Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 25: Di sản của Zirban

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 25: Di sản của Zirban


- Cảm ơn ông! Còn cái này là?

Lão Duke giật mình đánh thót, tẩu thuốc đang phì phèo trên miệng rơi khỏi tay, khói vào quá nhiều trong khí quản ho sặc sụa.

- "Niềm hi vọng của những người thợ mỏ".

[Người chơi Lyly muốn thêm bạn vào danh sách bạn bè!]

Thực ra là nửa ngày thôi! RaoQ nói thầm trong bụng, cậu cũng không muốn làm cho lão già trước mặt này đau tim lần nữa, tuổi già mà, tim mạch huyết áp n·hạy c·ảm lắm, kích động quá đột quỵ lăn ra thì làm thế nào. Cậu cũng chẳng phải mục sư hay dược sư, không c·ấp c·ứu kịp thời thì cái mạng già kia chắc đi tong mất!

- Tôi đến trả nhiệm vụ!

RaoQ gãi đầu áy náy nói:

- Trời ơi! Tôi cứ nghĩ cậu phải mất hơn một tuần mới có thể thu thập đủ số quặng sắt đen cần thiết, Không ngờ chỉ mới hơn một ngày cậu đã hoàn thành rồi! Cảm ơn ngài Zirban đã phù hộ, đám thợ mỏ chúng ta có tương lai rồi!

Duke nhặt từng viên quặng lên ngắm nghía đánh giá vô cùng cẩn thận, hết mười viên lão mới bỏ chúng xuống, than thở:

Mấy người gia đình Jane thì nhìn nhau cười khổ, tiếc nuối cho cơ hội kiếm được đồ tốt này. Thấy biểu hiện của họ như vậy, RaoQ nhún vai tỏ vẻ chẳng coi vào đâu nói:

Cảm thấy phiền phức, Rita giao giấy biên nhận lại cho Jane rồi lạnh lùng nói:

Tên quản lý đang ngồi cũng hùa theo:

Thực ra RaoQ không phải không muốn đi cùng để được những người chơi hệ chiến đấu, g·iết quái dễ dàng kéo mình thăng cấp, như vậy sẽ tiết kiệm được vô số thời gian và công sức. Nhưng sau sự việc bị từ chối nhập đội nhiều lần lúc mới đăng nhập vào "Tân thế giới" lòng tự trọng đã bị tổn thương khiến cậu không muốn trở thành một kẻ ăn bám nữa. Dù sao trước khi vào đội của gia đình Jane, RaoQ vẫn làm việc, cầy cấp một mình như một người thợ mỏ có đôi chút khả năng chiến đấu, kết quả thì cũng không hề tệ chút nào, đẳng cấp không bị những người chơi Top đầu vượt nhiều, thu nhập thì lại phong phú hơn so với những người hệ chiến đấu. Đã có thể tự làm tự ăn, việc gì cậu phải nhìn sắc mặt người khác mà ăn bám chứ, Đúng không nhỉ?

- Con sao vậy?

Tới gần ngôi nhà, chỉ thấy lão Duke đang nằm phơi cái bụng tròn lẳn của mình trên chiếc sập gỗ trước hiên nhà, một tay cầm tẩu thuốc miệng nhả khói phì phèo, một tay lật sách đọc trông rất thư thả. RaoQ tới gần lão dường như cũng chẳng nhận ra, thuốc cứ hút, sách cứ đọc vô cùng say mê. Bất đắc dĩ lắc đầu, RaoQ đành phải gọi:

Mô tả: Nâng cao địa vị của những người thợ mỏ đang đứng ở đáy của xã hội, chịu mọi áp bức của đủ tầng lớp.

- N..ước! Nư..ớc!

[

]

[Người chơi Jane đã đăng xuất!]

- Không được! Đã quá thời gian quy định rồi, cứ lấy món đó đi! (đọc tại Qidian-VP.com)

- Ừm hẹn gặp lại!

Lão Duke nghe vậy bỗng cảm thấy xúc động, biểu cảm trên khuôn mặt như muốn nhớ về một quá khứ nào đó, được một lúc lão mới nói:

- Hả! sao vợ lại nói vậy, anh nhìn kiểu gì thì thanh đại đao đó cũng chỉ là phế phẩm mà!

- Cậu đợi tôi một chút!

