Trọng Sinh 2012, Tôi Làm Ruộng
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 71
Chương 71 (đọc tại Qidian-VP.com)
Thảo đứng lên lấy xấp chén, bới cơm rồi đưa cho từng người vừa trả lời hắn:" thấy anh ngủ ngon em hông có kêu."
Giang vươn vai ngáp một cái chẹp chẹp miệng mấy cái thì cửa phòng mở ra, bé Vy lộ ra cái đầu đảo một vòng rồi nhìn hắn nói:" anh hai, ra ăn cơm."
Nghĩ là phải làm, ăn cơm xong Giang để bé Vy ở chơi với ông Tuấn bà Hậu còn hắn với Thảo thì chạy xe lên Cần Thơ sắm cho bà Mai dàn đầu đĩa.
Thảo ẳm đứa nhỏ đi tới sau lưng hắn hỏi:" tình hình thế nào, sao bà chị bả chạy đi luôn rồi? Con bả còn đây mà?" (đọc tại Qidian-VP.com)
Khi hắn đi vào bếp thì bốn người đã ngồi chờ sẵn, ông Tuấn nhếch miệng nói:" bảo con đi kêu hai đứa nó dậy mà hai đứa nó ra hai tiếng đồng hồ rồi đó con."
" Sáng nay dậy sớm quá, nệm của cha mua lại êm, con nằm một hồi ngủ hồi nào không hay," rồi hắn đi đến bên cạnh Thảo kéo ghế ngồi xuống quay sang hỏi cô:" em dậy hồi nào á? Sao hông kêu anh?"
". . ." Nói chuyện được vài câu thì lại chửi lộn g·iết thời gian.
Hắn gom tiền sót lại từ hai cái thẻ lại, tiền bán vật phẩm trong game hỗm giờ cũng được hai triệu mấy, vay mượn, ứng trước của hôm trước còn được năm triệu nữa là cũng được bảy triệu. (đọc tại Qidian-VP.com)
Giang "dạ" một tiếng rồi tự nhiên như nhà mình bước vô nhà, gần vô cửa chính thì hắn lùi lại mấy bước nói:" mẹ ơi, cho con mượn chìa khoá với."
Giang ngơ ngác một chút rồi chạy theo gọi lớn vài tiếng thì bà chị đã rẽ đi mất.
Chị gái ẩm bé gái sau lưng xuống xe, có chút năng nỉ nói với hai người:" chị nhờ chút, hai em có thể nhường chị rút trước được hông? Nhà chị đang có việc gấp."
Vừa mở cửa khung cảnh đập trong mắt làm hắn giật nãy mình, bé Vy thì nằm trên giường không có gì đáng nói, còn Thảo thì trãi đệm nằm trên sàn nhà bên cạnh, chiếc áo ngủ hello kitty màu hồng của cô bị vén lên quá rốn, hai chân tạo thành hình chữ V, không biết tối hôm qua lạnh hay sao mà không có bật quạt, bé Vy trán thấm mồ hôi, Thảo thì tóc mai bị mồ hôi dính cả lên mặt. (đọc tại Qidian-VP.com)
Sáng nay thức sớm, chưa tới năm giờ, bây giờ Giang cũng hơi buồn ngủ, hắn ngáp một cái rồi ôm lấy cô ngủ th·iếp đi.
Hai mươi phút trôi qua chị ấy vẫn đứng y như vậy, Giang mặc dù không gấp nhưng thấy lâu nên hỏi:" chị ơi, chị."
"Ừm, cảm ơn mày nghe thằng c·h·ó."
Giang suy nghĩ một chút rồi gật đầu:" ừm, chị nhanh nhanh nhà chị." Rồi hắn nhận lấy đứa bé từ tay chị kia, đứa bé rất đáng yêu, mà lại không sợ người lạ, Giang ẳm nó cũng không khóc mà mở to mắt hiếu kì nhìn lấy hắn.
Giang đắc ý nói với ông Tuấn:" cha thấy đó, tại con gái cha không nở kêu con dậy con mới ngủ quên." (đọc tại Qidian-VP.com)
Trường hợp gì? Hai người hai mặt nhìn nhau nhưng cũng im lặng chờ trong chốc lát, chị gái lấy ra cái điện thoại, định bấm bấm điện thoại thì có vẻ ẳm đứa bé rất là không tiện, chị ngại ngùng cười nói với Giang:"em có thể ẳm con chị giùm một chút được hông? Chị quên mật khẩu thẻ rồi, e giữ con bé giùm chị một chút để chị tra cái mật khẩu là cái gì."
Nói rồi đi lại cây ATM một bên lục tìm trong điện thoại cái mật khẩu.
Ông Tuấn vừa định nói gì thì bà Hậu bưng tô cá lóc kho đặt xuống bàn bình tĩnh hỏi:" ăn cơm hông?"
Giang phất phất tay, bé Vy hiểu ý lui ra ngoài rồi đóng cửa lại, Giang ngồi dậy đi vào phòng vệ sinh.
