Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 61

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 61


Nghe thì có vẻ rất ngon, nhưng trừ ra tiền phân thuốc, tiền máy tuốt, cậu ba còn phải trả thêm tiền thuê mỗi công đất năm trăm ngàn một vụ mà công sức mấy tháng trời bỏ ra thì không coi là nhiều.

Chương 61

"Tại thấy anh Luân tội nghiệp, anh mới thuê, chứ anh với cha định tự chở."

Công việc hôm nay của Giang nói chung nó cũng nhàn, ngồi ghi mã cân, từng bao lúa sẽ có hai người khiêng lên cân, một bao lúa ướt bình quân chừng năm mươi đến năm mươi lăm ký.

Giang lật lại người ôm lấy cô:" không sao, vài hôm là nó hết chứ gì, thôi, đi ngủ."

Lúa được vô bao chất thành đống trên sân, phía dưới kê mấy khúc cây, bên trên phủ một lớp cao su dày, một người xách cây cân lại gần đống lúa rồi đặt xuống, ông bà ngoại xốc lên cao su, có hai người đàn ông mỗi người một đầu khiêng bao lúa đặt lên cân, cây kim lắc lư mấy cái rồi dừng lại, người đàn ông hô lớn:" năm mươi bốn."

Dẫn xe vô nhà, tắm rửa một cái chỉ mặt một cái quần đùi, Giang chui thẳng vô mùng nằm xấp, ba phần mệt mỏi bảy phần là ngứa.

Giang trả lời :" có, anh với anh Luân chở thêm mấy ngày nữa."

Ruộng của ngoại cắt xong, lúa được phơi hai ngày cho bớt ẩm thì ghe mua lúa cũng vào.

Giang cũng chạy xe vô nhà, nhìn cái xe không còn ra chiếc xe, xìn đất dính từ trên xuống tới dưới, phải mất mấy thùng nước mới rửa sạch.

Anh Luân lắc đầu:" sáng sớm là anh chạy vô mày liền, kịp ăn uống gì đâu!."

Từng xe, từng xe rơm được mang về, chất thành đống ở hông nhà ngoại, tới chiều cũng mới chuyển được mấy đống gần nhà, nhiêu đây cũng trồng được hai vụ, trung bình một vụ nấm sẽ mất nữa tháng, phải chuyển thêm vài buổi nữa mới trồng được tới vụ lúa năm sau. (đọc tại Qidian-VP.com)

Thảo gật đầu xoay lưng về phía nó, Giang thành thục cởi đi cái áo, cô nằm xuống bên cạnh, bàn tay Giang bắt đầu lần mò tìm hơi ấm. (đọc tại Qidian-VP.com)

Phương tiện vận chuyển không có, Giang gọi thêm anh Luân, hai người thuê hai chiếc xe kéo cột vào đuôi xe máy kéo về, ông Tính và cậu ba sẽ cùng với chủ nhà móc rơm.

Giang và người phụ nữ bịt mặt ghi vào trong cuốn sổ trong tay của mỗi người, bao lúa đầu tiên được khiên xuống ghế, mở miệng bao đổ vào trong ghe, thì trên bờ hai người khác cũng làm y như bạn nãy, từng chuỗi mà cân được đọc lên: " năm mươi hai."

"..."

Cậu ba thì được mười lăm triệu bảy trăm năm chục ngàn.

"Vô nhà đi, em đi pha mì cho, ăn chút gì mới có sức mà làm." Nói rồi nó dẫn đầu bước vô trong nhà, anh Luân cũng đứng dậy đi theo sau lưng.

Thảo "ừm" một tiếng rồi cầm cái đèn đi ra ngoài, trong phòng rơi vào tối ôm, một lát sau Thảo đi vào cầm trên tay chai thuốc bảy màu, cô ngồi bên cạnh Giang giúp nó bôi thuốc.

"Năm mươi hai rưỡi."

Thảo "ừm" một tiếng nhận lấy điện thoại, Giang bắt đầu dò đọc từng con số.

Thảo xách đèn dầu đi vô, thấy lưng Giang đỏ lên từng vùng từng vùng thì cô hỏi:" cái lưng của anh sao dữ vậy?"

Anh Luân gật đầu nói "dạ" một tiếng thì Giang bưng tô mì đi ra đặt trên bàn, anh Luân đi tới ngồi xuống, Giang lại đi trở vào bưng thêm một tô, hai người vừa ăn vừa nói hôm nay sẽ chở rơm đất của ai với của ai, anh Luân gật gật đầu tỏ vẻ đã hiểu, một hơi ăn hết tô mì rồi ra ngoài mắc hai cái xe kéo vô xe máy, rồi chạy đi trước.

"Năm mươi lăm kí lô hai."

. . . (đọc tại Qidian-VP.com)

Ngoại và cậu mỗi người nhận lấy một xấp tờ năm trăm đã được bà chủ ghế đếm qua bắt đầu đếm lại, Giang đối với mấy chục triệu đã miễn dịch nên không mấy hứng thú, nó nắm tay Thảo vô nhà tìm bé Vy chơi.

Lúa cậu ba thì ngon hơn một chút, chắc là do cắt sớm, không ảnh hưởng bởi trận mưa nên bốn công đất được cũng bốn tấn rưỡi.

