Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Dự Án Tạo Thần
Unknown
Chương 25: Nhân Thần vs Mập Mạp Vô Địch! (hai)
Chương 25: Nhân Thần vs Mập Mạp Vô Địch! (hai)
Đặng Văn Thông nghe được, ngập ngừng thăm dò: "Do việc thử nghiệm cái lí thuyết 'lượng biến' kia?"
"Đúng." Ông chú gật đầu. "Toàn bộ những người chơi muốn nghiệm chứng lí thuyết này, văn minh của họ đều chịu thiệt hại nặng tới mức không ngóc đầu lên được. Vì thế... mày phải bỏ cái suy nghĩ 'lí thuyết này rất hay ho' đi."
Đặng Văn Thông mỉm cười: "Nếu không thì sao?"
Chủ quán cười khẩy: "Với cái quỹ thời gian hạn hẹp của mày, tạo được cái tài khoản ra hồn còn khó! Chứ đừng nói đến việc lại thử nghiệm bất kì cái gì. Nhưng mà nếu mày nghiêm túc..."
"...Tao sẽ tìm tài khoản cho. Tài khoản đủ điều kiện thì khó, nhưng chưa đủ điều kiện thì dễ dàng hơn nhiều. Cày từ đầu là được."
Đặng Văn Thông gật đầu đáp: "Thế thì cảm ơn chú nhiều. Thôi ông chú chơi trò chơi tiếp đi, tôi về ngủ mai còn đi làm nữa." Nói xong, thiếu niên đứng dậy khỏi ghế, đi chầm chậm tới cửa. Chủ quán im lặng nhìn bóng lưng của cậu ta xa dần, không biết đang suy nghĩ gì.
******
"Chào anh, em tên là Trần Bình An." Thằng bé kia nói.
"An à? Mày gọi tao là anh Thông nhé?" Đặng Văn Thông đáp.
"Ok anh Thông." Trần Bình An trả lời. "Chủ quán bảo rằng anh sẽ hướng dẫn em chơi trò chơi à?"
Đặng Văn Thông kín đáo giơ ngón cái cho ông chú, rồi nói với Trần Bình An: "Chuẩn. Có tài khoản chưa?"
Trần Bình An: "Có chứ, mà em không biết chơi nên..."
Đặng Văn Thông: "Đừng lo, đăng nhập đi xong nghe anh mày nói này."
...
Trần Bình An: "Chú ơi, ra đây chơi hộ cháu nào. Tên này lợi hại quá."
Chủ quán ngồi vào máy. Một lúc sau...
Trần Bình An: "Thôi, chú trả máy cháu chơi tiếp nào."
Chủ quán: "Yên nào, bao giờ thắng thì tao trả cho!"
Lại một lúc sau...
Chủ quán: "Thôi trả cho mày đó, tao đi nghỉ chút, mệt quá!"
Trần Bình An nhìn cái lịch sử đấu thuần một màu đỏ của "thất bại" khóc không ra nước mắt.
Đúng lúc đó, Đặng Văn Thông xuất hiện ở cửa khu giải trí.
...
Tài khoản của Trần Bình An đã đủ điều kiện để thử nghiệm "lượng biến".
Nghe chủ quán hướng dẫn, Trần Bình An lo lắng hỏi: "Chú! Giờ phải làm thế nào?"
Chủ quán trả lời: "Thằng nhóc Đặng Văn Thông này, lúc quan trọng lại mất tích! Thằng An tránh ra tao làm cho!"
...
Chủ quán vừa điều động tài nguyên trên màn hình, vừa lẩm bẩm: "Cảm giác này... chẳng có ai muốn trải nghiệm lần thứ hai."
Trần Bình An: "Chú nên đi nghỉ đi, đã một tháng không ngủ rồi."
Chủ quán: "Đừng lo, tao có thể trụ được. Nhóc con, mày không hiểu đâu! Đối với tao, đây là trận chiến thực sự. Ngày xưa tao đã do dự nên mới thất bại, nhưng bây giờ thì khác!"
'Bởi vì tao đang dùng tài khoản của mày chứ không phải của tao, không có gì để mất cả. Quan trọng hơn... tao vẫn luôn nghĩ rằng lí thuyết này rất hay ho!'
Chủ quán cười to: "Ha ha ha ha ha ha..."
