Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Trỗi Dậy

vUZWA42677

Chương 64: Giải pháp.

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 64: Giải pháp.


Đương nhiên phía con người không biết được chuyện này nhưng bọn họ biết rõ một điều nhờ vào báo cáo gần nhất của đội nghiên cứu đã ở lại để thực nghiệm trên những mẫu vật xác c·hết của đám ruồi ở nhóm đầu tiên. (đọc tại Qidian-VP.com)

Một quần xã bước ra từ Labyrinth được khoanh vùng màu đỏ thôi cũng đủ khiến bọn họ phải đau đầu rồi chứ đừng nói là màu đen, nhất là khi bọn chúng đang di cư ngày một gần lãnh địa của con người nữa, rõ ràng đây là một mối nguy hại tiềm tàng cần phải được để mắt tới.

Còn Phoiphailin thì phải theo như kế hoạch dự kiến, lấy một gã đàn ông thuần huyết trong cộng đồng của mình, ngang tới tầm tuổi này thì cô ta cũng dần như những người khác, ngưỡng mộ về huyền thoại của người đàn ông này.

Nhật Nam là một người được đích thân trải qua cái giai đoạn kia của 20 năm về trước tại thành bang Samakkhi, thậm chí ông ta còn là một trong những người lính đi đầu nên ông ta hiểu rõ hơn ai hết cảm xúc của bọn họ vào lúc này.

Chính việc Nhật Nam vẫn còn ngồi ở đây đã nói lên tất cả, lịch sử đã nói lên tất cả rằng ngay cả trong tình thế tuyệt vọng nhất vẫn sẽ có đường sống cho kẻ đánh cược, chẳng qua là bọn họ có thể trở thành kẻ như vậy hay không mà thôi.

May mắn là những quần xã bước ra từ khu vực màu đỏ thường có xu hướng chỉ sinh hoạt trong phạm vi gần Labyrinth đó mà thôi, theo cách hiểu đơn giản thì là bởi vì hệ sinh thái lẫn môi trường trong Labyrinth tốt gấp nhiều lần ngoài này.

Phoiphailin dùng ánh mắt đỏ rực của mình nhìn chằm chằm vào Nhật Nam đang tỏ ra bối rối về chuyện gia đình của mình một hồi lâu rồi thở dài nói.

Từ nhân lực có thể dùng đến quân lương rồi cả thiết bị cùng cơ sở đi cùng nữa, để huy động được những v·ũ k·hí có tính hiệu quả hơn cho những cuộc chiến dài kỳ thì chi phí bỏ ra cũng không phải con số ít ỏi gì.

Thật ra thì Nhật Nam đúng là thường đặt bản thân trong hoàn cảnh nguy hiểm thật nhưng mấy lời giới thiệu với trọng trách mà hắn từng nói với Vĩnh An và Ji-Hu thật ra quá nửa là giả rồi, nhưng quan trọng nhất cả 3 vẫn là bạn phải không?

Có thể ở bên cạnh một anh hùng như bước ra từ truyện cổ tích như Nhật Nam căn bản là ước mơ của mọi cô gái rồi, đương nhiên Phoiphailin cũng từng có giai đoạn oán hận hắn vì đã chọn ả ta thay vì cô ta.

Darkan năm xưa một mình đã đủ quét sạch cả thế giới này rồi, mọi thứ v·ũ k·hí, mọi loại lực lượng căn bản đều vô hiệu trước nó, đây chính là một dạng sức mạnh áp đảo, đây chính là t·hảm h·ọa cấp A, t·hảm h·ọa cấp vô giải.

Chương 64: Giải pháp.

Tuy Nhật Nam thường chỉ phiêu bạc ở bên ngoài nhưng những đóng góp của hắn trong quá trình khai hoang và thu thập thông tin vẫn còn đó, Phoiphailin cũng chưa bao giờ hối hận khi yêu hắn vào cái năm đó.

"Nếu đó là ý của ngài Nhật Nam thì cứ vậy đi."

