Lâm bắt đầu bằng việc chia sẻ suy nghĩ của mình, nói về những điều hắn đã ngẫm nghĩ suốt đêm qua. Những lời Hải nói tối qua không chỉ đánh thức trong hắn niềm khao khát làm lại từ đầu, mà còn làm sống dậy một phần con người từng rất quyết đoán và dám mạo hiểm. Hắn nhận ra rằng đứng yên không bao giờ là lựa chọn.
Hải lắng nghe, chăm chú gật đầu khi Lâm nói rằng hắn đã quyết định. Lâm muốn đi theo Hải, muốn thử sức ở một hướng đi mới. Không phải chỉ vì tiềm năng tài chính, mà bởi vì hắn cảm nhận được sức mạnh của niềm tin vào tương lai mà Hải vẽ ra.
Trong không gian yên ắng, Hải bắt đầu chia sẻ sâu hơn về ý tưởng của mình – một kế hoạch xây dựng một công ty công nghệ tập trung vào ứng dụng Internet. Hắn nói về tầm quan trọng của việc số hóa tại Việt Nam, về những cơ hội và tiềm năng cho các doanh nghiệp vừa và nhỏ, và cách công nghệ có thể thay đổi cuộc sống con người.
Lâm, từ một người từng hoài nghi, giờ đây thấy mình hoàn toàn đồng cảm với những điều Hải đang nói. Hắn không chỉ nhìn thấy sự khả thi trong ý tưởng này, mà còn nhìn thấy một tương lai mà bản thân hắn có thể đóng vai trò quan trọng.
Buổi trò chuyện kéo dài, từ những viễn cảnh thị trường đến từng bước đi thực tế cần phải làm. Lâm đưa ra những góc nhìn thực tế hơn, còn Hải không ngừng bổ sung những chi tiết sáng tạo. Họ không chỉ nói về công ty hay công nghệ, mà còn nói về cách con người có thể được kết nối, cách những thay đổi nhỏ có thể tạo nên sự bùng nổ lớn.
Lâm rời khỏi buổi trò chuyện với Hải không chỉ với một quyết định, mà với một niềm tin vững chắc hơn vào tương lai. Đây không chỉ là sự khởi đầu cho một hành trình mới của hắn, mà còn là dấu mốc quan trọng để hắn và Hải bắt đầu cùng nhau xây dựng một điều gì đó vĩ đại.
Không khí gia đình những ngày sau đó tràn ngập niềm vui và sự đầm ấm hiếm có. Cả nhà tận hưởng khoảnh khắc bên nhau, những bữa cơm sum họp, những câu chuyện rôm rả không dứt. Hải, dù là "người mới" trong gia đình, vẫn cảm nhận được sự gần gũi mà mọi người dành cho mình. Hắn nhận ra rằng gia đình không chỉ là mối quan hệ huyết thống, mà còn là nơi người ta được đón nhận một cách tự nhiên, vô điều kiện.
Tết năm nay đặc biệt hơn mọi năm. Sau sáu năm xa nhà vì cãi nhau với mẹ, Hương cuối cùng cũng trở về, mang theo cả Hải, người mà cô đã dành trọn niềm tin và tình yêu. Sự xuất hiện của Hương khiến cả nhà như vỡ òa. Những rạn nứt tưởng chừng không thể hàn gắn giờ đây chỉ còn là chuyện quá khứ. Những giọt nước mắt, những cái ôm chặt, và những nụ cười tràn đầy yêu thương đã xóa nhòa mọi khoảng cách.
Những ngày Tết cứ thế trôi qua trong nhịp điệu ấm áp của quê hương. Từ sáng sớm, cả nhà quây quần gói bánh chưng, bánh tét, những đứa trẻ ríu rít chạy khắp sân, còn người lớn thì trò chuyện bên tách trà thơm mùi lá nếp. Hải dành thời gian đi cùng Hương đến thăm bà con, hàng xóm. Đó là những người đã chứng kiến Hương trưởng thành, người tỏ vẻ mừng rỡ, người không ngừng trêu đùa về "chàng rể tương lai" mà cô mang về. Hải cười xòa, nhưng trong lòng hắn cảm thấy một sự gắn bó dần hình thành với nơi này – quê hương của Hương cũng đã trở thành một phần trong cuộc sống của hắn.
Trong những khoảnh khắc ấy, Hải không quên gọi về cho mẹ và các em ở quê. Qua điện thoại, hắn cảm nhận được sự hụt hẫng của mẹ khi biết hắn lại không về Tết, nhưng hắn cũng cẩn thận giải thích rằng năm nay mình phải ở bên gia đình Hương. Hắn hứa với mẹ, rằng dịp lễ 30/4 và 1/5 sẽ nhất định về thăm. Dù mẹ không nói ra, Hải hiểu rằng bà vẫn luôn mong chờ sự hiện diện của hắn.
