Trọng Sinh 2012, Tôi Làm Ruộng
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 90
Hắn chạy đi thay cái quần tây đen, sọt thêm cái áo rồi đóng cửa nhà đi đường bộ ra ngoài lộ.
Bác Bảo áp lại gần xem thì nhíu mày nói:" nhìn giống bị sâu đục thân."
"Dạ, tựu trường lại học mười hai.
Bác Bảo tuổi nhỏ hơn cha hắn, nhưng nghe đâu họ hàng xa từ thời ông cố ông xơ gì đó nên hắn kêu là bác, mặt cũng khá là phúc hậu, tướng tá khá là đô con,
" Bác lấy NPK 15-15-15 về rãi đi, mà rãi ít thôi nghe bác rễ nó cũng chưa có ăn ra đất nhiều lắm đâu, rãi nhiều cỏ nó ăn hết."
Giang lại đứng nhìn một vòng rồi nói:" à, sẵn đây bác lấy phân về rãi luôn đi, cũng hơn hai tháng rồi."
Bác Bảo la xong còn c·h·ó thì nói với Giang:" tới sớm vậy còn? Ăn cơm chưa? Vô ăn với bác luôn."
Giang cười cười rồi hai người sóng vai nhau đi vô nhà,
Con c·h·ó luốt vàng nghe chủ là thì cụp lấy đuôi lủi thủi qua một góc nhưng vẫn nhìn chằm chằm vào Giang,
Vườn nhà bác Bảo bước ra sau hè là tới, ngăn cách giữa vườn và nhà là cái mương cá vồ, hai người men theo bờ mương cá vồ ra tới vườn,
"Mấy hôm đầu cũng không có mấy cây, nhưng hôm nay bị cả chục mười mấy cây gì rồi nên bác mới gọi cho con, nào giờ bác đâu có trồng bà cái mít này đâu mà biết bệnh."
Một giọng đàn ông trung niên lên tiếng:" Giang hả con?"
Giang lắc đầu:" dạ thôi ạ, bác ăn đi, ăn xong rồi đi cũng được, con hông gắp."
Giang tay giở mùng chui ra ngoài, miệng thì nói:" rồi rồi, bác đợi con chút xíu, con ra liền." (đọc tại Qidian-VP.com)
Bác Bảo gật đầu:" ừm, bác biết rồi," dừng một chút bác hỏi:" nghe nói năm nay con vô mười hai à?"
Hắn lắc đầu cười nói:" không sao đâu bác, mới trông mà làm sao có kinh nghiệm được,"dừng lại một chút hắn nói:" bây giờ bác ra nhà cha vợ con, à không, ra tiệm thuốc của ông Tuấn lấy hai chai thuốc sâu, kêu lấy loại nào có hơi lâu một tý nghe bác, lại lấy thêm mấy chai phân vi lượng về xịt đi."
Giang cười trả lời:" chí hướng của con là trồng được vài liếp rau, nuôi vài con cá vậy là được rồi." Nhưng trồng rau ở đâu, nuôi cá gì thì hắn không có nói,
Bác Bảo gật gật đầu:" ừm, mấy cái này bác trị được, tại bác thấy cây nó chảy mủ sợ nó bị bệnh gì nên mới gọi cho con, chứ biết bị sâu này bác lấy thuốc ra đổ rồi."
Nói xong hắn cúp điện thoại, vội vàng đánh răng rửa mặt, (đọc tại Qidian-VP.com)
Vô tới nhà thì bác Bảo có rủ hắn ở lại chơi nhưng Giang từ chối, hắn còn phải gọi cho mấy hộ kia kêu họ lấy thuốc về xịt,
" Rãi phân gì con nói chiều bác đi lấy luôn."
Ở quê là vậy, ăn vặt buổi sáng là một cái gì đó rất xa xỉ, hầu hết gia đình thường thức sớm nấu cơm ăn, trừ phi là mấy đứa nhỏ đi học không kịp ăn cơm thì mới được cho tiền ăn bún ăn phở gì đó,
Nói thật ra cây của vườn nhà mà là loại cây khác thì cũng không cần thúc quá sớm, chỉ là đây là cây mít, giá cả như phù dung sớm nở tối tàn, huy hoàng được một hai năm thì người ta đổ xô nhau trồng dẫn tới dội thị trường, nếu không thì có thể chậm rãi dưỡng để ăn lâu dài,
Bác Bảo dẫn hắn đi ra một cái bờ xuôi rồi men theo bờ xuôi một đoạn, tới một cây mít có cột sợi dây phổi xanh thì dừng lại, bác Bảo ngồi sát lại cái cây rồi chỉ một đường mủ cây dài chừng năm sáu phân, đã đông cứng lại rồi nói:" nó bị giống vậy nè, con coi thử coi nó bị gì, bác thấy hôm qua giờ mà không có dám gở mủ ra coi, sợ nó lại chảy nữa."
Nhà bác Bảo cũng thuộc hạng khá giả, căn nhà cấp bốn mái tôn, tường sơn trắng, lúc hắn tới thì gia đình bác Bảo đang ăn cơm sáng,
"Bác Bảo nè."