RaoQ nhấc thanh đại đao gỉ sét ra khỏi hòm gỗ, cảm giác đầu tiên của cậu là khá nặng, đúng với yêu cầu 50 điểm thể chất của nó. Đại đao dài 1.5 mét bị gỉ sét khắp nơi tạo ra cảm giác vô cùng thô ráp khi cầm. Lưỡi đao dài 50cm, vừa cùn vừa sứt mẻ, không có chút nào gọi là sắc bén cả, còn chẳng bằng con dao rựa băm rau dại cho heo ăn của mấy bác nông dân thời xưa. Có lẽ thanh đao này không dùng lưỡi đao sắc bén để chém c·hết người mà dùng vi khuẩn uốn ván có trong sắt gỉ để g·iết người cũng nên. Chỉ có phần cán đao làm RaoQ tương đối hài lòng, nó cũng được đúc bằng sắt nguyên khối, dài một mét, dù có hơi bị gỉ nhưng cậu vẫn nhận ra được trên thân nó có khắc nhiều đường vân có lẽ để tăng độ ma sát tránh đao bị trơn mà tuột tay. Kích thước cán đao cũng rất vừa vặn với hai bàn tay của RaoQ, vung qua vung lại vài đường vô cùng chắc chắn.

...

Tương lai của thợ mỏ (S)

Thời hạn: Không có thời hạn (đọc tại Qidian-VP.com)

Mấy người còn lại dường như đã làm xong thủ tục giao nhận với tên quản lý, đang đừng trò chuyện rôm rả, nghe thấy vậy liền quay lại. Cả lăm người nhìn chòng chọc vào thanh đao gỉ sét thê thảm đến mức như không thể nào tệ hơn được nữa. Parker kêu lên:

Chương 25: Di sản của Zirban

- Cậu xâm nhập vào tầng 1 mỏ Dune à? Tôi không nghĩ có cách nào khác để cậu có thể khai thác được nhiều quặng sắt đen trong một ngày đến vậy! Không! Kể cả trong tầng một nếu khai thác thông thường chí ít cũng mất bốn, năm ngày, quặng sắt đen không phải là ngọn cỏ ven đường chỗ nào cũng thấy được!.

Lắc lắc đầu xua đi mấy suy nghĩ linh tinh trong đầu, Lyly chọn đăng xuất.

- Hả!

Điều kiện hoàn thành: ????

Bị một tràng pháo hỏi như vậy, nhưng RaoQ tóm gọn lại là lão già người lùn trước mặt này không tin rằng cậu thực sự hoàn thành cái nhiệm vụ đó. Không cần nói nhiều, vật phẩm chính là minh chứng tốt nhất rồi, RaoQ lôi từ trong hòm đồ của mình ra đúng mười viên quặng sắt đen, lần lượt đặt trước mặt của Duke.

Nhìn mẹ đã biến mất, Jane lại nhìn về hướng kia, trong lòng thầm nhủ:

- Hừ! Tạm biệt đồ phá của!

- Haha! Tại ông không hỏi tôi trước đấy chứ?

Mô tả: Thợ khai thác huyền thoại Zirban trước khi rời khỏi đại lục đi khám phá thế giới đã để lại những di sản cho truyền nhân ở khắp nơi trên đại lục. Hãy thu thập toàn bộ chúng để có thể nhận được một phần tài sản và sức mạnh của ông ta.

Nhìn bóng lưng đã dần khuất sau những ngọn lúa mỳ vàng óng trên cánh đồng rộng lớn, Parker than thở:

- Vậy tạm biệt mọi người nhé! Tôi bây giờ phải ghé qua làng BlackCoal một chút! Hẹn gặp lại!

[Người chơi Parker đã đăng xuất!]

Nhiệm vụ ẩn độc nhất

- Tôi vừa khai khoáng vừa săn lũ golem trong đó!

***

Jane tất nhiên biết rằng cô nhóc này đang nói dối, nhưng đó có lẽ là chuyện riêng tư của con mình, mối người đều cần có một không gian riêng tư. Cách nuôi dạy con cái của bà ta từ trước đến giờ luôn rất tự do, để cho con mình có không gian tự phát triển, dĩ nhiên bà sẽ luôn luôn sẵn sàng lắng nghe và chia sẽ mỗi khi chúng cần. Xoa đầu Lyly, Jane hiền lành nói:

