Trộm Tâm
Mộ Nghĩa
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 66: Đoạn nhạc đệm
quá bận nên cậu đã từ chối.
Cam Niệm rũ mắt xuống,
Ngày hôm sau, Cam Niệm dẫn theo Hứa Hoài Thâm đến điểm quay trong khuôn viên trường, mấy người ở đây đều biết hai người.
“Có cậu ở bên cạnh, tớ làm sao ốm được.”
Cam Niệm thật sự rất muốn giáp mặt hỏi cho rõ ràng,
“Mọi người từ từ ăn, tôi và bạn gái mình đi trước.”
Chiếc lưỡi dài của cậu không ngừng trêu chọc trong miệng Cam Niệm, nó giống
quần áo như thế thì trong lòng lo lắng cô sẽ bị cảm, cậu cởi áo khoác
Cậu nhéo má cô, “Vậy còn tạm được.”
Ngày hôm sau, nam sinh với vai trò đạo diễn thông báo đã tìm được người đóng vai nam chính, Cam Niệm thấy thế cũng an tâm.
Hai người đi ra khỏi phòng ăn, Cam Niệm hờn giận Hứa Hoài Thâm vì hành vi
“Cậu luyện lời thoại với tớ.’
“Đúng là ngốc!”
“Không có, tớ chơi với bạn cùng phòng.”
“Niệm Niệm, cậu đang ở đâu vậy?”
Cam Niệm cực kỳ xấu hổ, cô trừng mắt lườm Hứa Hoài Thâm khiến cậu cười càng vui vẻ.
Hứa Hoài Thâm nhìn về phía Cam Niệm, cậu sờ đầu cô một lúc lâu rồi gật đầu đồng ý.
“Hoá ra là thế giới hai người. Mà cũng đúng, mấy ngày nay tên nhóc này bận
Cam Niệm bĩu môi rồi cầm bàn tay nóng hầm hập của cậu,
“Mấy ngày nay mọi người đều bận rộn, cuối tuần này bọn tôi định đi biển
mặt Hứa Hoài Thâm không thích làm mấy chuyện kiểu này, mặt khác là do
“Hai người đang thì thầm cái gì vậy?”
“Có cảnh nắm tay và ôm nữa à?”
“Phải phạt cậu thật nặng, suốt ngày chỉ biết suy nghĩ linh tinh.”
Buổi tối trước khi đi ngủ, Cam Niệm hào hứng kể câu chuyện mà mình sẽ diễn cho Hứa Hoài Thâm nghe, cuối cùng cô còn mời cậu:
Ánh mắt cô trông mong xin được tha.
Cam Niệm bị mọi người cười đến nỗi mặt đỏ tai hồng, cô muốn đánh Hứa Hoài Thâm thì bị cậu nắm chặt tay, kéo xuống dưới bàn.
“Dựa vào đâu mà cậu thì được ăn cơm cùng nữ sinh khác, còn tớ lại không được chơi game với nam sinh? Cậu như vậy là không công bằng!”
cho cậu đi theo.”
lần nữa xuất hiện và tác oai tác quái trong đầu cô.
Suốt bữa cơm, ánh mắt Hứa Hoài Thâm hầu như đều đặt ở trên người Cam Niệm,
Cam Niệm cong môi cười, cô kéo cổ áo cậu rồi tự động dâng lên đôi môi ngọt ngào,
“Khụ khụ khụ…”
liều mạng rải thức ăn cho c·h·ó trong tối nay, Hứa Hoài Thâm cười cười,
Hứa Hoài Thâm cười nhạt một tiếng,
chơi. Hoài Thâm, cậu dẫn bạn gái đi cùng nhé, nếu không bọn tôi không
cùng nam chính cũng lấy hết dũng khí để tỏ tình với nữ chính ngay tại
Tô Tân không còn lời nào để nói.
Hứa Hoài Thâm cười cười, cậu giúp Cam Niệm lau bát đũa,
lên người cô.
Cậu gõ đầu Cam Niệm, giọng điệu trở nên nghiêm túc,
Hứa Hoài Thâm buông người trong lòng, cậu cúi xuống cắn một cái lên chiếc cổ trắng nõn của Cam Niệm, giọng nói thì khàn khàn,
hỏi đối phương.