Thời gian trôi qua nhanh chóng, những ngày nghỉ Tết như một khoảng dừng quý giá giữa cuộc sống bận rộn. Đến mùng 6 tết, sau khi đã tận hưởng đủ đầy những niềm vui quê nhà, Hải và Hương cùng Lâm và Lan lên xe quay trở lại Sài Gòn. Chuyến xe hôm ấy không chỉ chở họ mà còn chở đầy những dự định và hy vọng cho tương lai.
Về đến thành phố, Hải và Hương giúp Lâm và Lan thu xếp một chỗ ở ổn định. Căn hộ nhỏ gọn nhưng tiện nghi được tìm thấy giữa lòng thành phố ồn ào, là nơi hai vợ chồng có thể bắt đầu lại từ đầu. Hải cảm thấy nhẹ lòng khi thấy anh chị bắt đầu hòa nhập với nhịp sống mới, đồng thời thấy mình càng có thêm động lực để thúc đẩy những kế hoạch còn dang dở.
Những ngày sau Tết, nhịp sống dần trở lại bình thường, nhưng trong lòng Hải, những ký ức về một cái Tết sum vầy vẫn đọng lại sâu sắc. Nó không chỉ là khoảng thời gian hạnh phúc bên gia đình, mà còn là lời nhắc nhở rằng, dù đi xa đến đâu, gia đình luôn là nơi để trở về.
Bất tri bất giác, thời gian đã đến thứ hai, buổi sáng của tuần đầu tiên sau kỳ nghỉ Tết, không khí mát lành lan tỏa khắp nơi. Hải thức dậy rất sớm, bước ra sân chung ngắm nhìn bầu trời đang bừng sáng. Hôm nay là một ngày trọng đại. Với hắn, không chỉ là ngày khởi đầu cho công ty, mà còn là bước ngoặt trong hành trình thay đổi tương lai của chính mình.
Hương đứng tựa vào cửa phòng trọ với tách cà phê trong tay, ánh mắt dịu dàng nhìn Hải: "Anh căng thẳng sao? Đừng lo, mọi thứ sẽ ổn thôi."
Hải mỉm cười, nắm lấy tay nàng: "Anh không căng thẳng, chỉ là hơi hồi hộp. Anh biết rõ mình đang làm gì, nhưng đây là lần đầu tiên dẫn dắt cả một đội ngũ. Anh muốn mọi thứ phải thật hoàn hảo."
Hương gật đầu, ánh mắt đầy tin tưởng: "Em đã nghỉ việc để theo anh. Em không cần hoàn hảo, em chỉ cần anh dũng cảm tiến lên, vì em tin vào anh."
6 giờ sáng, Hải, Hương, Lâm và Lan khởi hành đến công ty. Chiếc xe nhỏ bon bon trên đường vắng người. Lâm lái xe, vẻ mặt điềm tĩnh nhưng ánh mắt sáng lên sự tập trung. Bên cạnh hắn, Lan thỉnh thoảng quay sang nói vài câu trêu chọc, nhưng rõ ràng trong lòng nàng cũng đầy sự kỳ vọng.
Hải quay lại nhìn cả nhóm: "Lâm, hôm nay anh là ngôi sao đấy. Phần load balancer là mũi nhọn đầu tiên của công ty, và anh là người dẫn dắt nó."
Lâm cười nhạt: "Ngôi sao gì chứ? Em mới là người có ý tưởng. Anh chỉ là người biến ý tưởng đó thành hiện thực thôi."
Hải bật cười: "Anh đừng khiêm tốn. Với kiến thức và kinh nghiệm của anh, chúng ta sẽ tạo ra thứ mà thế giới phải ngưỡng mộ."
Năm 2006, bầu không khí Sài Gòn vẫn mang đậm nét mộc mạc của thời kỳ trước sự bùng nổ công nghệ. Thành phố này chưa hẳn là một trung tâm công nghệ sầm uất, nhưng sự năng động, nhộn nhịp đã dần hiện rõ trong từng nhịp sống. Đối với nhiều gia đình, Internet vẫn còn là thứ gì đó rất xa xỉ; các dịch vụ trực tuyến chỉ mới le lói xuất hiện. Đó là một thời điểm giao thoa, nơi những bước đi đầu tiên của công nghệ số đang âm thầm thay đổi xã hội.
Văn phòng của Hải nằm trong một căn hộ nhỏ tại quận 3, nơi vừa đủ chỗ cho sáu người làm việc. Dù không tiện nghi, không khí bên trong lại sôi động, như một hạt giống nhỏ bé nhưng đầy sức sống.
Những chiếc bàn cũ kỹ, vài chiếc máy tính màn hình CRT, cùng bảng trắng treo trên tường là tất cả những gì Hải và đội ngũ của mình có. Nhưng Hải biết, mọi thứ vĩ đại đều bắt đầu từ những điều giản dị.
0