...
Bản cập nhật mới: Điểm số chiến tranh!
Một ngày này, thần kinh chủ quán đã căng cứng vì không nghỉ ngơi trong thời gian dài, có lẽ đây là cực hạn của cơ thể con người rồi. Nhưng không sao cả, bởi vì lí thuyết "lượng biến" là đúng! Ông ta thành công rồi!
'Nhưng sau bản cập nhật, người chơi khó mà áp dụng lí thuyết này được nữa.' Chủ quán cười, ánh sáng trước mắt ông ta mắt tối sầm lại. 'Đây có lẽ là tài khoản đầu tiên, cũng là tài khoản cuối cùng tận dụng được hoàn toàn sức mạnh của 'lượng biến'. '
"Chú! Chú bị làm sao vậy!..." Bên tai ông ta, vang lên tiếng nói hốt hoảng của ai đó, có lẽ là của Trần Bình An chăng? Nhưng lúc này chủ quán chẳng thể nghe được, bởi vì ông ta đã lâm vào hôn mê rồi, chủ quán gục xuống vì quá mệt mỏi.
"A lô, hãy cho mấy người bác sĩ đến đây."
"Rất gấp."
...
Trước bản cập nhật điểm số chiến tranh, để áp dụng "lượng biến" thành công, người chơi chỉ cần nghĩ ra kế hoạch và thực hiện nó. Kế hoạch của Đặng Văn Thông, vốn đã nói cho ông chú, là "chiến tranh". Không có nhiều kế hoạch có thể dùng, "chiến tranh" là một trong số đó. Tuy nhiên, vào thời điểm lí thuyết "lượng biến" xuất hiện, "chiến tranh" là con đường duy nhất không một người chơi lão luyện nào dám bước lên.
Dù sao thì gây chiến với người chơi khác là một hành vi cực kì khảo nghiệm sự dũng cảm.
Chi tiết về kế hoạch "chiến tranh": phát động chiến tranh là một biện pháp thu thập tài nguyên. Mỗi một người từng thử áp dụng "lượng biến" đều biết, chỉ dựa vào khai thác tài nguyên trên những ngôi sao khác, chẳng thể nào đáp ứng được nhu cầu về nguyên vật liệu cùng nguồn năng lượng cho văn minh.
Mà làm gì để lấy được nhiều tài nguyên nhanh nhất? Chắc chắn là đi ăn cướp, cướp của người chơi khác. Không chỉ được thêm tài nguyên, chiến tranh sẽ khiến dân số giảm đi, lượng tiêu hao tài nguyên cũng theo đó mà giảm. Quả thật là một mũi tên trúng hai đích. Thế nhưng chưa có một ai trước lão chủ quán dám thả ra dây cung, cho dù tên đã tra vào dây, cuối cùng họ vẫn từ bỏ.
Hình thái chân chính của "lượng biến" chỉ lộ ra trong chiến tranh! Quân số cực kì đông đảo, vượt xa toàn bộ những văn minh khác! Như đã nói, sức mạnh của "lượng biến" nằm ở số lượng chứ không phải chất lượng của từng đơn vị, nhưng Đặng Văn Thông đã phá bỏ thường thức này, trang bị cùng thể chất từng binh sĩ của văn minh Mập Mạp Vô Địch là đầy đủ và mạnh mẽ!
Mãi đến bây giờ, "lượng biến" đều được chứng minh là chính xác, nhưng từ nay chúng nó sẽ bị hạn chế bởi "điểm số chiến tranh".
Có lẽ... "lượng biến" quá mạnh mẽ? Văn Minh buộc phải đưa ra bản cập nhật này để hạn chế bớt sức mạnh của nó?
Không một ai biết rõ.
******
Trở về với hiện tại.
Trần Bình An không trực tiếp ra lệnh tấn công, vì thế quân đội của văn minh Mập Mạp Vô Địch vẫn đang án binh bất động. Đây là thao tác vô cùng cơ bản. Trần Bình An bây giờ không phải thằng nhóc ngốc nghếch năm đó nữa, kiến thức cùng tư duy nó học được từ hai cao thủ - Đặng Văn Thông và ông chủ quán - chẳng phải chuyện đùa. Chỉ tính riêng toàn bộ những tri thức này, trình độ của Trần Bình An đã vượt quá chín phần mười lượng người chơi Văn Minh, một phần mười còn lại là kinh nghiệm thao tác chiến thuật thời gian thực.
