Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 41: Thủy mộ thánh (2)
Ngoài cửa cái kia chiếc xe ba bánh dãi nắng dầm mưa đều đã rỉ sắt, chủ yếu là dùng để đem thùng giấy cùng thùng nhựa chở ra ngoài bãi phế liệu.
[[ Lầu trên biết cái gì, đây gọi là đi đường tắt hiểu không ]]
Rốt cuộc cũng chờ đến một cái khách nhân, có chút mập mạp trung niên nhiệt tình mà chạy đi lên.
Lucas có một loại cảm giác cứ lâng lâng, một không gian đã mạnh như vậy rồi thì hai không gian thì mạnh cỡ nào.
Chính phủ thậm chí tuyên bố màu đỏ cực nóng báo động trước, bên ngoài tối cao độ ấm 43.
[[ Mọi người chú ý xem chủ bá cách sinh tồn đi, lần sau có lỡ bị kéo vào còn có cách sống sót ]]
Lucas nhìn bảng giá thấp xử lý ô che mưa, áo mưa không thấm nước cùng quần, mỗi dạng đều cầm một cái.
. “Mỗi ngày đều nói trời mưa trời mưa, tiền điện đều lên tới 400, 500$ rồi cũng không gặp nửa giọt mưa, cái gì chuyên gia.".
Chờ tính tiền thời điểm, nhìn phía trên hóa đơn hơn 100$ mà hít sâu một ngụm. (đọc tại Qidian-VP.com)
Cái này cũng không phải nhà hắn sản phẩm a.
Tự nhưng không hiểu sao trong đầu hắn nhớ lại một lời kịch mà hồi bé hắn thấy khi xem phim siêu nhân, “Thật quen thuộc... Hình như ta đã thấy nó ở đâu rồi?”
Nghe được hai từ mưa to, Lucas nhớ kỹ đoạn này thông tin.
Lucas ở cửa ngây người một lát, bị “Giá thấp xử lý” mấy chữ này hấp dẫn, không tự giác mà nhấc chân đi vào.
Lucas ở trong lòng mắng trò chơi này là bất lương thương gia, một bên tính toán như thế nào kiếm tiền a, trong ví hắn chỉ còn có 50$.
【 trải qua dài đến ba tháng cực nóng thời tiết, ở mấy ngày gần đây ở ven biển sẽ nghênh đón một lần mưa to. Như vậy lần này cực đoan khí hậu sẽ mang đến cái gì ảnh hưởng đâu, để chúng ta tới nghe chuyên gia phân tích. 】.
Bà chủ mang theo chút khinh bỉ mà nói.
Lucas mặc vào tạp dề, rất nhanh liền làm quen việc thanh toán cho khách.
[[ Hahaha, đây là treo đầu dê bán mớ rau a, khác nhau một trời một vực ]]
Lão bản nhìn Lucas rời đi bóng dáng, cười lắc đầu, nhiều mấy cái như vậy không có đầu óc còn đẹp trai thì thế giới đến có bao nhiêu tốt đẹp.
Mập mạp trung niên nhìn hôm nay bán được tiền cũng thở dài, có một loại đồng cảm nghèo đói mà nhìn lấy Lucas.
Chiều tối thời tiết cuối cùng mát mẻ một chút, không vội vàng mà đi dạo bờ biển càng đi càng ха.
Bởi vì cực nóng nguyên nhân, siêu thị trừ bỏ mua kem cùng thủy ngoại, sinh ý ít ỏi không có mấy.
Cái này nhiệt độ ở bên ngoài ném quả trứng gà đều có thể nấu chín, hắn có chút vô ngữ mà nhìn tấm băng rôn.
[ chúc mừng đạt được lần này sinh tồn trò chơi duy nhất đặc thù vật phẩm với tỉ lệ nhặt được là 1/10000% “không gian độc lập". một khi trói định nó sẽ đi theo người chơi thẳng đến lúc trò chơi kết thúc hoặc là người chơi t·ử v·ong. ].
“Mỗi tháng 2000$ bao ăn không bao ở, ổn sao?” Nữ lão bản trung niên hỏi, anh mắt đưa tình mà nhìn lấy hắn, thỉnh thoảng còn định sờ soạng hắn.
Lucas sáng sớm liền ra cửa, bắt đầu đi lên con đường làm công. Sau một hồi tìm kiếm thì rốt cuộc cũng tìm được một nhà siêu thị nhỏ yêu cầu hắn làm thu ngân.
Các nam chính khác khi xuyên không vào Marvel thì, không phải là làm chùm thế giới thì cũng là có được lão cha yêu thương cho tiền sài, hắn đây không phải là bươn chải cuộc sống thì cũng phải đi săn hàng giảm giá, đúng là nam chính khổ nhất mà.
Lucas sửng sốt, duỗi tay nhặt lên phía dưới cái đồng hồ, vừa chạm tới nháy mắt thì quen thuộc văn tự hiện lên. (đọc tại Qidian-VP.com)
[[ A chủ bá đây là bị con lợn nái s·àm s·ỡ sao ]]
Thành phố Hải Li ngày thứ ba, nhiệt độ không khí trở nên càng nhiệt.
“Cảm ơn.”.
