Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 15: Trò chơi của kẻ thống trị.

Chương 15: Trò chơi của kẻ thống trị.


Chương 15: Trò chơi của kẻ thống trị.

"Anh Thông?! Anh Thông phải không?!" Tiếng nói từ phía máy chủ truyền đến.

Chủ nhân của âm thanh này, không ai khác chính là thằng nhóc vẫn đang ngồi ở chỗ máy chủ từ lúc Đặng Văn Thông bước vào khu giải trí.

"...?" Đặng Văn Thông nghe được, quay đầu sang nhìn.

Cẩn thận quan sát một chút, mặc dù khuôn mặt có một số nét quen thuộc, nhưng Đặng Văn Thông không nhận ra thằng nhóc này.

Kể cũng lạ, từ lúc rời khỏi Phủ Chủ tịch tới giờ, Đặng Văn Thông chỉ gặp được người quen duy nhất là chủ lò thịt mà thôi.

Chỉ thấy thân hình Đặng Văn Thông lấp lóe rồi biến mất! Sau đó thiếu niên xuất hiện ở phía trước thằng nhóc kia, tùy ý đưa tay phải ra, lòng bàn tay ngửa lên. Toàn bộ quá trình không phát ra âm thanh nào. Thằng nhóc kia không rõ là bị trúng tà hay gì, ngơ ngác đưa cổ tay phải đặt vào lòng bàn tay đang chìa ra của Đặng Văn Thông.

Cậu nhóc thấy cổ tay nhói một cái, lập tức tỉnh táo lại, rụt tay về! Tuy vậy, thằng nhóc này thế mà không hiểu chuyện gì vừa xảy ra, nhìn Đặng Văn Thông bằng ánh mắt lo sợ.

Vừa rồi Đặng Văn Thông đã lấy được một chút thông tin di truyền của cậu nhóc trước mắt. Đặng Văn Thông nhanh chóng kiểm tra đối chiếu một chút, rồi nhíu mày hỏi:

"Mày là... An? Trần Bình An?"

'Tại sao ngoại hình lại thay đổi nhiều thế này?' Đặng Văn Thông thầm nghĩ. 'Thằng An chỉ là một thằng nhóc mà thôi, sao trông nó lại như thế này?'

Trần Bình An nghe được, gật đầu, nói: "Em đúng là Trần Bình An. Nhưng anh là ai?"

"Anh quen biết với anh Thông hay sao? Tài khoản kia chỉ có em và anh ấy biết thôi." Trần Bình An hỏi. "Năm đó anh Thông tại sao lại biến mất, anh có biết hay không?"

Đặng Văn Thông bắt được từ "biến mất" híp mắt. Thiếu niên nói: "Tao chính là Đặng Văn Thông! Mau nói..."

Đặng Văn Thông cảm giác rằng mình đã cách chân tướng rất gần.

"Đặng Văn Thông cuối cùng đã biến mất bao lâu?! Trần Bình An trong trí nhớ của tao chỉ là một thằng nhóc mà thôi!"

Trần Bình An khoát tay, lắc đầu, nói: "Đừng vội. Tuy gương mặt của anh có chút giống anh Thông, nhưng khí chất của hai người vô cùng khác biệt. Em chưa thể tin tưởng anh được."

Thằng nhóc nói xong, gật đầu.

"Cho dù anh không phải anh Thông, nói cho anh cũng không sao, suy cho cùng chuyện này cũng không có gì to tát!" Trần Bình An nói tiếp. "Anh Thông đã biến mất khoảng mười năm rồi!"

"Năm đó em sáu tuổi, năm nay em mười sáu tuổi, trừ đi chính là mười năm!"

Đặng Văn Thông bừng tỉnh đại ngộ, gật gù lầm bẩm: "Vậy thì mọi chuyện đã có lời giải thích."

Không ngờ lão già kia lại giữ mình lâu như vậy.

'Mười năm là quá đủ để vật đổi sao dời. Jeffrey Wescott à Jeffrey Wescott, lần tới gặp mặt tôi sẽ cho ông biết cái gì là đau khổ...' Thiếu niên nghĩ bụng.