Tuy vậy, không thể phủ nhận rằng Trần Bình An cũng đang nương tay. Nếu Trần Bình An thật sự muốn thắng, thằng nhóc chỉ cần để quân đội đẩy thẳng sang phía văn minh Nhân Thần là được. Không nói đùa, bên phía Mập Mạp Vô Địch chỉ cần lấy thịt đè người cũng có thể đè c·h·ế·t văn minh Nhân Thần.
Đã khá lâu kể từ lần cuối Trần Bình An để văn minh Mập Mạp Vô Địch phát sinh chiến tranh với văn minh khác, bởi vì hạn chế của điểm số chiến tranh thật sự rất khó chịu. Trần Bình An đã quyết định là sẽ câu giờ để tận hưởng trận chiến này.
...
Chẳng thể nhìn xuyên qua cổng không gian để biết được tình hình phía bên kia. Cổng không gian trông giống như hai chiếc đĩa màu đen tròn nhẵn nhụi úp vào nhau, phía trên lốm đốm những chấm phát sáng to nhỏ khác biệt, trông như bầu trời đầy sao. Đường kính của cổng không gian không ngừng mở rộng, từ ban đầu chỉ có một mét, trong thoáng chốc đạt tới hai mét, bây giờ đã vượt quá ba mét và tốc độ mở rộng vẫn chưa có dấu hiệu chậm lại.
Bên tấn công trước sẽ phải chịu hỏa lực tập trung đến từ phía bên kia, vì thế theo lẽ thường, một vài hàng quân tiên phong đầu tiên thường sẽ cầm theo khiên kim loại nặng. Ba mét sẽ đủ không gian cho bốn người dàn ngang đi qua cùng lúc. Nhưng hiển nhiên chỉ có một chút quân số như vậy là không đủ để gánh chịu hỏa lực từ phe đối diện.
Một cái thế giới mới hình thành năm phút, trên lí thuyết sẽ không sở hữu thứ hỏa lực đủ mạnh mẽ hoặc thậm chí còn không có vũ khí nóng... để đục thủng hàng phòng thủ của Trần Bình An. Nhưng Trần Bình An không khinh địch.
"Chà... đây là một thói quen tốt." Đặng Văn Thông vắt hai tay ra sau đầu, nói vọng về phía thằng nhóc, hừm... có lẽ bây giờ nó là thiếu niên rồi? Nhưng Đặng Văn Thông vẫn muốn gọi Trần Bình An là thằng nhóc.
Đặng Văn Thông đã nhận ra là Trần Bình An đang không nghiêm túc, hoặc là thằng nhóc này... còn quá non. Theo Đặng Văn Thông, lúc này nên cử một vài quân cảm tử đi qua cổng để thăm dò.
Văn minh Mập Mạp Vô Địch dẫn trước văn minh Nhân Thần rất nhiều, có khi một binh sĩ của Mập Mạp Vô Địch được trang bị đầy đủ (cho dù không phải trang bị tối tân) cũng có thể sinh tồn giữa thiên binh vạn mã của Nhân Thần đang bao vây cánh cổng được mở ra sớm nhất.
Bởi vì Đặng Văn Thông không muốn tiếp tục can thiệp vào trò chơi, cậu ta thậm chí còn chẳng có suy nghĩ tấn công, cho dù tấn công, đó cũng chẳng phải chuyện có thể làm lúc này. Nếu Đặng Văn Thông ra lệnh cho quân đội tấn công, đó là đang tìm đường c·h·ế·t. Cho tới khi trận chiến này xuất hiện chuyển cơ, dựa vào nơi hiểm yếu để chống lại là lựa chọn duy nhất của văn minh Nhân Thần.
Có hệ thống quân đoàn Nhân Thần hỗ trợ là được, Đặng Văn Thông sẽ không tiếp tục đưa ra mệnh lệnh trừ khi văn minh Nhân Thần đi tới khoảnh khắc tồn vong.
