Trọng Sinh 2012, Tôi Làm Ruộng
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 53 rắn hổ c·h·ó
Con rắn miệng lệch một bên nhưng cái đuôi vẫn còn ngoe nguẩy vài cái, Giang quăng con rắn qua cho thằng Thanh, thằng nhỏ cầm lên con rắn thì ánh mắt liếc về phía Thảo đang nhìn thì không biết nghĩ thế nào nó quăng con rắn lại người cô. (đọc tại Qidian-VP.com)
Thảo trịnh trọng gật đầu:" em nghe rồi, em sẽ ngoan ngoãn ngồi một chổ."
Lúc này bên chỗ Giang có một con hổ ngựa to chạy ra, loài này ở quê Giang người ta gọi là rắn hổ c·h·ó, khi thấy có uy h·iếp nó sẽ xẹp người, ngẩng đầu, hé miệng hùng hăng đe dọa, nhưng chỉ cần một tác động nhỏ thì nó sẽ lật ra giả c·hết, c·h·ó cực kì
Lúc này mấy cánh đồng bên cạnh cũng có người đi ra cắt lúa, đây mợ ba Hoà, hàng xóm nhà bà ngoại, nhưng việc ai nấy làm mấy người cũng không nhiều trò chuyện chỉ đơn giản chào hỏi rồi bắt đầu xuống ruộng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Không phải Giang không siêng năng, cắt lúa cả quá trình toàn khom lưng, không quên vô khom khom một chút là không chịu nổi, nó chạy vô nhà bất kể mồ hôi, bất kể trời nắng, quần áo trên người không kịp cởi, cầm lấy gáo nước là điên cuồng tạt lên người.
Dưới bàn tay Giang, con chuột giãy dụa kêu "chít,chít." Giang lần theo cái đuôi của nó rồi chụp lấy đuôi con chuột đập mạnh mấy cái xuống ruộng, khi nó buôn ra còn chuột giãy vài cái rồi bất động.
Cậu ba nghĩ hoặc quay đầu hỏi:" máy cắt gì?"
Giang lúc này mới mở ra mắt, lười biếng vươn vai, lấy thế sét đánh không kịp bưng tay hôn lên mặt cô một cái rồi tốc mùng chạy ra ngoài.
Giang quăng con chuột qua cho thằng Thanh, thằng nhỏ hớn hở chạy lại nhặt rồi bỏ vào túi mang theo.
Khoảng năm mười phút sau, ông bà ngoại mới vô tới, Thảo dẫn theo mấy đứa nhỏ đi đằng sáu, nhìn thấy cô thì Giang cầu cứu:"lấy giùm anh bộ đồ với, quần áo anh ướt nhẹp rồi."
Lúc này máy gặt đập liên hợp chỉ mới xuất hiện ở Đồng Tháp, chưa phổ biến qua các tỉnh xung quanh, cũng đờ tin tức bị hạn chế nên cũng chưa có nhiều người biết.
Đến tầm mười giờ nắng lên thì Giang cắt được một hai bó lúa lại đứng lên thở, lúc này nó cũng đã bị bé Uyên vượt mặt, cậu mợ ba cắt xong lối của mình thì, qua lối của Giang và Uyên cắt ngược trở lại.
Thời gian nghĩ ngơi luôn luôn rất ngắn, mới thiu thỉu ngủ đã tới một giờ, đại gia đình lại bắt đầu đi ra đồng, nhìn miếng ruộng đã cắt được phân nữa thì Giang thở dài bắt đầu cầm lấy lưỡi hái đi xuống ruộng.
Giang trả lời:" cái máy vừa cắt, vừa tuốt luôn, hai người là chạy được rồi."
Vì Giang định mua miếng đất của bà tư Phụng nên phải cắt miếng đất này trước để cậu ba trả đất lại cho người ta làm giấy tờ.
Sủa nhẹ một câu mà Giang bị cậu ba đạp lăn xuống ruộng.