Đặng Văn Thông lại nói với Trần Bình An: "Tao nói tao là Đặng Văn Thông mà mày không tin, cũng chẳng có cách nào để chứng minh."

Thông tin di truyền ở thời đại này không còn cần thiết nữa, máu mủ vô dụng chẳng bằng đứa con nuôi có tài, vì thế kiến thức về thông tin di truyền chỉ bị những nhà khoa học biết đến. Trần Bình An có lẽ cũng không biết, Đặng Văn Thông đưa ra đề xuất có khi còn bị bảo là bốc phét, với cả mười năm trước cậu ta cũng không để lại thông tin di truyền để làm vật đối chiếu.

"Ông chủ đâu rồi?" Đặng Văn Thông hỏi.

Trần Bình An lắc lắc đầu, trả lời: "Chú sức khỏe không tốt, đi khu dưỡng sinh chữa bệnh rồi. Em làm thay!"

'Mặc dù người này và anh Thông rất giống nhau, nhưng không cần vội vã kết luận làm gì.' Trần Bình An nghĩ.

Thằng nhóc nhìn chòng chọc vào Đặng Văn Thông, không cảm thấy ác ý, đổi chủ đề nói tiếp: "Anh có biết chơi 'Văn Minh' hay không, đơn đấu một ván!"

"Ha ha ha ha ha!" Đặng Văn Thông cười to. "Mày đang hỏi tao có biết chơi 'Văn Minh' hay không?"

Đặng Văn Thông giận dữ nói ra: "Mày quên ai là người dạy mày chơi 'Văn Minh' rồi à?" Nói xong, thiếu niên lập tức đi tới bàn máy tính gần nhất, trong một hơi thở đã đăng kí tài khoản thành công.

"Cứ làm như anh thực sự là Đặng Văn Thông vậy!" Hành động này bị Trần Bình An thu hết vào mắt. Trần Bình An nói:

"Anh dùng tài khoản mới để đấu với tài khoản hơn mười năm tuổi của em? 'Trí Giả' cũng không dám làm như vậy!"

Đặng Văn Thông liếc Trần Bình An, khịt mũi coi thường. Sau đó, thiếu niên lại tập trung vào màn hình trước mắt, bắt đầu đọc... hướng dẫn tân thủ. Vừa đọc, Đặng Văn Thông vừa đọc, vừa nói: "Nói cho mày biết một bí mật, tao là thần."

Trần Bình An: ???

Trần Bình An: "Em là thánh."

Đặng Văn Thông: "Tao thực sự là thần."

Trần Bình An: "Em cũng thực sự là thánh."

Đặng Văn Thông: "..."

Đặng Văn Thông thở dài, không tiếp tục nói mà quay trở lại nghiên cứu 'Văn Minh'. Các quy tắc vận hành của 'Văn Minh' rất phức tạp, ngày xưa Đặng Văn Thông cũng không hiểu được hết. Dù vậy, hiểu rõ những thứ này cũng góp phần không nhỏ giúp Đặng Văn Thông có đủ khả năng vượt qua chín phần mười số người chơi.

Đặng Văn Thông nhíu mày. Càng đọc, càng hiểu rõ, Đặng Văn Thông nhíu mày lại càng sâu. Cậu ta vẫn chưa tìm ra bất kì một kẽ hở nào trong vô số quy tắc trước mắt. Đột nhiên không nhớ rõ trò chơi này đã tồn tại bao lâu, hệ thống quy tắc đã được hoàn thiện theo thời gian.

Đặng Văn Thông sử dụng sức tính toán của não bộ, cố gắng tìm ra một con đường mòn nhỏ bé không có chướng ngại vật, tức các quy tắc, nhưng mọi thứ đan xen với nhau thành một tấm lưới trời, càng giãy giụa lại càng thít chặt.

Đặng Văn Thông vẫn bình tĩnh.

'Nếu không được thì thôi.'

Đúng thế, nếu không được thì thôi.

