Trỗi Dậy
vUZWA42677
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 66: Con đường của Nhật Nam.
Bầu không khí nặng nề bao trùm lấy tất cá vào lúc này thực sự khiến Nhật Nam có chút không thích cho lắm nên ông ta đã chui lên trên mái nhà cao nhất để đi hóng gió và suy nghĩ về những việc cần phải suy nghĩ.
Ví dụ như về hành trình sắp tới hoặc xa hơn nữa là những chuyện có thể xảy ra nếu như cuộc đàm phán thành công hoặc thậm chí là thất bại hoàn toàn, Nhật Nam muốn hạn chế tổn thất mà thành bang Tân Thời phải gánh chịu xuống thấp nhất có thể.
Nếu thất bại thì không có gì phải nói, cuộc đàm phán này sẽ không hề lộ bất cứ thông tin nào về cái gì hết, ngay cả tọa độ của thành bang Tân Thời, nhưng đổi lại bọn họ có thể khiến đám tộc đàn ở xung quanh cảnh giác về những vị hàng xóm mới phiền phức này.
Đương nhiên sau đó sẽ có rất nhiều khả năng có thể xảy ra nhưng hy vọng bọn họ có thể mang lại kết quả tốt nhất, có thể con người không phải bên lợi nhất nhưng ít nhất thì cũng phải nằm ở phe thắng trong lần này.
Còn nếu thành công thì việc chấm dứt đầu nguồn của mối họa này là điều hoàn toàn cần thiết, với một kẻ sinh tồn quá lâu với tư cách là một tiên phong lưu lạc ngoài tiền tuyến như Nhật Nam thì ông ta biết rõ một số quy tắc và cách thức hoạt động của sự trục xuất này.
Có thể thấy tên Dungeon Master này là một tân binh, bởi vì từ trước đây nay vẫn chưa bao giờ có sự xuất hiện của quái vật hệ côn trùng xung quanh khu vực tỉnh Quảng Đông cả trong khi đám côn trùng này lại là đám có ưu thế nhất về khả năng sinh sản cũng như phát triển cấp tốc.
Ấy vậy mà Tân Thời lại tỏ ra là không biết một chút gì cả về bọn chúng nên có thể dễ dàng hiểu được rằng kẻ triệu hồi hay nói đúng hơn là Dungeon Master nuôi đám ruồi này chỉ mới xuất hiện gần đây, cụ thể hơn là 2 tuần trước.
Tuần đầu tiên không có gì xảy ra cả vì tên Dungeon Master kia chỉ triệu hồi ra một số lượng đủ dùng nên Labyrinth không hề tác động vào nhưng qua tới tuần thứ 2 thì đám trứng của nhóm ruồi thứ nhất để lại đã phát triển thành hình.
Chắc chắn số lượng mà đám ruồi có thể đẻ ra được chỉ trong 1 lứa duy nhất thôi đã lớn gấp nhiều lần sức chứa của các Dungeon mới ở chỉ những tầng đầu như vậy nên đám ruồi thừa ra sẽ bị Labyrinth can thiệp vào và trục xuất ra ngoài.
Đó cũng chính là nhóm đã g·iết c·hết đội tiên phong kia và khiến phòng tuyến núi Tam Thanh phải xuất động lực lượng mạnh nhất để giải quyết bởi vì đám ruồi này đã gần với lãnh địa xa nhất về hướng Nam của thành bang Tân Thời là phòng tuyến núi Tam Thanh lắm rồi.
Dù cho tổng bộ không phát xuống lệnh diệt tuyệt thì phòng tuyến núi Tam Thanh vẫn sẽ bắt buộc phải làm ra những cử động của mình nhằm giải quyết được nhóm ruồi đó trước khi chúng sinh sản ra nhiều hơn nữa.
