Trong khi Nhật Nam đã mượn được sức mạnh của toàn tộc Enlightenment Gorilla và chuẩn bị cho cuộc chiến sắp tới thì bên phía đội truyền tin được ông ta cắt cử đi cũng đã trở về tới phòng tuyến núi Tam Thanh.
Việc cả 4 đồng thời trở về mà không có sự xuất hiện của Nhật Nam trong đó đã khiến cấp cao của phòng tuyến núi Tam Thanh cũng như những người khác rất bất ngờ nhưng khi nghe bọn họ giải thích xong thì tình hình cũng không khá hơn được bao nhiêu.
Có thể thấy vụ việc lần này đã sớm vượt quá tầm kiểm soát của phòng tuyến núi Tam Thanh rồi, có khi tổng bộ cũng không xử lý được nữa vì hai thông tin là nhóm ruồi thứ hai này nhận được sự ủng hộ của 5 tộc đàn hùng mạnh.
Cũng như đã thu gom đủ lượng thực phẩm dùng cho quá trình nuôi dưỡng đám giòi căn bản là những tin tức tồi tệ nhất có thể diễn ra rồi, tuy đồng ý là vẫn có một số tin mừng nhất định nhưng thực sự không mấy khả quan lắm.
Việc làm quen được với một tộc đàn cực kỳ mạnh mẽ như trong lời mô tả của Nhật Nam thực sự có rất nhiều rủi ro, thứ nhất là con người thực sự không dám đặt niềm tin lên một chủng tộc quái vật như đã nói ở trước, căn bản là quá đa nghi.
Thứ hai là chẳng có gì chứng minh được rằng Nhật Nam có thể thuyết phục được 271 cá thể kia cùng đứng lên chiến đấu chống lại đám ruồi cả, thậm chí việc làm thân ở mức thái quá như vậy khiến nhiều người cảm thấy không ổn.
Bọn họ dần sinh ra ác cảm với Nhật Nam và lo sợ việc ông ta ở một khả năng nào đó sẽ cõi rắn đi cắn gà nhà hoặc thậm chí là thảm hơn, dù sao thành bang Tân Thời cũng không phải là quê nhà của ông ta.
Phải, bọn họ đang muốn đổ hết tội lỗi lên đầu của Nhật Nam, thậm chí còn tự sinh ra tội để tiếp tục đổ lên đầu của ông ta và không ngừng dìm ông ta xuống nước trong khi những việc mà bản thân ông ta đã và đang là vì lợi ích của một nơi thậm chí còn chẳng liên quan gì đến ông ta trừ việc bên vợ của ông ta có gốc người Hoa.
Lý do thì ai cũng biết rồi đấy, tình huống này bọn họ đã vô vọng và hoàn toàn không còn cơ hội nào nữa rồi, tâm trạng bị đè nén trong những ngày qua giờ đã bắt đầu bùng phát, cũng dễ hiểu khi lúc này bọn họ lại đem Nhật Nam ra để làm bia đỡ đạn cho sự vô dụng của chính bọn họ.
Tình thế như hiện tại thực sự đã đẩy tất cả đến bờ vực tuyệt vọng rồi, vào lúc này may ra cũng chỉ có những kẻ có thể nắm rõ được tình hình là không đến mức độ đó nhưng bầu không khí tuyệt vọng này cũng đang dần l·ây l·an rất nhanh.
Hy vọng còn lại duy nhất là cầu đám ruồi thực sự sẽ công vào bên trong phần lãnh địa bên trong bán kính 20km xung quang Labyrinth màu đen kia, thậm chí là thành công cũng được, nhưng đã thất bại rồi thì tốt nhất là nên toàn diệt.
Bởi vì lỡ như đám ruồi thất bại mà còn sống thì kiểu gì bọn chúng cũng sẽ trở nên khôn hơn nhiều so với trước nhờ khả năng liên tục tiến hóa thông qua sự chọn lọc tự nhiên giữa các đời với nhau, kiểu gì để chuẩn bị cho lần kế tiếp thì bọn chúng cũng sẽ đầu tư bài bản hơn.
Ví dụ như tích lũy vài đời cũng như số lượng đủ đông rồi mới công vào lại thêm một lần nữa chẳng hạn, đến lúc đó để thỏa mãn được những điều kiện trên thì chắc chắn chúng sẽ mở rộng phạm vi đi săn của mình.
Nếu như ở một phần ngàn khả năng nào đó đám ruồi thực sự mò được đến phần lãnh địa của phòng tuyến núi Tam Thanh thì chắc chắn bọn họ sẽ tiêu tùng ngay lập tức và đương nhiên không chỉ dừng lại ở đó.
