Trọng Sinh 2012, Tôi Làm Ruộng
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 63
. . .
Thảo nhẹ gật đầu cũng không lại nói.
Vy nhỏ giọng trả lời:" con tên Vy."
Chương 63
Giang lắc đầu:" không, anh đùa một chút."
. . .
Năm nay nước đổ về sớm hơn nữa tháng nên cái loại cây hoang dã này cũng cho thu hoạch sớm hơn mọi năm, nên hiện tại đã có thể ăn được bông điên điển, vị ngọt ngọt chát chát đặc trưng mà hiện tại chỉ có thể ăn được vào mùa nước nổi.
Giang rút từ trong ống đũa ra một đôi đũa và một cái muỗng, lại rút từ trong hộp giấy ra một tờ giấy, dùng giấy lau sơ qua đũa với muỗng rồi đặt vào tô cho bé Vy, lại lau một đôi đưa cho Thảo, cô nhận lấy đũa, trong thời gian Giang lau đũa muỗng cho chính mình, cô gắp thịt cá trong dĩa phân ra cho từng người, trẻ em và phụ nữ được ưu tiên, bé Vy hội tụ đủ hai yếu tố nên thịt cá trong tô của Vy đầy ắp.
Lúc này thằng Luân và Thủy cũng từ trong nhà đi ra, thằng Luân diễn sâu chạy ra ôm lấy Giang nói:" bạn hiền, bạn về rồi, mình nhớ bạn muốn c·h·ế·t!!"
Thảo dẫn đầu xuống xe, cô xách một cái balo định ôm bé Vy xuống thì Giang nói:" anh với Vy đi mua ít đồ rồi trở lại, em vô nhà trước đi."
Ông Tuấn gật đầu nói với bé Vy:" con vô nhà chơi với chị Thảo đi, bác nói chuyện với anh còn một chút."
Ông Tuấn gật đầu hỏi tiếp:" năm nay nhiêu tuổi rồi?"
Khi đi ngang qua huyện Phong Điền, có một đoạn đường cạnh bờ sông, lúc này vẫn còn có mấy cái nhà mở ra bán đồ ăn sáng.
Vy gật đầu lia lịa, bà Mai sờ lấy đầu bé Vy nhìn Giang và Thảo hỏi:" hai đứa ăn gì chưa?để mẹ đi nấu cơm."
Thảo trừng mắt nó:" chân ngắn rồi làm sao vậy? Bây giờ anh chê em chân ngắn nữa hay gì?"
Giang cho xe dừng lại ở một quán bún cá, mấy người buổi sáng đi sớm nên giờ cũng chưa có ăn gì, Thảo đánh thức bé Vy vẫn còn đang ngủ, Vy mở mắt nhập nhèm nhìn cô ngu ngơ cười, trình độ bán mạnh không chê vào đâu được.
"Dạ tám tuổi."
Giang gật đầu:" ừm, để anh chở bé Vy về nhà cái rồi đi."
Ông Tuấn hỏi Giang:" con ai đây?"
Chương 63
Vy khoanh tay hướng ông Tuấn:" con chào bác."
Thảo mỗi lần nhìn mặt Vy là lại muốn nựng, cô nhéo nhéo mấy cái nói:" đi ăn sáng nè."
Ông Tuấn nghe vậy thì nói:" ừm, con tính vậy cũng được, mà hông ấy để bác hỏi thăm ở đây, tìm cho con cái nguồn nhập rơm, con chuyển hẳn về đây làm luôn đi."
Về tới quán nước thì bà Mai đang ngồi nói chuyện với bà hàng xóm, Thủy với Luân thì đang loay hoay với cái máy tính, Giang cho xe chạy vào đậu ở ngoài sân, xách theo cái balo đồ của mình với của bé Vy đi vào, Thảo thì nắm tay bé Vy đi theo sau.
Bé Vy ngoan ngoãn gật đầu, Giang dắt cô vào nhà giáo cho Thảo rồi đi ra ngồi đối diện ông Tuấn:" bác gái không có nhà hả bác?" (đọc tại Qidian-VP.com)
Lâu lâu ăn lại một lần, Giang thiếu điều muốn liếm cả tô nhưng mặt mũi không cho phép nên bưng cái tô húp sạch nước đã là cực hạn.
Ăn xong rảnh rỗi không chuyện làm, nó nhìn Vy và Thảo đang từng đũa từng đũa gắp bún lên muỗng, thổi thổi mấy cái rồi mới cho vào miệng, Giang lắc đầu cảm thán:" hai người có khi là chị em ruột thất lạc nhiều năm, chân ngắn như nhau đến cái nết ăn cũng giống nhau!."
Giang lắc đầu:" không cần đâu bác, đất trên đó nó rẻ, rơm rạ đồ cũng có sẵn, cậu ba con cũng có kinh nghiệm, con giao cậu ba con làm là được rồi."
Lần này bé Vy được cho ngồi phía trước, Thảo ngồi phía sau nói với Giang:" chút nữa vô nhà Như một tý nghe anh."
Ông Tuấn nhìn cô thì cười nói:" ừm, ngoan, lại bác biểu hỏi thăm chút."ông ngoắc Vy đi tới, Vy hơi rụt rè một chút nhìn về phía Giang, Giang gật đâu, Vy nhu thuận đi tới đứng cạnh ông Tuấn, ông Tuấn cười hỏi:" con tên gì?"
Giang gật đầu:" tụi con ăn ở nhà Thảo rồi mẹ."