Từ lúc gặp người thần bí kia, Đặng Văn Thông trở nên vô cùng thoải mái. Dù đôi lúc cậu ta hành động theo thói quen cũ, nhưng không thể phủ nhận một điều rằng, Đặng Văn Thông hiện giờ không còn quá chấp nhất với thứ gì cả. Cậu ta mong muốn đạt được tự do, tất nhiên sẽ không tự trói buộc chính mình.

Âm thanh của Trần Bình An vang lên cắt đứt dòng suy nghĩ của Đặng Văn Thông: "Em cho anh nửa tiếng để phát triển văn minh. Nếu hai bên va chạm ngay bây giờ, cả hai chúng ta đều rõ ràng kết quả."

Đặng Văn Thông gật đầu, xong lại lắc đầu: "Tao chỉ cần năm phút."

Trần Bình An nghe được liền vô cùng ngạc nhiên, sau đó trở nên tức giận, không biết móc ở đâu ra một cái đồng hồ đếm ngược, bấm mấy cái rồi đặt mặt đồng hồ hướng về phía Đặng Văn Thông. Con số hiển thị bên trên là...

...

[4:59]

[4:58}

...

Đếm ngược đã bắt đầu rồi.

Đặng Văn Thông nhanh chóng lấy cho mình một biệt danh, gọi là...

"..." Thiếu niên im lặng một chút.

[Nhân Thần]

'Vừa là thần, vừa là người. Đã thành thần, vẫn là người.'

Không có lí do gì đặc biệt cho biệt danh này, Đặng Văn Thông chỉ chọn bừa một cái trong số những biệt danh có vẻ liên quan tới cậu ta.

Đặng Văn Thông liếc nhìn đồng hồ đếm ngược.

...

[4:58]

...

'A... thời gian trôi thật chậm...' Thiếu niên cảm thán.

Đây chỉ là cảm giác chủ quan của Đặng Văn Thông khi đẩy tốc độ suy nghĩ lên cao, tức siêu tập trung, điều này không khiến các hành động của thiếu niên trở nên nhanh hơn, nhưng sẽ giúp Đặng Văn Thông đưa ra các lựa chọn chính xác. Tuy vậy, tiến vào trạng thái này sẽ khiến tinh thần của Đặng Văn Thông nhanh chóng trở nên mệt mỏi, vì thế cậu ta chỉ sử dụng trong trường hợp cần thiết.

Sau khi cường hóa não bộ, Đặng Văn Thông có thể chủ động tiến vào và rời khỏi trạng thái này.

Đặng Văn Thông lại nhìn về phía màn hình. Trong không gian tối tăm lấp lóe những ánh sao, một hệ hành tinh xuất hiện. Đặng Văn Thông nhanh tay dùng chuột chọn hành tinh rất giống Quả Đất. Sự sống không sớm thì muộn sẽ xuất hiện.

Thời gian trong trò chơi bắt đầu trôi nhanh.

Có vẻ "Văn Minh" chỉ cho phép con người tạo ra nền văn minh của nhân loại mà thôi. Cũng có thể nói, nó là "trò chơi Văn Minh dành riêng cho nhân loại". Đặng Văn Thông chẳng quan tâm đến vấn đề này.

Đặng Văn Thông đang lơ đãng nghĩ ngợi, lại đột nhiên giật mình: '...Mình thế mà đã quên mất ngoại hình của người thần bí kia. Giờ mình chẳng còn chắc chắn là đã từng gặp người đó hay chưa.'

Điều này rất nguy hiểm. Nếu không còn kẻ thống trị, thì sẽ không còn phản kháng nữa. Đặng Văn Thông lặng lẽ lưu giữ kí ức này lại ở chỗ nào đó trong não bộ, sau đó dùng VF bao bọc khu vực này, không để lại một kẽ hở.

'Hi vọng làm như thế này có tác dụng.'

Đặng Văn Thông rời khỏi trạng thái siêu tập trung, nhắm mắt lại, dựa vào ghế sau lưng, cố thư giãn.

Ting!~

Âm thanh trong trẻo vang lên, báo hiệu rằng sự sống bắt đầu xuất hiện, nhưng Đặng Văn Thông không quá để tâm. Mọi thứ trên thế giới này như đã bị sắp đặt từ trước. Con người sẽ xuất hiện, sau đó bằng cách này hay cách khác, rồi tiến tới văn minh.

