Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Trỗi Dậy

vUZWA42677

Chương 88: Cuộc chiến cần thiết.

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 88: Cuộc chiến cần thiết.


Banji hiện tại đang tận hưởng bữa tối của mình, thứ mà hắn gọi là phần thưởng cho bản thân để chúc mừng trước cho thắng lợi vào ngày mai, mọi thứ đều đã được chuẩn bị rất kỹ càng từ trước nhằm đảm bảo mọi thứ phải thật hoàn hảo.

Cái c·hết của Robert phải thật hoàn hảo hệt như những món ăn sang trọng được làm từ những loại nguyên vật liệu quý hiếm nhất được phục vụ trên bàn ăn của Banji bằng cách bóc lột sức lao động của những kẻ ở tầng lớp thấp vậy.

Thậm chí bộ dụng cụ hay loại gỗ làm nên chiếc bàn ăn đều là dạng tuyệt phẩm trong tất cả, thiết kế của chúng cũng rất cầu kỳ, không biết bao nhiêu lần thử nghiệm thất bại thì mới có thể tạo ra được loại tuyệt phẩm này.

Banji là vậy, hắn chú tâm đến những thứ như tác phong hay những thứ khác một cách thái quá, thậm chí hắn còn theo đuổi chủ nghĩa hoàn hảo đến mức độ hắn sẵn sàng cho chặt cả một cây gỗ xuống chỉ để làm một tấm ván ép cấu thành nên lớp sàn gỗ êm ái hoàn hảo nhất.

Tất cả đều phải thật hoàn hảo, trong khi Banji vẫn đang tiếp tục tận hưởng bầu không khí tỉnh lặng hiếm cùng bữa ăn thịnh soạn này thì bên ngoài vọng vào tiếng chạy của một ai đó, thậm chí nó khiến nước trong ly rượu của hắn rung chấn.

Việc này có khiến Banji có hơi mất hứng nhưng hắn không phải một tên điên đến mức độ trực tiếp ra tay thẳng thừng với thuộc hạ của mình vì một lỗi nhỏ như thế này, ít nhất thì vẫn nên để tên này nói ra lý do trước cái đã.

Sau đó một lúc thì tiếng thở dồn dập bắt đầu truyền tới tay của Banji, có vẻ như hắn đang chỉnh chu lại bản thân trước khi vào gặp mặt hắn, ít ra thì tên này vẫn còn giữ trong mình một số phép lịch sự tối thiểu đấy chứ.

Một lúc sau thì cuối cùng tên đó cũng đã thông qua được sự kiểm tra nghiêm ngặt đến từ đội bảo vệ đứng gác ở bên ngoài và vào tới bên trong rồi theo sự hướng dẫn của tên quản gia để có thể gặp được Banji đang chờ đợi hắn từ trước.

Cũng bởi vì biết rõ bản tính của Banji nên tên này cũng bắt đầu chậm trở lại để nhận được chỉ thị của hắn thì mới dám bắt đầu lên tiếng và đương nhiên thông tin mà tên này mang tới là loại thông tin gây sốc nhất.

"Thưa ngài, Dungeon của Robert cùng những kẻ trong đoàn viếng thăm đều đã sụp đổ rồi ạ."

Banji, kẻ vẫn đang dùng dao và nĩa của mình để cắt miếng gan thành những phần nhỏ hơn một cách hoàn hảo để có thể tiếp tục kéo dài dư vị này khi nghe được tin này thì hắn đã bất ngờ để rồi cắt lố mất miếng gan, thậm chí là cả chiếc dĩa mà bên dưới bỏ ra không biết bao nhiêu mồ hôi công sức để làm ra được cũng đi theo.

Phải biết rằng để có thể làm ra được một chiếc dĩa tuyệt phẩm như thế này trong tình trạng của hiện tại thì độ khó khăn là cực cao nên Banji cũng cực kỳ nâng niu những tuyệt tác như vậy nhưng giờ đây nó chẳng còn bất cứ ý nghĩa nào nữa cả vì thông tin mà hắn nhận được thực sự quá sốc.

