Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 12 Nhưng Là Nàng Thật Sự Cho Nhiều Lắm.

Chương 12 Nhưng Là Nàng Thật Sự Cho Nhiều Lắm.


Khu vực đệ tử ngoại môn.

Bước ra khỏi không gian thần bí, Tô Đàm cảm thấy vô cùng đói, nhìn sắc trời cũng chưa có tối hẳn, hắn cước bộ chạy đến ngự trù phòng. Nơi này là khu ăn uống dành cho các đệ tử ngoại môn mới nhập môn vì đại đa số các đệ tử đời trước đã có thể tự hấp thu linh khí bổ sung năng lượng không cần phải dùng đến thức ăn lót dạ như phàm nhân.

Đệ tử ngoại môn mỗi ngày 3 bữa đều ăn ở nơi này, tất cả đều cung cấp miễn phí nên thức ăn cũng không phải dạng sơn hào hải vị mà trông có vẻ hơi đạm bạc, gồm có cơm, rau dại cùng nấm. Tuy là đạm bạc thô sơ nhưng so với thức ăn của phàm nhân lại lợi hại hơn rất nhiều, bên trong đó đều có chứa linh khí. Còn nếu như muốn có thịt có rượu thì phải bỏ thêm linh thạch, đối với cái này Tô Đàm quyết định từ chối dùng.

Cơm không phải được nấu từ gạo mà dùng bằng những hạc linh mễ, bên trong có chứa linh khí. Nguồn cung cấp thức ăn đều đến từ khu đệ tử tạp dịch. Có thể nói đệ tử tạp dịch rất giống khổ sai, ngày ngày làm lụng vất vã.

Ăn uống no nê Tô Đàm ngựa quen đường củ chạy về đến phòng của mình tắm rữa sạch sẽ ngủ 1 giấc đến sáng.

Sáng hôm sau.

Một góc nào đó quãng trường khu vực ngoại môn.

Tô Đàm vẫn như cũ ngồi chồm hổm ở sạp hàng, hắn tự tin không ít dù sao trên người của hắn cũng chỉ còn lại có 7 viên linh thạch nếu có b·ị đ·ánh c·ướp cũng không sao, hắn còn có thể trốn vào không gian thần bí nên vấn đề an toàn có thể nói gần như chắc chắn.

Chính vì điều đó Tô Đàm cảm thấy tự tin tràn trề có thể buôn bán đến lúc trời tối mà không phải mới trưa chiều đã vội bỏ chạy như hôm qua.

Hôm nay có rất nhiều khuôn mặt quen thuộc đi đến mua thơ của Tô Đàm, có lẽ là thu được lợi ích không tồi nên lần này bọn hắn không chỉ là đến mua thơ còn hướng đến Tô Đàm xin thêm bí quyết lấy lòng nữ nhân. Tô Đàm cũng rất hăng hái giúp đỡ nhưng với điều kiện tăng giá thêm 1 linh thạch mỗi bài thơ. Các đệ tử khác nghe tăng giá rất muốn lui nhưng khi nghe được Tô Đàm bày mưu tính kế rất lợi hại, bọn hắn nghe đều muốn bị cảm động lây huống chi các nữ nhân luôn luôn thích mộng mơ đâu.

Thế là đám đệ tử ngoại môn cắn răng móc túi mua thơ rất có 1 bộ vì nữ nhân tán gia bại sản cũng không là vấn đề.

Tô Đàm thu hết vào trong mắt, trong lòng cười trộm không thôi “Đúng là 1 đám ngốc bức đáng yêu suy nghĩ thân dưới, loại này đến càng nhiều càng tốt a.” Hắn càng nghĩ càng cười xấu xa nói “ có lẽ ta nên vẽ thêm vài cuốn truyện tình cảm ân ái a, với khả năng hội họa đỉnh cao cũng như xem ngàn vạn bộ phim nào đó ở kiếp trước ta có thể khiến cho bọn hắn điên cuồng a.” Càng nghĩ Tô Đàm càng cảm thấy hướng đi này thật sẽ kiếm được rất nhiều linh thạch. Hắn không khỏi tự khen chính mình là quỷ tài có tố chất kinh doanh a.

Buôn bán đến giữa trưa Tô Đàm từ trong tay nãi lấy ra 2 cái màn thầu lót dạ, hắn cũng không có đếm xem bao nhiêu linh thạch mà sử dụng không gian thần bí đem linh thạch cuốn hết vào bên trong, làm như vậy hắn mới cảm thấy an tâm.