Cũng chính vì điều này nên phòng tuyến núi Tam Thanh lẫn tổng bộ ở thành bang Tân Thời đều phải cực kỳ cẩn thận, nhất là khi tỉnh Quảng Đông và những khu lân cận nó đều được khoanh vùng bởi màu đen cùng đỏ.

Nguồn gốc của không khí lạnh kia chính là Nhật Nam, nói không ngao chứ kẻ mạnh nhất trong căn phòng này chính là ông ta, thậm chí có khi là cả khu vực Nam Á này, bởi vì ông ta là kẻ duy nhất đạt tới tiến độ 40% của một trụ cấp bậc cao nhất như trụ của Baal. (đọc tại Qidian-VP.com)

Tôi phải nhấn mạnh đây là tốc độ thời gian thực, tức chuỗi ARN của chúng đang thay đổi ở tốc độ mà ngay cả mắt thường của chúng ta cũng nhận ra được, tuy chúng chỉ có thể sống trong 7 ngày cũng vì lý do đó nhưng mã ADN của chúng lại có thể di truyền được đống này cho đời kế tiếp.

Những Labyrinth cấp thấp thường mang tới không quá nhiều hiệu quả như của những Labyrinth màu đỏ, màu đen nên những sinh vật bị trục xuất ra ngoài lâu lâu cũng sẽ chọn cách đi tới những khu vực bên ngoài để dựng lên bầy đàn của mình.

Cũng chính vì vậy nên việc cần phải xác nhận thông tin là điều cần thiết, thứ nhất là đảm bảo nguồn cung thông tin cho phòng tuyến núi Tam Thanh để bọn họ có thể chuẩn bị cho những trường hợp xấu nhất có thể xảy ra.

Tính chất nguy hại của việc di cư của một quần xã quái vật nào đó là cực kỳ cao, nhất là những quái vật bước ra từ Labyrinth nằm trong khu vực khoanh vùng màu đen, có rất nhiều lý do để dẫn tới những khu vực được khoanh vùng bởi những màu sắc khác nhau.

Giờ chúng ta không nên tỏ ra yếu đuối như vậy, tuy tôi biết là trong cái không khí nặng nề như vậy thì lời nói của tôi chưa chắc đã chạm tới tất cả nhưng nghĩ ra giải pháp để đối phó với những khủng hoảng này vẫn phải nên được ưu tiên lên hàng đầu."

Hiểu đơn giản thì cấp B hoàn toàn có thể dẫn tới diệt thành nếu như bất cẩn và cấp A cũng chính là cấp cao nhất được xếp vào hàng vô giải, tức dù cho bọn họ có dùng biện pháp nào đi chăng nữa thì cũng không thể giải quyết được.

"Tôi biết mối lo của các vị nhưng đó là cách duy nhất để giảm thiểu thiệt hại nhưng vẫn đủ khả năng diệt trừ được đám ruồi."

Vậy nên đừng hỏi chuyện phát lệnh chinh phạt xuống Labyrinth khó khăn đến bao nhiêu, nếu chỉ riêng đám quái bị trục xuất thôi mà con người đã phải sứt đầu mẻ trán rồi thì đám bên trong Labyrinth căn bản là ác mộng với bọn họ. (đọc tại Qidian-VP.com)

Đừng nói là q·uân đ·ội túc trực đã bị hao tổn rất nhiều của phòng tuyến núi Tam Thanh, có mượn thêm quân của 5-6 phòng tuyến nữa cũng không xử lý được vấn đề này, hơn cả nên nhớ rằng thời gian tụ quân lại cũng là một vấn đề.

"Theo tôi nghĩ thì việc cử q·uân đ·ội sang đó là chuyện không khả quan, thứ nhất là về khoảng cách, đến khi chúng ta tới nơi có khi đống trứng cũng đã nở sạch rồi, với khả năng đẻ 500 trứng trên mỗi con cái thì chỉ cần trong số 200 con ruồi này có được 30 đến 40 con cái thôi cũng đã là một t·hảm h·ọa.