Chỉ là Banji sau đó cũng nhanh chóng trấn tĩnh trở lại, trong đầu của hắn nhanh chóng nhảy số ra tất cả những viễn cảnh khả thi có thể xảy ra và cuối cùng thì vẫn dừng lại chuyện giáo pháo Vivian đã đi trước hắn một bước rồi trực tiếp thủ tiêu mất Robert cùng đoàn của hắn.

Có thể thời gian chênh lệch tầm khoảng nửa ngày vì tuy Dungeon Master có c·hết và quả cầu pha lê cũng vỡ vụn bởi vì cộng hưởng với vật chủ đi chăng nữa thì cũng cần một khoảng thời gian nhất định để Dungeon thực sự sụp đổ.

Khoảng thời gian này chính là khoảng thời gian để các cư dân còn sót lại trong Dungeon tiến hành di dời ra ngoài, trong khoảng thời gian đó có thể mang theo được gì thì mang thôi, nhưng về căn bản thì đây có thể tính là một chút ưu ái nhất định do Labyrinth ban cho những cư dân còn sống sót.

Chỉ là thời gian không đồng nhất, nếu Robert và đoàn của hắn đã sớm c·hết từ nửa ngày trước thì đáng lý ra hắn đã sớm biết rồi mới phải chứ? Là do 2 tên Kopu cùng Joyn kia nhúng tay vào? Không, chúng làm như vậy chẳng thu được bất cứ lợi ích nào cả.

Bởi vì c·ái c·hết của Robert chính là sự thật và kế hoạch của Banji đã thành công, tuy có chút biến số là giáo phái Vivian tự ra tay rồi tự tuyên chiến trước nhưng đây không phải là thứ mà hắn muốn ép đám giáo phái kia phải làm hay sao?

Mất công nghĩ kế để đổ xô nước bẩn này lên người bọn chúng ai ngờ chúng lại ngu ngốc đến mức làm một cách quang minh chính đại như vậy, hahaha, giờ thì Banji phải chuẩn bị thôi, mai chính là ngày mở đầu cho kỷ nguyên của một Dungeon Master mới, The Great Banji.

Còn về tên kia thì hắn cũng đã phần nào cảm nhận được sự khoái chí trong Banji, nhưng lần này hắn không để cho Banji chiếm thế chủ động trong cuộc nói chuyện nữa mà trực tiếp mở lời nhằm đổ một xô nước lạnh lên đầu của Banji.

"Ngài không lo sợ phía giáo phái Vivian sẽ có chuẩn bị đằng sau sao? Dù sao thông tin Robert c·hết từ nửa ngày trước đã được xác nhận bằng chuyện Dungeon của hắn mới sụp đổ rồi, ấy vậy mà chẳng ai nhận ra cho tới hiện tại cả."

Tên đó vừa nói vừa đi lại gần bàn ăn của Banji rồi trực tiếp ngồi xuống tại một trong những chiếc ghế tại đó và cũng tự ý rót cho mình một ly thức uống được chuẩn bị từ trước dành riêng cho bữa tối của Banji.

"Không một cư dân nào chạy ra từ Dungeon của Robert dù Dungeon đó có thể được xem là một trong những Dungeon mạnh nhất tại tầng 1 hiện tại, tài nguyên được đầu tư vào đó là cực kỳ nhiều và hơn cả là còn có rất nhiều tay chân dưới trướng hắn ngày đêm canh giữ bên ngoài."

Vừa nói tên đó vừa tiếp tục thử qua loại thức uống này rồi trực tiếp nhổ ra, thứ này so với thứ mà hắn thường uống đúng là khó uống hơn rất nhiều, nhưng trên bàn vẫn còn rất nhiều thứ đang chờ hắn đích thân khám phá.

"Ấy vậy mà tất cả không ai nhận ra cả? Không phải chuyện này quá kỳ lạ hay sao? Kiểu giống như có một ai đó hay một thế lực nào đó đang ra tay trợ giúp giáo phái che đậy hay nói đúng hơn là cố tình kéo dài thời gian mà những kẻ như ngài nhận thức được về c·ái c·hết của Robert vậy."

