Trọng Sinh Chi Văn Hào Quật Khởi
Uông Công Tử Tại Niên
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 116: Tai Bay Vạ Gió
Sau khi Chu Văn Khánh rời đi, Ngũ Liên Đức nhìn lại loạt bài báo tranh cãi trên bàn mà bật cười. Những kẻ này vẫn còn nói quá lịch sự. So với những màn đấu khẩu trên báo chí thời Dân Quốc, thì vẫn còn nhẹ chán! Khi đó, trên báo toàn là những câu chửi xoay quanh “mẹ nó” với “mẹ nó” mà thôi.
Trung Hoàn, Văn phòng Nhà xuất bản Đại học Hồng Kông.
Hoắc Diệu Văn liếc mắt nhìn sang, rồi lại tự nhiên lấy từ trong túi ra cuốn 《1999》 mà hắn chưa kịp mang về ký túc xá. Dù đây là cuốn sách do chính tay hắn viết từng câu từng chữ, nhưng hắn không rõ nhà xuất bản Bà có chỉnh sửa gì hay không, nên quyết định đọc lại từ đầu.
“Mời vào.”
“Nếu có đơn đặt bổ sung, thì báo với chủ biên Trương một tiếng, bảo hắn thông báo cho nhà máy in bắt đầu sản xuất thêm.”
“Hoắc tiên sinh, câu chuyện này của ngươi thật sự quá tuyệt! Ta khó mà tin được một tác phẩm mô tả phụ nữ tinh tế đến thế lại được viết ra bởi chính tay ngươi!”
Cùng với Lâm Thanh Hà, Trương Mạn Ngọc và Mai Diễm Phương, Chung Sở Hồng tạo nên tứ đại mỹ nhân xứ hương cảng những năm 80. Các bộ phim ghi dấu ấn của Chung Sở Hồng có thể kể tới 《 Cổ Tích Mùa Thu 》 《 Lưu Kim Tuế Nguyệt 》 《 Tung Hoành Tứ Hải 》… Hai tài tử Chung Sở Hồng hợp tác nhiều nhất là Trương Quốc Vinh và Châu Nhuận Phát.
“Lý đạo, ngươi đang khen ta đấy a? Hay đang chê ta đây? Để ta nói cho ngươi biết, ta không phải là pha lê đâu nhé.”
Chu Văn Khánh hiện rõ vẻ háo hức xem trò vui, cười nói:
Lý Hán Tường lại quay sang giới thiệu Chân Trân với Tạ Hiền. Có lẽ vì nhìn thấy đại mỹ nhân, thái độ của Tạ Hiền lập tức nhiệt tình hơn hẳn so với khi gặp Hoắc Diệu Văn. Hắn bắt tay với mỹ nhân nhưng cứ mãi không chịu buông ra, khiến nàng hơi nhíu mày, lộ vẻ không hài lòng. Đến lúc này, Tạ Hiền mới lưu luyến mà buông tay.
Nghe vậy, Hoắc Diệu Văn đặt sách xuống, khép lại, cười đáp:
Ngũ Liên Đức đang bận rộn lập kế hoạch cho cuộc đấu thầu của Sở Giáo d·ụ·c vào đầu tháng tới thì đột nhiên có tiếng gõ cửa vang lên.
“Món vịt quay này đúng là chính tông! Từ khi qua Đài Loan đến giờ, ta đã lâu lắm rồi chưa được ăn vịt quay của Dung Ký. Vừa về Hồng Kông đã hẹn Hoắc tiên sinh đến đây ăn, đủ biết ta thèm đến mức nào rồi.”
Hoắc Diệu Văn để ý thấy người này chính là kẻ vừa bước xuống từ chiếc xe mui trần. Nghe Lý đạo giới thiệu bên cạnh, hắn không khỏi sững lại, không ngờ đây lại là vị đại lão phong lưu này. Nhìn qua, trông hắn vẫn còn khá trẻ.
Vừa ăn uống, Lý Hán Tường vừa nói:
Tạ Hiền thấy nàng nở nụ cười rực rỡ với Hoắc Diệu Văn, trong lòng có chút khó chịu. Hắn lén liếc nhìn Hoắc Diệu Văn, phát hiện đối phương còn đẹp trai hơn mình, nỗi ghen tức lại càng tăng thêm. Nhưng hắn không phải kẻ ngốc, tất nhiên sẽ không làm ra hành động gì quá đáng. Hắn chỉ quay sang Lý Hán Tường, nói:
Nói xong, hắn còn nhướng mày một cái, vẻ mặt như thể “ta hiểu ngươi lắm” khiến Hoắc Diệu Văn cũng phải bất đắc dĩ. Ngươi chưa từng ăn thịt heo cũng phải thấy qua heo chạychứ? Bao nhiêu bộ phim tình cảm kinh điển đời sau, chỉ cần xem vài lần là hiểu ngay! Hơn nữa, lúc còn làm biên kịch, hắn cũng theo mấy đoàn phim web drama đến quán bar chơi, nói gì thì nói cũng từng lăn lộn qua vô số nơi, nhưng lại chưa từng để mình dính vào phiền phức. Chỉ là ở thời đại này, đa số tiểu thuyết tình cảm đều do nữ tác giả viết, nên khi thấy một nam tác giả viết giỏi lại có vẻ bất ngờ. Nhưng nếu quay về mấy chục năm trước, thời ấy tiểu thuyết Ngũn tình phái Uyên Ương lại chủ yếu do nam tác giả viết đấy thôi.