Cam Niệm bị Hứa Hoài Thâm trêu chọc khóc không ra nước mắt, khuôn mặt cô
Cam Niệm khó chịu, cô dẩu môi lên nói: (đọc tại Qidian-VP.com)
Đầu tháng tư, khoa của Cam Niệm nhận được thông báo về việc làm phim ngắn,
“Trêu cậu vui thật đó.”
Tô Tân đang hăng say nói không biết sao lại đột nhiên ngừng lại.
“Cậu ăn đi.”
Hứa Hoài Thâm nghiêng đầu nói một câu mờ ám bên tai cô:
“Hoài Thâm, tôi nghĩ tối nay cậu tạm thời đừng vắng mặt? Tôi sợ mấy người bọn họ kiểm tra sẽ xảy ra sai sót.”
“Lại còn cả hôn môi?!”
Cam Niệm hỏi.
Khi bạn thân là Bối Doanh Doanh biết được chuyện này, Cam Niệm đã bị mắng cho một trận:
Cam Niệm quay đầu nhìn cậu, ánh mắt cô đầy mong chờ,
Đầu xuân, thời tiết cũng dần ấm lên, Hứa Hoài Thâm nhìn Cam Niệm mặc ít
Hứa Hoài Thâm quét mắt đọc qua kịch bản, mày cậu nhíu lại,
Một nam sinh khác lên tiếng.
Cậu cũng không ngại chứng minh bản thân mình một chút cho cô xem!
Cam Niệm hờn giận quay mặt sang một bên,
“Chơi game? Lại chơi cùng nam sinh nào sao?”
“Nhưng gần đây cậu ấy rất bận, đã mấy ngày tớ chưa thấy mặt.”
“Cậu làm gì mà vội như vậy?”
Những người khác đều chú ý đến bọn họ,
“Ư… ừm…Tớ không nói.”
“Ngày mai tớ sẽ quay phim, cậu muốn đến xem hay không?”
“Tớ không thấy lạnh, vừa mới ăn cơm xong nên rất nóng.”
Tô Tân trông rất xinh đẹp, mái tóc dài đen nhánh phủ xuống như thác nước, trên người mặc chiếc váy dài màu tím.
“À… vậy mà tớ còn tưởng….”
“Đúng vậy, cậu đọc thoại của nam chính là được.”
Đột nhiên trước mặt xuất hiện thêm một chiếc thìa múc canh đổ vào bát cho
Cam Niệm mím môi cười, thấy Hứa Hoài Thâm vẫn đối xử với mình như trước, cô phát giác có phải chính mình đã suy nghĩ quá nhiều, ít nhất thái độ của cậu ấy không hề khác với trước đây.
Cam Niệm nghe Tô Tân nói chuyện hăng say, còn Hứa Hoài Thâm thì ngồi bóc
“Buổi tối muốn ăn cơm cùng tôi không? Đội của bọn tôi liên hoan, bọn họ đều nói muốn gặp cậu.”
Hứa Hoài Thâm nhìn thấy Cam Niệm, cậu nhanh chóng kéo cô vào vòng tay, giọng nói dịu dàng lưu luyến:
Hứa Hoài Thâm gật đầu đồng ý.
xong trước nên đứng dậy trước, chỉ còn lại tôi và chị ta.”
Trong phòng đều là thành viên của đội tuyển, Cam Niệm nhìn một vòng thì chú ý đến nữ sinh duy nhất trong số đó — Tô Tân.
“Kể cho tôi nghe xem nào, mấy hôm tôi không ở cạnh thì buổi tối một mình cậu làm gì?”
hồng như trái táo, dáng vẻ xấu hổ nép trong vòng tay cậu.
“Ừm, đến lúc đó mỗi tối tôi đều có thể ở bên Niệm Niệm.”
“Thật sự biết sai rồi? Vậy sau này cậu còn dám nghĩ như vậy nữa không?”