Lần này tên đó chầm chậm cầm lát bánh mỳ trắng lên rồi phết lên đó một loại mứt dâu nào đó rồi trực tiếp thưởng thức, quả đúng như hắn đoán, vị cũng chẳng ra gì, không bằng cái bánh kẹp sau mỗi lần làm nhiệm vụ về nữa.

"Hơn cả nếu giáo phái Vivian đã dám ra chủ động ra tay diệt trừ một trong số các ngài thì chắc chắn là bọn họ đã có chuẩn bị từ trước rồi, ngài thử nghĩ mà xem, ngài đã chậm mất nửa ngày so với bên kia, giờ ngài vẫn khoái chí tận hưởng viễn cảnh này được hay sao?"

Cuối cùng tên đó nhắm tới những dĩa thức ăn chính trên bàn, mùi vị lần này có chút khá hơn rồi đấy, mà cũng phải thôi, một trong bốn thủ lĩnh tối cao của liên minh KuBaJoRo ít nhất thì cũng phải ăn được cỡ này.

Trong khi tên đó đang chầm chậm dùng dao và nĩa xử lý các món ăn trên bàn thì Banji đã bất động từ lúc nào không hay, giờ đầu óc của hắn đã hoàn toàn mù mịt, cảm giác như đang phê thuốc hay chìm trong men rượu vậy.

"Old Man, thứ này khó uống quá."

"Thật may là em có mang theo nước quả."

"Chia cho anh mày một chút đi."

"Chị nữa."

"Chị nên ăn nhiều hơn đi chị Blind, gần đây chị hơi gầy rồi đấy."

"Tại sao mà một trong bốn thủ lĩnh tối cao của liên ming KuBaJoRo lại có thể ăn thứ dở như vậy được cơ chứ? Bánh mỳ do giáo phái gửi sang vẫn là số một."

"Đừng yêu cầu quá cao như vậy Gourmet, bên phía chúng ta có hẳn một thần nông đấy trong khi những kẻ làm nông của liên minh KuBaJoRo còn chẳng biết cũng như thực sự muốn canh tác, thực phẩm mà chúng tạo ra đương nhiên không thể sánh bằng với chúng ta được."

"Bù lại thì món thịt xông khói này rất khá đấy, vừa đủ vị mặn nhưng không lẫn quá nhiều hương xông khói, chắc hẳn chúng đã dùng một loại gỗ nào đó có hương liệu dịu nhẹ để tiến hành xông khói mà không để mùi vị của miếng thịt bị áp đi mất."

"Phần sò này cũng rất khá đấy Gourmet, em nên ăn thử đi."

"Plague thêm nước đi."

"Đừng uống quá nhiều bà chị, thứ này có chứa một lượng nhỏ chất cồn đấy, chúng ta đang làm nhiệm vụ chứ không phải là đang đi dạo chơi trong ngày nghỉ đâu."

"Em út! Sao tốn nhiều thời gian vậy?"

"Tên cận vệ kia khá khó nhằn, nếu không phải anh Plague hạ độc hắn từ trước thì chắc em cũng chỉ làm thương nặng hắn xong đánh bài chuồn thôi."

Cả tổ đội của Old Man đều đã có mặt ở đây, đúng hơn thì bọn họ đã sớm có mặt ở đây ngay từ khi tên đó hay nói đúng hơn là một trong những gương mặt của Jester bước vào trong này, Banji cũng đã sớm bị hạ độc bởi Plague ngay cả trước khi bữa ăn này bắt đầu rồi.

Đúng hơn là cách đây từ 3 ngày về trước, bởi vì Plague đã làm ô nhiễm mạch nước ngầm chuyên dụng của Banji rồi, vậy nên thứ nước mà hắn dùng để sinh hoạt trong những ngày qua đều đã bị nhiễm độc cả.

Từ loại nước mà Banji dùng để vệ sinh tắm rửa tới giải khát hay thậm chí là nhiều hơn thế nữa, đương nhiên bởi vì đã sớm ủ bệnh từ trước nên giờ chỉ cần một chút kích thích thì hắn sẽ thành ra như hiện tại thôi.

