Nhân viên phục vụ ở đây rất 'dễ thương' đấy, hy vọng 'nhà hàng' sắp tới cũng sẽ tuyển được thêm những người như vậy."
Những ánh mắt của các nữ nhân viên phục vụ khiến cho tên này có chút ngại ngùng nên hắn cũng quay sang bắt chuyện với Vlad một cách thản nhiên với tư tưởng rằng ắc hẳn Vlad cũng sẽ hiểu những gì mà hắn đang nói.
Kết quả đương nhiên là Vlad không hề hiểu những gì mà đối phương đang muốn truyền đạt nhưng ông ta cũng không muốn cứ như vậy khiến đối phương xấu mặt nên nhanh chóng đẩy sang chủ đề khác.
"Vị đây đã tới thủ đô được bao lâu rồi?"
Vừa hỏi câu này xong thì cả hai nghe được những tiếng động không nhỏ phát ra từ phía quầy phục vụ, có vẻ như phần ăn mà tên này gọi đã hoàn tất và giờ các nữ nhân viên phục vụ đang đấu đá lẫn nhau để có thể là người mang ra chỗ của hắn.
Tình huống này thực sự rất ngại ngùng nên cả Vlad lẫn tên này cũng không biết phải nói gì tiếp theo và phải mãi một lúc sau thì một nữ nhân viên phục vụ với mái tóc vẫn chưa được buộc lại gọn gàng mới mang phần ăn của tên kia ra cùng những ánh mắt đưa tình, một thái độ cực kỳ thân cận cùng một tách cafe được phục vụ thêm.
Phần ăn của tên này bao gồm 2 chiếc bánh Croque Monsieur với một chiếc nhân thịt nguội cùng một chiếc nhân 3 lớp loại trái cây lần lượt là dâu tây, trái kiwi cùng blueberry.
Cùng với một chút Mouillettes đi kèm với một quả trứng lòng đào được đặt trên một chiếc cốc đựng trứng nhỏ và mở ra phần vỏ ở bên trên.
Thậm chí đến cả phần cafe được mời thêm cũng là café au lait được làm rất cẩn thận thay vì loại cafe đen mà Vlad được phục vụ trước đó.
Trước khi Vlad kịp hỏi gì thêm thì tên này đã mang lên cả khăn ăn rồi cầm dao và nĩa ra để bắt đầu tận hưởng bữa ăn của mình rồi.
Mục tiêu hướng tới đầu tiên của tên này là chiếc Croque Monsieur nhân trái cây, động tác sử dụng dao và nĩa điêu luyện của hắn để cắt phần bánh mỳ phủ phô mai cũng chứng minh được rằng hắn là một người sành ăn.
"Chắc là vào khoảng 2 tuần trước hay gì đó, ẩm thực của thủ đô đất cảng này cũng rất thú vị, trang trọng có mà bình dân cũng có, nó không bị gò bó quá nhiều vì sự đa dạng quốc tịch lẫn tầng lớp tại nơi này.
Bên cạnh đó lễ hội hoa dạo trước thực sự rất tuyệt vời khi các nền ẩm thực tới từ nhiều nơi có cơ hội được giao thoa với nhau và tôi đánh giá cao phần bánh hoa hồng được phục vụ miễn phí cho những người tham gia lễ hội vào ngày đầu tiên."
Vừa ăn tên này vừa nhớ lại hành trình của mình xuyên suốt thủ đô dưới tư cách là một người sành ăn, tức là thấy gì hắn cũng sẽ thử ăn qua một lần.
Thái độ thản nhiên của đối phương khi không ngừng kể về những món mà bản thân đã được ăn qua cũng như câu chuyện gắn liền với chúng đi kèm với những lời đánh giá dưới góc nhìn cá nhân khiến cho Vlad thực sự không biết đường nào mà lần.
Để so với một siêu phàm giả cao cấp hùng mạnh thì rõ ràng là Vlad còn cảm thấy tên này còn trẻ con hơn cả Wilson và cứ tiếp tục nói về chủ đề này thì không quá ổn nên ông ta cũng nhanh chóng đá sang chủ đề khác.