“Cậu ngoan ngoãn mặc vào cho tôi, nếu mà ốm thì tôi sẽ xử lý cậu.”
cô lại rất thích thú.
như vậy tôi sẽ đau lòng.”
“Ui kìa, anh Thâm và chị dâu đến rồi, nào lại đây ngồi!”
Lớp Cam Niệm cũng đăng ký dự thi và Cam Niệm nhận được lời mời làm nữ chính trong bộ phim.
Cô có thể cảm nhận được ánh mắt Tô Tân luôn dừng lại trên người mình tựa như đang đánh giá.
Cam Niệm vừa dứt lời, đôi môi cô đã bị người trước mặt chặn lại, cậu giữ ót Cam Niệm để cô hoàn toàn đón nhận nụ hôn của mình.
“Đã lâu không thấy Niệm Niệm nhà chúng ta!”
Cam Niệm cúi đầu uống canh, yên lặng không nói chuyện.
Hứa Hoài Thâm dắt Cam Niệm đi ra ngoài, hai người chậm rãi trở lại trường học.
Thì ra canh trong bát đã hết mà cô vẫn còn múc để uống.
Cam Niệm cười cười rồi tắt cuộc gọi, sau đó nhận cuộc gọi của Hứa Hoài Thâm, đầu bên kia nói:
còn nhỏ cô rất thích xem mấy bộ phim truyền hình, hiện tại đến phiên bản thân mình là diễn viên, cô mới thấy mọi chuyện không hề dễ dàng… nhưng
Nội dung của bộ phim là lời tỏ tình của nam chính. Nam chính vẫn luôn yêu
Sau khi ăn xong, Hứa Hoài Thâm đứng dậy, cậu cầm áo khoác, nắm tay Cam Niệm rồi nói với mọi người,
Ánh mắt Tô Tân lướt qua hai người, thấy một màn như vậy thì thu ánh mắt trở về, cô hỏi Hứa Hoài Thâm:
mình với bạn bè, lúc giới thiệu đến Tô Tân thì hai người gật đầu chào
“Đã lâu không gặp nên không nhịn được mà muốn làm vậy với cậu.”
Hứa Hoài Thâm yên lặng cong môi cười.
Cam Niệm xấu hổ, Hứa Hoài Thâm bèn đưa toàn bộ số tôm đã bóc sạch vỏ bỏ vào bát cho Cam Niệm, (đọc tại Qidian-VP.com)
“Tôi và bạn gái mình nói chuyện cũng phải nói cho cậu nghe sao?”
“Sao cậu không ăn?”
Tới quán ăn, Hứa Hoài Thâm đưa Cam Niệm đến phòng được đặt. Bọn họ đi vào phòng, nam nữ trong phòng đều nhìn ra cửa:
Hứa Hoài Thâm đồng ý, thật ra trong lòng cậu cũng khá mong chờ.
“Không dám nữa!”
Bạn cùng phòng đều phát hiện ra mấy hôm nay Cam Niệm luôn thất thần, đi học cũng không tập trung.
“Tớ ở ký túc xá đọc sách hoặc chơi game.”
“Tôi ăn cơm với nữ sinh?”
Hứa Hoài Thâm cười, cậu nắm chặt tay cô, dẫn cô đến chỗ mọi người,
Điện thoại Cam Niệm thông báo có cuộc gọi chờ, cô vừa nhìn thì thấy cuộc gọi của Hứa Hoài Thâm!
yêu đương cuồng nhiệt, cho nên bây giờ cậu không yêu tớ nhiều như trước
Hứa Hoài Thâm làm Cam Niệm choáng váng, suýt chút nữa cô quên cả hô hấp.
“Bạn cùng phòng của tớ đã nhìn thấy, hôm ấy tớ còn gọi điện hỏi cậu nhưng cậu nói dối tớ là đi ăn với bạn cùng phòng.”