Giờ Banji đã trở thành một con rối của giáo phái suốt phần đời còn lại của mình, một con rối không hề có chút ý thức nào, thậm chí là cả khả năng cử động cũng đã tiêu giảm đến đáng kể do hệ thần kinh đã t·ê l·iệt hoàn toàn.

Thậm chí Banji hiện tại còn đang liên tục không ngừng chảy nước dãi và hệ bài tiết của hắn cũng dần mất đi kiểm soát, chỉ là bọn họ cũng chẳng cần phải quan tâm lắm làm gì vì mọi chuyện vẫn đang đi đúng theo kế hoạch dự kiến ban đầu.

Có thể Robert không biết nhưng kẻ tài trợ cho d·ụ·c vọng của hắn bấy lâu nay và cũng là kẻ giúp hắn tiếp cận được với các Dungeon Master ở tầng lớp thấp chính là Old Man, chính ông ta là kẻ giật dây để ý tưởng mượn quyền ngôn luận của số đông để trở thành kẻ thống trị.

Old Man cũng chính là kẻ mang sức ảnh hưởng, tiếng nói của Robert trở thành một hiệu ứng, một hiện tượng đối với bên dưới và cũng chính ông ta là kẻ đã giúp hắn nhảy số ra ý tưởng cho cuộc viếng thăm lần này.

Phải, mọi thứ đều đã sớm được chuẩn bị cẩn thận kể từ những ngày đầu tiên của hòa bình rồi, thậm chí trong thời chiến thì Old Man vẫn bằng cách này hay cách khác làm đủ thứ trò để chắc chắn nắm bắt được quân cờ mang tên Robert này.

Đến mức độ Robert còn không biết được chuyện ở sau lưng mình vẫn luôn có một kẻ nào đó khác cao hơn và cũng tương tự với 3 thủ lĩnh tối cao còn lại, đối với bọn họ thì giáo phái Vivian chưa bao giờ đáng để trở thành một vấn đề to tát cho đến gần đây.

Khi mà Darugart rời đi và tiện tay kéo theo 2 thế lực con khác trực thuộc dưới quyền kiểm soát của liên minh KuBaJoRo, tất cả là bởi vì Old Man đã từ lâu thông qua những khách hàng của mình để tiêm nhiễm một sự thật rằng giáo phái Vivian không phải là một thứ đáng lo ngại ngay từ đầu với liên minh.

Cũng vì chính cái lý do đó mà phản ứng của cả 4 thủ lĩnh tối cao cũng như cao tầng với giáo phái Vivian thường là chắc chắn đến mức độ chủ quan, ví dụ như việc Robert hay cả 3 tên còn lại là Banji, Joyn cùng Kupo đều nghĩ rằng vụ đàm phán này cực kỳ dễ ăn và giáo phái không có quyền từ chối ở đây.

Vậy nên bọn chúng bày ra hàng chục, hàng trăm cái kế hoạch, âm mưu khác nhau để nhằm ám toán, loại trừ những kẻ còn lại để bản thân lên nắm quyền lực nhưng chẳng có bất cứ kế sách nào trong số đó là thực sự có liên quan đến chuyện đề phòng việc giáo phái Vivian sẽ từ chối hay thậm chí là dám đứng lên phản kháng lại cả.

Banji là một tên thông minh, hắn biết là giáo phái Vivian không đơn giản nhưng phần nhiều hắn chỉ muốn thực sự nhất thống được hoàn toàn tầng 1 này chứ không phải là vì thực sự lo sợ sự lớn mạnh của giáo phái nên mới muốn mở ra c·hiến t·ranh giữa hai bên.

Và cũng chính vì lý do đó nên mọi thứ được vận hành một cách thực sự quá trơn tru, Robert không hề nhận thức được chuyện xung quanh hắn thật ra ngay từ đầu đã chẳng có tên nào thực sự dùng được cả.

