Trọng Sinh 2012, Tôi Làm Ruộng
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 59
Thảo nghiêng đầu không nói, Giang cười nói:" tiếc thì vô bưng theo ăn, rồi tối này tào tháo rượt đừng kêu anh nha."
Giang gật đầu rồi nói với Thảo:" em ngồi nói chuyện với ông nội đi, anh ra đằng sau hái mấy trái xoài ăn, xoài cóc chua ăn đã lắm." (đọc tại Qidian-VP.com)
Giang cười làm lành:" nói đùa, nói đùa."
Khi trời về chiều, ruộng chú ba Hoà cũng tuốt xong từ mấy tiếng trước, máy tuốt men theo bờ mẫu qua bờ của bà tư Phụng để chuẩn bị ngày mai tuốt cho cậu ba.
Giang gãi gãi đầu cười haha nói:"con quên."
Thảo lưu luyến bước ra ngoài, gặp ông Tính ngọt ngào kêu tiếng "bác trai" rồi đi ra chổ Giang, nhìn thấy chiếc xe thì cô cũng chậc lưỡi:" chưa có bằng lái mà dám chạy xe một trăm luôn, không sợ công ăn hả?"
Giang tỉ mỉ coi chiếc xe một lát rồi hỏi:" bao nhiêu vậy cha?"
Giang sửng sốt một chút hỏi:" tiền đâu mà mua hai chiếc dữ vậy cha?"
Thảo nhận lấy, tìm cái rổ bỏ vào rồi lấy dao ngồi xuống sàn nước gọt vỏ.
Thảo dùng ngón trỏ và ngón cái để diễn tả:" một chút xíu thôi."
Ông nội trả lời:"con đi ra đằng sau coi coi, hỗm nó trái nhiều lắm, mà có ai đâu mà bẻ, mấy thằng nhỏ cháu ông tư nó qua nó hái hổm rài hông biết còn hông."
Nó cầm lấy chìa khoá rồi hỏi:" ủa rồi chiếc xe này đưa cho con rồi mai mốt cha làm sao về?"
Trên khuôn mặt bình thường không có nhiều b·iểu t·ình của ông Tính hôm nay rất đặc sắc, Giang nhìn ở trong mắt, vui ở trong lòng, nhưng nhìn con wave "tàu" nó lại nóng, nó hỏi ông Tính:" cha mua cái xe này ở đâu vậy? Có bảo hành gì hông?"
Cả Giang và Thảo xách theo lưỡi hái theo bà ngoại vô nhà, hai người tránh thủ tắm rửa xong rồi đi lại thăm ông nội một tý.
Giang đi lấy đường bỏ vô rồi quay lại hỏi Thảo:" em ăn cay hông?"
Ông nội nói chuyện với Thảo, dường như có người nói chuyện ông vui lắm, nét mặt già nua nụ cười không có biến mất qua, Giang hỏi ông nội:" cây xoài nhà mình còn trái hông nội?"
Giang gật đầu, lấy ra điện thoại lúc này pin đã đỏ, màn hình thì tối hù, cũng mấy ngày rồi không có đi sạc.
Một lát sau Thảo bưng cái rổ xoài đi ra, Giang cầm trái xoài gọt ra từng lát, từng lát mỏng bỏ lại vào rổ, vừa gọt nó vừa nuốt nước miếng:" anh nói em nghe, loại xoài chua này về nhà là tìm không có đâu, bây giờ ở dưới mình người ta chỉ có trồng xoài Đài Loạn thôi."
Ông nội cười nhẹ ra hàm răng chỉ còn có hai cây răng cửa, một trên, một dưới, mắng:" cha mày, ông nội răng cỏ đâu mà ăn."
Miếng xoài giòn giòn, chua chua, nước chấm mặn mặn ngọt ngọt.
Ông Tính liếc xéo nó:" không biết đi xe đò à?"
Mà lại màu sắc rất đẹp mắt, hương vị lại rất đậm đà.
Thảo gật đầu không lên tiếng, ánh mắt nhìn chằm chằm vào mỗi lát xoài được gọt ra, Giang nhìn cô thì bật cười, nó nói:" em ăn đi." (đọc tại Qidian-VP.com)
Ông Giang đắc ý nói:" năm triệu rưỡi, thấy sao? Máy còn ngon lắm, người chạy mới mười ngàn cây mà định đổi xe mới nên bán lại."
Cô bấm hông nó, mặt không b·iểu t·ình hỏi:" mười lăm hàng tháng anh muốn ăn cái gì? Anh nói đi, em chuẩn bị."
Giang tò mò hỏi:"hông cho em ăn tiếp em cay anh hay gì?"
Chỉ chờ câu đó, cô cầm lên một lát xoài chua, chấm vào chén nước chấm dao hai ba vòng rồi cho vào miệng cắn.
Cô "hứ" một tiếng rồi thả tay ra.
Thảo hài lòng lên xe từ phía sau ôm lấy nó kề mặt xát vô tai nó nói:" dầu sôi lửa bỏng thì không cần, chỉ cần tối nay ngủ trễ tý là được rồi."
Chương 59
Giang đi dạo một vòng rồi lắc đầu:" sao cha không mua xe mới, mua chi xe cũ vậy?"
Giang trợn mắt nhìn cô:" bộ em mới uống nguyên chén nước mắm hả?"
Chương 59
Cây xoài cóc nhà ông nội được trồng ở đầu mương, cành lá vươn ra ngoài ruộng, mấy trái xoài cóc trái xanh dờn, dáng hơi tròn, chỉ to bằng nắm tay, đang đón gió mà đung đưa.