Một tuần sau đó thì lứa trứng thứ 2 đã ra đời, đám trục xuất tiếp theo đã thoát ra ngoài, nếu như theo dự tính ban đầu thì Nhật Nam đoán ít cũng phải trên 800 con ruồi nhưng số lượng đợt này chỉ trên 200 một chút mà thôi.
Điểm này cũng nói lên được tình huống của tên Dungeon Master kia, có vẻ như Labyrinth được phân loại vào màu đen rất khác so với những Labyrinth khác, xung đột liên tục chứ không hòa hoãn như những cái mà Nhật Nam từng đích thân thăm dò qua.
Có điều hơn 200 con ruồi này cũng không phải số lượng nhỏ, ít nhất thì trong tình huống lực lượng phòng tuyến núi Tam Thanh vừa mới hao tổn không nhỏ vì đợt tuyệt diệt trước xong sẽ không tự mình xử lý hết được.
Chưa kể đám ruồi lần này còn tạm cư ở nơi quá n·hạy c·ảm, các tộc đàn quái vật khác sẽ phản ứng lại nếu như một kẻ từ bên ngoài tới như bọn họ mang quá nhiều nguồn lực và hỏa lực tới gần lãnh địa của bọn chúng.
Dù sao đám ruồi cùng các tộc đàn này đều có xuất xứ từ cùng một cái Labyrinth nên chúng sẽ chọn tin tưởng đám ruồi hơn là bọn họ nếu như tình huống đó thực sự xảy ra nhưng nếu con người thực sự tới với lòng hòa khí thì chưa chắc là đã không nói chuyện được.
Nếu mọi chuyện thực sự ổn thỏa thì Nhật Nam muốn đi xa hơn một bước nữa bằng cách tìm và g·iết tên Dungeon Master kia, nếu tính tốc độ phát triển cũng như tình hình chiến sự của Labyrinth kia mà giống như ông ta đoán thì chắc giờ hắn cũng chỉ mới đang ở tầng 1 mà thôi.
Mọi chuyện ngoài này xong xuôi hết chắc hắn cũng chỉ mới xuống được tầng 2, đến lúc đó tìm đến hắn để g·iết trừ hậu họa luôn là vừa đẹp, đương nhiên Nhật Nam biết sự đáng sợ của Labyrinth được đánh giá màu đen.
Đừng nói đặt chân vào Labyrinth, chỉ riêng việc có thể tiến vào vòng trong bán kính 20km thôi đã quá bất khả thi rồi, nhưng nếu đã tự tin như vậy thì đương nhiên bản thân Nhật Nam cũng có sẵn cơ sở để tự tin.
"Cậu nên quan tâm thằng con trai trời đánh của mình thay vì mấy chuyện của người khác như thế này đấy, Nhật Nam."
Người xuất hiện không ai khác ngoài Phoiphailin, cũng là lý do mà Nhật Nam tham gia vào đoàn hộ tống trong lần này, tất cả là để bảo vệ cho vị nữ thành chủ sắp nhận chức vào đầu mùa hè năm nay.
Việc Phoiphailin tham gia vào cuộc họp lần này thật ra cũng mang ý nghĩa là ra mắt với những thành bang lân cận trong khu vực, đương nhiên cô ta cũng rất giỏi nên mới được cử đi để xoay trong vụ thiết lập liên minh 4 thành bang của Nam Á này.
Nếu không có biến số liên quan đến đám ruồi này thì có thể bọn họ sẽ trải qua một cuộc hành trình kiểu nghỉ dưỡng là chính, nhưng giờ mọi chuyện đã thành ra như thế này rồi thì đương nhiên phải giải quyết cho xong thôi.
"Con đường khác nhau thôi, hơn cả xong vụ này thì dù trở về được hay không thì tôi vẫn sẽ có thể nghỉ ngơi rồi."