Hắn, Nhật Nam chẳng còn nợ thành bang Samakkhi bất cứ thứ gì nữa cả, tất cả mọi món nợ mang tên trách nhiệm cùng nghĩa vụ mà hắn và gia đình hắn phải gánh lấy đã sớm được trả hết từ 20 năm về trước rồi, kết hợp với bản tính tùy tiện này thì đó chính là lý do mà hắn được gọi là Spear Fall From Heaven.

Và kết quả về cuộc điều tra trước đó của quần xã di cư kia cũng chính là thứ đã dẫn tới câu nói có phần bất lực ở ban đầu, lại thêm một đám ruồi khác nữa đã xuất hiện ngay khi bọn họ vừa phải hy sinh không ít để diệt trừ nhóm trước đó.

Việc di cư tới bên ngoài này chỉ là tạm thời mà thôi, chẳng mấy chốc chúng sẽ có đủ lực lượng để công vào đến bên trong, đương nhiên chúng ta cũng không thể để mọi thứ tự nhiên diễn ra như vậy được, nó khiến chúng ta mất hoàn toàn khả năng khống chế trong vụ này, nó sẽ là t·hảm h·ọa nếu như có biến số xảy ra."

3 đại diện còn lại của thành bang Samakkhi ngay lập tức phản ứng lại nhưng cuối cùng vẫn phải bất lực ngồi xuống lại vì ánh mắt đe dọa của Phoiphailin, về địa vị thực tế thì cô ta chính là thành chủ đời sau.

Căn bản là không thể khống chế được nữa rồi, 3 thành bang lân cận là Thành Đô, Tân Bắc Kinh cùng Samakkhi tới lúc đó chỉ còn nước thụ động nằm chờ c·hết là thôi, nên tốt nhất là vẫn nên tìm ra một cách khác."

Kẻ lên tiếng là đại diện khác của thành bang Thành Đô, nhìn trang phục cũng như phong cách thì có vẻ như ông ta là một nhà sư theo đạo Phật, thật ra chẳng riêng gì ông ta, những đại diện khác cũng cảm thấy giải pháp này ẩn tàng quá nhiều rủi ro.

Cũng vì đã chẳng còn nợ ai bất cứ thứ gì nữa cả nên đám lão già kia chẳng thể nào bắt ép Nhật Nam làm bất cứ thứ gì cả vì với người dân sống sót trong cái giai đoạn đó thì hắn chính là anh hùng và cũng là thần duy nhất của Samakkhi này.

Tính đến hiện tại thì chỉ có duy nhất 7 tiền lệ việc quần xã quái vật tại những khu được khoanh vùng di chuyển tới vùng khác, một trong số đó là ở Bangkok 20 năm trước, thứ đã dẫn tới một thú triều được liệt vào hàng t·hảm h·ọa cấp B.

Chừng đó đã là 15000 đến 20000 con ruồi rồi, nếu tính toán theo tỷ lệ các ấu trùng giòi có thể sống sót đến tận khi phát triển thành ruồi thì số lượng cũng phải từ 10000 đến 13000 là ít, chừng đó đã gấp ít nhất 50 lần số lượng ruồi hiện taik rồi.

7 ngày sống của chúng ngang với cả trăm năm tiến hóa của chúng ta, cứ như việc ngày hôm nay mới biết lửa là cái gì mà ngày hôm sau đã biết dùng chúng để đốt trụi bộ lạc đối địch rồi vậy, vài chục đời sau là động cơ đốt trong đầu tiên. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Đúng vậy ngài Vĩnh An, đó cũng chính là vấn đề mà chúng ta cần phải giải quyết, đây là một mối nguy hại rất lớn, đám ruồi thường sẽ phát triển rất nhanh nên chẳng mấy chốc số lượng của chúng có thể phát triển đến hàng triệu con.

"Đúng vậy, mạng sống của ngài rất quan trọng, chúng ta không thể đánh cược được, tốt nhất vẫn là nên cử một đội ra, đây là nhượng bộ cao nhất của chúng tôi rồi."

"Chà chà, lứa này tới lứa khác, có vẻ như tình hình bên kia thực sự không ổn rồi."