Đang cố gắng nhai nuốt màn thầu thì Tô Đàm đột nhiên phát hiện trên đầu phía xa của hắn xuất hiện hai bóng người.

Một lão đầu cùng với một tiểu la lỵ, đây không là ai khác chính là Tử Tâm cùng gia gia nàng phong chủ Tử Hoài An.

Nhìn thấy 2 người, Tô Đàm vội vàng buông ra màn thầu cố gắng nuốt mạnh thức ăn trong miệng xuống tiến đến chấp tay cuối đầu nói.

“Đệ tử Tô Đàm bái kiến Phong chủ, bái kiến sư tỷ”.

Vị phong chủ này Tô Đàm lúc ở đại điện khu vực nội môn đã từng thấy qua.

Không đợi Tử Hoài An nói, Tử Tâm đã 1 bước chạy đến trước mặt Tô Đàm nói.

“Mới 1 ngày không gặp sư đệ soái lên không ít a.” Tử Tâm cười hì hì nói. Nàng tuổi tác 14 nhưng hoạt bát la lỵ rất là đáng yêu.

Tô Đàm vẫn là 1 bộ cuối đầu chấp tay hơi ngượng ngùng mở miệng nói. “Nào có, nào có, để sư tỷ chê cười.”

Lúc này Tử Hoài An cũng lên tiếng nói. “Không cần đa lễ”. Sau đó nói tiếp.

“Không nghĩ đến trong miệng Tử Tâm nói người siêu lợi hại lại là ngươi a”

“Không dám không dám, là sư tỷ nói quá lời, đệ tử chỉ là 1 người bình thường, nào phải là người lợi hại gì như sư tỷ nói.” Tô Đàm ngượng ngùng lúng túng nói.

“Gia gia nhận thức hắn sao?” Tử Tâm nghi vấn hỏi.

“Đã từng gặp mặt một lần, hắn trong người mang 10 loại linh căn, dạng này người ta cũng chưa bao giờ gặp qua. Giống như Tông chủ nói, nếu như hắn không có cơ duyên hay là nguồn tài nguyên khổng lồ muốn đột phá lên cao thật sự rất khó.” Tử Hoài An 1 bộ cảm khái nói.

Nghe vậy Tử Tâm không khỏi cảm thấy Tô Đàm đáng thương, nàng càng muốn giúp hắn. Tử Tâm vẻ mặt mong đợi nhìn về phía Tử Hoài An.

Nhìn thấy cháu gái đáng yêu dáng vẻ như vậy, Tử Hoài an cũng cảm thấy bắt đắc dĩ không thôi mở miệng nói.

“Như Tử Tâm nói ngươi rất lợi hại về âm nhạc cũng như thơ ca, có thể thấy tư chất ngộ tính của ngươi rất cao. Nếu ngươi bằng lòng có thể làm đệ tử ký danh của Tử Trúc phong, có thể tại Tử Trúc phong tu luyện. Nơi đấy linh khí tốt rất nhiều lần so với khu vực đệ tử ngoại môn.”

Tử Tâm khuôn mặt mong đợi đôi mắt chớp chớp nhìn lấy Tô Đàm.

Cái này khiến Tô Đàm thật rất bất dĩ, hắn biết Tử Hoài An không hề xem trọng hắn nhưng ngại vì mặt mũi cũng như yêu quý nuông chiều Tử Tâm nên mới đưa ra đề nghị này. Đây quả thật là 1 đề nghị phi thường tốt đối với còn lại các đệ tử khác, ai chả muốn được vào động phủ tu luyện a. Nhưng Tô Đàm không giống bọn hắn, hắn không cần động thiên phúc địa, thứ hắn cần chỉ là linh thạch. Nếu bây giờ Tô Đàm đồng ý đi vào Tử Trúc phong, vậy sau này con đường buôn bán coi như đoạn tuyệt a. Vào đó có thể tiếp xúc được với nhiều đệ tử chân truyền, có thể là bọn hắn rất giầu, có thể là bọn hắn nguyện ý mua họa Tô Đàm vẽ nhưng ai dám chắc phong chủ Tử Hoài an đồng ý a.

Trong họa toàn là thứ không đúng đắn, nếu để phong chủ phát hiện, hắn không dám chắc có thể còn mạng để bước ra ngoài a. Nghĩ đến thôi đã khiến hắn da gà nổi lên. Đã không buôn bán được lại còn nợ thêm ân tình, cảm thấy thế nào cũng là thua lỗ nên Tô Đàm quyết định từ chối nói.