Giang để ý thấy bà chị tìm một lát trong điện thoại hình như không có, lại bắt đầu vò đầu bức tai, miệng lẩm bẩm thì lên tiếng hỏi:" chị ơi, chị nhớ ra chưa chị?"
Mười một giờ, tới giờ đi rước hai cục dzàng về rồi, không biết bé Vy hôm qua bị Thảo dỗ ngon dỗ ngọt như thế nào mà hôm qua đòi ở lại nhà cô ngủ, hắn vươn vai một cái, mặc thêm cái áo dài tay, nói với bà Mai một tiếng rồi dẫn xe ra ngoài.
Đến chừng một giờ mấy gần hai giờ Giang mới lười biếng mở mắt, trong phòng bây giờ còn có mình ên hắn, hai chị em không biết lúc nào đã đi ra ngoài.
Bà chị vò đầu:"em đừng lên tiếng, để chị yên lặng nhớ một lát, nếu không là chiều nay cả nhà chị nhịn đói đó."
. . .
"Ừm, Thủy sao rồi?"
Ông Tuấn với bà Hậu vẫn như thường lệ ngồi trên băng ghế đá, Giang tắt máy dẫn xe vô nhà cười chào lấy hai người:" cha, mẹ, con mới tới."
Hai người ngoan ngoãn ngậm miệng lại.
"Chạy bao lâu thì chạy, hư thì mua xe khác trả tao."
"Ừm, coi nghĩ ngơi vài hôm đi rồi đi cũng được."
Chừng mười lăm phút sau thì bà chị hình như rút tiền xong, ra xe đề máy, chạy.
Hai người đợi lâu quá thì tìm một cái bóng mát cách đó không xa ngồi xuống, Thảo tranh ôm em bé rồi nói chuyện với nó, không biết đứa nhỏ có hiểu cô nói gì hay không mà thi thoảng nhếch miệng cười.
Bà chị nói với con gái mình:"con chơi với chú đợi mẹ một lát nha."
. . .
Giang vội vàng đóng cửa lại, bật cái quạt gió lên, ấn cái thanh trên đầu quạt cho quạt quay được đến cả hai người rồi đến bên cạnh Thảo giúp cô kéo vạt áo xuống, vén tóc dính trên khuôn mặt Thảo rồi nằm xuống bên cạnh cứ thế nhìn lấy cô.
Bà Hậu không có quá nhiều ngạc nhiên mà nói với hắn:" hai chị em nó tới giờ còn ngủ, không biết hồi hôm hai đứa nói gì mà tới gần một hai giờ sáng mới ngủ, con vô kêu tụi nó dậy đi."
Thảo nhìn hắn, hắn nhìn về phía đứa nhỏ, đứa nhỏ không biết mình bị mẹ bỏ quên vẫn ngây thơ đưa tay về phía hắn nhếch miệng cười.
Chị gái cảm ơn hai người rồi ẳm theo bé gái đi tới trước cây ATM rồi bỏ thẻ vào, một phút, hai phút rồi mười lăm phút trôi qua chị ấy vẫn không có nhấn một cái nút nào.
Giang ngậm miệng không hỏi, không biết bà chị này trong đầu chứa được bao nhiêu não, buồn chán hắn lấy điện thoại ra gọi cho thằng Luân, chuông reo vài nhịp Luân nhấc máy: "Alo, nghe nè mày."
Giang và Thảo đồng loạt nhìn xoay người, Giang nghi hoặc hỏi:" có chuyện gì hông chị?"
"Ở trên đầu tủ lạnh á, con vô lấy đi."
Giang gật đầu:"ừm, vậy chị rút trước đi."
Hắn nhẹ gật đầu rồi vô đầu tủ lạnh lấy chìa khoá, bước tới phòng Thảo hắn cũng không gõ cửa mà dùng chìa khoá mở cửa.
"Ổn hơn một chút rồi mày ơi, đợi qua tuần đầu của bà ngoại rồi hai đứa tao đi làm lại."
Giang nhìn đứa nhỏ trong ngực cô, có chút không chắc chắn nói:" có khi nào bả quên bả có đứa con luôn hông?"
. . .
PS: hôm qua đi rút tiền gặp ngay cái trường hợp này, cạn mẹ lời.
Gom lại một cái thẻ thì hai người kiếm một cái cây ATM rút tiền, cây ATM này nằm ngay một cái công ty, giờ này đang giờ làm nên nói nào ngay nó cũng vắng, hai người xuống xe chưa kịp đi tới cây ATM mấy bước thì có cái chị kia đeo khẩu trang kín bít chạy chiếc Nouvo chở theo một bé gái chừng hai ba tuổi gì đó ghé lại, chị thấy hai người chưa cho thẻ vào thì lớn tiếng kêu:" hai đứa, hai đứa."
Bà chị quay đầu đưa ngón trỏ thủ thế im lặng:" em đừng ồn, để chị nhớ cái mật khẩu cái."
. . .
"Ừm, mà cái xe chắc mày cho tao mượn vài hôm, tao chở Thủy đi tới đi lui vài ngày."
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.