“Ta là nói Hoắc tiên sinh viết rất hay, chứ đâu có nói ngươi là thủy tinh đâu! Nhưng mà Hoắc tiên sinh này, ngươi miêu tả phụ nữ quá đỗi tinh tế, đến mức ta cũng thích nhân vật nữ chính Liên A Vũ. Thành thật nói đi, có phải ngươi đã tự mình trải qua chuyện này không?”
Hoắc Diệu Văn liếc nhìn Chân Trân đang ngồi đối diện, thấy nàng đầy mong chờ, bèn không suy nghĩ nhiều mà đáp ngay:
Chu Văn Khánh lập tức quay ra ngoài, mang theo chồng báo của mấy ngày gần đây quay lại.
Ban đầu, Chân Trân có chút không vui khi thấy Tạ Hiền ngồi sát bên mình, nhưng chỉ nhíu mày chứ không tiện nói gì. Dù vậy, không thể phủ nhận Tạ Hiền đúng là tay sát gái lão luyện. Chỉ vài câu nói, thêm một hai mẩu chuyện cười thú vị, hắn đã khiến nàng bật cười khúc khích.
“Tiểu Tứ, ta giới thiệu với ngươi, đây là Hoắc Diệu Văn. Cuốn 《 Ngọt Ngào 》 của hắn bán rất chạy ở cả Hồng Kông lẫn Đài Loan. Lần này ta đến Hồng Kông cũng là để gặp Hoắc tiên sinh.” (đọc tại Qidian-VP.com)
“Được thôi.” Lý Hán Tường không cần suy nghĩ mà đồng ý ngay. Dù sao thì lúc này, Tạ Hiền đang rất nổi ở Hồng Kông, hơn nữa còn chịu hợp tác sản xuất phim với hắn, vậy thì việc để hắn đóng nam chính chẳng có vấn đề gì.
Rất nhanh, khi nhân viên phục vụ mang trà lên, Lý Hán Tường mới tiếc nuối đặt bản thảo xuống. Hắn vô thức liếc sang Hoắc Diệu Văn, người vẫn đang chăm chú đọc sách, rồi phấn khích thốt lên:
Trương Quốc Vinh thì nói: "Cô ấy quá đẹp. Hồng Kông có cô gái nào mặc áo da đẹp hơn Chung Sở Hồng không? Khi đóng phim, cho dù Sở Hồng có khuyết điểm, người khác cũng không bận tâm vì bị mê hoặc bởi vẻ đẹp của cô ấy". Trong khi nhà văn Lý Ngao (chồng cũ của Hồ Nhân Mộng, không phải trùng tên) gọi cô là "Marilyn Monroe của Hồng Kông".
Ngôi sao võ thuật Thành Long từng ngợi ca sắc đẹp của Chung Sở Hồng, nhận xét cô mang vẻ đẹp kiêu sa, lộng lẫy như chim công.
Sau khi đọc hết, Ngũ Liên Đức thở phào nhẹ nhõm. Hóa ra chỉ là có người tiện miệng nhắc tới, cũng không liên quan nhiều đến Hoắc Diệu Văn. Hắn bèn bảo với Chu Văn Khánh:
“Dạo gần đây, Nghê Khuông và nhiều tác giả khoa học viễn tưởng đang khẩu chiến trên báo chí, có vẻ như trong lúc tranh luận bọn họ đã đề cập đến 《 Quỷ Thổi Đèn 》 của xã trưởng chúng ta. Có lẽ vì thế mà sách bán chạy hơn.”
Chung Sở Hồng sinh trưởng trong một gia đình không giàu có. Cha mẹ cô làm công việc buôn bán và sinh được 4 người con. Tuổi thơ bươn chải, sớm tiếp xúc với nhiều tầng lớp khác nhau giúp nữ diễn viên sớm trưởng thành trong suy nghĩ. Năm 19 tuổi, Chung Sở Hồng quyết tâm đổi đời khi đăng ký tham dự cuộc thi nhan sắc, tìm kiếm cơ hội bước chân vào làng giải trí.
