Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 149: Chương 149

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 149: Chương 149


Có những hộp đã được đóng gói xong, cũng có những hộp chưa được đóng gói, đều được đánh số rõ ràng, ít nhất cũng phải mấy trăm nghìn hộp.

Nhưng mà phải cẩn thận, đừng đập c.h.ế.t người, dù sao để sống mới có thể chơi lâu hơn được.

Trong tay Khương Nặc đột nhiên có thêm một ống sắt thêu, đ.â.m thẳng vào cổ của ông ta.

Cho nên khi Khương Nặc uống nửa cốc nước suối không gian, lại đốt lò lửa, nằm vào trong túi ngủ cảm thụ một chút thì thậm chí còn cảm thấy rất nóng.

Cáo từ.

Cô chỉ có thể cất túi ngủ đi, lấy chăn bông và gối từ trong không gian ra.

Chính là hiện tại. (đọc tại Qidian-VP.com)

Thu xong những đồ hộp này, cô nhớ tới vừa nãy khi lão già kia nhìn lén cô là ở chỗ trên lầu, thế nên cô liền đi lên lầu.

Lão già kia cũng không bởi vì cô là phụ nữ mà hoàn toàn buông lỏng cảnh giác, dù sao đối phương trẻ tuổi nhanh nhẹn, lỡ như trên tay có đao, không cẩn thận sẽ bị lật thuyền.

Nhà xưởng này không lớn lắm nhưng cũng không nhỏ, máy móc lớn đều bị kéo đi chặn cửa, Khương Nặc thu toàn bộ máy vào không gian rồi lại chậm rãi tìm kiếm. (đọc tại Qidian-VP.com)

Gian phòng làm việc lớn nhất kia có lẽ là của ông chủ, đã bị chà đạp không còn ra hình thù gì. Côn trùng, ruồi nhặng, rác rưởi chất đống lại với nhau, mấy thứ như bàn ghế gỗ có lẽ đã bị chặt ra đem đốt để sưởi ấm, ngoại trừ tro bụi và than vụn rơi vãi khắp nơi thì cũng chỉ có một ít tấm ván gỗ còn chưa đốt hết.

Khương Nặc trực tiếp đi vào.

Lão già kia im hơi lặng tiếng nắm chặt ổ khóa vào trong lòng bàn tay.

Lều vải cũng có thể để thêm một ít đồ, thêm một cái đệm mềm, trải giường thoải mái một chút, lại làm thêm đệm.

“Vì... Vì sao...” Ông ta dùng hết sức lực còn thừa lại mới miễn cưỡng nói ra một câu nghi vấn.

Trong góc phòng có một chiếc bếp lò đơn giản dựng bằng gạch, phía trên đặt một cái xô sắt, có lẽ là dùng để đun nước mưa.

Cân nhắc đến lần sau khi đi cắm trại có thể trực tiếp dùng, Khương Nặc cũng không thu dọn mà mang toàn bộ container cùng với lều vải thu vào trong không gian.

Sau khi leo lên nóc nhà, lão già kia liền thu cầu thang lại rồi sửa sang lại thảm thực vật, che kín khu nhà xưởng.

Ông ta tuy bị sắc đẹp làm mờ mắt nhưng cũng không phải là kẻ ngốc.

Một chiếc túi ngủ loại tốt đủ cho con người có thể ngủ khi ở nhiệt độ dưới âm 10 độ, lại cộng thêm lò lửa nữa là đủ để qua đêm trên núi tuyết.

Số lượng rất lớn, chẳng trách có thể khiến lão già kia sống thoải mái như vậy.

Trong góc có chừng trăm hộp thịt, Khương Nặc lấy hết hộp rồi xoay người rời đi, bước vào gian phòng bên cạnh.