Mấy người nghe tiếng thì ngưng lại lưỡi hái, Giang quay sang Uyên đã đuổi xát phía sau cười nói:" chà, dữ à nghe, sắp theo kịp ánh hai rồi."
Chương 53 rắn hổ c·h·ó
Giang hai lòng đứng lên, Thảo đưa tay, nó nắm lấy tay cô kéo cô ngồi dậy, cô đội lên cái nón lá rồi đi theo sau.
Chuột, ếch các loại thường gom lại ở khác này là nhiều, cậu ba với Giang cũng đem cất lưỡi hái bắt đầu phân ra hai bên đứng canh, thằng Thanh cũng góp vui, nhưng nó chỉ la là nhiều.
Đừng coi cắt lúa là dễ, cái lưỡi hái bén ngót chỉ cần sơ sẩy một tý là rớt ngón tay như chơi, cậu năm trước kia cũng bị lưỡi hái cắt trúng ngón út, chỉ còn dính lại có miếng da.
Lúc này cậu ba cũng bắt được một con, mợ ba, bé Uyên, ông bà ngoại cũng thả chậm lại tốc độ cắt, đám chuột thấy vẫn còn cơ hội thì dần dần dồn về một góc.
Một tràng lải nhải, Thảo như không nghe thấy, cô đang nhìn bàn chân nhỏ của mình có chiếc vớ mới, cô vểnh vểnh mũi chân nhìn xem, Giang nói xong ngẩng đầu nhìn cô:" em nghe anh nói gì hông?"
Tới gần mười một giờ trưa thì nắng quá nên mọi người quyết định vô nhà nghỉ ngơi chiều lại tiếp tục, Giang như được đại xá, bỏ lưỡi vô giỏ xách là có cẳng chạy vô nhà.
"Ngoại làm gần xong rồi, con đi đánh răng rửa mặt đi."
Thảo không thèm để ý tới nó, cô đi qua cầm cái giỏ xách trên tay bà ngoại, Giang nắm tay cô kéo lại, rồi đặt cô ngồi lên bộ ván ngựa, lấy ra một đôi vớ, nó giúp cô đeo vào, miệng không ngừng lải nhải:" không đeo vớ vô, góc gạ nó cắt nát cái chân, em nói em, không biết cắt thì ở nhà đi, đi theo làm chi? rồi một tí nắng lên rồi khóc…"
Sáu người chia ra sáu lối bắt đầu cắt, sương đọng trên cây lúa, mới cầm vào một nắm lúa là sương đã thấm qua bao tay, Giang đã rất lâu không cắt lúa, mới đầu còn có vẻ luống cuống tay chân, nhưng rất nhanh lại quen tay, một bó lại một bó được sắp xếp đều đặn sau lưng, Uyên tuy nhỏ nhưng cũng không chậm đuổi sát phía sau, chỉ có ông bà ngoại thỉnh thoảng lại đứng lên vỗ vỗ lưng rồi mới khom người cắt tiếp, Thảo đi theo sao lưng bà ngoại, cũng có kêu bà ngoại dạy cho cắt lúa nhưng ngoại không đồng ý.
Hôm nay là thứ bảy, ông Tính bà Mai đã về được ba ngày, hôm nay sẽ bắt đầu cắt lúa, lúc này máy gặt đập vẫn chưa phổ biến nên quê ngoại vẫn còn cắt tay.
Hai anh em vừa đi vừa nói, vô tới bờ mẫu, mấy người thấy phiên nhau uống nước, Thảo ở sau lưng bà ngoại giúp bà xoa vai, bà ngoại thoải mái nheo lại mắt, thỉnh thoảng chỉ cho cô nên xoa chỗ nào.
Uyên bĩu môi nhìn Giang rồi chỉ chỉ cậu ba mợ ba phía trước:" anh hai chậm thì có."