Dù sao việc những nhóm quần xã quái vật thay đổi vị trí sinh hoạt cũng mang tới rất nhiều mối nguy họa, ví dụ như việc xuất hiện một nhóm mới mạnh hơn hoặc một nhóm cũ nhưng bành trướng lãnh địa của mình.

Một phần của những chỗ tốt đó sẽ tràn lên mặt đất thông qua cổng ra vào tại tầng 1 và ảnh hưởng đến những khu vực xung quanh, nhất là bán kính 20km xung quanh cổng ra vào của Labyrinth đó.

"Ehem, ngài Vĩnh An, tôi nghĩ giờ không phải lúc để nói ra những lời tiêu cực như vậy, trong cuộc họp này chúng tôi chỉ ngồi ở vai trò cố vấn mà thôi, những cấp dưới của ngài, những người đã phải tự mình bảo hộ tường thành, những phòng tuyến, thậm chí là tiên phong ra tiền tuyến vẫn đang ngồi ở đây đấy.

"Các ngươi buồn cười thật đấy, cái gì mà 'nhượng bộ cao nhất' cơ chứ? Làm cứ như ta nợ thành bang Samakkhi cái gì đó có phải không quý cô Phoiphailin?"

Nếu như Nhật Nam chọn một cô gái gốc thuần Việt thì Phoiphailin có thể hiểu được vì đó là ý của cả dân tộc Kinh, nhưng hắn lại chọn một cô gái có xuất thân thậm chí còn không phải là thuần huyết hay có tý huyết mạch nào dính tới người Kinh hoặc có địa vị nào đó.

"Quý cô Phoiphailin nói rất đúng, hơn cả chúng ta cũng nên tránh làm kinh động đến những tộc đàn khác trong khu vực đó, nếu chúng coi chúng ta là đầu nguồn của mọi chuyện thì rủi ro dẫn tới thú triều t·hảm h·ọa cấp C trở lên là hoàn toàn có khả năng."

Nhưng vì những sự kiện vừa xảy ra có chút khiến tâm lý của Vĩnh An bắt đầu lung lay rồi, bình thường sẽ cần một chút thời gian để ổn định trở lại, có điều thông tin này tới quá nhanh khiến ông ta không kiềm chế được nữa.

"Khả năng tiến hóa, thứ đáng lý mà những chủng tộc bình thường sẽ mất đến hàng triệu năm mới có thể hoàn thành được giờ đây lại diễn ra trước mắt chúng ta, thứ chúng ta đang được thấy chính là sự thay đổi trong cấu trúc của chuỗi ARN.

Việc này sẽ ảnh hưởng ít nhiều đến môi trường sống của những loài yếu hơn và bắt buộc chúng phải di cư tới những khu vực khác, nếu không cẩn thận thì hoàn toàn có thể xảy ra một thú triều cấp B như vụ bên thành bang Samakkhi 20 năm trước.

Người lên ý kiến là Rahud của thành bang Thành Đô, ông ta là một người gốc Ấn Độ và cũng là một trong bốn đại diện của thành banh Thành Đô tới Tân Thời trong cuộc viếng thăm lần này, chỉ là không biết nên coi nó là một chuyến đi thành công hay ngược lại.

Phoiphailin chỉ im lặng nhìn chằm chằm vào Nhật Nam, bản tính tùy tiện và cũng chẳng e ngại thể hiện nó này quả đúng là hệ cường hóa, với cô ta thì tên khốn này chẳng khác gì ngày xưa là bao cả, có điều hắn nói đúng.

"Nhật Nam! Đừng tùy tiện đến như vậy."

Nhất là ở những Labyrinth được phân vào mã 0, đám quái có nguồn gốc từ những Labyrinth như vậy thường được đánh giá là nguy hiểm nhất trong các loại nguy hiểm, căn bản là hạn chế can thiệp nhất có thể.