Lão già này không hề dọn vệ sinh nên khắp nơi đều là rác rưởi, cô tìm được một số thùng giấy bìa cứng để đóng gói, khoảng hơn 1.000 cái, cũng thu vào trong không gian. (đọc tại Qidian-VP.com)

Cô mặc quần áo lại, ăn sáng trong container, uống chút nước suối không gian, hoạt động cơ thể một chút. Tuy rằng ngủ không lâu nhưng cả người vẫn cảm thấy tinh thần sảng khoái.

Người phụ nữ này, vì sao?

Động mạch cổ của lão già kia bị đ.â.m xuyên, m.á.u òng ọc trào ra ngoài.

Mà ông ta thì lại quen thuộc hết với tất cả mọi thứ trong gian phòng này.

Rốt cuộc cô là ai?

Cô đặt tất cả những đồ hộp này vào khu nhà kho siêu thị, xếp thành một bức tường đồ hộp dài hơn 30 mét.

So với lần trước qua đêm trong lều vải, hiện tại rõ ràng lạnh hơn rất nhiều.

Cô nhìn thấy rất nhiều rất nhiều đồ hộp.

Thoải mái sưởi ấm, vừa xem phim vừa ăn cơm.

Con người phải mất một thời gian mới có thể thích ứng được với sự thay đổi đột ngột khi đi từ chỗ sáng vào trong chỗ tối, bởi vậy lúc này gần như không thể nhìn thấy gì.

Container có thể chắn gió che mưa, không gian lại lớn, là một căn nhà di động vô cùng hữu dụng.

Vừa mở cửa, Khương Nặc liền nhíu mày.

Tiếp theo cô treo đèn LED lên, lấy ra một cái bàn nhỏ và một phần ăn khuya từ trong không gian, một ít chân gà rút xương vị chanh, gà ch** n**c miếng, lại tìm một phần rau xào ăn kèm với cơm.

Bên ngoài là tiếng mưa gió rả rích.

Bởi vì lão già kia đã chặn kín cửa sổ, vứt rác ra ngoài cũng bất tiện. Hơn nữa nơi này không bị ngập nước, nếu ném rác ra bên ngoài thì chỉ cần liếc mắt một cái sẽ bị nhìn ra bên trong có người, ông ta chỉ có thể tùy tiện tìm chỗ để vứt đó.

Chiếc ghế sô pha bị ông ta lấy ra làm giường cũng cực kỳ bẩn thỉu, nước sốt trong đồ hộp chảy ra, một ít thịt nát đều bị dính lên đó, biến thành một lớp nhão nhoẹt sẫm màu.

Chủ yếu là thịt nguội, ngoài ra còn có một ít thịt kho, thịt muối các loại.

Để thông gió, container không đóng cửa mà lấy một tấm chăn dày làm rèm.

Cô nhìn về phía lò lửa trong container, lúc này đã cháy hết, chỉ còn lại một chút hơi ấm.

Sau đó, cô lại lấy lều vải ra.

Trong lều vải lại rất ấm áp. (đọc tại Qidian-VP.com)

Đoán chừng lão già này về cơ bản đều sống ở trên lầu bởi vì ở trên này khô ráo hơn một chút, sàn nhà chất đầy rác rưởi cùng với rất nhiều hộp thịt rỗng.

Nhớ kỹ vị trí người phụ nữ kia đứng, ông ta giơ ổ khóa trong tay lên, trong mắt xẹt qua vẻ đắc ý. Chỉ cần nện xuống, người phụ nữ kia sẽ mặc cho ông ta bày bố!

Ông ta khiếp sợ quơ quơ vài cái, trong bóng tối, ông ta cố gắng cầm ổ khóa đập loạn xạ bốn phía nhưng vẫn vô ích, không thể đập trúng thứ gì, người phụ nữ kia thật giống như đã biến mất trong khoảng không.

Lão già kia chốt then cửa lại, sau khi ông ta đóng cửa lại, trong phòng lập tức tối đen như mực.

Sau đó liền xoay người đi vào bên trong.

