Trọng Sinh 2012, Tôi Làm Ruộng
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 76 mùa nước nổi, chuyện chưa kể
Xa con chị đương nhiên cũng buồn, nhưng đầu óc hiện tại cũng không tốt dùng, chị sợ chuyện như vừa rồi lại diễn ra, cũng không phải ai cũng là người tốt, mấy năm nay cũng dậy lên tin đồn b·ắt c·óc t·rẻ e·m, không biết thật giả thế nào nhưng chị cũng rất lo lắng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Chương 76 mùa nước nổi, chuyện chưa kể (đọc tại Qidian-VP.com)
Bây giờ người ta vẫn quen thuộc ra chợ mua rau cải, không vì gì khác mà vì giá rẻ, ở siêu thị người ta bán rau cải có khi còn tươi còn mới, quá hạn người ta sẽ đem đi bỏ nên giá cả đương nhiên là hơi mắc hơn một chút, đôi khi giá cả chỉ cần trên lệch năm trăm, một ngàn đồng là đủ để người ta quyết định mua ở đâu.
Nhà có điện khác hẳn ra, mới bán lúa, bà ngoại sắm một cái tivi màu, quạt gió ba bốn cái, ổ điện thì cây cột nào cũng có một cái.
Anh Tiến vỗ tay nói:" hay quá, anh tính đi xuống dưới đó mà anh hông có biết đường, lát em dẫn anh đi được hông?"
. . .
Bà ngoại trả lời:" đi với cậu ba mày đăng lưới nuôi cá rồi."
"Dạ ở huyện cờ đỏ á chị."
Chị Quyên liếc nhẹ sang chồng mình, trả lời:" anh sợ chỉ ở buồn nên gửi bé Dâu cho bà nội chăm sóc, ảnh cho chị đi theo làm kế toán của anh."
Bà Hậu "ừm" một tiếng rồi lại ghế ngồi xuống, Thảo với bé Vy thì đi vô nhà tắm rửa thay quần áo.
Tụt quần ngồi xuống, hắn chưa thả lòng thì cúi đầu nhìn xuống dưới.
Tiếng xe cách còn năm mươi mét là mấy đứa nhỏ đã đi ra mừng, đồ đạc mang theo mỗi đứa một ít xách vô nhà, ông ngoại bà ngoại cũng đi ra, ba người thưa bà ngoại rồi đi theo vô nhà.
. . .
Bà Hậu làm như không nghe thấy nói với Giang:" hay là đợi bác làm cơm ăn rồi hẳn đi."
Lúc này phần cơm của anh Tiến chị Quyên cũng mang lên, ba người ăn xong nhưng vì nhận lời dẫn đường cho anh Tiến chị Quyên nên ngồi ở lại vừa chờ đợi vừa trò chuyện, chị Quyên hình như là rất ít người trò chuyện cùng, vừa ăn vừa nói chuyện với Thảo, Giang cũng không biết chuyện ở đâu mà nói không hết như vậy.
Anh biết lo lắng của chị nên bàn bạc với chị gửi con cho ông bà nội chăm sóc, ông bà cũng còn khoẻ, cũng không có bận rộn nhiều, chị rảnh chân rảnh tay có thể theo giúp cho anh.
Giang rất im lặng với cái suy nghĩ của chị Quyên, không lẽ nhìn hắn già lắm sao? Nhưng hắn vẫn là lễ phép giải thích:" em của em, con của dì tư em, nghĩ hè xuống nhà em chơi, hôm nay em đưa nó về."
. . .
Mười rưỡi, ba người bà Hậu tay xách nách mang về tới, Giang tiên phong đứng lên xách đồ phụ bà Hậu, bà Hậu trừng mắt ông Tuấn một cái rồi hoà ái nói với Giang:" thấy con bé Vy không có mấy bộ đồ, bác mới dẫn em nó đi mua mấy bộ đồ, con đợi lâu hông?"
Giang lắc đầu nói:" cũng hông có lâu đâu bác."
Giang không nhìn thấy ông Tính ở nhà thì hỏi bà ngoại:" ủa cha con đi đâu rồi bà ngoại?"
Đến mười hai giờ rưỡi thì đi tới Ngã Bảy, ba người ghé vào một tiệm cơm ăn trưa, đang ăn thì một chiếc xe hơi màu trắng ghé lại trước tiệm, Tiến và vợ từ trong xe bước ra, hai người vừa bước vào thì thấy Giang và Thảo đang ngồi gần đó, chị Quyên vui vẻ chạy tới hỏi:" hai vợ chồng cũng ở gần đây hả?"
Anh Tiến nhẹ gật đầu:" có, mà bán hông có nhiều, giờ mua rau cải người ta toàn ra chợ, ít ai đi siêu thị mua lắm em ơi."
Chị Quyên lắc đầu:" chị không biết chỗ này, chắc anh biết á." (đọc tại Qidian-VP.com)
Chị Quyên chỉ chỉ bé Vy đang hướng cô cười ngây ngô, cô hỏi:" ủa vậy đây là...?"
