Chương 11 Thái Sơ Vô Cấu Kinh
Thanh Vân Tông.
Mây trắng lượn lờ, núi cao bát ngát, chính giữa rừng Trúc có tòa đại điện, trên đại điện có dòng chữ Tử Trúc Phong.
Tử Trúc Phong linh khí tràn đầy, là nơi tu hành lý tưởng của đệ tử Thanh Vân Tông, xung quanh Tử Trúc Phong có rất nhiều động phủ và đệ tử đang tu luyện, tất cả bọn họ đều mang đạo bào màu tím.
Tử Tâm từ quản trường khu vực đệ tử ngoại môn ngự kiếm phi hành 1 mạch đến Tử Trúc Phong, trên đường có rất nhiều đệ tử thấy nàng đều bận bịu chào hỏi, dù sao nơi này thân phận của nàng rất đặc biệt, phong chủ Tử Hoài An là gia gia của nàng.
Bên trong đại điện diện tích rất lớn, được xây thành nhiều động phủ.
Tử Tâm tiến vào đại điện liền bắt gặp nhị sư huynh, nhị sư huynh thấy nàng liền tiến đến vui mừng hỏi.
“Tiểu sư muội đây là tìm sư phụ sao?”
“Ân” Tử Tâm nhẹ gật đầu rồi hỏi tiếp. “Gia Gia của ta có ở bên trong không?”
“Có, sư phụ ngài ấy đang ở bên trong, sư muội đây là có chuyện gấp cần tìm đến sư phụ sao?” Nhị sư huynh quan tâm hỏi.
“Không có gì, tự ta đi tìm gia gia là được.” Nói xong Tử Tâm liền đi nhanh vào động phủ.
Bên trong động phủ có 1 vị lão giả tóc trắng đang ngồi khoanh chân nhắm mắt tu luyện. Tử Tâm nhanh chân chạy tới động phủ hô.
“Gia Gia, Tiểu Tâm đến thăm ngươi a.”
Lão giả nghe vậy chầm chậm mở mắt ra, phất tay làm cánh cửa tự động mở ra.
Tử Tâm thấy cửa mở ra vội vàng chạy đến nũng nịu nói.
“Gia gia a. Ngài biết không, khi nảy ta có gặp được 1 vị sư đệ rất là lợi hại nha.”
Nhìn thấy đáng yêu cháu gái, Tử Hoài An lấy tay sờ đầu nàng cưng chiều nói.
“Ồ, lợi hại ra sao?”
“Siêu lợi hại nha. Hắn mặc dù không có tu vi nhưng khả năng đánh đàn siêu đỉnh luôn, còn biết làm thơ nữa.” Tử Tâm si mê nói.
“Tiếng đàn của hắn có thể khiến người nghe tiến vào mộng cảnh nữa nha.” Tử Tâm vội nói thêm.
“Không có tu vi nhưng có thể khiến ngươi đi vào mộng cảnh?” Tử Hoài An nghi ngờ hỏi.
“Đúng nha. Nghe hắn đ·ạ·n ta có cảm giác lạc vào thế giới mà khúc nhạc diễn tả, thật sự rất là thú vị.” Tử Tâm si mê hoài niệm nói.
“Hắn không có tu vi là đệ tử mới nhập môn sao?” Thấy cháu gái đáng yêu của mình 1 bộ si ngốc như vậy Tử Hoài An cũng rất là hiếu kỳ.
“Ân.” Tử Tâm gật đầu đáp lại nói tiếp.
“Gia Gia a, hắn rất lợi hại nha, ngài có thể hay không nhận hắn làm đệ tử.” Tử Tâm lung lay tay của Tử Hoài An nũng nịu nói.
“Cái này khó nói a, nếu hắn thật lợi hại ta cũng có thể thu nhận hắn, để hắn tại đây tu luyện nhưng nếu tư chất của hắn thật không được ta cũng không thể thu nhận hắn làm đệ tử a.” Tử Hoài An bắt đắc dĩ nói.
“Cái này không thành vấn đề, miễn là hắn tại đây tu luyện là được nha.” Tử Tâm vui vẻ nói.
“Ngươi đây là muốn hắn tại đây để mỗi ngày đàn cho ngươi nghe a.” Tô Hoài An cười cười nói.
Tử Tâm cũng không có trả lời mà le lưỡi làm mặt quỷ nhanh chống chạy đi ra đại điện. Tử Hoài An cũng là lắc đầu bật cười.
Phía sau chân núi.
Nơi ở của đệ tử ngoại môn.
Tô Đàm cuối cùng cũng an toàn chạy đến phòng, tiến vào phòng Tô Đàm vội vàng khóa chặc cửa, hắn thở phào một hơi, cảm thấy an tâm không ít.