Mấy ngày nay Cam Niệm suy nghĩ rất nhiều, trong đầu đều là chuyện liên quan đến Hứa Hoài
“Tôi sẽ không bao giờ lừa gạt cậu, có điều gì nghi ngờ thì cậu phải hỏi trực tiếp tôi, không được giữ ở trong lòng, tôi không muốn cậu phải khó chịu vì bất cứ chuyện gì. Mấy ngày nay tôi bận nên không thể bên cạnh cậu,
Đi đến chỗ tối, Hứa Hoài Thâm túm lấy người nào đó đang hiểu lầm mình, cậu giữ chặt eo cô, không cho cô chạy trốn, giọng điệu trầm thấp:
Cam Niệm hỏi cậu:
“Cậu nhớ tớ không?”
thiết kế mô hình 3D, đề tài khoa học tự nhiên quá mức khô khan, Cam Niệm hoàn toàn không nghe hiểu.
“Đúng vậy!”
vừa nhiệt tình lại chân thành, Cam Niệm cuối cùng cũng đồng ý. Tuy nhiên bộ phim vẫn còn thiếu nam chính, tạm thời bọn họ vẫn chưa biết tìm ai.
xinh đẹp, chỉ có sắc đẹp này mới đảm đương được diễn viên chính trong bộ phim của bọn tôi.”
Hoá ra Hứa Hoài Thâm rất nhanh đã hiểu được tâm trạng cô.
“Thật sự ngày hôm đó tôi đi ăn với bạn cùng phòng, nhưng bọn họ đi trước, tôi và Tô Tân phải xử lý xong mô hình rồi mới ra sau. Cuối cùng bọn họ ăn
như một ngọn lửa nhỏ thiêu đốt hai má cô. Sự nóng bỏng cuồng nhiệt của
“Cậu đến đây đi, chúng ta cùng nhau ăn cơm. Nếu cậu không muốn thì tôi sẽ từ chối bọn họ, chúng ta ra ngoài ăn.”
tra.”
Hứa Hoài Thâm nhíu mày, vẻ mặt hơi ngạc nhiên,
Hứa Hoài Thâm nắm tay Cam Niệm đi vào trong, Cam Niệm ngồi bên cạnh Tô Tân, mà bên phải cô là Hứa Hoài Thâm.
Cam Niệm cũng rất tò mò thái độ của Hứa Hoài Thâm, tâm trạng cô căng thẳng, không biết cậu sẽ quyết định như nào.
cậu kéo cô vào ngõ vắng để hôn, sau đó trán tựa vào trán cô và nói:
“A???”
Cam Niệm sững sờ, cô vừa quay sang đã bắt gặp ánh mắt và nụ cười nhàn nhạt của Tô Tân.
“Nhớ! Cậu không nhìn ra tôi nhớ cậu nhiều như nào sao?”
rộn như thế, cũng không có thời gian bên cạnh em dâu. Tý nữa ăn cơm xong thì hai người cứ đi hẹn hò đi, phần mô hình còn lại chúng tôi sẽ kiểm
Thâm, trong lòng cô thấy hoảng loạn nhưng lại không biết nên nói với cậu thế nào.
hàm chứa ý cười,
Hứa Hoài Thâm nói mình sẽ đợi cô dưới tầng, Cam Niệm đổi một chiếc áo cánh dơi cùng váy ngắn rồi đi xuống.
“Chị Tân, chị quá không tin tưởng bọn tôi rồi đó.” (đọc tại Qidian-VP.com)
nữa.”
“Tớ cũng thế.”
Hứa Hoài Thâm nhìn về phía người vừa lên tiếng, cậu từ từ trả lời:
“Cậu nghĩ nhiều như vậy làm gì, tìm thời gian hẹn cậu ta ra ngoài rồi thẳng thắn nói chuyện là được.
Cam Niệm mỉm cười nắm tay cậu,
Hứa Hoài Thâm lật sau trang sau, sắc mặt lập tức thay đổi:
“Tớ cũng rất nhớ cậu…”
Cam Niệm đã nhìn qua ảnh chụp của chị ta, người này chính là tài nữ khoa toán trong miệng Tăng Tiểu Huyên.
Cam Niệm bị sặc canh làm Hứa Hoài Thâm bật cười, cậu vỗ lưng cho cô,
đây là một cuộc thi quy mô nhỏ do Đại học S tổ chức. Mỗi một lớp đều có
Cam Niệm nghĩ một lúc rồi quyết định gọi điện cho Hứa Hoài Thâm, nhưng một
“Không sao, cậu cũng chưa ăn phải không? Vậy để tớ đi cùng cậu.”
