Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 17

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 17


Bà Hậu bĩu môi: "sợ vợ chứ gì?"

Nhưng rất nhanh cô hung ác lên: "nghe mẹ Thảo nói bạn vừa nãy uống rượu?"

Tô Đại Giang khẳng định gật đầu:" không phải rượu, là bia."

Hắn lên xe chạy về nhà, ghé vô quán bida ông hai thì hắn ghé lại, đứng trước quán mắt hắn lộ hàn quang,

Thảo hơi đỏ mặt, cô chần chờ một lúc ngẩng lên đầu, nhắm hai mắt lại, cô chờ, năm phút sau cô vẫn chưa thấy hắn có động tĩnh gì thì mở hai mắt ra nhìn thấy hắn cười nhìn cô, cô tức giận dậm chân hung hăng đánh cánh tay hắn một cái, thở phì phò quay người chạy vào trong nhà.

Ông Tuấn ngậm miệng không nói, cũng vùi đầu ăn cơm.

. . .

Tô Đại Giang mặt đầy nghiêm túc lắc đầu:"không có."

Ông Tuấn xoè xoè tay: "bà ngăn được không?"

Ông Tuấn với Tô Đại Giang nói chuyện càng ngày càng khởi kình, Thảo nhìn hai người nói chuyện cô cắn cắn đũa, sao một lúc dường như muốn thu hút sự chú ý của hắn, cô vươn tay tới dĩa khổ qua dồn thịt trước mặt hắn, cô cố làm ra vẻ không với tới mặc dù cô chỉ cần vươn người một là có thể lấy tới nhưng cô cố tình làm rớt lại vô dĩa mấy lần.

Tô Đại Giang kéo ghế đối diện Thảo, hắn nhìn Thảo cười cười, cô liếc xéo, không thèm đễ ý đến hắn.

Thảo gắt một tiếng:"ai mà thèm." (đọc tại Qidian-VP.com)

Ông Tuấn gật đầu hỏi tiếp: "con là con của ai?" (đọc tại Qidian-VP.com)

Ông Tuấn cười hắc hắc: "giống tôi thì tốt chứ sao?"

Tô Đại Giang biết đây là cha hắn đi chở thuê cho người ta nên hắn không hỏi nhiều: "Dạ."

"Thế nào là thế nào?" (đọc tại Qidian-VP.com)

. . .

Thảo tức giận đá mông hắn:"có khác nhau sao?"

Một tuần học sắp kết thúc, hôm nay là thứ bảy như thường lệ Tô Đại Giang đưa Thảo về nhà, sao lần trước hôn cách hai lớp khẩu trang thì hai người cũng không tiến triển gì thêm, tuy rằng Thảo biểu hiện hết sức là cho không nhưng Tô Đại Giang vẫn kiềm chế được, dù sao cô còn nhỏ đây.

Tô Đại Giang gật đầu cười hỏi:"có muốn hôn một cái tạm biệt không?"

"Biết? Làm sao Thảo biết bạn tính làm gì?"

Bà Hậu cũng không nói nữa, đứng dậy theo ông Tuấn đi ra ngoài, chỉ còn lại có hắn và Thảo, cô trợn mắt hắn nói: "sao bạn không nói hôm nay bạn vô nhà Thảo?" (đọc tại Qidian-VP.com)

Thảo buông xuống chén đũa, cô thở phì phò nhàu về phía hắn, một trận quyền đấm cước đá, không chí mạng cũng không có tý sát thương nhưng hắn vẫn rất phối hợp cầu xin tha thứ.

Thảo vểnh lên lỗ tai.

Tô Đại Giang thành thật ngồi xuống, hắn xoắn lên tay áo, lấy một cái chén hứng một miếng nước rồi cho xà bông vào, bắt đầu rửa.

Ông Tuấn cau mày:"Ý gì?"

Ông Tuấn gõ gõ bàn, nhìn Thảo nói: "nhìn cái gì vậy, bới cơm."

Chương 17 kế hoạch bắt đầu

Tô Đại Giang phảng phất vớt được chiếc phau hắn lập tức trả lời: "dạ, nhà con trong kinh nhỏ á bác."

"Dạ, cha con là ông Tính chạy đò dọc á."

"Haizz, đừng nói nữa."

Thảo ở bên liên tục thúc d·ụ·c, bà Hậu nghe được tiếng ồn ào thì vào xem, vừa đi tới cửa sau, sàn nước thấy cảnh này bà im lặng xem một chút rồi đi ra tặc lưỡi với ông Tuấn: " chặc, chặc, chặc thằng nhỏ này giống như ông hồi trẻ."

Thảo lắc đầu liên tục, cầm lấy đũa của mình vùi đầu ăn cơm, Tô Đại Giang gắp một miếng khổ qua bỏ vô miệng cười nói: "bác gái hầm khổ qua ăn thật ngon."

Bà Hậu vỗ một cái cánh tay của ông tức giận nói: "ông đừng có giả ngu, ông không cho phép nó dám gọi tôi với ông bằng "bác" à."

Sau một lát Thảo hài lòng buông tha hắn, cô đem chén đùa chồng vô thảo trên sàn nước rồi nói với giọng ra lệnh: "phạt bạn rữa chén."

"Bác có nghe nói ở nhà con bắt đầu nuôi ốc?"

Chương 17

Kế hoạch bắt đầu.