Phoiphailin rất bất ngờ khi Nhật Nam nói ra những lời như thế này, có điều hắn nói phải, những đóng góp từ đó đến giờ của hắn đã là quá nhiều rồi, cũng đã đến lúc một người như hắn nên nghỉ ngơi và để lại những vấn đề phiền phức cho lứa tiếp theo.
"Chuyển chức lần 3 sao?"
Hiện tại Nhật Nam đang ở đỉnh của chuyển chức lần 2, đến Phoiphailin cũng không biết là hắn đã chuyển chức lần 2 được bao nhiêu chức nghiệp rồi nhưng sự kiện ở 20 năm trước khi thì hắn như thế nào thì cô ta cũng quá rõ rồi, chỉ là không biết lần như sẽ như thế nào mà thôi.
"Đó chỉ là nếu như thành công thôi, đương nhiên đến lúc đó tôi sẽ tới trụ của Baal thêm một lần nữa rồi biến mất luôn."
Quá trình khảo nghiệm tại trụ của Baal thật ra đã để lại rất nhiều ấn tượng với Nhật Nam, ở đó ông ta đã biết được nhiều thứ hơn, thậm chí là đạt tới ngưỡng sức mạnh cao hơn trước rất nhiều với một chức nghiệp Rank SR, một mức Rank chưa từng được ghi nhận hoặc ít nhất bề ngoài thì đúng thật là chưa có chức nghiệp nào được xếp vào Rank SR này cả.
Có thể ở những thành bang khác cũng ẩn tàng những chức nghiệp mạnh mẽ như vậy, nghe đồn chức nghiệp Scout của một gia tộc nào đó tại thành bang Helios, Hy Lạp cũ có thể đạt tới mức Rank R+ khi đạt tới chuyển chức lần 3.
Chỉ là chuyển chức lần 3 đã có thể xem là lực lượng mạnh nhất mà con người có thể mang ra rồi, vào cái thời kỳ của những chức nghiệp giả đầu tiên càn quét đám quái vật trên các lục địa kia thì chức nghiệp giả thành công chuyển chức lần 3 chỉ có thể đếm được trên một bàn tay.
Giờ có thể đông hơn một chút nhưng chắc chắn sẽ không mức quá hai bàn tay, giờ Nhật Nam đã gần chạm tới chuyển chức lần 3 lắm rồi, chỉ là hiện tại hắn vẫn thiếu thêm một chút nữa nên hắn mới định thông qua cơ hội lần này để bước thêm một bước nữa.
Ngoài ra thì Nhật Nam muốn tới trụ của Baal để thực hiện khảo nghiệm thêm một lần nữa trước khi quá muộn, đương nhiên tiền đề vẫn là ông ta có thể sống sót trở về sau vụ lần này trước cái đã, trước khi việc đó tới thì mọi chuyện đều vô nghĩa.
Đúng lúc này thì Vĩnh An cũng xuất hiện, thật ra thì tâm trạng của ông ta cho đến tận bây giờ vẫn rất hỗn loạn như ban đầu vậy, chẳng có gì khác biệt cả, cũng vì lý do đó mà ông ta muốn có một cuộc nói chuyện với Nhật Nam để hỏi cho ra lẽ.
Lý do mà Vĩnh An biết Nhật Nam ở trên này cũng là vì ông ta đã sớm biết rồi mà thôi, dù sao đây cũng là tòa nhà làm việc của ông ta, đương nhiên với một kẻ thuộc hệ đột biến như Vĩnh An thì rất dễ để có thể tìm ra một thứ gì đó trong này.
"Thật làm phiền không gian riêng tư của hai vị quá nhưng ngài Nhật Nam có thể dành ra chút thời gian để nói chuyện với tôi được không?"
Đương nhiên Vĩnh An biết có cả sự hiện diện của Phoiphailin trên này nhưng ông ta vẫn tỏ ra bất ngờ để coi như là bản thân chưa từng cố tình nghe lén hay gì cả cuộc nói chuyện vừa nãy giữa hai người bọn họ mà thôi.