Sau khi thu dọn đồ đạc xong, Khương Nặc nhanh chóng tìm được nhà kho.

TBC

Sau đó, mọi biểu cảm của ông ta cũng đều dừng lại ngay tại giây phút này.

Ừm, sẽ rất hoàn mỹ.

Vừa hay hôm nay thử một lần.

Lão già kia ôm cổ ngã xuống đất, hai mắt mở to, cho đến tận lúc c.h.ế.t vẫn chưa hiểu được rốt cuộc vừa rồi đã xảy ra chuyện gì.

Lúc này bên ngoài trời đã tối, chỉ có thể qua đêm trên núi.

Sau khi ăn xong cô thu dọn đồ đạc, đắp chăn lên người rồi bắt đầu đọc sách.

Đương nhiên, khả năng chống gió chống lạnh của lều vải không bằng container.

Một mình ngủ ngoài trời trong sự yên tĩnh tuyệt đối, nhìn màn mưa mênh m.ô.n.g cùng với bầu trời, loại cảm giác này thật sự rất kỳ diệu, vừa cô độc, lại rất thích ý.

Nếu nói có chỗ nào không tốt thì chính là ngủ ở bên ngoài không được an ổn, luôn luôn giật mình tỉnh dậy, nửa tỉnh nửa mê.

Cô lùi lại một bước, mặt không biểu cảm trực tiếp đóng cửa lại.

Khương Nặc lạnh lùng liếc nhìn lão già, rút ống sắt ra, lại đ.â.m thêm một nhát vào trái tim ông ta.

Chiếc chăn ở cửa container lúc này đã bị nước mưa bay tới làm ướt nhẹp, nhỏ giọt tí tách.

Với cái trọng lượng này mà nện lên đầu người phụ nữ kia thì cho dù không hôn mê thì cũng sẽ bởi vì não chấn động mà mất đi năng lực phản kháng.

Trong này càng bẩn càng thối hơn, những chiếc hộp rỗng bị ném khắp nơi, thậm chí còn có cả phân và nước tiểu.

Tầng này về cơ bản đều làm cho người ta hít thở không thông, Khương Nặc chỉ cẩn thận lắng nghe, sau khi xác định không còn ai ở đó liền rời khỏi xưởng đóng hộp này.

Xưởng đóng hộp này về cơ bản chỉ làm thịt hộp, không có trái cây đóng hộp hay cá đóng hộp, tương đối đơn giản.

Khương Nặc thu toàn bộ những đồ hộp này vào không gian, bản thân kho hàng đã xếp rất gọn gàng nên cô không cần sửa sang thêm nữa.

Khương Nặc đi vào trong bụi cây, chọn một chỗ tránh gió, từ trong không gian lấy ra một cái container trống không.

Khi lên lầu, Khương Nặc phát hiện ở trên này bẩn hơn bên dưới nhiều. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhưng mà, ông ta lại đập hụt.

Cô quyết định khi nào có thời gian rảnh thì sẽ làm lỗ thông khí cho container, như vậy có thể đóng cửa lại ngủ.

Bên ngoài đã có container nên không cần phải đóng đinh trên đất và buộc dây thừng chống gió, Khương Nặc chọn một cái lều vải mùa đông có ống khói, sau khi đặt xong thì trực tiếp chui vào.

Một đêm trôi qua, Khương Nặc bước ra khỏi lều vải duỗi lưng vươn tay.

Chương 149: Chương 149

Loại lều trại mùa đông này được trang bị thiết bị sưởi ấm nên đừng nói là ngày mưa, cho dù là băng thiên tuyết địa cũng có thể cắm trại dã ngoại được.

Còn có văn phòng làm việc, bởi vì không bị ngập nên những cái bàn và ngăn tủ kia đều còn tốt. Trong phòng tài vụ còn có máy tính và két sắt, nhưng két sắt đã cạy ra, bên trong không có thứ gì.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 149: Chương 149