Thứ mà con người đã càn quét được chính là những nhóm nhỏ như vậy còn khi muốn công vào một Labyrinth thì bọn họ bắt buộc phải quét sạch những quần xã sinh hoạt gần Labyrinth, chúng không chỉ mạnh hơn mà còn thông minh hơn nhiều so với những bầy đàn ở bên ngoài.

Đám này không chỉ được phát triển trong môi trường tốt hơn đám trên kia mà còn thực sự sinh sống trong những Dungeon, nếu không phải ở những tầng đầu thường rất vắng những Dungeon thì có khi bọn họ cũng chẳng thể nào bảo toàn lực lượng đến tiến xuống tầng 7 nổi.

"Vậy ý của ngài Ji-Hu là muốn thông qua những tộc đàn lân cận đó để diệt trừ nhóm ruồi này?"

Đám ruồi giấm này chính là những con ruồi giấm dư thừa của Darugart, chúng mới bị trục xuất gần đây, tuy phần nhiều đ·ã c·hết trong khi cố gắng kéo theo 2 tổ chức kia nhưng vẫn còn hơn 200 con ruồi giấm thành công sống sót ra tới tận ngoài này.

"Nhưng chúng ta cũng không thể để không như vậy được đúng không?"

Hoàn toàn bất lực với t·hảm h·ọa đó, t·hảm h·ọa cấp vô giải khác với Labyrinth cấp vô giải hay khoanh vùng màu đỏ trở lên vì Labyrinth không có chân để chạy và những quần xã quái vật sống gần đó rất ít khi di cư sang một nơi khác.

Ví dụ như sự xuất hiện của một quần xã hay một chủng tộc có độ nguy hại lớn hay đơn giản hơn thì là chính cái Labyrinth đầu nguồn của đám quái đó, thường thì ý thứ hai đúng hơn vì bản chất của Labyrinth ngay từ đầu đã là một thứ cực kỳ nguy hiểm rồi.

Vĩnh An vừa chiếu lên những hình ảnh về lớp chụp cắt ở những mẫu vật dưới kính hiển vi vừa giải thích cho tất cả mọi người hiểu thứ mà ông ta muốn truyền tải, không, những kẻ có thể ngồi trong căn phòng này đều có thể hiểu được những thông tin này.

Có thể lời nói của Ji-Hu không thể ảnh hưởng đến những người khác nhưng Nhật Nam thì lại khác, hiệu quả đến từ lời nói của ông ta đã khiến tất cả phải lần nữa im lặng trở lại và tiếp tục suy ngẫm về tính khả thi của phương án vừa rồi.

"Ehem, quý cô Phoiphailin đừng lôi chuyện đời tư vào những chuyện đại sự như này được không?"

Ji-Hu vừa nói xong thì tiếng xì xào cũng bắt đầu vang lên không ngớt, có vẻ như không mấy ai là thực sự chú trọng đến ý kiến này, nhưng đúng lúc đó thì nhiệt độ của căn phòng này ngay lập tức giảm xuống đến cóng cả người khiến tất cả phản ứng lại.

Có điều ngay từ đầu nếu như đến cả tâm lý đánh cược mà bọn họ cũng chẳng có thì sao mà tìm được đường sống kia trong vô vàn những cửa tử trước mặt cơ chứ? Quan trọng nhất vẫn là giữ cho cái đầu thật lạnh cũng như đưa ra những giải pháp có thể xử lý được vấn đề.

Nhưng chỉ cần thông tin đó được khắc ghi trong đám các tộc đàn xung quang đó thì chúng chắc chắn sẽ cảm thấy ngờ vực rồi đi tìm hiểu, đến lúc đó thì chúng ta đã thành công quá nửa rồi, chỉ cần chờ đợi kết quả sau cùng là được."

"Để đảm bảo hơn thì tôi sẽ đích thân đi, các vị cảm thấy như thế nào?"

"Quý cô Phoiphailin!"

"Tuy có hơi phụ thuộc quá nhưng về căn bản thì đó là ý của tôi, nếu bọn chúng biết về khả năng của lũ ruồi thì chúng sẽ chọn diệt trừ kẻ mới tới mà lại mang dã tâm không lường tới này mà thôi, việc mà chúng ta cần làm đó chính là giúp bọn chúng hiểu rõ được tình hình nguy cấp hiện tại."