Phoiphailin thấy Vĩnh An có vẻ quyết tâm với lần gặp mặt riêng tư lần này với Nhật Nam nên cô ta cũng chủ động nhường lại chỗ của mình cho Vĩnh An, dù sao ông ta cũng là chủ nhà, vẫn có một số chuyện ông ta nên biết và cần phải biết.
Nhưng trước khi rời đi thì Phoiphailin cũng không quên để lại một bức thư cho Nhật Nam, đáng lý ra thì cô ta đã phải sớm chuyển lá thư này Nhật Nam rồi mới phải, có điều giờ đưa luôn cũng chưa muộn nên cũng chẳng sao.
Nhật Nam sau khi nhận được thư cũng tranh thủ mở ra đọc luôn, ừm, vẫn là cô ấy thôi, có thể trong mối quan hệ này thì chỉ có cô ấy là chưa bao giờ thay đổi, vẫn luôn chờ hắn còn hắn thì vẫn hoặc vô tình hay cố tình né tránh cô ấy.
Thật sự thì Nhật Nam nợ cô ấy rất nhiều thứ, thứ duy nhất mà hắn làm cho cô ấy tính đến hiện tại là cho cô ấy sống một cuộc đời đỡ khổ về vật chất hơn ngày trước nhưng lại thiếu thốn tình cảm gia đình hơn.
Ừm thì cũng có vài phần danh phận nhưng mấy lão già kia lại không muốn tên tuổi của Nhật Nam nổi danh, bởi vì hắn thuộc dạng không thể bị khống chế được, đối mặt với một kẻ không thể khống chế được như vậy thì cách duy nhất mà bọn chúng có thể làm là cô lập.
Vậy nên những năm qua cô ấy sống cũng không hạnh phúc được như lời mà Nhật Nam đã hứa với cha của cô ấy vào cái ngày đó, ngoài ra thì cô ấy cũng có nói tới thằng con trời đánh kia, có vẻ như ngay cả khi tới phân khu 3 thì nó cũng đã tạo ra không ít phiền phức.
Nếu không phải đám thế hệ của Nhật Nam đều vì hắn mà nhượng bộ thì chắc thằng con trời đánh này tiêu rồi cũng nên, có điều đúng là nó có tư cách để kiêu ngạo thật, không phải ai cũng được như nó vào cái lứa tuổi đó đâu.
Chỉ là nó vẫn còn thiếu sót quá nhiều thứ, một trong số đó là kinh nghiệm, thứ mà đã được nhắc tới rất rất nhiều rồi nên Nhật Nam sẽ không bàn tới nữa, cái còn lại là trải nghiệm, đó có thể là khoảnh khắc cửu tử nhất sinh.
Đó có thể là khoảnh khắc mà nó nhận ra rằng mình đã sống sót khi phải đối mặt với một tồn tại mà bản thân nó không thể chạm tới nỗi, đó có thể là khi nó có được một trận chiến mà nó có thể thực sự tận hưởng và cảm thấy tự hào về điều đó, v.v.
Câu cuối vẫn vậy, "Đình Đình nhớ anh." này lần nào cũng khiến Nhật Nam cảm thấy nhói trong tim, hắn đôi khi cũng chỉ muốn từ bỏ tất cả để có thể sống một cuộc đời bình thường nhưng đến cuối cùng thì hắn vẫn phụ lại sự kỳ vọng của cô ấy.
Nhưng đổi lại thì Nhật Nam đã đi đến một nước này rồi, chỉ cần một chút nữa thôi là hắn có thể hoàn thành nó, cũng vì lý do đó mà hắn quyết tâm liều thêm lần này nữa, nếu có thể thành công thì chắc chắn mọi thứ sẽ kết thúc.
