0
Lê Thanh Hải quyết định, hắn sẽ tham gia các diễn đàn như VN-Zoom tại Việt Nam, Kaskus ở Indonesia và các nhóm cộng đồng trên Yahoo! Groups – nền tảng thịnh hành nhất thời bấy giờ.
Kết thúc buổi thử nghiệm thành công tốt đẹp, Lê Thanh Hải nhanh chóng chuyển sang công đoạn tiếp theo: chuẩn bị phát hành game. Với nguồn lực hạn chế, hắn quyết định đưa game lên các nền tảng dễ tiếp cận nhất, như itch.io – một website dành cho các nhà phát triển game độc lập, và các cộng đồng game thủ nhỏ tại Đông Nam Á.
Đặng Thu Hương, với khiếu ăn nói khéo léo và năng khiếu viết lách, nàng thuận lợi trở thành người hỗ trợ đắc lực nhất của hắn trong đoạn thời gian này. Nàng soạn thảo những bài viết ngắn gọn nhưng dễ dàng thu hút lưu lượng, chia sẻ lên các diễn đàn cùng với đoạn video ngắn do nàng tự quay, ghi lại cảnh chơi thử và cảm nhận của mình. Có thể nói Đặng Thu Hương không chỉ là người bạn đời, mà còn là người cổ vũ tinh thần lớn nhất cho Lê Thanh Hải.
“Anh yên tâm, cứ để phần này cho em,” nàng vỗ ngực tự tin, “Những game thủ như em rất dễ bị cuốn hút bởi các bài viết chân thực và hài hước. Em sẽ làm cho họ không chỉ muốn chơi thử, mà còn phải giới thiệu với bạn bè nữa.”
Lê Thanh Hải chỉ biết cười, nhưng trong lòng lại cảm thấy vô cùng ấm áp. Hắn không ngờ, sự đồng hành của Đặng Thu Hương không chỉ mang lại niềm vui mà còn giúp hắn giảm bớt áp lực, trở thành chỗ dựa tinh thần vững chắc để hắn tiến xa hơn trên con đường mình chọn.
Buổi tối hôm đó, trong ánh sáng dịu nhẹ từ chiếc đèn bàn nhỏ, Lê Thanh Hải tiếp tục chỉnh sửa những bước cuối cùng cho trò chơi. Trong lòng hắn dâng lên niềm tin mãnh liệt rằng, đây sẽ không chỉ là một trò chơi, mà là bước khởi đầu cho hành trình chinh phục những đỉnh cao mà hắn từng bỏ lỡ ở kiếp trước.
Năm 2013, Flappy Bird bất ngờ gây bão trên toàn cầu. Một tựa game đơn giản, chỉ xoay quanh việc điều khiển một chú chim vượt qua những ống cống, lại đủ sức tạo nên một cơn sốt chưa từng có. Nó được phát triển bởi Nguyễn Hà Đông, một lập trình viên độc lập người Việt Nam, trò chơi nhanh chóng leo lên top đầu các bảng xếp hạng ứng dụng chỉ sau vài tuần ra mắt, mang về hàng chục nghìn đô la mỗi ngày nhờ quảng cáo. Nhưng thành công đó cũng mang lại áp lực khủng kh·iếp. Trước sự chú ý quá mức và chỉ trích từ dư luận, Nguyễn Hà Đông quyết định gỡ bỏ trò chơi, để lại một khoảng trống lớn trong cộng đồng game thủ.
Ngồi trước màn hình, Lê Thanh Hải bất giác thở dài. "Kiếp trước..." hắn nghĩ, trong lòng dấy lên một cảm giác mâu thuẫn. Lê Thanh Hải không phải Nguyễn Hà Đông, nhưng nhờ vào bug ký ức trùng sinh, ý tưởng về trò chơi này đã trở thành cơ hội mà hắn không thể bỏ lỡ.
Vào năm 2005, ngành công nghiệp game di động vẫn còn sơ khai, và trên nền tảng PC, những trò chơi đơn giản nhưng đầy thử thách như Flappy Bird chắc chắn sẽ có chỗ đứng. Tuy nhiên, Lê Thanh Hải cũng hiểu rõ rằng việc "lấy cảm hứng" từ ý tưởng trong thế giới cũ không đồng nghĩa với việc thành công sẽ đến dễ dàng.
Đầu tiên, hắn cần phải điều chỉnh trò chơi để phù hợp với thị trường năm 2005. Cấu hình máy tính phổ biến ở thời điểm này không mạnh mẽ như sau này, và game cần phải tối ưu để chạy mượt trên các thiết bị trung bình hoặc thấp. Ngoài ra, không có các nền tảng phân phối game di động như App Store hay Google Play, Lê Thanh Hải phải tận dụng các nền tảng PC độc lập như itch.io hoặc diễn đàn game thủ để giới thiệu sản phẩm.
Thứ hai, quảng bá là một thách thức lớn. Lê Thanh Hải quyết định bắt đầu từ những cộng đồng game thủ nhỏ tại Đông Nam Á. Đây là khu vực thị trường tiềm năng nhưng thường bị các nhà phát triển lớn bỏ qua. Hắn sẽ gửi bản thử nghiệm đến một vài nhà báo viết về game để tạo sự chú ý. Đồng thời, Thu Hương đã đề xuất liên hệ với các diễn đàn game phổ biến như Game VN và một số nhóm Yahoo! ở Thái Lan và Indonesia.