Đâu đó khoảng ba phút sau, Đặng Văn Thông mở mắt ra. Chỉ thấy, trước mắt thiếu niên là một quả bóng màu xanh, nhưng màu của cây cối đang dần bị thay thế bởi màu của biển cát.

'Có lẽ quả đất ngày xưa cũng như vậy.' Đặng Văn Thông yên lặng đánh giá. 'Đến lúc can thiệp rồi.'

...

[1:38]

[1:37]

...

Đặng Văn Thông nhanh chóng thao tác trên bàn phím ảo được triệu hồi ra.

Lách cách! Lách cách! Ậm thanh gõ phím liên tục vang lên.

Hiện giờ, thiếu niên đang truyền bá một loại tín ngưỡng thờ phụng "Nhân Thần". Sau khi chuyện này hoàn thành, Đặng Văn Thông sẽ có thể dựa vào "thần dụ" để điều khiển một phần hoặc hoàn toàn tín đồ của bản thân. "Thần dụ" là một trong những cách mà thần linh giao tiếp với tín đồ.

...

[0:59]

[0:58]

...

Đặng Văn Thông bắt đầu sử dụng "điểm số văn minh". Điểm số văn minh ban đầu là 0, tăng lên một chút mỗi giây, văn minh càng phát triển thì mỗi giây tăng càng nhiều. Loại tài nguyên này có rất nhiều tác dụng, nhưng chủ yếu là để phát triển văn minh mà thôi. Ngoài ra, chỉ số cơ bản của công dân trong văn minh cũng có thể giảm chỗ này rồi tăng vào chỗ kia. Quy tắc là trao đổi đồng giá, tức là bất lợi đổi lấy có lợi, đồng thời mỗi chỉ số đều được liên kết với một chỉ số khác.

Tăng [Trí tuệ] ; Giảm [Thể chất] (Khả năng trí tuệ tổng hợp tăng lên ; Khả năng thể chất tổng hợp giảm xuống)

Tăng [Lực chấp hành] ; Giảm [Ứng biến] (Năng lực chấp hành mệnh lệnh tăng nhiều ; Năng lực ứng biến giảm xuống)

Tăng [Lí tính] ; Giảm [Cảm tính] (Giờ đây, sinh vật sẽ suy nghĩ nhiều hơn, ít bị ảnh hưởng bởi cảm xúc hơn)

...

[Tự động phân phối điểm số văn minh] (Phương hướng tăng cường hiện tại: phát triển khoa học kĩ thuật)

Toàn bộ văn minh: 1%

Sinh vật tự chọn: 99%

...

Những người chơi Văn Minh lâu năm đều biết, một cá thể xuất chúng là thứ rất cần thiết để xúc tiến văn minh phát triển, nhưng phân phối điểm số văn minh thường được đặt ở bốn sáu, cái trước là văn minh, cái sau là cá thể. Bốn sáu tức là 40%/60% hay thậm chí cực đoan hơn là 30%/70% Đặng Văn Thông đặt ở 1%/99% có thể nói là tùy chọn thiết lập cực đoan nhất trong trò chơi này rồi, bởi vì 1% là tối thiểu. Nếu được, cậu ta còn muốn đặt ở 0%/100% cơ, nhưng tiếc là hệ thống trò chơi không cho phép, vì như thế văn minh sẽ không phát triển nổi.

Điểm số văn minh dù phân phối cho toàn bộ văn minh hay sinh vật tự chọn cũng giúp chúng nó phát triển tốt hơn, Đặng Văn Thông chỉ chia 1% lượng điểm cho phát triển văn minh sẽ khiến mặt bằng chung của văn minh tăng lên cực chậm, cực kì khảo nghiệm năng lực quản lí của cậu ta. Trước đó đã nói Đặng Văn Thông không giỏi quản lí tài nguyên, nhưng giờ thì khác rồi.

Đặng Văn Thông là ai?

Là thần!

Chương 15: Trò chơi của kẻ thống trị.