- Đây là một trong những di sản mà Thợ khai thác huyền thoại Zirban để lại cho truyền nhân của mình, ông ta để lại chúng ở khắp nơi trên đại lục chờ người thu thập đủ. Đã hàng trăm năm trôi qua rồi, chiếc rương này truyền qua từ ông nội cho cha tôi rồi đến tôi, và tôi thì đã từng nghĩ rằng có lẽ tôi sẽ phải tiếp tục truyền lại nó cho con trai mình. Cái ngày mà cậu tới đây, tôi cũng không ngờ rằng một thợ khai thác lại có thể đứng trước mặt mình. Tôi định giao cho cậu một chuỗi thử thách để xem khả năng của cậu đến đâu, có xứng đáng nhận nó không. Không ngờ rằng, ngay tại thử thách đầu tiên cậu đã hoàn thành lại vượt quá sức tưởng tượng của tôi nữa. Không cần kiểm tra thêm nữa, chiếc rương này kể từ giờ phút này sẽ thuộc về cậu. Hi vọng rằng sau khi nhận nó cậu có thể nhanh chóng phát triển trở lên hùng mạnh như Zirban và giúp đỡ những người thợ mỏ khốn khổ như chúng tôi.

Trong lúc này RaoQ đã đi được một quãng đường khá xa rồi, cậu chỉ còn cách làng BlackCoal khoảng mười phút đi bộ nữa thôi. Chẳng mấy chốc cổng làng đã xuất hiện trước mặt cậu, vẫn là ngôi làng yên bình ít NPC nhưng chật kín người chơi đó. Đi thẳng một mạch tới nhà trưởng thôn Duke, cậu muốn nhanh chóng giao nhiệm vụ cho ông ta rồi cũng đăng xuất khỏi game, hình như cũng sắp hết giờ combo đêm ở quán net rồi.

Lyly vội vàng che lấp sự thất thố của mình, mỉm cười nói:

- Xong rồi! Cậu nói lại xem nào? Hoàn thành rồi? Có thật không? Đừng có đùa với tôi!

Nghe vậy lão Duke trợn tròn mắt lên, miệng há to đủ để nhét hai ba quả trứng gà vào, vài giây sau mới kinh ngạc nói: (đọc tại Qidian-VP.com)

- Đúng đó, mấy người đã ở trong kho v·ũ k·hí quá lâu rồi! Nếu không phải là khách của thiếu tá thì tôi đã gọi lính tới đuổi ra từ lâu rồi.

[Người chơi Lyly đã đăng xuất!]

- Ok! Chào mọi người! À mà việc đi cầy cấp cùng thì thôi, tôi là một thợ mỏ nên cách tăng cấp của tôi với mọi người có chút khác biệt, đi cùng nhau không tiện lắm.

- Xin lỗi! Đã để mọi người chờ lâu rồi.

Điều kiện sử dụng: Nghề Thợ khai thác đạt hạng C

- Ngài Duke!

- Thằng nhóc khốn nạn này! Mày muốn hại c·hết lão già này à!

Vừa nói lão vừa với với tay sang cái bàn nhỏ bên cạnh để với nhưng cơn ho khiến cho cơ thể Duke rung động kịch liệt, không thể nào mà lấy nước được. Thấy thế RaoQ vội rót một cốc đầy rồi đặt lên miệng lão. Duke uống một ngụm lớn nước, cơn ho cũng từ từ giảm xuống rồi ngưng hẳn, chỉ còn thở hổn hển. Đợi một lúc đỡ hẳn, lão Duke mới quay lại mắng:

- Đây là phần thưởng nhiệm vụ của cậu!

"Xem ra ngoài thanh đao này thì những món v·ũ k·hí còn lại không có gì đặc biệt cả, thôi lấy nó vậy! Dù sao bình thường mình cũng chỉ khai khoáng trong hầm mỏ, đánh quái không phải công việc chính, vậy nên cơ hội dùng v·ũ k·hí không nhiều. Lấy thanh đao này về biết đâu sẽ có bất ngờ gì thì sao? Nhiều dấu '?' thế cơ mà! Haha"

Chọn đồng ý toàn bộ, RaoQ cười chào họ:

Nghe vậy Parker lập tức thoát khỏi game luông, Jane nhìn lại phía Lyly, thấy cô bé vẫn dõi mắt theo hướng mà bóng dáng RaoQ vừa biến mất, vẻ mặt thất thần, đôi mắt mông lung. Bà vội hỏi:

- Con không sao mẹ ạ!

"Sao anh chàng RaoQ kia lại làm cho mình có cảm giác quen thuộc như vậy nhỉ? Chẳng lẽ mình đã gặp anh ta trước đây rồi? Thôi kệ, nghĩ cũng không ra được! Về sau tìm cơ hội dò hỏi mới được!"

Nhận được một phần di sản của Zirban

- Anh quá coi thường thằng nhóc này rồi, nó không phải là k·ẻ g·ian manh xảo trá gì nhưng cũng không phải là đứa trẻ không biết suy nghĩ đâu. Thanh đao đó phải có cái gì đó rất đặc biệt thì nó mới chọn đó.