Đặc biệt hơn là đám ruồi giấm này đã trải qua chiến đấu máu tanh thực sự, tức bọn chúng mạnh hơn nhiều so với nhóm đầu tiên mà phòng tuyến núi Tam Thanh phải đối đầu, đời sau của chúng cũng sẽ càng ngày càng mạnh hơn do đặc tính chọn lọc tự nhiên của đám côn trùng này.

Nhưng khác với nhóm trước đó là quyết định xuôi theo hướng Đông Bắc, nhóm này lại chọn định cư lại tại gần những tộc đàn bị trục xuất khác, có nghĩa là chúng cũng muốn tiến vào khu bên trong kia để phát triển.

Một trong những đại diện khác đến từ thành bang Samakhi bên cạnh Vĩnh An, cô ta là Phoiphailin của Lào cũ, những thứ mà cô ta vừa nêu ra căn bản là hoàn toàn chính xác, chủ động t·ấn c·ông vào lúc này căn bản là hành động ngu xuẩn nhất.

Các vị hãy thử tưởng tượng nếu như liều cả thành bang Tân Thời này mà đám ruồi vẫn còn sống thử đi, chúng sẽ tiến hóa đến cỡ nào khi liên tục chiến đấu qua các đời? Chúng sẽ sinh sản đến cỡ nào thông qua việc dùng xác c·hết của chúng ta để nuôi dưỡng đám giòi?

Một kẻ như Nhật Nam có mặt trong đoàn này cũng là vì đi theo để bảo vệ Phoiphailin mà thôi, nếu không phải cả hai bên có quan hệ là bạn tốt cũng như cơ hội đi tới thành bang khác hiếm có như này thì chắc Nhật Nam giờ vẫn đang ở một xó nào đó tại phía Nam.

Thứ hai là để tổng bộ tại thành bang Tân Thời có những đối sách từ trước cho những trường hợp khác nhau và đánh giá xem liệu cuộc di cư này có ảnh hưởng đến khu vực sinh hoạt của con người trong từ 10 đến 20 năm sắp tới hay không?

Trong lúc đó thì chắc chắn sẽ có một lượng không nhỏ chọn tách đàn, hoặc kinh khủng hơn là chúng phát hiện ra chúng ta rồi quyết định coi chúng ta như là thực phẩm dùng để nuôi dưỡng đời sau của chúng.

Kế hoạch phát triển có khi chỉ vì một cuộc di cư nhỏ mà bị trình trệ lại rất nhiều, điều này cũng cho thấy rõ con người ở thời đại này yếu đến mức độ nào so với những quái vật ngoài kia, đã từng rất cố gắng giãy dụa nhưng so với kẻ mạnh thực sự thì vẫn chẳng là gì cả.

"Cứ bàn mãi không phải là một ý kiến hay, hơn cả liều thử một lần chẳng sao cả, cứ phái ra một đội cảm tử đi, nếu không thuyết phục được thì cùng lắm chỉ hy sinh đội đó trong khi những thông tin khác đều không để bị lộ.

Vào khoảng một ngày trước thì phòng tuyến núi Tam Thanh lại một lần nữa bắt được hàng loạt vật thể lạ hoạt động xung quanh tỉnh Giang Tây, tuy chỉ là khu vực rìa ngay bên cạnh tỉnh Quảng Đông thôi nhưng vẫn phải chú ý nhiều hơn.

"Haiz, vậy ngài muốn làm gì thì làm đi, đừng để tôi phải nhặt xác ngài về cho cô bạn thân là được rồi, cả thằng quý tử nhà ngài nửa, chưa tốt nghiệp mà đã tạo ra không ít phiền phức cho tôi rồi đấy."

"Nhưng tôi vẫn nhắc nhở ngài là ngài rất quan trọng đối với thành bang Samakkhi, hơn cả thê tử của ngài gần đây có than vãn về chuyện ngài gần đây rất ít khi về nhà với mấy cái cớ như nghĩa vụ, nhiệm vụ tiên phong gì gì đó đấy."