Đi đến bên giường, Tô Đàm buông xuống bao nãi đổ đầy trên giường toàn bộ là linh thạch. Hắn sung sướng đếm lấy từng viên, tổng cộng 562 viên. Với 1 tháng chỉ có 5 viên linh thạch thì đây là 1 con số khổng lồ đối với đệ tử ngoại môn cũng như đặc biệt đối với người mới như hắn.
Để tránh đêm dài lắm mộng bị người nhớ thương linh thạch, Tô Đàm không do dự hắn vội vàng tiến vào không gian thần bí. Tô Đàm đi thẳng đến 1 căn phòng, Hắn lúc trước chưa bao giờ đi vào căn phòng này. Vì muốn bước vào căn phòng này yêu cầu bỏ ra 20 linh thạch thời gian là 1 khắc đồng hồ. Đứng trước cửa phòng, Tô Đàm vẻ mặt lúng túng vì hiện tại hắn là trạng thái linh hồn mà không phải chân chính bản tôn. Linh thạch thì đang ở bên ngoài thể xác, linh hồn không mang theo được linh thạch a. Không gian thần bí có vẻ như phát hiện hắn lúng túng cũng hoặc là do hắn hiện tại đang tiếp xúc với linh thạch nên cả hắn và toàn bộ linh thạch đều bị kéo vào không gian thần bí. Sau 1 hồi mắt mắt hoa rung động kịch liệt Tô Đàm mở mắt ra phát hiện toàn bộ linh thạch cùng với bản tôn hắn cũng đã đến bên trong không gian thần bí, Tô Đàm kích động không thôi. Điều này nói rõ không gian thần bí không chỉ là nơi tu luyện vẫn còn là nới trốn chạy vô địch a, “Khụ Khụ” là đạo tràng riêng tư dùng để nghỉ ngơi không phải “trốn chạy” là ta dùng từ sai.
“Chỉ cần biết vận dụng tốt không gian thần bí, sau này ta có thể tham gia các bí cảnh hay ra ngoài loãng 1 tí cũng có thể an tâm về vấn đề an toàn.” Tô Đàm trên mặt vô cùng kích động nghĩ đến, chỉ cần mạng nhỏ vẫn còn hắn thì không ngại bất kể điều gì.
Trước cửa phòng, linh thạch rời đầy đất, Tô Đàm nhặt lấy 10 viên để vào ô trận pháp. Cửa phòng sáng lên rồi tự động mở ra. Tô Đàm không do dự bước vào.
Bước vào bên trong Tô Đàm sững sờ vì bên trong không phải giống như hắn tưởng tưởng là 1 thư viện mà là cả 1 vũ trụ mênh mông không gian vô tận không thấy điểm cuối.
Tô Đàm cảm thấy khó hiểu, lúc trước chạm vào cữa rõ ràng nói nơi này là khu tri thức tu tiên bao gồm tất cả các loại công pháp, luyện khí, luyện đan, trận pháp, phù văn,vv..các loại, nhưng bây giờ trước mắt hắn chỉ có là vô tận không gian không thấy bến bờ.
Tô Đàm đang suy tư về công pháp thì đột nhiên trong não hải của hắn hiện lên vô số công pháp để hắn chọn lựa, hắn dường như nghĩ đến điều gì vô ý thức nói “Cân đẩu vân”.
Vừa nói ‘cân đẩu vân’ ấy vậy mà trong đầu của hắn thật hiện lên 1 bản thân thông ‘cân đẩu vân’ Tô Đàm vui mừng quá đổi hô nói.
“Là thật cân đẩu vân a, cái này dường như chỉ cần ta nghĩ đến môn công pháp thần thông nào thì sẽ lập tức xuất hiện tại trong não của ta, quá tiện lợi đi.” Tô Đàm dần dần hiểu rõ được cơ chế hoạt động của nơi này.
Vì thời gian có hạn nên Tô Đàm cũng không mò mẩm lung tung những công pháp mà hắn biết ở kiếp trước rốt cuộc có thật tồn tại hay không, hắn còn rất nhiều cơ hội nên lần này hắn muốn tìm công pháp không phải mạnh nhất mà là thích hợp với hắn nhất.
Tô Đàm mặc niềm trong đầu nói. “Công pháp phù hợp với linh căn của ta nhất”.
Trong đầu Tô Đàm lập tức xuất hiện 1 bản vô thương công pháp có tên là ‘Thái Sơ Vô Cấu Kinh”.
Đây là bản công pháp mà không gian thần bí đưa cho hắn, Tô Đàm có thể không tin bản thân mình nhưng hắn sẽ 100% tin vào không gian thần bí vì không gian thần bí mới là khởi nguồn của hắn giúp hắn đứng đỉnh nhân sinh.
Đón lấy ‘Thái Sơ Vô Cấu Kinh’ Tô Đàm bắt đầu đọc. Đây là 1 bộ công pháp dành riêng cho người sở hữu đủ 10 loại linh căn.