Chương 116: Tai Bay Vạ Gió
Chân Trân nghe hắn nói vậy, lập tức vui mừng rạng rỡ.
“Sao đột nhiên lại cần bổ sung nhiều thế?” Ngũ Liên Đức sững sờ. Hắn biết tình hình tiêu thụ của 《 Quỷ Thổi Đèn 》 không mấy khả quan, dù đã phát hành ở toàn Hồng Kông gần bảy, tám ngày, tổng số lượng bán ra cũng chỉ hơn mười ba ngàn bản. Trong số đó, còn có vài trăm cuốn được gửi tặng miễn phí cho thính giả gọi điện hoặc gửi thư đến Đài thương mại.
Nhưng nghĩ lại, Lý Hán Tường đã dẫn người đến tận đây rồi, hắn cũng không tiện nói nàng không phù hợp. Với lại, nếu để Chân Trân nuôi tóc dài, trang điểm theo phong cách trưởng thành hơn một chút, có khi vẫn có thể hóa thân vào vai này. Nhưng mấy lời này, Hoắc Diệu Văn chắc chắn sẽ không nói ra.
Thật ra, nhân vật Liên A Vũ không hợp lắm với kiểu vẻ đẹp thuần khiết, khuôn mặt bầu bĩnh như Chân Trân. Người phù hợp hơn phải là kiểu mỹ nhân như Chung Sở Hồng trong 《 Cổ Tích Mùa Thu 》 với mái tóc dài gợn sóng, vừa trong sáng vừa mang nét quyến rũ.
Chỉ là Ngũ Liên Đức và Chu Văn Khánh hoàn toàn không ngờ được rằng, trong lúc bọn họ nghĩ vụ này chỉ nhắc đến Hoắc Diệu Văn một cách gián tiếp, thì một nhân vật tưởng như đã mất hút như Cô Thư Tử Mặc lại đột ngột nhảy ra.
Chỉ thấy Chu Văn Khánh từ bộ phận marketing hớn hở bước vào, vẻ mặt đầy phấn khích, vui mừng nói: (đọc tại Qidian-VP.com)
“Hoắc tiên sinh, từ lần ngươi kể cho ta nghe về câu chuyện này, ta đã bắt đầu tìm diễn viên cho nam nữ chính rồi. Vì phim lấy bối cảnh ở Hồng Kông, nên ta cũng bàn bạc với Tạ Hiền, hắn đồng ý cùng đầu tư sản xuất. Hôm nay ta hẹn ngươi đến đây là để bàn bạc với mọi người. Còn về nữ chính, ngươi thấy Chân Trân thế nào? Ngươi là tác giả, là người hiểu rõ nhất về nhân vật Liên A Vũ.”
Tạ Hiền thấy Lý Hán Tường đang bận rộn, cũng cảm thấy hơi chán. Nhưng khi ánh mắt hắn lướt qua Chân Trân, hắn liền đứng dậy đổi chỗ, ngồi xuống bên cạnh mỹ nhân, bắt đầu trò chuyện.
“Lý do cụ thể thì ta chưa rõ, nhưng ta đoán có thể liên quan đến vụ tranh cãi gần đây trên báo chí giữa Nghê Khuông và một số người khác.” Chu Văn Khánh nhớ lại những bài báo sáng nay mình đọc được, bèn nói tiếp:
Vừa nói, Lý Hán Tường vừa liếc sang bên cạnh, thấy Tạ Hiền vẫn đang tán tỉnh Chân Trân, khóe môi lại nhếch lên. Hắn biết tên này mê gái đẹp nhất, nhưng không ngờ mới đó mà hai người đã trò chuyện vui vẻ đến vậy. Đúng là đẹp trai có lợi thật, muốn tán gái cũng dễ hơn người thường, không phục không được.
“Rõ, tổng biên tập.”
“Hoắc tiên sinh, chào ngươi.”
Hắn ta đăng một bài viết trên 《 Thiên Hoàng Nhật Báo 》 kéo thẳng Hoắc Diệu Văn vào cuộc bút chiến này.
Chung Sở Hồng trở thành thí sinh của cuộc thi Hoa hậu Hồng Kông năm 1979. Dù không giành giải cao nhất trong cuộc thi năm đó nhưng Chung Sở Hồng vẫn là gương mặt gây chú ý nhất cuộc thi. Rời khỏi cuộc thi, cô bước chân vào làng giải trí xứ hương cảng và nhanh chóng tạo được tiếng vang.
Chứng kiến cảnh tượng này, Hoắc Diệu Văn khẽ nhếch mũi. Nếu hắn nhớ không lầm, thì hình như hai người này từng có một đoạn duyên không thành.
