Trọng Sinh 2012, Tôi Làm Ruộng
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 79 Lợi
Thảo nắm tay mấy đứa em đi theo bên cạnh Giang, nhưng lúc này phía sau có tiếng người gọi:" Giang." nhìn lại thì là anh Luân và mẹ ảnh, dì ba đang ẳm trên tay con của anh Luân.
Lợi chỉ Thanh và Vy núp sau lưng cô mà nói:" chú là cha của hai đứa nó, chú muốn nói chuyện với hai đứa nó một chút."
Luân và dì ba thì không hiểu vì hai người vẫn chưa từng sài điện thoại quá đa năng, nhưng cả hai cũng không có hỏi, cả hai người đều rất hận loại đàn ông bỏ vợ bỏ con kiểu như Lợi vì hai người cũng là n·ạn n·hân.
Lúc này cũng có nhiều người chạy lên can nhưng ai cũng tranh thủ thời gian đạp Lợi cài đạp, Giang dừng tay đứng lên chỉ vô mặt Lợi gằn giọng nói:" thứ nhất, mày không có tư cách nói em tao mất dạy vì mày cũng không có dạy tụi nó ngày nào, thứ hai, từ cái ngày mày vì một chân hụi mà bỏ quyền nuôi hai đứa nó là mày đã mất đi tư cách làm cha của tụi nó, thứ ba, mày cũng nên coi lại mày trước kia mày đối xử với em tao thế nào mà tụi nó không nhìn mặt mày."
Giang "dạ" một tiếng rồi hỏi anh Luân:" mai anh rãnh hông? Vô nhà em tiếp em vài hôm được hông?"
Lơi kênh lên mặt nói:" tao nói gia đình mày không biết dạy, để tụi nó mắt dạy vậy đó, gặp cha nó cũng không biết hỏi, rồi sao?"
Dì ba hơi gật đầu rồi cười cười nói:" dì ba khoẻ, cha mẹ con dạo này thế nào?"
Dì ba gật đầu:" ừm, dì có nghe thằng Luân nói, mà lúc đó dì bận giữ con cho thằng Luân có rãnh đâu mà đi thăm."
Mấy người trò chuyện thì đi tới bến, nhưng lúc này có hai ba người còn tụ tập trên bờ chửi xối xả, mấy người đều bị mất xuồng mất ghe.
. . .
Dì ba và anh Luân cũng không có từ chối, mấy người lên ghế, bé Uyên mở dây xích rồi nhảy lên, Giang bật cái đèn đội đầu cầm cây dầm ngồi phía sau đuôi xuồng bơi, anh Luân thì ngồi trước mủi, ghế chỉ có một cây dầm nên anh Luân lấy tạm tấm ván sạp bơi phụ.
Luân cười nói:" cho tụi nó mượn một đêm đi, mai tụi nó trả."
Anh Luân biết hắn đang hỏi ai, Luân trả lời:" về rồi, con vợ chở về, nghe nói nó tính đi báo công an gì đó, em coi chừng đó." (đọc tại Qidian-VP.com)
Luân gật đầu:" được, dạo này trời sáng trăng cũng hông có đi soi được."
Mấy người dừng lại chờ trong chốc lát, dì ba và anh Luân đi tới thì Giang hướng dì ba chào hỏi:" dì ba, dạo này khoẻ hả dì?"
Lúc Giang trở lại thì trên tay hắn cầm theo cái điện thoại, hắn mở ra điện thoại vô phần ghi âm bật lên một file nghe thử, giọng của Lợi trong điện thoại là những lời đe doạ vừa rồi.
Giang xoè tay, qua loa nói:" ai chịu ra làm chứng em đánh nó."
Giang trả lời:" vẫn khoẻ dì ơi, mà hôm trước mẹ con có về, bây giờ về nhà rồi."
Anh Luân cũng không may mắn thoát khỏi, Giang âm thầm may mắn vì bé Uyên đã khoá cái ghế lại nhưng đi tới cái ghế của mình, thông qua cái đèn chữ u yếu ớt thì hắn muốn chửi má nó, mất mẹ cái máy rồi, cái gì khoá lại cái đó còn, cái ghe còn, cái láp máy còn, cái máy thì mất mẹ rồi.
Không có yếu tố tâm linh nào ở đây, chủ yếu trời sáng trăng thì chuột khó bắn hơn, vì lúc đó là không thể dùng ánh đèn đánh lạc hướng nó.
Người đàn ông này là Lợi, cha ruột của Vy và Thanh, người phụ nữ đi bên cạnh là vợ sau của hắn, nực cười là con của vợ sau số tuổi lại tỉ lệ thuận với số năm l·y h·ôn của hắn với dì tư.
Giang nhẹ gật đầu rồi nói:" thằng đó nó về chưa?"
PS: chương trước có vài lỗi số lượng vé, mình sửa rồi nha.
Năm người nghe tiếng thì quay sang nhìn, nhưng khi nhìn thấy người đàn ông trước mắt thì Thanh và Vy lại hướng sau lưng Thảo trốn, ánh mắt lại không mấy thân thiện.