[[ Chủ bá về ta nuôi chứ đừng bán thăn cho bà già đó, tỷ tỷ đây nhà mặt phố bố làm to ]]
Tan tầm sau Lucas không trực tiếp về phòng trọ, mà là đi ra ngoài nhìn xem.
Lucas cũng không biết chính mình bị lão bản đặt biệt danh là không có đầu óc, nếu mà biết thì hắn muốn hỏi lại xem ai không có đầu óc.
2000$ một tháng, đặt ở thành phố Đại Dương Xanh thực sự là rất ít.
Lucas ở một bên nhìn Bản Tin Thời Sự nhìn không chớp mắt, cái này c·h·ó má trò chơi, thích đem tương lai phát sinh sự tình giấu ở mấy chi tiết ẩn.
Trò chơi này không chỉ đòi tiền mà muốn cả mệnh hơn nữa đòi tiền, thật đúng là thương nhân.
Liên tiếp ba tháng không có một giọt mưa, cửa hàng đồ che mưa sinh ý cơ hồ rơi xuống đáy xã hội.
[[ Lầu trên nói có lý, ta có cảm giác là trò chơi này sẽ càng ngày càng kéo nhiều người vào hơn ]]
“Cái này không ổn a.” Lucas ngoài miệng nói không ổn, nhưng tay không một chút khách khí mà lục xem cái gì cần thiết.
Lucas đem đồ vật đặt lên xe ba bánh, rất nhanh mà đẩy về nhà.
Lucas nhìn chính mình dư lại tiền lẻ thở dài, “Ta thật nghèo a.".
Lucas quan sát kỹ cái này đồng hồ, thì ra không gian độc lập không phải mỗi lần đều giống nhau đồ vật.
Nói cái gì chứ Lucas ta đây không biên ngại là gì, có đồ free mà không lấy là đồ ngu.
“Như vậy đi, vì ngươi là người đầu tiên mở hàng cho ta nên đồ vật trong này ngươi tùy tiện chọn một cái, ta cho ngươi miễn phí.".
Lucas một bên chửi thề trò chơi. một bên đẩy xe mua sắm, hướng trong xe ném vào nước lọc mì gói, bánh mì, còn có chăn.
Có tiền trong tay, mỗi ngày ba lần ăn cơm miễn phí, Lucas đem hết tiền lương dùng để mua bánh mì cùng nước khoáng.
Thời tiết càng thêm nóng.
Cả ngày sinh ý thực không tồi, nữ lão bản sảng khoái mà đem cả ngày tiền lương cho hắn kèm tiền thưởng thêm.
Mập mạp trung niên. Có chút cạn lời mà nhìn hắn.
Dáng người mập mạp mà còn ưỡn ẹo làm Lucas chút nước không kìm được mà nôn ra (đọc tại Qidian-VP.com)
"Ông chủ, ta muốn cái này.” Lucas dơ lên cái đồng hồ nói. (đọc tại Qidian-VP.com)
Muốn đem mấy bịch nước cùng bánh mì trèo lên tận lầu bảy, Lucas cơ hồ mệt thành c·h·ó.
Trước cửa tiệm có thể nói là không có một bóng người, ngoài cửa dán năm cái chữ to “Lão mập cho thuê lại” bên cạnh còn ghi thống báo giảm giá ô che mưa, áo mưa, ủng đi mưa, không thấm nước quần, tất cả đều viết giá thấp xử lý.
Mới cho đi ra ngoài tiền lương lại thu hồi tới, lão bản chưa bao giờ nghĩ tới việc lời như này.
Chương 41: Thủy mộ thánh (2)
Tùy tiện tắm rửa một cái, ngã vào giường đệm thượng, lung lay quạt thổi ra tới tất cả đều là nhiệt khí.
“A Nhóc con, muốn mua cáii gi a!.”
Không thể hiểu được đi thế nào mà đến được cửa hàng bán ô dù các thứ.
Ở nó mặt ngoài, một vầng xanh nhạt lơ lửng sung quanh, một màn này có chút giống như đã từng quen biết.
"Ân, ta nói ngươi đẹp trai như này thì về nhà tỷ tỷ lo cho ngươi, chỉ cần nói em không cần cố gắng nữa là được.”
TV thanh âm ở trống vắng siêu thị phá lệ rõ ràng.
Nhưng nhìn bộ dạng này là hắn đang bị s·àm s·ỡ a, "Thí chủ xin cẩn trọng, ta là người thanh thực không b·án t·hân.”
Dọn đồ vật càng thêm khó khăn.
Thành phố Đại Dương Xanh ngày hôm sau. (đọc tại Qidian-VP.com)
Mập mạp trung niên tươi cười đầy mặt gật gật đầu, ngoài miệng nói “Ngươi thích liền có thể” trong lòng nghĩ gặp được cái ngốc nghếch tiểu tử, ai lại đi lấy cái đồng hồ đồ chơi a.
Hôm nay tiền lương đều dùng xong hết rồi, hắn còn phải lấy tiền của mình bù thêm vào.
[[ tỷ tỷ có hơn 1 triệu $ trong tài khoản, mặt
Đúng lúc này, Lucas đột nhiên nhìn đến một cái đồng hồ được làm bằng da.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.