"Vậy vị đây có biết gì về kế hoạch sắp tới của ngài ấy không?"
Nói đến ngang đây thì tên kia cũng đang ăn dở phần Croque Monsieur thịt nguội nhưng hắn vẫn còn dừng lại rồi nhìn lướt qua Vlad một lượt rồi từ tốn uống một ngụm cafe.
Phải tới tận lúc này thì Vlad mới chú ý đến tròng mắt của tên này khi trong thoáng chốc nó đã chuyển sang một màu đen hoàn toàn với ký hiệu của một chiếc mũ nhiều màu sắc với phần chóp chia ra nhiều tua khác nhau ỉm xìu xuống và có một cái chuông ở phần cuối cùng của mỗi chóp.
Đúng lúc đó thì vết bớt ♠️K tại phần eo trái của Vlad cũng bắt đầu nóng lên phản ứng với ánh mắt vừa rồi nhưng ngay sau đó mọi thứ lại một lần nữa trở về với trạng thái ban đầu khi ánh mắt của tên kia khôi phục lại như trước.
"Rõ ràng ngươi là kẻ được cô ta chọn nhưng tại sao ngươi lại không biết gì cả vậy? Không được, ta phải kiểm tra lại trước đã."
Ngay sau đó thì ánh mắt của tên này trở nên đờ đẫn đi trông thấy nhưng chưa đầy 2 giây sau đó thì thần sắc đã lại một lần nữa khôi phục lại như trước và hắn cũng đã hiểu được cục diện hiện tại.
Trước khi nói thêm bất cứ điều gì thì tên này đã gọi bấm chuông gọi phục vụ nhằm yêu cầu một phần túi giấy để mang chỗ Mouillettes cùng quả trứng lòng đào này đi.
Về bản chất thì theo quy định của nhà hàng thì chịu này là không thể nhưng trước mị lực của tên này thì quả thật là các nữ phục vụ đều châm chước.
Sau đó thì hắn tiếp tục tận hưởng phần Croque Monsieur của mình trong lúc chờ cũng như nói ra vài lời với đại ý là thống nhất hành động của hai bên.
"Có vẻ như thời gian không cho phép cô ta có thể giảng giải cho ngươi quá nhiều điều mà kệ đi, chỉ cần theo như kế hoạch đã định sẵn là được, cô ta sẽ giảng giải cho ngươi sau.
Ngươi sẽ đi trộm vật chứa kia còn ta sẽ thế vào chỗ của ngươi cũng như tận lực thu hút mọi sự chú ý về phía của ta, nên nhớ rằng hành động thì nhanh một chút vì dạo gần đây vùng đất này đã đón tiếp một vài nguyên liệu bất thường rồi đấy."
Nữ nhân viên phục vụ vào đúng lúc này cũng đã mang ra chiếc túi giấy chứ một phần Mouillettes còn nong hổi đi kèm với một chút cafe và phần trứng lòng đào mới.
Thấy thái độ phục vụ như vậy thì hắn cũng không tiếc gì boa cho đối phương đồng 10 Yorg rồi đặt lên trên hóa đơn 2 Yorg như tiền ăn của mình và nhanh chóng rời đi bỏ lại Vlad tại nhà hàng này.
Một lúc sau tại nhà thờ mẹ màn đêm, có một bóng người chậm rãi đi xuyên qua dòng người đông nghịt ở bên ngoài rồi lặng lẽ đi lướt qua các mục sư, giám mục trưởng cùng nhiều siêu phàm giả khác để tiến vào bên trong nhà thờ.
Chẳng mấy chốc thì hắn đã đi tới được trước căn phòng đối thoại, nơi vẫn luôn được canh giữ bởi 2 siêu phàm giả Rank 5 thâm niên của nhà thờ nhưng hắn vẫn rất thản nhiên mở cửa đi vào hệt như chẳng ai nhận ra nỗi sự tồn tại của hắn.