Hỗn độn sơ khai, khởi nguyên của các loại linh căn là hỗn độn linh căn cũng được gọi là vô cấu linh thể, đây là 1 loại linh căn cũng có thể gọi là thể chất. Nó là từ 10 loại cực phẩm linh căn dung hợp lại với nhau. Người sở hửu linh căn này có thể điều khiển tất cả các loại linh căn 1 cách hoàn mỹ và cũng như có khả năng bỏ qua sát thương đến từ linh căn khác công kích, không những thế khả năng hấp thu linh khí cũng là đứng đầu, vạn vật đều sẽ bị loại linh căn này hấp thu và chuyển hóa thành linh khí, những linh khí này có thể nói vô cùng tinh khuyết không hề có 1 chút tạp chất. Vô Cấu linh thể có thể xưng là vô địch thể chất, đứng ở thế bất bại.
Tu luyện thành công ‘Thái Sơ Vô Cấu Kinh’ có thể giúp Tô Đàm từ mang 10 loại linh căn đẳng cấp chỉ có trung phẩm lột xác thành cực phẩm, từ đó dung hợp thành ‘Vô Cấu Linh Thể”.
Tô Đàm biết được thèm nhỏ dãi, hắn lâu đi nước miếng không kịp chờ đợi vội vàng thoát ra khu tri thức mang lấy linh thạch rớt đầy đất ở cừa phòng chạy nhanh đến khu tu luyện.
Tô Đàm tính toán linh thạch còn lại 547 viên, hắn quyết định dùng 540 viên linh thạch để đạt được gấp 10 lần ngộ tính. Để linh thạch vào ô trận pháp, Tô Đàm bước vào cổng không gian mà không hệ bị ngăn trở.
Bên trong cỗng không gian là 1 đạo tràng rất lớn, tiên vụ lượn lờ nhưng vô cùng tĩnh mịch, phía trước để lấy 1 cái bồ đoàn, Tô Đàm không do dự nhanh chóng tiến lại khoanh chân ngồi lên bồ đoàn bắt đầu tu luyện ‘Thái Sơ Vô Cấu Kinh’.
Gấp 10 lần ngộ tính giúp cho tư chất của Tô Đàm tăng lên 1 cách rõ rệt, lúc trước đọc lấy thái sơ vô cấu kinh hắn không hiểu bộ công pháp này tu luyện thế nào chỉ cảm thấy là cô cùng lợi hại. Nhưng lần này nhờ có gấp 10 lần ngộ tính, Tô Đàm đã có thể bắt đầu hiểu thấu một hai.
Đừng nhìn chỉ là gấp 10 lần ngộ tính có vẻ thấp, nếu so sánh bình thường điều kiện dưới, gấp 2 lần bình thường có thể nói là thông minh hơn người, gấp 3 lần có thể được sưng làm thiên tài, gấp 4 lần có thể được sưng làm yêu nghiệt, gấp 5 lần có thể được coi là kỳ tài ngút trời vạn năm đều khó tìm ra 1 người.
Huống hồ Tô Đàm tư chất cũng là nghịch thiên, có thể sánh ngang với yêu nghiệt, chỉ cần nhìn đến hắn không dùng đến 10 năm có thể học ra 1 tay cầm kì thi họa đều đạt đến trình độ đăng phong tạo cực cũng đủ biết hắn lợi hại.
Lần này được thêm gấp 10 lần ngộ tính giúp Tô Đàm như hổ mọc thêm cánh, xung quanh Tô Đàm thần vận lượn lờ tỏa ra 1 cổ thần thánh khiến người khác nhìn vào cảm giác giống như 1 tôn vô thượng thần thánh không thể mạo phạm.
Cơ thể của Tô Đàm mắt thường cũng có thể thấy được thay đổi. Khuôn mặt trở nên tinh xảo hơn, thân thể của hắn dần dần trong suốt như hòa tan vào trốn thiên địa.
1 khắc thời gian nhanh chóng trôi qua, Tô Đàm bị không gian thần bí đưa ra bên ngoài, ngồi ở trước cổng không gian Tô Đàm dần dần mở mắt ra cảm khái nói.
“Thật sảng khoái, nếu cho ta thêm 1 chút thời gian ta có thể đút thành công hoàn mỹ vô cấu linh thể a.”
Đôi mắt của Tô Đàm giờ đây rất thâm uyên, nhìn vào có thể thấy chứa tận vô vàng sao trời.
Nhìn lại trong túi chỉ còn lại 7 viên linh thạch Tô Đàm bắt đắc dĩ lắc đầu. “Cũng là ta quá nghèo a, phải nghĩ cách kiếm thật nhiều linh thạch một lần đút thành công vô cấu linh thể mới được.”
Bộ công pháp này chỉ giúp Tô Đàm cãi biến linh căn chứ không hề giúp Tô Đàm đột phá tu vi, vì vậy nhìn hắn có thể rất soái khí, thần vận nhưng hắn vẫn là 1 phàm nhân chưa có tu vi trong người, ngay cả luyện khí 1 tầng cũng chưa bước vào.