Các phòng tuyến ở phía sau cùng hậu phương cũng sẽ bị đám ruồi phát hiện ra dù sớm hay muộn và kết cục sau đó thì đã quá rõ ràng rồi, chỉ là tuyệt vọng là một chuyện còn khi tin nào vào đến tai của Phoiphailin thì cô ta lại coi điều đó là hiển nhiên.
Thậm chí 3 đại diện còn lại của thành bang Samakkhi cũng tương tự như vậy, bọn họ đều đã chứng kiến qua khoảnh khắc quật khởi của người đàn ông mà bọn họ coi là mạnh nhất nên cũng chẳng có gì lạ khi bọn họ thấy chuyện này bình thường.
Có điều thái độ bình thãn đến mức thái quá của những đại diện đến từ thành bang Samakkhi lại gây ra ác cảm không nhỏ cho những kẻ khác, có thể xem bọn họ như là những kẻ lạc loài giữa đám đông vậy.
Với Phoiphailin thì Nhật Nam cũng không phải loại mất não đến mức cứ thích là xông đại đâu, tuy hắn đúng là hệ cường hóa thật nhưng nên nhớ rằng hắn cũng có thể thành thạo các hệ khác dù tỷ lệ học tập là rất thấp.
Hơn cả Nhật Nam còn có lý do để sống sót trở về, nếu như ngay từ đầu, tức sau khi nhận được thông tin chính xác từ đồng minh mới kia mà hắn đã cảm thấy vụ này không khả thi rồi thì chắc chắn hắn sẽ không làm đến mức độ này.
Hơn cả cả hai cũng đã quen nhau chừng đó năm rồi, nếu tính ra thì giờ Nhật Nam cùng Phoiphailin cũng đã 38 tuổi chứ chẳng còn trẻ trung gì nữa cả, quen biết hơn 30 năm trời đương nhiên cô ta cũng biết tên này đang muốn làm gì vào lúc này.
"Các đại diện bên phía thành bang Samakkhi có vẻ tự tin nhỉ? Không biết các vị có nắm bất cứ thông tin mật nào có thể khiến tỷ lệ của chiến dịch lần này tăng lên một chút mà có thể khai sáng ra cho chúng tôi cùng học hỏi hay không?"
Người hỏi là người của thành bang Tân Thời này, cụ thể hơn thì đó là trưởng quan phân khu 1, phân khu chuyên đào tạo lính thủ thành, căn bản là một đám con ông cháu cha cả, bởi vì những kẻ không phải con ông cháu cha thì đã sớm bị đẩy sang đến phân khu 2 hoặc thậm chí thảm hơn là phân khu 3 hết cả đám rồi.
Nếu như có ai đó quên thì thành bang Tân Thời là một trong những thành bang có rất nhiều hỗ trợ cho những người quyết định đi lính, nhất là những người đi ra phòng tuyến để sinh hoạt và làm việc trong một khoảng thời gian dài.
Nếu làm việc cố định ở phòng tuyến trong 20 năm thì có thể trực tiếp đề cử cho con em trong nhà vào phân khu 1 khi tốt nghiệp học viện, ngoài ra thì làm chức cao trong q·uân đ·ội cũng thường có những suất như vậy nên phân khu 1 chủ yếu đều là con ông cháu cha cả.
Trong khi đó phân khu 2 chủ yếu là dân thường hoặc chức nghiệp giả có xuất thân là dân thường đi theo dạng lính nghĩa vụ, đương nhiên nếu thuộc dạng chủ động thì sẽ được đẩy đến những phòng tuyến xa nhất như phòng tuyến núi Tam Thanh chẳng hạn.
Bù lại thì trợ cấp cùng khoản lợi ích sau khi xuất ngũ nhận được là cực kỳ lớn, về căn bản thì chất lượng của phân khu 2 khá là hỗn tạp, đương nhiên cũng có không ít con nhà nòi muốn thông qua phân khu 2 để từ từ đi lên rồi tầm vài chục năm sau được hợp thức hóa thay thế vị trí mà gia đình nắm giữ.
Thật ra về chuyện này cũng chẳng ai quản nổi được cả, chỉ có thể mắt nhắm mắt mở mà thôi vì những gia đình quân sự như vậy thường sẽ toàn tâm toàn ý vào mấy chuyện quân sự hơn, tuy tính thực quyền của bọn họ cao thật nhưng đến tận bây giờ vẫn chưa có gì trục trặc cả nên vẫn chưa cần phải thay đổi.