Văn minh Mập Mạp Vô Địch tựa như một ác thú khổng lồ, có thể nhẹ nhõm nuốt chửng văn minh Nhân Thần. Còn văn minh Nhân Thần là một dũng sĩ loài người yếu đuối, lẽ ra sẽ thông qua chiến đấu với quái vật nhỏ để trưởng thành, sau cùng đứng ở cùng một độ cao với con ác thú kia, khiêu chiến, cũng đánh bại nó. Nhưng ác thú Mập Mạp Vô Địch không biết vì sao lại để mắt tới dũng sĩ loài người từ thật sớm, lúc này dũng sĩ loài người chưa mạnh lên, vẫn còn nhỏ yếu, chẳng thể chạy trốn, làm thế nào mới đánh bại được ác thú kia đây?
Đúng lúc này, trên trời xuất hiện ánh sáng, là Nhân Thần! Ngài ban cho dũng sĩ bảo kiếm sắc bén để tấn công, tấm khiên bất hoại để phòng thủ, cơ thể nhanh nhẹn để né tránh, cùng với bộ não sáng suốt để học hỏi ngay trong lúc chiến đấu với quái vật.
Liệu ban phước của thần linh có giúp dũng sĩ đánh bại ác thú hay không? Chúng ta hãy cùng chờ xem.
...
Tất cả mọi người đang xem trực tiếp đều cho rằng văn minh Nhân Thần không có khả năng thắng được văn minh Mập Mạp Vô Địch.
Nhưng mà thắng hay thua, đối với Đặng Văn Thông cũng không quan trọng, cái cậu ta nhắm đến là chiến tranh sẽ thúc đẩy văn minh phát triển. Thắng thì tốt, thua không sao, nhưng tất nhiên thắng hay thua quá nhanh chóng không phải chuyện Đặng Văn Thông muốn nhìn thấy.
Văn minh cần thời gian để phát triển, mà một cuộc chiến chóng vánh hiển nhiên không đáp ứng được điều này. Bởi vậy, Đặng Văn Thông mới tiện tay gian lận một chút. [Hệ thống Quân đoàn Nhân Thần] cho phép con dân của văn minh Nhân Thần ghi chép số liệu trực tiếp trong quá trình trinh sát hay chiến đấu rồi gửi về kho thông tin, từ đó nhận được "điểm cống hiến" dùng để đổi phần thưởng.
Phần thưởng bao gồm thông tin, tài nguyên, kĩ năng chiến đấu, bản vẽ kĩ thuật, thực phẩm hoặc dược phẩm có tác dụng trị thương hay cường hóa thể chất v.v... Thực ra trước đó văn minh Nhân Thần cũng vận hành theo cách này, nhưng quá trình rất chậm. [Hệ thống Quân đoàn Nhân Thần] sẽ tăng cường tốc độ thu thập thông tin và tốc độ phát thưởng, đồng thời mở rộng chủng loại và số lượng phần thưởng có thể nhận được. Dựa vào hệ thống này, sức mạnh của văn minh Nhân Thần sẽ có thể tạm thời chống lại văn minh Mập Mạp Vô Địch trong khi trình độ của nó nhanh chóng tăng lên.
Hệ thống quân đoàn Nhân Thần được trao quyền sử dụng bốn mươi chín phần trăm quyền năng của thế giới Nhân Thần, vì thế nó có thể làm được rất nhiều việc.
Bởi vì Đặng Văn Thông không biết hình thù hay năng lực của người thống trị ra sao, cậu ta chẳng rõ nên bắt đầu nghiên cứu từ đâu. Nhưng loài người bên trong trò chơi Văn Minh thì khác, năng lực của Đặng Văn Thông đối với họ có thể coi là quá mức mạnh mẽ. Nói cách khác, nếu vũ khí họ tạo ra để chống lại Đặng Văn Thông có hiệu quả, tức là Đặng Văn Thông có thể chế tạo ra thứ tương tự để tác động lên người thống trị.
Tới một lúc nào đó, Nhân Thần chỉ cần "tha hóa" tất nhiên văn minh của nó sẽ mất đi tín ngưỡng và tìm cách tiêu diệt vị ác thần này.
Đặng Văn Thông mỉm cười: "Các con, ta rất mong chờ ngày một trong hai ta hủy diệt. Bên nào sẽ bị hủy diệt? Ta? Hay là..."
"...Văn minh Nhân Thần?"