Thêm cả nó có thể bị đám ruồi phá hủy hoặc thậm chí là học theo chúng ta để sử dụng chúng, các vị chắc cũng nghe ngài Vĩnh An nói rồi nhỉ? Hơn 1 năm của chúng bằng cả triệu năm tiến hóa của chúng ra rồi.

Lúc đó bầu không khí tuyệt vọng căn bản là đã bao trùm lấy toàn thành bang Samakkhi rồi, thậm chí trước cả khi địch tới thì đã có rất nhiều người chọn cách buông xuôi tất cả nhưng đến cuối cùng không phải Nhật Nam vẫn ngồi ở đây hay sao?

Chẳng qua là Vĩnh An đang cảm thấy bản thân như phát điên rồi vậy, những như con quái vật như vậy thì loài người có thể phản kháng lại được sao? Căn bản là không thể, cứ như thể đối phương đang từ từ bóp nghẹt bản thân mà lại chẳng thể làm gì cả vậy. (đọc tại Qidian-VP.com)

Những người phản ứng đầu tiên không ai khác ngoài những đại diện khác của thành bang Samakkhi.

Chỉ đơn giản là người con gái mà Nhật Nam yêu và muốn dùng cả tính mạng để bảo vệ mà thôi, sau này thì Phoiphailin có chút ghen tỵ với hắn vì hắn đủ mạnh cũng có đủ địa vị để tự quyết và bịt mõm bất cứ kẻ nào dám lên tiếng.

Thật ra để có thể làm lên được vị trí thành chủ như thế này thì Vĩnh An không thường bộc lộ ra những cảm xúc tiêu cực đến cực đoan như vậy đâu, có thì cũng chỉ khi ở một mình và ông ta sẽ dùng thuốc lá hoặc rượu để tự trấn an bản thân.

"Không thể! Ngài định mượn tay của lũ quái vật để đánh chính chúng hay sao!?"

Những sinh vật bước ra từ những Labyrinth cấp cao thường mạnh hơn những con cùng chủng tộc nhưng lại có nguồn gốc từ những Labyrinth cấp thấp hơn, đây chính là sự phân hạng và cũng là minh chứng cho nguồn gốc xuất thân của chúng.

Cũng vì thế mà những sinh vật bị trục xuất thường chọn cách sống trong khu vực bán kính 20m này thay vì ra tới bên ngoài, thậm chí ra tới bên ngoài rồi cũng sẽ không đi quá xa mà vẫn thường vãn lai xung quanh đó để sinh sống.

Nhật Nam thực sự rất quan trọng với thành bang Samakkhi, chỉ là vì tính cách tùy tiện thái quá của mình nên ông ta thường chọn cách phiêu bạc ở bên ngoài với tư cách là 1 tiên phong trên tiền tuyến hơn là phải ở lại trong thành và nghe theo đám lão già này.

Bởi vì bọn chúng có thể đẻ liên tục và liên tục, có khi chúng ta càng đánh thì số lượng lại càng tăng thêm, hơn cả những điểm phòng tuyến được cắt cử quân để thực hiện chiến dịch này thì sao? Căn bản là quá nhiều rủi ro trong khi chúng ta cái gì cũng thiếu.

Ngoài ra còn nhiều vấn đề khác nữa, nhưng tôi dám chắc rằng t·ấn c·ông chủ động không phải một phương án hay, đồng ý là nếu để về lâu về dài thì chúng ta sẽ chẳng còn bất cứ quyền kiểm soát nào nữa nhưng rủi ro quá lớn.

Trăm đời sau khả năng cao chúng có thể du hành đến những hệ ngân hà xa hơn trong khi chỉ mới biết về lửa hơn 1 năm về trước, tốc độ tiến hóa này căn bản là quá nhanh, nhanh đến mức tôi bắt đầu nghi ngờ về sự tồn tại của bản thân."

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 64: Giải pháp.