Vừa chạy vừa dẫn đường nên tốc độ không nhanh, tới Thới Lai đã hai ba giờ chiều, mấy người chia tay ở khu hành chính huyện Thới Lai, anh Tiến và chị Quyên có hẹn khi nào ở đây thu xếp xong sẽ tìm hai người chơi, Giang và Thảo đương nhiên là không có từ chối.
PS: đừng hiểu lầm, đây chỉ là mình biên ra chứ mình thề là hồi nhỏ mình không có chơi ngu như vậy đâu... (đọc tại Qidian-VP.com)
Giang nhẹ gật đầu rồi hỏi:" dạ được, mà anh đi Thới Lai làm gì vậy?"
Ba người đồng loạt nhìn lên, hai người chào hỏi Giang trả lời:"dạ không có đâu chị, tụi em đang về quê ngoại." (đọc tại Qidian-VP.com)
Chưa tới mùa nước thì mặt nước cách cây cầu rất xa, một mét có khi hơn, nhưng mỗi lần mùa nước về là nước lên đôi khi ngập cả bờ, ông ngoại phải đăng lưới để cho cá vồ đém không men theo bờ đi ra ngoài.
Giang nhẹ gật đầu:" dạ có, em đi ngang qua chợ Thới Lai mà."
Ông Tuấn một bên chọt vô:" mới hai tiếng đồng hồ chứ mấy."
Chị Quyên gật gật đầu, anh Tiến kế bên lên tiếng hỏi:" nghe nói hai đứa ở Cờ Đỏ, vậy hai đứa có đi qua chợ Thới Lai hông?"
Thảo niết nhẹ mặt bé Vy cười trả lời:" em của anh Giang."
Cũng vì nước dâng cao, nên khoảng cách của mặt nước với cây cầu cũng bị rút nhỏ lại, cá vồ lại không giống cá trê ăn mồi trong im lặng, cái loại này tranh mồi rất là ghê, mà mỗi lần chúng nó tranh mồi là nước lại văng tung toé, nước ít thì đỡ, nước nhiều thì... Lúc còn nhỏ hắn ngây ngô, lợi dụng cái đặt tính này của cá vồ, tranh thủ lúc chúng đang dành ăn thì đưa tay ra chộp, hậu quả là cá thì không có bị chộp tới mà chộp tới... Nhớ tới chuyện lúc nhỏ thì hắn bụm mặt, không hiểu sao lúc đó lại ngu thế không biết.
Giang "dạ" một tiếng, cảm thấy bụng hơi khó chịu một chút, hắn đi vô đầu tủ chén lấy miếng giấy rồi đi ra đằng sau cây cầu cá.
Chị Quyên sửng sốt hỏi:" ủa hai đứa chưa kết hôn hả?"
Chị Quyên kéo một cái bàn xát gần bàn của ba người, cô hỏi thăm:" ngoại hai đứa ở đâu?"
Trở lại chuyện chính, nhìn mặt nước cách cây cầu hơn gang tay một chút xíu đầu óc của hắn cấp tốc vận chuyển, nhưng bụng đang cồn cào, đầu óc trống rỗng, không kịp nghĩ ra biện pháp gì, hắn thở dài nhắm mắt lại, lấy hai tay bụm mặt, tới đi, lạnh một chút, ướt một chút thôi mà, bất quá thì đi tắm.
Vì anh Tiến đi xe bốn bánh nên quốc lộ 91b là không đi được nên chọn đi đường quốc lộ 1a, hơi xa hơn một chút.
Giang gật nhẹ đầu, hắn hiếu kì dò hỏi:" anh có bán nông sản hông?"
Giang nhẹ lắc đầu:" dạ thôi được rồi bác, để tụi con đi dọc đường ăn, bây giờ cũng trễ rồi, đi sớm hông trời tối."
Chương 76
Anh Tiến đã gọi đồ ăn xong cũng đi vào ngồi cạnh chị Quyên, anh đưa tay ra nói:" hôm trước anh quên hỏi hai đứa tên gì."
Lúc này Thảo lên tiếng hỏi chị Quyên:" ủa, con chị hôm nay không đi chung với anh chị hả?"
Anh Tiến cười nói:" thế này, nhà anh mở siêu thị, nhỏ thôi, nhưng mà cũng buôn bán được nên mới định đi mở chi nhánh, nghe người ta nói khu đó bây giờ đang phát triển nên anh định về đó mở chi nhánh."
Chị Quyên xấu hổ cười cười:" vậy mà mới đầu chị tưởng con của hai đứa chứ."
Bà người phụ nữ hợp thành cái chợ, chuyện nói không hết nên chị Quyên lấy lý do lên xe đi chung với chị cho mát rồi lôi kéo Thảo và bé Vy đi chung xe với mình, trời cũng nắng thật nên Giang cũng không có từ chối, hắn lên xe chạy trước dẫn đường, chiếc xe hơi màu trắng đi theo phía sau.
Giang đưa tay bắt tay với anh rồi buông ra, hắn cười nói:" em tên Giang, bạn gái em tên Thảo."
Thảo kế bên chị trả lời:" chưa đâu chị, tụi em còn đi học mà."
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.