Tất cả đều là do Puppet Master cài vào từ trước để rồi tạo ra thế cục như hiện tại, rằng không một cư dân nào chạy trốn ra khỏi Dungeon của Robert được vì tất cả đều bị những con rối của Puppet Master thủ tiêu sạch ở bên trong.

Việc này đã kéo dài thời gian tin c·ái c·hết của Robert bắt đầu lan truyền ra đến tận nửa ngày trời vì Dungeon của hắn tự động sụp đổ, thậm chí đến những kẻ chưa được thay thế bởi Puppet Master thì cũng đã sớm c·hết từ nửa ngày trước cùng với Robert rồi.

Mọi thứ đều đã sớm được chuẩn bị từ trước và trong một cuộc chiến thì kẻ có nhiều sự chuẩn bị hơn chính là kẻ dành được chiến thắng sau cùng, Robert thua? Không, hắn không thua vì hắn thậm chí còn chẳng có tư cách để là kẻ thua trận.

Robert đến cuối cùng còn chẳng nhận thức được chuyện trong những ngày qua hắn đã sống một cuộc đời do kẻ khác vẽ ra, hắn đến cuối cùng cũng chỉ là một quân cờ được Old Man hay nói đúng hơn là giáo phái Vivian dùng để đổi lấy một quân cờ lớn hơn tên Banji.

Giờ Banji cũng đã nằm trong tay của giáo phái Vivian rồi, những cận vệ ở bên ngoài tuy cần một chút thời gian để chuẩn bị những tên khác thay vào nhưng kế hoạch cũng đã đến lúc nên bước sang một giai đoạn mới.

Jester hoán đổi hình dáng của mình thành của Banji còn Puppet Master thì tiến hành điều khiển Banji thật thao tác vào quả cầu pha lê của hắn, mục đích của bọn họ hay nói đúng hơn giáo phái Vivian là mở ra một cuộc chiến thực sự.

Có thể nhiều người sẽ nghĩ rằng nếu như giáo phái Vivian đã thực sự có thể làm được đến bước này rồi thì theo lý mà nói nên cố gắng làm thêm một số chuyện nữa để né tránh c·hiến t·ranh mà cũng vừa dẹp được liên minh KuBaJoRo mới phải.

Cách nghĩ đó sai rồi, đôi khi c·hiến t·ranh không phải là một phương thức để quyết định ra bên dành được thắng lợi sau cùng là thứ dùng để thông báo với tất cả rằng kẻ nào mới là bên dành được thắng lợi cũng như gia tăng phần lợi ích dành được cho kẻ thắng cuộc.

Nếu không thông qua c·hiến t·ranh để thắng thì nó thực sự quá chóng vánh, có rất nhiều kẻ sẽ ôm tài nguyên tách ra, đến lúc đó sẽ có hàng chục, hàng trăm thế lực nhỏ hơn được sinh ra và với một khoảng thời gian quá ngắn ngủi như này thì giáo phái Vivian không thể xử lý tất cả được.

Hơn cả lượng Dungeon Master còn sống từ bên phía liên minh KuBaJoRo là quá nhiều, phần đông trong số bọn họ sẽ tìm tới giáo phái Vivian, thế lực số một tại tầng 1 vào lúc này là điều hoàn toàn chắc chắn.

Đến lúc đó số lượng tín đồ tăng cao sẽ dẫn tới nhiều thứ mà giáo phái Vivian không thể nào quản lý hết được nên bọn họ cần tới c·hiến t·ranh để l·àm c·hết bớt một bộ phận trong số đó, việc này cũng khiến đám nổi loạn c·hết sạch và chỉ còn lại đám cam chịu thất bại để được sống sót lại sau cùng.

Và nhiều hơn thế nữa, đồng ý là giờ giáo phái Vivian đã thắng nhưng bọn họ vẫn cần một cuộc chiến hình thức để thông cáo điều đó đến với tất cả, giờ mọi thứ cũng nên được bắt đầu, một cuộc gọi hình ảnh đến với tất cả mọi Dungeon Master trong cơ cấu của liên minh KuBaJoRo để mở ra cuộc chiến được xem là cần thiết.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 88: Cuộc chiến cần thiết.