Trong thời gian đợi nền khô ráo thì Giang phải đi thu mua rơm, mỗi đống rơm người ta chỉ bán phân nửa với giá chỉ có hai mươi lăm ngàn, phân nữa còn lại người ta chừa lại để đốt đồng.

Thảo từ trong nhà bưng ra lý trà đường đưa cho Giang rồi ngồi ở một bên nhìn, Giang bấm bấm một hồi thì loạn, quyết định đưa điện thoại cho Thảo:" em bấm đi, anh đọc cho."

Nhìn anh Luân nhiệt tình Giang cũng không nói gì thêm, cũng âm thầm hạ quyết tâm phải lập ra một phen sự nghiệp cho con sau này không phải bôn ba.

Mãi tới nữa đêm mới ngủ, sáng hôm sau, Giang ngáo từ trong phòng đi ra, anh Luân đã tới từ sớm, đang ngồi trên yên xe ngẩn người, Giang cười hỏi :" sớm vậy? Anh ăn sáng chưa?"

Đến gần trưa thì lúa của ngoại đã cân xong, tới phiên lúa của ba, Giang lật ra một trang khác bắt đầu ghi, đến một giờ chiều bắt đầu tổng kết, người phụ nữ bịt mặt lấy ra một cái máy tính, Giang cũng cầm ra điện thoại bắt đầu cộng.

Chiếc ghe chở được chục tấn chen chúc đi vào con kênh, khi ghe cập bến thì người ta đặt một tấm ván dày để vác lúa xuống ghe, bốn năm người đàn ông và một người phụ nữ, mặt mày trùm kín bít, chỉ thấy có đôi mắt trên tay cầm một cuốn sổ và mang theo một cái túi.

Ông Tính cũng đang chạy đôn chạy đáo để sang tên miếng đất, Giang vẫn luôn nhàn, ngoài việc xuất tiền và đưa ra ý kiến thì nó chả phải làm cái đếch gì, nhưng những ngày không làm gì của nó nhanh chóng kết thúc, đất đai đã hoàn thành chuyển nhượng, máy cuốc cũng chuẩn bị lên bờ.

Thảo bước lên giường, ngồi xếp bằng bên cạnh giúp nó chà lưng, Giang nói với cô:" em ra nói với bà ngoại lấy chai thuốc bảy màu sứt cho anh đi."

Ông ngoại gật gật đầu hỏi thăm anh Luân một chút, rồi nói:" ráng làm cho thằng nhỏ đi học nghe bây."

Cảm giác mát lạnh từ bàn tay Thảo truyền tới, Giang thoải mái nheo lại mắt, "hừ hừ" không rõ, bôi bôi Thảo lại hỏi:" mai anh có đi chở nữa hông?"

Lúa của ngoại năm nay bình quân chỉ được bình quân một hơn một tấn chút xíu, hết sáu công đất được sáu tấn mốt.

"Lỡ thuê người rồi, sao không thuê hai người cho người ta làm."

Hôm nay là thứ sáu, điện lực đã cho người vào đây khảo sát, không qua mấy ngày nữa còn kênh này sẽ có điện, đánh dấu sự bắt đầu phát triển của con kênh này.

Giang trả cho anh Luân hai trăm, một trăm tiền công, một trăm tiền xăng và phí tổn xe, dặn anh Luân ngày mai lại đến, anh Luân nhận lấy tiền, cười nói:" ừm, mai tới sớm." Rồi bỏ lại chiếc xe kéo, lên xe đi về.

Lại chuyển thêm một ít thì trời cũng mờ tối, mấy anh điện lực hôm này đã trồng xong cột, dây điện cũng đã thả dọc theo đường, khoảng chừng một tuần lễ là có thể có điện sử dụng.

Chương 61 (đọc tại Qidian-VP.com)

Giang lấy tay chà chà cái lưng của mình nói:" rơm nó xót."

Lúa gạo mặc dù là mặt hàng xuất khẩu, nhưng để cho ra thành phẩm cần trải qua rất nhiều công đoạn, thương lái sau khi mang về cần sấy khô, rồi bán lại cho các nhà máy xay xát, các nhà máy xay xát bắt đầu xay lúa ra gạo, rồi một loạt các khâu đánh bóng, đóng bao mới đạt tiêu chuẩn xuất khẩu, giá lúa ướt không mấy cao, ba ngàn rưỡi một kí, ông bà ngoại được cả thảy hai mươi mốt triệu ba trăm năm chục ngàn.

Nhìn hai chiếc xe máy chạy trên ruộng, lòng Tính cũng đau lòng nhưng không nói, mấy đứa nhỏ lại tìm ra trò chơi mới, đứa lớn bồng đứa nhỏ, ngồi trong xe đứa nào đứa nấy cười híp cả mắt.

Muốn nâng ruộng thành nền là phải đánh đổi, một phần đất sẽ thành mương, bốn công đất ruộng, một phần ba phía sau sẽ là mương, hai phần ba phía trước sẽ nâng thành nền.

Thảo nói đau lòng vuốt vuốt lưng nó:" anh coi cái lưng của anh, nó đỏ lên hết rồi nè!"

Gặp được ông bà ngoại anh Luân nhiệt tình hỏi:" ông sáu, bà sáu." (đọc tại Qidian-VP.com)

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 61