Miễn là bọn họ vẫn toàn tâm toàn ý cống hiến, phần lớn người trong gia đình đều theo nghiệp quân nhân thì sẽ chẳng có gì to tát xảy ra cả, còn về phân khu 3 thì đây là nơi được cho là ít chất béo mang yếu tố chính trị nhất.
Tức tính thực quyền của lính tiên phong thật ra chẳng được bao nhiêu cả, thậm chí nhiều người còn vô danh không được biết tới là đủ hiểu rồi, dù sao gần như cả năm trời đều lưu lạc ở trên tiền tuyến thì cũng chịu thôi.
Nếu có được về nghỉ thì chắc cũng chỉ ghé qua những phòng tuyến xa nhất để bổ sung thêm nhiên liệu cùng lương thực, nước uống các thứ, hiếm lắm mới có thể trở về được thành bang hệt như tổ đội Aeons vậy.
Hơn cả vì yếu tố nguy hiểm nên thật ra cũng chẳng mấy ai muốn trở thành lính tiên phong nói riêng và gia nhập vào phân khu 3 nói chung cả, tuy trợ cấp cũng như phần lợi ích nhận được là rất nhiều nhưng quan trọng là phải còn mạng thì mới có thể tiêu xài được.
Nhất là với dạng lính nghĩa vụ, thứ bọn họ nhắm tới là tính ổn định và đủ an toàn như các phòng tuyến ở bên trong mà thôi, chỉ cần đi một lần 20 năm trời là hoàn toàn có thể bước l·ên đ·ỉnh cao của nhân sinh rồi.
Ngu lắm mới quyết định trở thành lính tiên phong, các con ông cháu cha cũng tương tự như vậy, lính tiên phong không tranh thủ cho bọn họ bất cứ lợi ích hay ưu thế chính trị nào, hơn cả còn khó khăn, cực nhọc các kiểu nên ai mà muốn làm cơ chứ?
Vậy nên lính tiên phong mới cực kỳ ít, dần dà có một số chức nghiệp nhất định dần trở thành quy tắc ngầm trong việc xét tuyển ưu tiên nhét vào phân khu 3, nhưng đương nhiên không vì thế mà nghĩ rằng kẻ nào cũng có thể theo học tại phân khu 3 được.
Chỉ có những tân binh tài năng trong tài năng mới có đủ tư cách để theo học khóa đào tạo tại đây mà thôi vì lượng tài nguyên mà phân khu 3 đổ vào mỗi tân binh thường gấp từ 12 đến 20 lần so với những phân khu còn lại.
Đây là một con số cực kỳ kinh khủng và cũng vì thế nên phân khu 3 mới yêu cầu chất lượng đầu vào cực cao, tất cả là để tránh việc lãng phí nguồn tài nguyên mà thành bang bỏ ra cũng như kéo dài được tuổi thọ của các lính tiên phong để tránh việc phải bỏ ra thêm nhiều tài nguyên một cách vô ích.
Đương nhiên những giảng viên đào tạo của phân khu 3 cũng được cho là giỏi nhất trong giỏi nhất về khả năng sinh tồn thực địa cùng chiến đấu trong nhiều môi trường khác nhau đi kèm với nhiều khóa học bắt buộc nhằm gia tăng tỷ lệ sống sót cho các lính tiên phong tương lai ngoài tiền tuyến.
Vậy nên trong số 8 phân khu quân sự tại thành bang Tân Thời thì vị trí trưởng quan phân khu 1 này cũng được cho là xếp vào nhóm hạng trung trong quyền lên tiếng, đương nhiên trên thực tế thì tất cả đều ngang nhau nhưng đôi khi có rất nhiều thứ ảnh hưởng đến địa vị ngầm.
Ví dụ như lượng tân binh đăng ký vào, chất lượng đầu vào lẫn đầu ra, lượng tài nguyên được phía thành bang cấp cho, thành tích, v.v, nói chung thì giữa các trưởng quan đến từ các phân khu cũng có sự phân chia lớn bé và kéo theo đó là các phân khu.
Có điều nên nhớ rằng Phoiphailin là ai, tuy giờ cô ta chưa phải là thành chủ nhưng chỉ vài tháng nữa thôi, ngay sau chuyến đi này cô ta sẽ trở thành thành chủ, việc một kẻ như trưởng quan phân khu 1 lên tiếng chất vấn cô ta chỉ vì biểu cảm đơn thuần là một điều cực kỳ thiếu tôn trọng với toàn bộ thành bang Samakkhi.
Chỉ là Phoiphailin không muốn mọi chuyện trôi đi quá xa trong tình huống căng thẳng như lúc này nên cũng ra hiệu cho các đại diện khác đừng manh động, nếu cô ta chỉ vì mấy lời nói này mà đã để bị khiêu khích rồi thì cũng chỉ có thể trách cô ta quá phế vật mà thôi.