Ngay khi tên đó vừa bước vào thì phần bóng tối trong căn phòng bắt đầu rạo rực lên như thể muốn trục xuất hắn ra nhưng đến cuối cùng cũng chẳng thể làm gì được, trái ngược hoàn toàn với thánh Jones trước đó.
Với tên đó thì đây không phải là một phản ứng bất thường hay gì cả vì rõ ràng là giữa hai bên có rất nhiều khúc mắc nhưng kể cả vậy thì hắn vẫn nhẹ nhàng ngồi xuống rồi đặt cốc giấy lên miệng mình rồi bắt đầu nói.
"Chào bạn cũ."
Câu này vừa nói ra thì trong thoáng chốc phần bóng tối đã nuốt chửng hoàn toàn căn phòng này và thậm chí còn có xu hướng đột phá ra ngoài nhưng cuối cùng vẫn không thành do cấm chế do mẫu thần màn đêm để lại.
"Bạn!? Hahahaha, ta không có tên đồng bạn nào chó má như ngươi cả, nếu không phải vì ngươi chơi ta một vố vào phút cuối thì hiện tại Rank 0 của con đường thánh tự P đã là ta rồi."
Giọng nói già nua thốt ra những lời thô bỉ đi kèm với sự oán hận không thể nào rửa trôi được, rõ ràng hắn ngày trước chỉ kém thần vị nửa bước nhưng vì đối phương mà lại lưu lạc đến mức độ này.
"Ta làm như vậy là vì tốt cho ngươi, con đường thánh tự P dù sao cũng sẽ nắm nằm trong túi của ta."
Cái bóng đen đó nói ra với một giọng điệu bình thản, rõ ràng là hắn không cầu mong rằng đối phương có thể thứ lỗi nhưng đã chọn đi trên con đường này rồi thì hắn bắt buộc phải đi cho hết dù cho phải bán rẻ anh em chí cốt của mình đi chăng nữa.
"Hahaha! Trò cười của ngươi chưa bao giờ lỗi thời đấy, lần nào ta nghe về tham vọng này của ngươi đều buồn cười như nhau cả.
Nhưng mà về con đường thánh tự P thì ngươi cũng nên biết rằng thứ mà ngươi nhắm tới chưa bao giờ là đồ vật của ngươi cả, ngay cả ta cũng chỉ muốn giữ thứ từng thuộc về ngài ấy để chờ ngày đó tới."
Mục đích của thứ ẩn nấp trong bóng tối ngay từ đầu chẳng phải là trở thành thần linh hay gì cả, hắn chỉ đơn giản là một bề tôi trung thành đang chờ chủ của mình trở về và trao trả cho ngài ấy những thứ vốn thuộc về ngài ấy mà thôi.
"Năm xưa ngươi nói rằng ngươi muốn đạt tới nấc thang kia ta vẫn luôn cho rằng lúc đó ngươi quá nhỏ để hiểu chuyện, phải mãi sau này bị ngươi đâm sau lưng thì ta mới nhận ra dã tâm lật chủ của ngươi lớn đến nhường nào!!!!"
Xuyên suốt khoảng thời gian qua thứ ẩn nấp trong bóng tối vẫn luôn rất hận đối phương nhưng không chỉ đơn thuần là bởi vì đối phương đâm sau lưng hắn trong khoảnh khắc cuối cùng đó.
Mà cỏn là vì hành động đâm sau lưng đã chứng minh được rằng tham vọng của đối phương lớn đến nhường nào và thứ mà hắn nhắm tới là bảo tọa, thứ vốn dĩ phải thuộc về chủ của bọn họ.
"Ta phải nói với ngươi bao nhiêu lần thì ngươi mới chịu hiểu rằng ta chính là ngài ấy? Nếu như ngươi chịu nghe theo ta ngay từ đầu thì chúng ta cũng đã chẳng đi tới nước đường này rồi."
Trong quá khứ thì cái bóng đen này đã nói với hắn rất nhiều lầm về vấn đề này nhưng hắn chưa bao giờ coi là thật cả vì hắn không thấy được hình bóng của ngài ấy bên trong đối phương.