“Bây giờ chính là thời điểm vàng,” Đặng Thu Hương nói, ánh mắt sáng lên đầy kỳ vọng. “Anh phát hành trước khi ngành game bùng nổ, có thể mình sẽ là người mở đường. Chỉ cần game thành công ở Đông Nam Á, nó sẽ là bệ phóng để anh bước ra những thị trường lớn hơn.”
Lê Thanh Hải nhìn nàng, trong lòng không khỏi cảm thấy xúc động. Sự đồng hành của Đặng Thu Hương không chỉ là nguồn an ủi mà còn là động lực lớn nhất.
Cuối cùng, Lê Thanh Hải biết, để trò chơi thực sự thành công, hắn cần chuẩn bị tài chính kỹ lưỡng. Nếu game thu hút được lượng lớn người chơi, chi phí duy trì sẽ tăng đáng kể. Hắn phải tính toán mọi khả năng, kể cả việc thêm quảng cáo trong game hay kêu gọi vốn từ các nhà đầu tư tiềm năng.
Ngồi trước máy tính, Lê Thanh Hải lẩm bẩm: “Có lẽ đây sẽ là một canh bạc... nhưng là canh bạc đáng để chơi.”
Nếu Flappy Bird có thể ra mắt sớm hơn 8 năm so với kiếp trước, nó không chỉ tạo ra cú hích lớn cho ngành game tại Đông Nam Á mà còn mở ra một kỷ nguyên mới cho các nhà phát triển độc lập. Lê Thanh Hải đã hình dung được bức tranh tương lai: một trò chơi giản đơn nhưng trở thành hiện tượng, kéo theo sự thay đổi cả về nhận thức và quy mô của ngành công nghiệp game tại Việt Nam.
“Anh có vẻ rất tự tin nhỉ?” Đặng Thu Hương quay sang, vừa cười vừa trêu.
Lê Thanh Hải mỉm cười đáp lại: “Có em bên cạnh, sao anh không tự tin được chứ?”
Hắn siết nhẹ tay nàng, ánh mắt ánh lên niềm tin mạnh mẽ. Cả hai hiểu rằng, đây mới chỉ là khởi đầu. Và họ sẽ cùng nhau đi xa hơn, đến những đỉnh cao mà chính hắn cũng chưa từng nghĩ tới.
Đêm đã khuya, sau khi hoàn thiện những công đoạn cuối cùng, Lê Thanh Hải đóng máy tính lại. Hắn ngả lưng xuống giường, trong đầu vẫn không ngừng quay cuồng với những ý tưởng và kế hoạch cho ngày mai. Ngay bên cạnh, Đặng Thu Hương đã ngủ say, khuôn mặt nàng hiện lên nét yên bình đến lạ. Lê Thanh Hải khẽ mỉm cười, trong lòng thầm cảm ơn cuộc đời vì đã cho hắn cơ hội trân trọng từng khoảnh khắc bên nàng.
Sáng sớm, ánh nắng dịu nhẹ len lỏi qua tấm rèm mỏng, nhuộm vàng cả căn phòng nhỏ. Tiếng chim hót líu lo ngoài sân như báo hiệu một ngày mới tràn đầy năng lượng. Lê Thanh Hải bật dậy ngay khi đồng hồ vừa điểm 6 giờ sáng. Hắn không cho phép bản thân lười biếng dù chỉ một phút. Kiếp trước, cũng chính vì sự chậm trễ và thiếu kỷ luật đã khiến hắn vuột mất nhiều cơ hội lớn.
Đi đến gian bếp nhỏ, Hải bật lên bếp đun nước, pha một tách cà phê đậm đặc – thứ thức uống yêu thích giúp hắn luôn tỉnh táo hơn trong công việc. Hắn cũng không quên chuẩn bị một ly sữa ấm để sẵn trên bàn cho Thu Hương.
Đúng như hắn dự đoán, không lâu sau, tiếng lật người nhẹ nhàng vang lên. Thu Hương ngồi trên giường duỗi vai, mái tóc của nàng hơi rối, dáng vẻ thoải mái, đúng hình tượng người vừa thức dậy. Nhưng điều làm Hải chú ý hơn cả là nụ cười rạng rỡ trên gương mặt nàng. Dù đơn giản, vẻ tươi tắn của Thu Hương luôn làm căn phòng nhỏ bỗng chốc bừng sáng.
“Anh định làm gì hôm nay?” Nàng hỏi, giọng ngái ngủ nhưng đầy tò mò, tay nâng ly sữa lên nhấp một ngụm nhỏ.
Hải mỉm cười, ánh mắt lóe lên sự quyết tâm. “Hôm nay là ngày quan trọng. Anh sẽ gửi bản thử nghiệm game cho các diễn đàn lớn ở Đông Nam Á và xử lý phản hồi từ nhóm thử nghiệm. Nếu mọi thứ suôn sẻ, tuần sau game sẽ chính thức phát hành.”
“Nghe thú vị đấy. Để em giúp anh nhé!” Hương đề nghị với ánh mắt háo hức.
Hải bật cười trước sự nhiệt tình của nàng. “Giúp thì được, nhưng nhớ đừng giành hết công lao của anh đấy nhé.”