"Ngài Trường Kiên nói sai rồi, người dân Samakkhi vốn dĩ rất tự tin và luôn nghĩ đến những chuyện tích cực, lịch sử của khu vực chúng tôi là minh chứng rõ nhất cho việc đó, nếu không lạc quan mà tuyệt vọng như các vị vào lúc này thì chắc thành bang Samakkhi cũng đã biến mất từ 20 năm trước rồi."
Đây là một lời nói mang đậm ý khiêu khích, tuy Phoiphailin không muốn đi xa đến mức độ này khi mục tiêu được đặt ra ban đầu của chuyến đi viếng thăm lần này là đạt được tình hữu nghị giữa các bên nhưng không nói thì đám này không khôn lên được.
Và những lời nói vừa rồi quả đúng là đã có hiệu quả thật vì nó thực sự là một đả kích cực kỳ lớn đối với thành bang Tân Thời, lời của Phoiphailin không khác gì chửi bọn họ là một đám phế vật đến tin tưởng vào bản thân cũng không làm được cả.
"Vậy thì nếu có cơ hội thì tôi rất muốn viếng thăm thành bang Samakkhi đấy, nghe đồn phân khu 3 của thành bang bên đó đang nuôi dưỡng mấy con tiểu quỷ không biết có phải vậy hay không?"
Người lên tiếng là trưởng quan của phân khu 3, Minh Thành, ông ta cũng rất thông minh khi nhanh chóng hướng câu chuyện này sang một chủ đề khác nhằm tránh đi những xung đột không đáng có giữa hai thành bang.
Hơn cả quả đúng là phân khu 3 của thành bang Samakkhi cũng rất nổi tiếng thật, ít nhất thì với đường dây liên lạc cực kỳ thô sơ giữa hai thành bang thì đây là một trong những thông tin xuất hiện nhiều nhất.
Phải biết phân khu 3 thực sự không đáng chú ý đến như vậy, đúng hơn là không nên được đáng chú ý đến, bởi vì đó là nơi đào tạo các lính tiên phong, là lực lượng tinh nhuệ của các thành bang và ngay cả những thông tin về phân khu 3 thôi cũng đã cực kỳ cơ mật rồi.
Ấy vậy mà hai cái tên đã tới được tai của Minh Thành, đặc biệt hơn nữa là cả 2 đều là tân binh, cả hai là Chu Thành Đông của người Kinh cùng Khin Maung Yin của người Miến, được cho là song tinh của thành bang Samakkhi.
Chỉ là song tinh này là ngôi sao tai hại vì theo như những thông tin truyền tới thành bang Tân Thời thì quá nửa trong số đó là về những thiệt hại mà hai thằng nhóc này đã gây ra trong quá trình làm nhiệm vụ được ủy thác rồi.
Thật ra thì đây là một trong những cách đào tạo phổ thông của các phân khu 3 mà thôi, bởi vì lượng tân binh trong giới là cực kỳ ít ỏi nên chi phí thực nghiệm cũng ít, đôi khi còn biến nó thành một số nhiệm vụ luôn.
Đơn cử như việc hai tên tai quái này được cử đi làm nhiệm vụ giúp đỡ một đội phòng tuyến trong việc quét sạch quái vật ở vòng ngoài của một Labyrinth màu vàng chẳng hạn, làm xong vụ đó thì chúng lỡ tay phá luôn cơ sở hạ tầng mà đội phòng tuyến đó đã thiết lập từ trước nhưng bị trì hoãn vì có một lượng quái vật bị trục xuất ra bên ngoài.
Giờ thì bọn họ phải xây lại từ đầu, ngoài ra còn nhiều vụ khác nữa nhưng Minh Thành phải công nhận là ai tên nhóc này rất mạnh theo như những truyền ngôn kia nhắc tới, vậy nên ông ta cũng khá tò mò về chúng.
"Nếu ngài Minh Thành cảm thấy hứng thú thì sắp tới trong buổi tiệc nhận chức của tôi tôi sẽ rất vui mừng khi có ngài góp mặt để chúc mừng, còn về đám tiểu quỷ thì nếu ngài tới thành bang Samakkhi thì ngài sẽ hiểu rõ tại sao chúng lại được gọi là tiểu quỷ thôi."
Ngay sau đó thì cuộc trò chuyện đã chệch sang một hướng khác, tuy không đến mức độ hiệu quả cao nhưng ít nhiều thì nó cũng đã làm dịu được bầu không khí trầm mặc, tuyệt vọng trong cuộc họp khẩn này.
0