Có thể sau cái sự kiện năm đó ngài ấy đã tách bản thân ra thành nhiều mảnh và cái bóng đen sở hữu một phần trong số đó thật nhưng hắn vẫn tin rằng đối phương chưa bao giờ là kẻ mà hắn chờ đợi và sẵn sàng hiến dâng cả mạng sống của mình.
Chỉ là bởi vì biết đối phương sở hữu một phần của ngài ấy nên hắn cũng không thể chối bỏ hoàn toàn lập luận của đối phương được, có thể chính vì thế nên hắn đã mềm lòng.
Mềm lòng khi nuôi dạy đối phương, mềm lòng khi coi đối phương là một kẻ cùng chí hướng với mình và mềm lòng khi sẵn sàng tin vào đối phương một cách mù quáng lúc đang tiến lên Rank 0.
Nhưng dù b·ị đ·âm sau lưng đi chăng nữa thì vật ẩn nấp trong bóng tối vẫn không để đối phương đạt được điều mà đối phương mong muốn.
Quả thật là quân cờ mà đối phương chuẩn bị để thế vào hắn ngay sau đó trong trình tự tiến lên thần đã thành công nhưng hắn vẫn có thể kéo tên đó một đoạn khiến cho tên đó chỉ tới được ngưỡng bán thần, thậm chí là con đường thánh tự P còn mất quá 3/4 và gần như phát điên.
"Hừm, hôm nay ngươi tới đây không chỉ đơn giản là nói về mấy chuyện này đâu nhỉ?"
Nếu đối phương thực sự nhớ về một kẻ như hắn thì cũng đã sớm ghé thăm hay thậm chí là giúp hắn tái sinh rồi, vậy nên chuyện hắn cảm thấy chán ghét hay không hiểu cho mục đích của đối phương cũng là có cơ sở cả mà thôi.
"Ta muốn biết về nội dung của cuộc đối thoại trước đó." Mục đến của bóng đen là rất rõ ràng, hắn tới đây là để thăm dò về những tri thức mà thứ ẩn nấp trong bóng tối vừa mới thu thập được.
"Với thằng nhãi kia của Nyx? Cái này ngươi có thể đích thân đi hỏi con ả kia, dù sao ả ta cũng đã tới đây rồi đúng không?
Ả ta cùng ngươi đều có chung một tham vọng là tiếp tục tiến lên cấp bậc của chủ ta nên chắc hẳn cũng đang nuôi thứ ở dưới kia để chờ ngày g·iết mổ, giờ xảy ra biến cố thì đương nhiên cũng không ngồi yên được."
Nyx là tên thật của mẫu thần màn đêm, kẻ có thể tùy ý đọc tên bà ta hay thậm chí là chửi rủa như thứ ẩn nấp trong bóng tối cũng đã nói lên phần nào sức mạnh của hắn dù cho trạng thái hiện tại chẳng thể nào so sánh với thời đỉnh cao lúc trước được.
"Thứ ta muốn biết về là cuộc đối thoại trước đó của ngươi với một kẻ khác nữa vào khoảng 2 tuần trước."
Thấy được chuyện thứ ẩn nấp trong bóng tối đã đi thẳng vào chủ đề chính nên hắn cũng không còn lý do gì để che đậy mục đích của mình khi tới đây nữa cả.
"Ồ, không ngờ ngươi phát giác ra được rồi đấy, đáng tiếc là chậm hơn khoảng 1 tuần so với dự kiến."
Không có bức tường nào trên đời mà không lọt gió cả nhưng quả thật là đối phương tìm tới đây vì vấn đề có chút muộn so với những gì mà thứ ẩn mình trong bóng tối cùng kẻ đó dự tính.
"Lời này mang ý gì?" Không hiểu được ẩn ý của thứ ẩn nấp trong bóng tối nên thái độ của bóng đen dần trở nên tò mò hơn trông thấy về cuộc đối thoại kia.
