Trọng Sinh 2012, Tôi Làm Ruộng
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 103
"Dạ con qua nhờ ông chở con ra quốc lộ đón xe."
"Để em phụ anh,"
Hai người im miệng được tầm năm phút thì Luân lại lên tiếng hỏi:" chừng nào đi?"
Giang hơi khom đầu xuống nghiêng gò má cười nói:" nè hun đi."
"À, vậy đợi ông chút," nói rồi ông út mới lớn tiếng nói với ông cốc:" ba ở nhà với mẹ nghe, con đưa thằng nhỏ ra đòn xe tý con về,"
Chừng mười lăm tiếng nước xối bên trong dừng hẳn, xoạt xoạt tiếng thấy quần áo vàng lên rồi cửa cấp tốc mở ra, Thảo từ bên trong nhắm mắt nhắm mũi chạy ra ngoài,
Nhà tắm cách không xa nên hai người vừa đi vừa nói một lát đã vô tới nhà, Giang xếp lại cây dù phẩy phẩy vài cái cho bớt nước rồi móc vô cây móc trên vách rồi nói:" em ra trước nói chuyện với mẹ đi, anh dọn cơm ra ăn,"
"Ừm, anh làm đi," rồi chứ mỏ xúm mặt vô nói nhỏ:" Hun một cái," (đọc tại Qidian-VP.com)
Mười giờ rưỡi trời mưa, mưa không lớn, tí tách tí tách vừa đủ ướt người, Luân đã chạy xe đi đón Thủy, Giang ngồi giúp hắn bán vật phẩm game,
Thảo chưa có trả lời hắn mà trước thưa bà Mai đang ngồi xem tivi:" thưa bác con đi học mới về"
. . .
Ông út nghe vậy thì hơi đề cao âm lượng trả lời:"con thằng Tính cha ơi."
Giang trả lời:" dạ cha con đi về ngoại còn rồi ông ơi,"
Ông út tên là Sum, tuổi nhỏ hơn cha mẹ của hắn nhưng được một cái vai lớn, cha mẹ ông út là bà con xa ơi là xa của ông cốc là cha của bà nội của Giang,
Giang cười nói:" hai ba ngày là xong rồi, không rồi cũng tranh thủ về, có đại sự ở nhà mà."
"Dạ," hắn cười hắc hắc nói:" chuyện nào cũng là chuyện của con mà," (đọc tại Qidian-VP.com)
Ông út lắc đầu cười một tiếng, Giang lúc này cũng đã vô tới nhà, trước tiên hắn hỏi ông cốc:" dạo này khoẻ hả ông cốc ơi?"
Ông Tính im lặng một chút mới khẽ " ừm" một tiếng rồi lên tiếng dặn dò:" mai tranh thủ lên sớm sớm còn về lo chuyện cho mày nữa."
Ông Tính không lại nói chuyện này, dặn dò hắn tranh thủ thời gian lên sớm rồi tắt máy,
. . . (đọc tại Qidian-VP.com)
Ông út gật đầu tỏ vẻ đã hiểu rồi hỏi:" qua đây chơi hay chi con?"
"Đừng phiền anh phê."
Bà Mai lấy remote giảm xuống âm lượng tivi rồi nói với cô:" con có đem đồ đạc gì theo thấy hông? Để mình mẩy ướt nhem bệnh c·h·ế·t."
Hắn lật đật chạy qua nhà hỏi cô:" mưa gió sao không ở nhà chạy vô chi cho ướt mem vậy?"
"Thôi đi, để anh kêu xe ôm đi, chiều mới đi ra tới ngoài đó tối hù luôn đó,"
Nhà tắm của hắn không có mái che, chỉ có bốn vách chung quanh nên mưa từ trên có thể xối xuống,
Mắt vẫn híp, tay vẫn không có dừng lại Giang nói:" chút nữa tao về ngoại, ở đây giao cho mày nghe cu?"
"Ừm, có mày hay không thì có gì khác nhau đâu!!"
Nhưng vừa chạy ra cửa đã đâm vào Giang ở phía trước, hắn một tay cầm dù một tay lấy khăn lau tóc Thảo mới mua cho hắn trùm lên đầu cho cô, vừa giúp cô lau mái tóc vừa nói:" lại bị ướt rồi à?"
"Biết chuyện gì cũng là chuyện của mày luôn? tao thấy mày có lo lắng gì tới đâu, tối ngày ghì đầu vô máy tính,"
Thảo "muaa" một tiếng rồi nhảy cà tưng cà tưng ra ngoài,
Ông cốc lại hỏi:" hả? Thằng Tính hả?"
Nhà của ông út cũng là nhà tường gạch nhưng mà không biết từ thập niên bao nhiêu tới bây giờ rồi, rêu mọc đầy tường, vết vôi thì loang lỗ,
Giang gật đầu:" ừm anh biết rồi, em đi thay đồ đi để lạnh đó."
Cha của ông út vì ngang vai vế với ông cốc của hắn nên hắn cũng kêu là ông cốc, lúc hắn đi tới đầu lộ đã nghe được tiếng hai cha con nói chuyện với nhau, thấy hắn vô nhà thì ông cốc nheo con mắt hỏi ông út bên cạnh:"ai vô nhà mình vậy bây?"