Mấy người Jane cũng hơi ngạc nhiên trước quyết định thăng cấp một mình của RaoQ, nhưng họ cũng không hỏi gì thêm mà chỉ gật đầu nói:

- Được rồi, v·ũ k·hí đã nhận đủ! Các ngươi đi thôi, bị trạm gác cản lại chỉ cần đưa giấy biên nhận ra là được!

- Được rồi! Chúng tôi bây giờ phải đăng xuất rồi! Thằng nhóc Tommy chắc bây giờ đang chán nản lắm đây haha! Hẹn cậu ngày mai gặp lại tại làng BlackCoal nhé, chúng ta cùng đi cầy cấp sớm ngày hoàn thành cái nhiệm vụ của Pier!

]

Mấy người gật đầu đồng ý rồi đi theo Rita ra khỏi quân khố. Sau khi tác khỏi Rita, quả nhiên trên đường họ bị rất nhiều trạm gác chặn lại hỏi han nhưng tất cả đều được giải quyết dễ dàng bằng tờ giấy biên nhận lúc trước.

Đi khỏi doanh trại được một đoạn, Jane ra hiệu cho mọi người dừng lại ở một chỗ vắng vẻ rồi nói:

Phần thưởng: ???? (đọc tại Qidian-VP.com)

Rita nhìn từ trên xuống dưới RaoQ với vẻ nghiền ngẫm rồi lạnh lùng nói:

- Hừ lý do lý trấu! Thôi! Cậu đến đây có việc gì?

- Nhiệm vụ nào cơ?

Đã quyết định rồi thì không nấn ná nữa, RaoQ cầm thanh đao trở lại bàn làm việc của tên quản lý lúc đầu. Tới đây mới phát hiện được, hóa ra cậu lại là người cuối cùng chọn được binh khí cho mình. Vẻ mặt hơi áy náy một chút, cậu nói:

- Đồ phá của, nếu cậu không c·ần s·ao không nhường cơ hội cho tôi, tôi vẫn còn thiếu một thanh kiếm mới đây này. Mẹ nó chứ, không phải v·ũ k·hí của hiệp sĩ là khiên và kiếm sao? Sao tôi chỉ được lấy có một món.

[

Jane lắc đầu cười nói:

- Các người cũng biết tôi là một thợ mỏ mà, v·ũ k·hí nhận được ở đây cũng không có mấy cơ hội dùng đến. Mà thanh đại đao này cũng khá ổn mà, làm gì đến mức tệ như mọi người nghĩ!

[Người chơi Jane muốn thêm bạn vào danh sách bạn bè!]

- Trời ơi, cậu tốn bao nhiêu thời gian như vậy để chọn được cái phế phẩm này à? Vào chọn lại ngay đi! À bây giờ vẫn được chọn lại đúng không Trung úy Rita?

[Người chơi Parker muốn thêm bạn vào danh sách bạn bè!]

- Mắt nhìn đôi khi chưa chắc đã đúng! Không nói chuyện này nữa! Đi nào, chúng ta đăng xuất thôi, bây giờ cũng muộn rồi, chắc cu cậu Tommy bây giờ đang bực mình lắm đây haha!

- Được rồi! Vậy thì đăng xuất thôi con!

- Haha! Xin lỗi ông nha! Tôi cũng không biết ông lại tập trung đến vậy, có người đến gần mà vẫn chẳng biết gì cả, chẳng có cách nào khác tôi đành gọi ông thôi!

Nói xong đưa một túi tiền tới trước mặt của RaoQ đổ ra. Leng keng vài tiếng thanh thúy, 10 đồng tiền bạc bóng loáng rơi xuống bàn. RaoQ thu lại số tiền rồi nói:

- Thằng nhóc này! Cơ hội chọn v·ũ k·hí tốt như vậy nó lại bỏ phí, không dùng đến thì nhường cho anh có phải tốt hơn không? Cùng lắm mua theo giá thị trường là được rồi mà!

Một hồi lâu sau ông ta mới tất bật chạy ra, trên tay còn cầm theo một cái rương nhỏ cỡ hai bàn tay, ngồi xuống tu một ngụm nước, Duke hổn hển nói: (đọc tại Qidian-VP.com)

Parker tiếc hận nói:

Nghe được câu trả lời của RaoQ, lão Duke chạy liền vào nhà chỉ để lại một câu nói:

[Thông báo: Nhiệm vụ "Niềm hi vọng của Thợ mỏ" đã chuyển thành "Tương lai của thợ mỏ" ]

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 25: Di sản của Zirban