Giang khởi động xe chạy về nhà ngoại, nó nhẹ lắc đầu:" giả ngu gì? Em nói gì vậy?"
Thảo nhả nó ra hừ hừ nói:"em cho anh biết, c·h·ó cũng không tùy tiện cắn người, trừ khi anh chọc nó."
Giang không có leo lên mà dùng cái lồng từ chế của mấy thằng cháu ông tư bỏ lại để chọc mấy trái ở gần, được bốn năm trái gì đó thì Giang thôi, không hái nữa.
Dùng đầu gối để nghĩ cũng biết là không rồi, Giang quay đầu chân thành nói:" em có chỗ nào khó chịu cứ nói với anh, dầu sôi lửa bỏng anh cũng nhảy chứ đừng nói gì nữa đêm ra sau hè," nói rồi nó lên xe ghim chìa khoá vào quay đầu nói:" lên xe." (đọc tại Qidian-VP.com)
Thảo chồm tới cắn bả vai nó, mơ hồ nói:" em cho anh suy nghĩ một chút đó."
Giang giả ngu không hiểu hỏi:" làm gì? Nghe chuyện ma nữa hay gì?"
Giang đi lấy cái chén, dỡ lên cái hủ nước mắm ăn sống của ông nội, không giống nước mắm của người khác làm, nước mắm của ông nội làm không cần phải nấu, chỉ cần múc ra cứ thế mà chấm.
Đang lúc này có tiếng xe máy ghế lại đây, Giang ngước cổ ra xem, là ông Tính, ông mặc quần tây xanh áo thun xanh, phía trên còn in logo vật tư nông nghiệp "Thu Thảo" cưỡi trên con xe wave "tàu" Giang mặt đen thui đi ra, ông Tính nhìn thấy nó đi ra thì cười một nụ cười hiếm thấy hỏi:" haha, thấy xe thế nào?"
Thảo "hừ" một tiếng:" em chỉ nhắc anh vậy đó."
Ông Tính gật đầu đi vô nhà, Giang hướng vô nhà kêu:" ăn nhiêu được rồi, đi chợ Thảo ơi."
Sáu công đất lúa ngã cắt hơn phân nữa, chuột bọ cái gì không quan trọng rồi, giờ mà cắt xong thì đ·ốt p·háo ăn mừng cũng đáng.
Thảo "ừm" một tiếng, Giang đứng lên đi ra sau hè nhà ông nội.
Giang không chịu nổi, mới gọt xong một trái đã ngừng, nó cũng cầm lên miếng xoài rồi nói với ông nội:" ăn xoài với con cho vui nè ông nội."
Cũng như bao gia đình khác ở đây, không thể nào thiếu đi cây cầu cá, cá nhà ông nội nuôi nhiều năm không ai bắt nên to lắm, cái mương dài năm sáu mét, rộng bốn mét mà chỉ nuôi được năm sáu con, số còn lại toàn bộ bán đi hết rồi.
Giang ngạc nhiên hỏi:" ai nói với em vậy? Anh có một con, mới cắn anh lúc nãy nè."
Lúc hai người tới thì ông nội không có lại uống rượu, nhưng ông nội không có rượu trong người thì tay liên tục run, ông gọi hai người vô nhà rồi đứng lên tính đi lấy nước nhưng Giang đỡ ông nội ngồi xuống, nó đứng lên đi vào trong nhà múc từ trong lu ra một ca nước, đây là nước mưa, được hứng theo máng xối treo ngang mái nhà.
"Cha vô thăm ông nội đi, con đi chợ một chút, điện thoại con hết pin rồi, đi ra quán cafe sạc nhờ mới được."
Giang vô nhà đứng ở sàn nước gọi Thảo một tiếng, Thảo đứng lên đi vào nó đưa mấy trái xoài cho cô:" em gọt đi, anh đi làm nước mắm."
Tay lái loạng choạng một chút, nhưng với tư cách làm người hai đời kim luôn bậc thầy lái xe thì rất nhanh xe ổn định lại, nó cầu xin tha thứ:" hiểu, anh hiểu, đau, nhả ra, em tuổi c·h·ó hả?"
Cô "hừ" lạnh một tiếng, nói: "rồi anh có đón nhận nổi hậu quả hông?" (đọc tại Qidian-VP.com)
"Thằng Luân nó đưa, nó nói mày kêu nó đưa cho cha ba chục mua chiếc xe ngon ngon chạy, mà tao thấy phí quá nên mua cái xe có hai mươi hai, còn dư mấy triệu đi mua cho mày còn xe cũ, đễ dành chạy tới chạy lui."
Ông Tính vỗ vỗ cái yên xe rồi đưa chì khoá cho nó:" a, đừng suy nghĩ nhiều, xe này là mua cho mày, cha mày mua con sirius mới, đâu có nỡ chạy."
Giang gật đầu rồi cho vào chén nước mắm một trái ớt cắt nhỏ rồi bưng ra đằng trước ngồi cạnh ông nội chờ cô.
Nhìn b·iểu t·ình của ông Tính tâm trạng Giang rất đặc sắc, cuối cùng nó cũng không nói phá ra, cũng chỉ có thể thở dài.
. . . (đọc tại Qidian-VP.com)
Giang nhìn chiếc xe một vòng lại nhìn nhìn cái đồng hồ xe, quả nhiên là hai chục ngàn cây, nhưng mà là đã reset, trong lòng mắng to "gian thương" cũng than nhẹ vì ông Tính không có kinh nghiệm, nhưng nó cũng không có nói cái gì.
"Đừng có giả ngu."
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.