Thấy mọi người
tôm, thỉnh thoảng phụ hoạ một hai câu, trong lòng Cam Niệm dù không
“Tối mai tôi sẽ đến sớm kiểm tra, mọi người cứ xem trước đi.”
tôi cũng không muốn bảo bối phải một mình ở ký túc xá lo lắng này nọ,
nơi này.
Cam Niệm cầm kịch bản, cô kéo Hứa Hoài Thâm lại gần,
Hứa Hoài Thâm buông Cam Niệm ra, cậu nhéo chóp mũi cô,
Chương 66: Đoạn nhạc đệm
mong mình suy nghĩ quá nhiều. Tớ còn nghĩ rằng chúng ta đã qua cái thời
Hứa Hoài Thâm nghĩ lại chuyện xảy ra ngày hôm đó, cậu cười giải thích:
hai người bọn họ ngọt ngọt ngào ngào giống như những người khác không hề tồn tại. Mới đầu Cam Niệm không được vui cho lắm, nhưng cuối cùng lại
“…. À ừm, nhưng chỉ làm bộ làm tịch nắm tay rồi ôm một chút thôi.”
“Tớ sai rồi còn chưa được sao?”
“Mấy ngày hôm nay tớ đều không thấy mặt mũi cậu đâu thì hỏi kiểu gì, tớ chỉ
Chủ đề năm nay là: “Giấc Mơ Thanh Xuân Năm Đó.”
Sau khi đồ ăn được bưng lên, Tô Tân chủ động bàn luận với Hứa Hoài Thâm về
”
“C·h·ế·t tiệt, anh Thâm đúng là quá đáng….”
“Không hỏi cho rõ ràng mà đã ghen? Tôi đã hiểu vì sao tối nay cậu không được vui cho lắm.”
bị sự cưng chiều của cậu làm cho quên hết mọi chuyện.
“Được được được, đồ trọng sắc khinh bạn…”
“Tớ biết rồi.”
Tan học, mấy nam sinh phụ trách làm phim ngắn chạy tới tìm Cam Niệm:
“Nói chuyện với cậu sau nhé, Hứa Hoài Thâm đang gọi cho tớ.”
Sau khi Cam Niệm nhận kịch bản, cô phát hiện ra việc này khá thú vị. Khi
“Lời thoại?”
“Vậy….”
Nhưng thái độ của Hứa Hoài Thâm rất kiên quyết:
cô, Cam Niệm lập tức ngẩng đầu thì nghe thấy Hứa Hoài Thâm nói một câu (đọc tại Qidian-VP.com)
“Đấu xong vòng loại là tôi sẽ không còn bận như vậy nữa.”
“Tớ ở ký túc xá.”
thầm nữ chính, nhưng không hiểu sao hai người luôn bỏ lỡ mất nhau, cuối
“Cam Niệm, tôi cảm thấy nhân vật này rất hợp với cậu, hơn nữa cậu còn rất
“Vậy cuối tuần chúng ta có thể hẹn hò rồi sao?”
“Quả thực tôi thấy hơi sốt ruột.”
Cam Niệm dời ánh mắt sang chỗ khác, cô nghe thấy Hứa Hoài Thâm giới thiệu
“Cuối tuần tôi đưa Niệm Niệm đi chỗ khác.”
“Cậu còn nói tôi không yêu cậu như trước nữa không?”
thể gửi tác phẩm dự thi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Cam Niệm xấu hổ:
Một nam sinh khác ngồi cùng bàn liền trêu ghẹo:
Đoạn nhạc dạo này qua đi, Hứa Hoài Thâm cũng kết thúc vòng đấu loại, đội tuyển của cậu thuận lợi tiến vào vòng bán kết.
thoải mái nhưng cũng không thể hiện ra. Những suy nghĩ kỳ quái lại một
Cô nàng này dám hoài nghi cậu không đủ yêu cô?
“Đợi tý nữa…. ăn cậu!”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.