Lợi nhìn kĩ Giang vài lần rồi cười trào phúng:" ồ, thằng cháu vợ, lớn dữ rồi he, cha mẹ trả hết nợ chưa con."
Giang không trả lời câu hỏi của hắn mà lạnh giọng nói:" tui nói chú lặp lại mấy lời hồi nãy một lần nữa."
Thảo đứng nhìn một lúc thì chạy qua kéo tay hắn khuyên can:" thôi được rồi anh, đừng có đánh nữa." (đọc tại Qidian-VP.com)
Phúc nghe lời này thì tức, hắn quát lớn:" hai tụi bây riết lớn lên càng ngày càng giống con gái mẹ tụi bây, gặp cha tụi bây cũng không biết hỏi một tiếng, giờ muốn nói chuyện một lát cũng không được hả? Riết rồi sao mất dạy vậy?"
Vợ hắn hiện tại là một người phụ nữ goá chồng và không có con, không biết Lợi mò mẫm thế nào mà gạt được.
Chương 79
Thảo không biết người đàn ông trước mắt là ai, cô lên tiếng hỏi:" chú là ai?"
Thảo nhìn về phía Vy, Vy chỉ trừng hai mắt nhìn Phúc, cô lại nhìn về phía Thanh, Thành lớn hơn nên hiểu nhiều hơn một chút thì hướng cô lắc đầu:" em không muốn gặp ổng."
Vợ của Lợi thấy chồng mình b·ị đ·ánh thì hét toáng lên, nhưng đa số người chung quanh chỉ làm như không nghe thấy, ai cũng biết Lợi, thằng con út ăn hại của nhà ông sáu Khương, trước kia không có nhưng sau khi giá đình gả được đứa con đi nước ngoài thì trở nên kiêu căng và nhìn người bằng nữa con mắt.
Lúc này ba bà cháu của dì ba cũng đi qua, dì ba tức trong mình chửi rủa liên tục, anh Luân thì như không có chuyện gì, anh Luân hỏi Giang:" mất cái gì rồi?"
Thảo, Uyên và Nhi cũng cầm lấy phần thưởng của mình định đợi Giang rồi về.
Luân đưa tay hướng dì ba ra hiệu dì nhỏ tiếng, hắn nói:" biết, đễ mai con kiu tụi nó trả, mà nói nhỏ tiếng thôi, đừng có để mấy người kia nghe."
Luân cười nói:" ừ, nó b·ị đ·ánh còn không ai thèm can."
Nói xong hắn dẫn theo Thảo và mấy đứa nhỏ đi về, Lợi ở đằng sau lồm cồm bò dậy chửi đổng:" mày ngon, hôm nay mày dám đánh tao, mày nói với gia đình mày mai mốt đừng bước chân ra chợ nếu không tạo gặp người nào tạo đâm người đó, mà cho dù tụi mày không ra tạo cũng biết nhà mày, ngày mai tao vô tao đốt nhà mày, mày chờ coi."
Cùng lúc Giang đi lên nhận giải thưởng cuối cùng thì trò chơi cũng kết thúc, mọi người cũng đứng dậy đi về.
Dứt lời không đợi ai kịp phản ứng hắn lại lao vào đập.
Giang giơ lên điện thoại trong tay cười lạnh:" báo càng tốt, em đở mất công." (đọc tại Qidian-VP.com)
Lúc tới gần thì hắn lớn tiếng gọi:" Thành, Vy qua đây cha biểu chút." Hắn lớn tiếng cũng thu hút rất nhiều người quanh vây lại xem trong số đó có ảnh Luân.
Giang chỉ cái đuôi ghe than nhẹ:" mất cái máy rồi, cũng may cậu ba em mua ổ khoá tốt chứ hông mất hết rồi, thôi kệ, còn món nào đở món đó." (đọc tại Qidian-VP.com)
Giang không nhiều lời một câu túm lấy cổ áo Lợi đấm một cái, cú đấm mạnh làm Lợi choáng váng ngã ra đất, Giang tiếp tục nhàu tới liên tục đấm vô mặt hắn.
Lúc này cách đó không xa có một người đàn ông hơn ba mươi chú ý tới nơi này, hay nói cách khác là chú ý tới Thanh và bé Vy.
Giang đi tới vừa đúng lúc nghe được lời này, hắn đưa cái hộp nhẫn cho Thảo rồi dùng ánh mắt nguy hiểm nhìn Lợi:" chú lặp lại một lần nữa xem." (đọc tại Qidian-VP.com)
Dì ba không lại hỏi, Giang cũng không hỏi thêm mà nói:" thôi, dì ba với anh Luân về với con luôn nè, không có máy thì bơi về chứ sao giờ."
Giang chưa lên tiếng thì dì ba hỏi:" mày biết ai lấy hả?"
Chương 79 Lợi
Bên cạnh hắn có một người phụ nữ, trong ngực người phụ nữ ẳm theo một đứa bé trai chừng bôn năm tuổi, hắn híp mắt kéo theo người phụ nữ về hướng của Thảo.
Thảo quả mấy đứa nhỏ cũng hướng dì ba kêu tiếng:" dì ba" coi như chào hỏi.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.