Bà Mai chỉ vô học tủ đặt dưới tivi:" ngăn màu xanh,"
Giang vô lực nhìn ông út, ông út cười hắc hắc nói:" lớn tuổi rồi, nói chuyện lúc nghe lúc hông," dừng lại một chút ông hỏi:" cha mày đi đâu lâu quá hông gặp?"
Giang chuyển hướng bước vô nhà vừa đi vừa nói:"chiều nay anh đi, cha mới điện nói cái nền bị mưa xối lở rồi, anh về tiếp cha đóng cái bờ kè để hông nó lở hết,"
Mưa lách tách rơi trên chiếc dù, bụi bặm men theo nan dù nhỏ giọt rơi xuống đất, Giang đứng trước cửa nhà tắm đợi Thảo ra,
Ông cốc lại nghiêng nghiêng lỗ tai hỏi:" cái gì?"
"Sao cưng nói dị, có anh ở đây nói chuyện cho cưng đỡ buồn mà."
Tắt điện thoại Giang lấy hai ngón tay xoa xoa hai cái vết ở đầu gối mới liền mặt vẻ mặt hưởng thụ, Luân nhìn hắn chậc chậc lưỡi:" mày bị vậy gia đình biết chưa?"
Thảo "ừm" một tiếng rồi cầm bịch đồ ra sau, cô đi khỏi rồi Giang mới hỏi bà Mai:" cây dù đâu rồi mẹ?"
Chương 103
Luân "xì" một tiếng lài hỏi:" rồi mày định xoa bao lâu?"
Bốn giờ ba mươi chiều thì mưa cuối cùng cũng dứt hạt, vài tia nắng muộn tranh thủ chiếu thêm vài giờ, sau khi Thảo về thì Giang lội bộ lại nhà ông út,
Ông cốc híp mắt nghiêng lỗ tai lớn tiếng hỏi:" hả?" Rồi nheo nheo con mắt nhìn kĩ hắn:" thằng Tính hả bây?"
Giang học theo ông út đề cao âm lượng nói:" dạ hông phải, con là con ông Tính," (đọc tại Qidian-VP.com)
Giang híp híp mắt trả lời:" mày biết cái gì? Cảm giác nó phiêu lắm con ạ!!!"
"Cảm ơn mày à, giờ tao không buồn nên mày im miệng đi,"
Sau khi ông ngoại từ nhà bà năm đi về thì mắt đỏ hoe, không biết là tủi thân hay thương cảm cho tình cảm chị em ruột trong nhà,
Đã qua nữa tiếng đồng hồ mưa vẫn không dừng, bầu trời cũng không sáng sủa gì, đang lúc hắn lộc cộc gõ bàn phím thì có tiếng xe máy quẹo vô nhà, không phải xe tiếng xe thằng Luân,
Nhà ông út tới tận mười một người anh em, người lớn nhất năm nay cũng gần năm mươi,
"Haha, Con kiếm tiền mà cha,"
"Thôi đi đi, để anh làm."
Hắn buông bàn phím, mở cửa ló đầu ra ngoài thì gặp Thảo đang đẩy xe vô nhà, cô mặc áo dài trắng, áo khoác xanh, tóc dài ướt nhẹp bệnh lại vào nhau,
"Lâu hông anh? Hôm nay hai mươi sáu rồi đó nhà," Thảo nghiêng đầu hỏi.
Ông cốc lãng tai nên hơi vểnh lỗ tai:" hả?"
"Hả?"
"Ừm, ừm," Thảo gật gật đầu rồi bới tóc lên lầu cho ráo nước, quấn cái khắn lên đầu rồi ôm cánh tay hắn hỏi:" khi nào anh đi?" (đọc tại Qidian-VP.com)
"Phiêu hông? Ra lộ chà cái đầu gối thêm vài lỗ nữa."
"Dạ," Hắn đi qua mở tủ tìm được một cây dù màu xanh dương, hơi bụi một chút vì nhà hắn ít khi sử dụng dù, lại mở cái bị đồ mới soạn xong ra, trong ba chiếc khăn xanh, vàng, đỏ lấy cái khăn màu xanh vắt lên vai rồi cầm lấy cây dù đi ra sau nhà,
Chương 103
Ông út lại kiên nhẫn đề cao thêm một chút âm lượng trả lời thêm lần nữa:" dạ con của thằng Tính."
Nhà đông anh em nhưng ai cũng nghèo, ông út còn phải lo cho cha mẹ già nên năm nay ba mươi ba vẫn chưa có vợ, ai mướn gì ông út làm nấy, không ai kêu gì thì xách con xe cà tàn đi chạy xe ôm,
"Chiều đi mày chở tao ra đón xe nghe, giờ đi soạn đồ đã," nhắc tới đây hắn rùng mình một cái làm bầm:" mẹ nó, vài hôm nữa phải mua thêm chiếc xe đi tới đi lui quá," vừa nói hắn vừa đứng lên đi ra ngoài,
"Ừm, chiều hai người kia hông vô rồi, để tý em đưa anh đi đón xe,"
Ông lôi kéo bà ngoại vô buồng hai người bàn bạc thật lâu mới cố mấy miếng đất sau hè đưa cho cha mẹ hắn mượn tiền trả nợ, phải dành dụm rất lâu ông bà ngoại mới chuộc được lại miếng đất,
Ông út vô lực lắc đầu rồi hướng Giang cười cười rồi mới đi vô nhà dẫn xe ra.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.