PS: Chung Sở Hồng (tiếng Trung: 鍾楚紅, sinh ngày 16 tháng 2 năm 1960) là một nữ diễn viên Hồng Kông đã giải nghệ. Cô là một trong những diễn viên hàng đầu của điện ảnh Hồng Kông vào thập niên 1980.
Nghĩ đến “trai đẹp” Lý Hán Tường lại nhìn sang Hoắc Diệu Văn đối diện. Hắn đã gặp không ít tài tử điện ảnh điển trai trong bao năm làm phim, nhưng chưa từng thấy ai viết sách mà lại đẹp trai đến mức này. Nếu so sánh, chắc chắn hắn phải nằm trong top ba mỹ nam mà hắn từng gặp.
“《 Minh Báo 》 《 Văn Hối Báo 》 《 Đại Công Báo 》 và 《 Tinh Đảo Nhật Báo 》 mấy tờ này gần đây đấu đá dữ lắm.”
…………
Trong lòng Tạ Hiền, nếu hắn đóng nam chính, tất nhiên sẽ có nhiều cơ hội gặp Chân Trân nhiềuhơn. Tán gái là nghề của hắn, nếu hắn nhận thứ hai, không ai dám nhận thứ nhất.
“Ân.”
“Hoắc tiên sinh, ta nói với ngươi, vịt quay ở tiệm này là ngon nhất. Cả Hồng Kông không đâu sánh bằng.” Lý Hán Tường dùng đũa gắp một miếng vịt quay đã được thái lát, chấm vào nước sốt rồi bỏ vào miệng. Ngay lập tức, hương vị béo ngậy tỏa ra, kích thích từng tế bào vị giác, khiến hắn không kìm được mà tán thưởng:
“Tạ tiên sinh, chào ngươi.” (đọc tại Qidian-VP.com)
“Khẩu chiến a?” Ngũ Liên Đức không xa lạ gì với những cuộc đấu khẩu trên báo chí. Nhưng gần đây, vì bận rộn chuẩn bị cho cuộc đấu thầu tháng tới, hắn không theo dõi tin tức nhiều, nên chỉ nhíu mày hỏi:
Lý Hán Tường cười ha ha:
Có thể nói, đây đúng là tai bay vạ gió! (đọc tại Qidian-VP.com)
Tạ Hiền.
“Haha, Tiểu Tứ, ngồi xuống nói chuyện đi.” Sau khi giới thiệu xong, Lý Hán Tường gọi phục vụ mang trà lên, đồng thời cũng cầm lấy bản thảo mà Hoắc Diệu Văn đưa cho hắn, chăm chú đọc.
Lý Hán Tường kéo tay Tạ Hiền, dẫn đến trước mặt Hoắc Diệu Văn rồi giới thiệu: (đọc tại Qidian-VP.com)
“Báo nào đăng?”
“Tổng biên tập, tin tốt đây! Vừa rồi đột nhiên có rất nhiều nhà sách gọi điện đến đặt bổ sung sách. Tính sơ sơ cũng phải hơn bốn ngàn cuốn!”
Tạ Hiền chưa từng đọc 《 Ngọt Ngào 》 dĩ nhiên không biết danh tiếng của Hoắc Diệu Văn. Nhưng trước khi đến đây, Lý Hán Tường cũng đã nói với hắn rằng tiểu thuyết tình cảm của Hoắc Diệu Văn đang rất hot ở cả hai vùng. Hơn nữa, kịch bản bộ phim mà bọn họ hợp tác lần này cũng được chuyển thể từ tác phẩm mới của hắn. Vì thế, Tạ Hiền tỏ ra khá nhiệt tình, chủ động đưa tay ra bắt, cười nói:
“Ta đâu phải đạo diễn, Lý đạo cứ quyết định là được. Hơn nữa, Chân Trân tiểu thư xinh đẹp thế này, hoàn toàn giống hệt hình ảnh Liên A Vũ trong lòng ta, sao lại không hợp chứ?”
Hoắc Diệu Văn đứng dậy, bắt tay hắn:
Hai bàn tay chỉ vừa chạm vào đã nhanh chóng buông ra.
Nghĩ đến đây, Hoắc Diệu Văn lại bất giác nhớ đến Lữ Tố Trinh. Không hiểu sao, từ lần nói chuyện với Lôi Lạc về chuyện này, hắn cứ hay vô thức nghĩ đến nàng.
“Ngươi đi lấy báo lại đây cho ta xem.” Ngũ Liên Đức sợ vụ này có liên quan đến Hoắc Diệu Văn.
“Lý ca, bộ phim này ngươi thấy ta đóng nam chính thế nào? Ngươi cũng biết sau khi ta lập công ty điện ảnh, rất ít hãng phim khác mời ta đóng phim. Nhân dịp này, ta cũng muốn hợp tác với ngươi, hai ta liên thủ!”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.