Chương 53
Hai tiếng đồng hồ tích xúc năng lượng thoáng chốc cái hết sạch, chừng ba giờ là Giang lại bắt đầu chậm lại, cũng may có cậu mợ ba gánh team, sáu người xúm lại lối còn lại, đây là giai đoạn Giang thích nhất "dí cù".
Bốn người cơm nước xui thì Giang đi thay quần áo, vì không mang về quần áo đi ruộng nên mặc đỡ đồ của cậu năm.
Cậu ba gật đầu:" chắc mắc lắm hả?"
Thảo nhẹ gật đầu rồi đi ra sàn nước.
Mặc dù loại này trông hung hăng và thích cắn, nhưng vết cắn của nó chỉ có tác dụng gây chảy máu, gây đau và không có độc.
Cái lưỡi hái cong cong có mấy cái răng ngược nhỏ xíu được mài bén ngót, cán dài mười lăm phân cầm rất vừa tay. (đọc tại Qidian-VP.com)
Bà ngoại dẫn đầu nghĩ tay rồi đứng lên hô:" nghĩ tay uống nước chút đi."
Giang lắc đầu:" không mắc, bán chừng chục con trâu là đủ mua."
Thảo mắt còn nheo mắt thích ứng với ánh sáng truyền ra từ bếp, nói:" con dậy phụ ngoại."
Năm giờ ba mươi, mọi người lục tục thức dậy, Thảo cũng đi vô buồng gọi Giang, Giang trở tay ôm cô một cái nhắm mắt định ngủ tiếp, cô đánh hắn một cái rồi giãy đi ra, nói:" dậy đi cắt lúa phụ ngoại kìa."
Bà ngoại và ông ngoại thứ sáu cũng đã về nhà, sáng sớm bốn giờ rưỡi là bà ngoại đã thức dậy nấu cơm, Thảo nghe dưới bếp có tiếng ồn ào thì cô thức dậy, đi ra ngoài, bà ngoại thấy cô thì hoà ái hỏi:" còn sớm mà, sao con không ngủ thêm tí nữa?"
Sáng sớm, sương mờ bao phủ báo hiệu hôm nay là một ngày nắng gắt, ông ngoại, bà ngoại, cậu ba, mợ ba, cả bé Uyên cũng cầm lấy lưỡi hái, ở đây mười ba tuổi đã bắt đầu cầm lưỡi hái cắt lúa. (đọc tại Qidian-VP.com)
Con hổ c·h·ó vừa gặp Giang thì theo bản năng là chạy, nhưng Giang đã nhanh hơn nó một bước chạy về phía trước chặn đầu, bị chặn lối đi con hổ c·h·ó bắt đầu chơi chiêu hù, nhưng người không biết còn sợ, Giang nhá nhá vài cái rồi chụp cái đuôi của nó rồi bắt đầu quơ, hai ba vòng cho có trớn rồi dùng lực đập nó xuống ruộng.
. . .
Giang cười khổ lắc đầu:" không phải chuyên môn."
Nhìn miếng ruộng mời cắt được một góc tư, Giang chán nản lắc đầu:" chắc phải mua cái máy cắt."
Còn chừng bảy tám mét là đám chuột đã bắt đầu bất an, lúc này một con chuột đã không chịu nổi chạy ra chui vào bó lúa gần phía Giang, Giang phản ứng cực nhanh, khi con chuột chỉ cách bó lúa một chút xíu thì đã bị nó nhào lại chụp đầu.
Cậu ba chạy lại đằng trước đạp xẹp một ít lúa ở phía trước rồi ôm mấy bó lúa để vào.
Thảo liếc mắt Giang rồi vô buồng lấy cho nó bộ đồ, Giang cầm lấy vô nhà tắm thay. (đọc tại Qidian-VP.com)
Thảo thì lấy áo dài tay của dì út mặc vào, cô đi ra bước ra ngoài Giang nhìn thấy cô thì lắc đầu:" ở nhà chơi với mấy đứa nhỏ đi hông chịu, đi theo phơi nắng."
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.