Giang ngồi xuống bàn không lâu lắm thì người ta bưng lên ba tô bún, một dĩa thịt cá lóc đã luộc chín và rút bỏ xương, một rổ bông điên điển.
Luân thả Giang ra liếc xéo nó:"anh em lâu ngày không gặp ôm một chút làm sao vậy?"
Thảo gật đầu xách theo một cái balo vô trong nhà.
Giang ghét bỏ đẩy nó ra:" cút xa mình một chút bạn ơi, mới ăn cơm nó đừng có làm mình ói." (đọc tại Qidian-VP.com)
Giang lấy một ít bông điên điển bỏ vào tô của mình, lại cho một muỗng nhỏ ớt giấm, xịt vào một ít nước mắm cho đủ vị rồi trộn đều, bắt đầu ăn.
. . .
Giang lắc đầu nói:" không có đâu bác, con chỉ thử coi mấy cái đó làm ăn tốt hông, nếu được thì con giao cho cậu ba làm, đây lên đó cũng không có xa, chạy đi chạy về mấy tiếng đồng hồ hà."
Bà Mai ôm lấy bé Vy nhéo nhéo mũi nó cười nói:" mới mấy bữa mà nhớ dì hai rồi."
Vy hai má phồng lên, vừa nhai vừa nói:" em chưa lớn thôi, đợi em lớn lên có khi cao hơn anh hai."
"Ừm, bác gái đi chợ mua đồ ăn về làm cơm, tý ăn cơm xong rồi về." Ông dừng một chút hỏi:" nghe con Thảo nói con mua đất mua đai gì ở Cần Thơ, bộ tính về đó hay gì?"
Cơm nước xong xuôi, Giang với bé Vy định về thì Thảo cũng muốn đi theo, ông Tuấn với bà Hậu cũng không có ý kiến.
Lúc này bà Hậu cũng đi chợ về, trên xe chở hai cái giỏ xách đầy ắp, Giang đứng dậy chào bà Hậu rồi xách hai cái giỏ xách, bà Hậu cười nói:" đợi xíu bác làm cơm, ăn xong rồi hẳng về." (đọc tại Qidian-VP.com)
Từ Phong Điền chạy lên bến xe Cần Thơ, ra quốc lộ 1A, chạy về hiện tại vẫn còn là thị xã Ngã Bảy, từ Ngã Bảy về thị trấn Ngã Sáu, đến mười rưỡi thì đến nhà Thảo.
Vy gật đầu hai người không lại để ý đến Giang, nó trêu chọc một hồi không ai phản ứng thì thấy chán cầm chiếc đũa vẽ vòng tròn trong cái tô, miệng lẩm bẩm nói gì đó.
Thảo liếc mắt:" không biết đùa thì im đi anh." Cô lại không thèm để ý đến Giang, thả bé Vy xuống đất, hai chị em nắm tay đi trước lại bàn ngồi xuống.
Hương vị quen thuộc, nước dùng đậm đà, có vị ngọt của thịt cá lóc, vị cay của ớt giấm,... bây giờ cá lóc đồng còn nhiều mà cũng không quá mắc nên người ta dùng cá đồng để nấu. (đọc tại Qidian-VP.com)
Thảo vuốt vuốt đầu bé Vy rồi nói:" đừng để ý tới anh hai, lâu lâu anh hai ngứa vậy đó."
Vy vừa dụi mắt vừa gật đầu, Thảo dẫn đầu xuống xe, Vy cũng đạp đạp chân ngắn tìm điểm tựa để xuống xe, Thảo bật cười ẳm cô xuống:" cái chân ngắn ngủn sao mà đạp tới."
Bà Mai chỉ chỉ trong nhà:" hai đứa bạn con nó trông từ sáng tới giờ đó."
Hai người chào bà Mai và bà hàng xóm, bà hàng xóm cười hỏi thăm một chút rồi đứng lên đi về, bé Vy nhào lại ôm bà Mai kêu:"dì hai, nhớ dì hai muốn c·h·ế·t."
Giang "dạ" một tiếng rồi xách cái giỏ theo bà Hậu đem vào nhà trong.
Giang đi ra chợ mua một ít trái cây rồi trở lại nhà Thảo, nó dắt Vy vô nhà thì ông Tuấn đang ngồi trên ghế ghi sổ sách, Giang cười nói:" thưa bác con mới tới." Ông Tuấn ngẩng đầu nhìn nó nhàn nhạt "ừm" một tiếng.
Giang chen miệng nói một câu:" hai chị em chân ngắn như nhau."
Giang vuốt vuốt đầu bé Vy nói:" thưa bác đi Vy." (đọc tại Qidian-VP.com)
Không giống với cá lóc nuôi, cá lóc đồng thịt không bỡ, cho vào miệng lại có vị ngọt tự nhiên của thịt cá, xớ thịt lại dẻ lại mềm.
Ông Tuấn gật đầu nói:" ừm, con coi mà làm, con thấy rồi đó, nhà bác thì có mình ên con Thảo, mẹ nó cũng không có chịu gả nó đi xa đâu, hai đứa ở đây lập nghiệp đi, có thiếu cái gì bác giúp cho."
Giang trả lời:" con của dì tư, nghĩ hè nên con chở nó về đây chơi vài ngày."
. . .
Ông Tuấn cũng không kiên trì:" ừm, bác nói vậy đó, còn con tính sao thì tính."
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.