"Ngươi sẽ sớm biết mà thôi nhưng về cuộc trao đổi thì ta cho rằng đó là một cuộc trao đổi tri thức đồng giá." Kẻ ẩn ấp trong bóng tối lần nữa khẳng định thứ mà hắn đã nhận được.
"Trao đổi tri thức? Với ngươi ư?"
Cũng chẳng lạ gì khi bóng đen cảm thấy bất ngờ về chuyện này vì kẻ ẩn nấp trong bóng tối dù sao cũng là thiên vương đúng nghĩa con đường thánh tự P, thậm chí hắn ta còn mạnh hơn một vài thần linh.
Với con đường thánh tự P thì tri thức là loại sức mạnh áp đặt tuyệt đối, điều này cũng có nghĩa là kẻ ẩn nấp trong bóng tối biết về rất nhiều thứ và có thể xem như là quyển bách khoa toàn thư của thế giới này.
Việc hắn nói rằng bản than đã có một cuộc giao đổi tri thức với một kẻ nào đó quả thật là không tưởng vì điều này không thể xảy ra với kẻ vốn đã biết mọi thứ trên đời được.
"Một học giả như ta truy cầu tri thức có gì lạ lắm hay sao?" Một lần nữa kẻ ẩn nấp trong bóng tối xác nhận về cuộc giao dịch lẫn thân phận của mình.
Điều này cũng nói lên rằng cuộc giao dịch kia khả năng cao là thật và kẻ đó đã thực sự mang ra được một hay nhiều loại tri thức nào đó thu hút được sự chú ý của kẻ ẩn nấp trong bóng tối để tiến hành giao dịch.
"Vậy cuối cùng ngươi đã trao đổi cái gì mà nhận được những gì?"
Từ đầu đến cuối bóng đen vẫn cho rằng dù ngay cả khi kẻ ẩn nấp trong bóng tối thực sự chấp nhận tri thức như một loại vật giao dịch đi chăng nữa thì hắn vẫn là kẻ áp đặt trong cuộc giao dịch này.
Với một kẻ ranh mãnh và quá khôn lỏi như hắn thì dù cho đối phương có đưa ra loại tri thức đắt giá đến nhường nào thì hắn vẫn là bên thu được lợi ích lớn nhất huống hồ là những bí mật sâu kín nhất kia hắn cũng đã sớm biết rồi.
"Một chút tri thức mà ngay cả ngươi cũng biết mà thôi, còn về phần ta nhận được cái gì thì đương nhiên là những tri thức chưa từng được biết tới rồi."
Những lời nói mông lung không có chủ đích như thế này cũng đã khẳng định được chuyện kẻ ẩn nấp trong bóng tối không muốn nói cho bóng đen biết thêm về cuộc giao dịch đó.
Hiện tại bóng đen cũng càng không có cách để ép buộc kẻ ẩn nấp trong bóng tối nên dù có tiếp tục dò hỏi đi chăng nữa thì kết cục vẫn chẳng thay đổi là bao nhiêu.
Chính vì vậy nên bóng đen đã chủ động đứng lên để rời đi nhưng hắn như lại nhớ về điều gì đó nên ngay lập tức quay lưng lại và hỏi ra một câu hỏi cuối cùng.
"Ngươi hiện tại vẫn tin vào 'Thần' chứ?"
Như để xác định lại về lòng tin của kẻ ẩn nấp trong bóng tối, nếu như hắn thực sự vẫn tin vào "Thần" hay chủ của hắn thì mọi chuyện vẫn sẽ ổn nhưng nếu không thì có thể mọi thứ đang dần trôi đi quá xa khỏi tầm tay của bóng đen.
"Ta vẫn luôn tin."
Nhận được câu trả lời này xong thì tâm thế của bóng đen cũng được thả lỏng đi vài phần rồi hắn trực tiếp rời khi mà không hề để ý rằng ẩn sâu trong bóng tối đang lóe lên một tia ánh sáng màu đỏ kỳ quái.
0