Nhà hiện tại chỉ có mình hắn, Thảo hôm qua ngủ chung với bà Mai, sáng nay đi chung với bà Mai ra ngoài quán trước rồi,
Sâu đục thân có hai loại, một loại đục thân cây, một loại đục nhánh cây, cả hai cái loại này đều ăn tàn ác vô cùng, sâu người ta ăn lá là đã chịu không nổi đằng này tụi nó ăn hẳn vô thân, thân cây to còn đở, thân cây nhỏ hoặc là nhánh nó ăn vô mà không phát hiện kịp thì coi như cái cây đó hoặc cái nhánh đó coi như bỏ, (đọc tại Qidian-VP.com)
Hắn lại về thẳng nhà, lấy cuốn sổ ghi lại số điện thoại của mấy người khác rồi gọi cho từng người dặn dò họ đi lấy thuốc về xịt lấy phân về rãi,
Bác Bảo nhà ở cuối kênh nhỏ cụt, nhà có sáu công đất nằm ở vị trí rất đẹp, sau này khi vực đất bên cạnh vô quy hoạch thông lộ thì miếng đất bác bảo nằm ngay mặt tiền, bác Bảo cũng là một trong nhưng gia đình kí hợp đồng với cha hắn:"À, sáng sớm gọi con có gì hông Bác?"
Chương 90
Trời vừa tờ mờ sáng Giang đã bị chuông điện thoại đánh thức, hắn nheo mắt cầm điện thoại lên coi thì là một số máy lạ,:"alo."
. . .
Bác Bảo gật đầu chạy vô nhà lùa nốt chén cơm rồi quơ lấy cái nón bo đội lên đầu, bác từ cửa nhà trái ló đầu ra kêu hắn:" đi đường này nè con."
Bác Bảo hứng thú hỏi:" con tính làm cái gì?"
Bác Bảo lắc đầu nói:"thôi không nói."
"Cần gì, mấy cái lổ này bác vô nhà lấy chai thuốc sâu nhỏ vài giọt vô là c·h·ế·t nhăng răng."
"Đúng rồi, ai vậy?" (đọc tại Qidian-VP.com)
Bác Bảo trầm ngâm gật đầu:" ừm, để chiều bác chạy đi lấy."
Chương 90
Giang bật đầu dậy hỏi:" bị nhiều hông bác?"
Giang cười haha lắc đầu:"mấy cái này có gì đâu bác, trên mạng có mà, lên coi một chút là biết, còn làm kĩ sư cái gì thì con không có hứng thú bác ơi, chí hướng của con xa hơn kìa."
Giang "dạ" một tiếng rồi bước ra cửa nhà trái, hai bác cháu lội ra vườn.
Mít nhà bác Bảo trồng sau nhà hắn ba tháng mấy bốn tháng gì đó, đến nay cây chỉ to bằng ngón tay cái, vì đắp bầu hơi cao nên cây cao hơn ngực một chút,
Bác Bảo đang ăn cơm thì nghe tiếng c·h·ó sủa, ông vội vàng chạy ra la con c·h·ó:" phèn, đi vô nhà."
" Phòng bệnh hơn chữa bệnh bác ơi, cây bị sâu đục kiểu này mất sức lắm, giờ bác muốn đổ thì đổ trước mấy cây bị đục này trước đi, rồi lấy thuốc về phun sau cũng được."
"Chuyện là vậy, con ra nhà bác coi một chút mít nhà bác, hông biết sao nó đổ mủ quá trời, hồi sáng bác gọi cha con mà cha con nói không có ở nhà, kêu bác gọi cho con á."
. . .
. . .
Giang đập đập tay mấy cái rồi gật đầu nói:" đúng rồi bác, bị sâu đục thân á, tại mít nó có nhiều mủ nên sâu đục vào nó chảy ra nhiều nhựa vậy á."
Giang gật đầu rồi ngồi chồm hỗm bên cạnh tỉ mỉ quan sát một lát rồi lấy tay cạy vết mủ dài ra, theo vết mủ được gỡ ra hắn nhìn thấy một vết mạt nhỏ, to hơn chân nhang một tý, tìm một nhánh cây chọc chọc vào thì vết mạt bị lõm vào lộ ra một vết đục,
Tắt điện thoại hắn mới nhớ tới là chỉ lo cho vườn nhà người ta mà quên mất cái vườn nhà mình, trồng đã mấy tháng trời mà ông Tính chỉ mới rãi có một đợt phân, cũng chưa có xịt kích thích ra rễ hay ra lá gì,
Nói tới ăn lâu dài thì hắn nhớ tới cây sầu riêng, loại trái cây này có thị trường ổn định, giá cả lại tăng đều, quan trọng là ăn được lâu năm, ừm, nên cân nhấc một chút. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Ừm, ráng học đi sau này làm kĩ sư nông nghiệp đồ, bác thấy con làm cái này được đó, hôm trước trên xã có mấy thằng kỉ sư nông nghiệp xuống tổ chức ba cái hội thảo hội gì đó, mà toàn vô quản cáo thuốc không à, con đi học làm kĩ sư sau này về giúp bác tư vấn."
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.