Vĩnh An bởi vì cũng không phải dạng người táy máy chuyện của người khác nên trong khi Nhật Nam vẫn đang tập trung vào nội dung của bức thư thì ông ta bắt đầu mở vò rượu ra rồi rót vào hai cái bát nhỏ.
"Rượu sao? Không ngờ ông anh cũng có thứ này đấy."
Rượu cũng giống như đường thôi, cực kỳ hiếm có, có thể tại những thành bang phía Tây thì thứ này sẽ phổ biến hơn vì nhiều lý do khác nhau nhưng tại khu vực châu Á, đặc biệt là Nam Á này thì rượu là một thứ đặc biệt hiếm có đấy.
"Là từ thời ông nội để lại, vò rượu này có tuổi tác ngang với thành bang Tân Thời này, để kỷ niệm ngày thành lập ra thành bang thì ông nội của tôi đã chôn vò rượu này xuống đất và chỉ khi nào có chuyện đại sư thì con cháu trong nhà mới được múc ra uống một ngụm nhỏ mà thôi."
Đây là những lời nói thật, vò rượu này thực sự có tuổi đời ngang với thành bang Tân Thời này, ông nội của Vĩnh An cũng là một trong những cấp cao gánh Tân Thời qua giai đoạn khó khăn đầu tiên kia và giờ đến thời ông ta thì đã leo tới chức vị thành chủ này.
Sau đó thì hai bát rượu của Vĩnh An và Nhật Nam cụng vào nhau, cả hai đều tranh thủ làm một hơi, tuy Vĩnh An là một chức nghiệp giả đã tới giai đoạn chuyển chức lần 2 hơn cả còn là hệ đột biến nhưng đúng là lần đầu uống rượu có cảm giác khác thật.
Tuy Vĩnh An vẫn có thể thông qua khả năng của hệ đột biến để tạo ra kháng thể chống lại hơi men của rượu nhưng vào lúc này thì ông ta lại tình nguyện để bản thân rơi vào cơn say hơn là để bản thân tiếp tục tỉnh táo.
Còn về phần Nhật Nam thì thứ này không có hiệu quả với ông ta, trụ của Baal đã rèn luyện cho ông ta khả năng kháng độc cấp trung, ngoài tự nhiên thì gần như chẳng có loại độc nào có thể ảnh hưởng được đến ông ta nữa rồi.
Chỉ có những loại độc có xuất thân từ Labyrinth mới thực sự có tác dụng với Nhật Nam và đương nhiên ông ta cũng chẳng ngu đến mức độ đụng tới mấy thứ đó, đang yên đang lành ai lại thích nghịch ngu đến mức độ như vậy cơ chứ?
"Có điều không ngờ là cậu Nhật Nam lại có một thân phận khác đấy."
Vĩnh An đang hỏi dò mà thôi bởi vì khác với những đại diện khác đến từ thành bang Samakkhi, ông ta thực sự không biết chút gì về Nhật Nam cả, phần nhiều là bởi vì thời đại này thông tin rất khó truyền tải nhưng chủ yếu cũng là vì thân phận của Nhật Nam quá mờ nhạt nữa.
"Chẳng có gì đặc sắc đâu, chỉ là một người chồng tồi luôn trốn tránh vợ của mình mà thôi, kiêm luôn người bố tồi khi không thể có mặt cùng với vợ của mình để dạy dỗ thằng bê nên người mà thôi, không nói thì thôi chứ nói ra thì thấy chẳng có gì hay ho cả."
Nghe xong thì Vĩnh An cũng không có ý định hỏi nữa, rõ ràng thân phận của Nhật Nam rất đặc thù, ấy vậy mà hắn vẫn sẵn lòng hy sinh vì một nơi đất khách quê người như thế này, một kẻ như Vĩnh An tự cảm thấy bản thân không có tư cách để hỏi.
"Vậy thì chúng ta cùng bàn về chuyện của gia đình đi, con gái tôi ...."
"Thật vậy sao, thằng con của tôi cũng ...."
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.