Ông Tuấn đi lại bàn tròn ngồi đối diện với bà Hậu ông kêu: "ngồi xuống, ăn cơm."

Hai ông bà gật đầu "ừm" một tiếng, Tô Đại Giang dẫn xe ra cửa hắn vừa mới lên xe thì Thảo phía sau gọi lại hắn:"về tới nhớ gọi cho Thảo hay nghe"

Hắn động tác trên tay không dừng, nói: "không sau đâu bác, con dọn tý là xong."

Tô Đại Giang mắt vẫn không nhìn cô, miệng vẫn nói chuyện với ông Tuấn nhưng tay hắn bắt lấy đũa của cô, một tay lấy cái muỗng trong tô thịt kho, hắn tách khổ qua ra, dùng đũa của cô đễ vào trong chén của cô, rồi hắn gắp khổ qua vào chén mình.

Bà Hậu lúc này đã đổi một bộ mặt tươi cười hỏi: "còn thích ăn khổ qua à?"

Tô Đại Giang gật đầu, hắn nhìn cô nghiêm túc nói: "nhìn tên là thấy khác nhau rồi."

Tô Đại Giang nghi hoặc hỏi:"là hồi sáng đó, bác trai gặp tôi, kêu tôi hôm nay ghé nhà ăn cơm với hai bác, bộ hai bác không nói với bạn à?"

Mặt cô đỏ lên cúi đầu ăn, không nói, bất quá rất nhanh hắn lời nói xoay chuyển:"nhưng mà khổ qua bác làm rất ngon, con rất thích."

Nghe giọng điệu chê cười của bà, ông Tuấn đen mặt hỏi: "tôi thế nào?"

"Dạ, thưa hai bác con về." (đọc tại Qidian-VP.com)

Tô Đại Giang nhận lấy chén cô, lại nhận một đôi đủa từ Thảo, hắn cúi đầu ăn cơm, bầu không khí tẻ ngắt.

Lúc này Tô Đại Giang và Thảo nói nói cười cười từ trong nhà đi ra, Tô Đại Giang nhìn hai người lễ phép nói: "con xin phép về trước nghe hai bác?"

Vấn đề quan trọng lặp lại nhiều lần, ông Tuấn còn sợ bà Hậu không nghe rõ còn đặc biệt nhấn mạnh.

Bà Hậu trợn trắng mắt nói:"ông còn cười được, còn gái ông sắp bị gạt đi tới nơi rồi kìa."

Tô Đại Giang thành thật lắc đầu: "không có."

Bà Hậu cũng không níu lấy cái vấn đề này, bà liếc vô phòng bếp, hỏi ông Tuấn: "ông thấy thằng nhỏ này thế nào?"

Tô Đại Giang đi vào thì cơm đã được sẵn, trên bàn gỗ tròn Thảo đang lấy tay chống cằm, biểu lộ buồn buồn nói với bà Hậu gì đó, thấy hắn vào cô trừng mắt nhìn hắn một chút, Tô Đại Giang gãi gãi đầu cười khan.

Hắn lúng túng gãi đầu: "tôi tưởng bạn biết."

Tô Đại Giang bắt đầu mở mắt bịa đặt nói dối, ông Tuấn nghe liên tục gật đầu.

Bữa cơm kết thúc Tô Đại Giang đứng lên định thu thập chén đũa thì bà Hậu cười nói: "còn đễ đó đi, đễ đó tý Bác với con Thảo dọn, còn ra đằng trước nói chuyện với bác trai chơi đây."

"Dạ, có nuôi một ít đó bác."

"Sao lại suy nghĩ nuôi cái này?"

Thảo bĩu môi, cô cầm lấy mấy cái chén xoay qua nồi cơm đễ trên ghế bên cạnh bới cơm, cô đưa cho Tô Đại Giang sau cùng, như thể hiện sự bất mãn của mình cô bới cho hắn phá lệ nhiều, khi đưa còn dùng ánh mắt ủy h·iếp hắn, phảng phất đang nói: ăn không hết biết tay Thảo.

Thảo tội nghiệp lắc đầu: "không có."

Ông Tuấn gật đầu: "ờ còn về nhà đi, để cha mẹ ở nhà trông."

Ông Tuấn dẫn đầu phá vỡ sự yên lặng, ông hỏi:"nhà con ở khúc nào?"

Ông Tuấn hiên ngang lẫm liệt nói: "tôi đây mà gọi sợ vợ, tôi đây là thương vợ, là thương vợ."

Bà Hậu không thèm đễ ý nói:" ra đường thì hổ, báo, cáo, chồn về nhà thì như con cừu non."

Hắn gật đầu bắt đầu ăn, ông Tuấn định mở miệng nói bị bà Hậu trừng mắt: "để thằng nhỏ nó ăn, hỏi hỏi quài."

Tô Đại Giang đeo lên khẩu trang kề mặt sát lại hỏi:"có muốn hay không hôn một cái?"

"Ha, bạn còn chối, mẹ Thảo vừa mới nói kia kìa."

Toàn bộ quá trình không có một động tác thừa, ông Tuấn làm như không thấy, bà Hậu ánh mắt cũng dịu đi rất nhiều, Thảo mở to nhìn hắn, đũa cũng quên cầm, Tô Đại Giang khó hiểu nhìn cô hỏi: "sao vậy? Thích ăn khổ qua à?"

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 17