“Đệ tử xin đa tạ ý tốt của phong chủ nhưng đệ tử cảm thấy hay là mình vẫn nên ở đây thì tốt hơn. Mặc dù nơi này linh khí có vẻ mỏng manh không so được với Tử Trúc phong nhưng tại nơi này đệ tử còn có thể làm ăn buôn bán kiếm thêm linh thạch và cũng không muốn nợ ân tình của sư tỷ cùng với phong chủ”. Tô Đàm thành thật chấp tay nói, nhưng trong lời nói nhấn rất mạnh hai chữ ‘linh thạch’.

Tử Hoài An khá là bất ngờ với câu trả lời của Tô Đàm nên hỏi lại.

“Ngươi xác định sao?”

“Đệ tử xác định”. Tô Đàm gật đầu đáp.

Thấy Tô Đàm 1 bộ khẳng định kiên nghị không thay đổi, Tử Hoài An cũng không dây dưa thêm gật đầu 1 cái định rời đi.

Tử Tâm thấy vậy vội nhìn Tô Đàm hỏi

“Ngươi thật không muốn cùng ta về Tử Trúc phong tu luyện sao?”

“Ân” Tô Đàm gật đầu đáp.

“Ngươi phải suy nghĩ kỹ lại a, Tử Trúc phong linh khí sung túc giúp đở rất lớn cho ngươi a.” Tử Tâm không từ bỏ nói.

“Tô Đàm đa tạ sư tỷ quan tâm, ta thật ra bây giờ cần linh thạch hơn, nơi này rất tốt có thể tự do buôn bán kiếm linh thạch a.” Tô Đàm thành thật nói.

Biết không lay chuyển được Tô Đàm, Tử Tâm cũng đành thôi.

Cũng không muốn nói tiếp về vấn đề này, Tô Đàm đổi chủ đề nói.

“Cũng cảm ơn sư tỷ chiếu cố, ta có thể giúp sư tỷ họa 1 bức chân dung a?”

“Được a.” Tử Tâm cũng vui vẻ lên nói, nàng cũng rất tò mò trình độ hội họa của Tô Đàm, thiết nghĩ chắc cũng là vô cùng lợi hại a.

Cũng không lâu lắm, Tô Đàm lúc này cũng hoàn thành xong bức họa.

Bức họa vẽ Tử Tâm vô cùng tinh xảo linh động, có thể nhìn ra không khác gì ngoài đời thật. Tử Tâm nhận lấy bức ảnh thích thú cười rộ lên, đôi mắt cong thành nguyệt nha, rất là đáng yêu.

“Ta cũng không thể chiếm tiện nghi của sư đệ được, đây là 1 ngàn linh thạch mong sư đệ nhận lấy a.” Tử Tâm không biết tại sao Tô Đàm lại cần linh thạch như vậy, nàng cũng rất thích Tô Đàm nên giúp đỡ được nàng đều rất sẵn lòng giúp đỡ dù sao nàng cũng không thiếu vài viên linh thạch này.

Nhìn thấy trên bàn chất đầy linh thạch, Tô Đàm trợn to mắt nhìn không ngậm được mồm.

Nhìn dáng vẻ Tô Đàm ngượng nghịu lúng túng, 1 bộ không dám thu lấy. Tử Tâm cũng nói thêm.

“Chẳng nhẽ bức họa vẽ chân dung của ta không đáng giá ngần ấy linh thạch sao?” Tử Tâm giả bộ tức giận hỏi.

“Không không, ý của ta không phải như vậy. Đây là ta cố ý vẽ tặng cho sư tỷ nếu nhận lấy linh thạch thì không đúng lắm a.” Tô Đàm ngượng ngùng nói nhưng con mắt lại không ngừng liếc nhìn lấy trên bàn sáng lấp lánh linh thạch.

“Không có gì là không đúng cả, 1 ngàn linh thạch để có được bức họa này là ta kiếm lời, sư đệ không cần phải ấy nấy. Nếu như sư đệ không nhận lấy ta có lẽ là sẽ thật giận đấy.” Tử Tâm cười nói.

“Vậy thì xin đa tạ sư tỷ.” Tô Đàm cũng không cự tuyệt nữa, chấp tay vui vẻ nhận lấy.

“Vậy mới đúng chứ. Ta cũng không làm phiền sư đệ nữa, sau này gặp lại.” Nói xong Tử Tâm cũng dẫm lên phi kiếm bay đi sau đó lưu lại bên trong tai Tô Đàm tiếng nói.

“Ta tên Tử Tâm a, Tô sư đệ có thể đừng quên ta nha.”

Nhìn thấy đã đi xa Tử Tâm, Tô Đàm lẩm bẩm nói. “Tử Tâm sao? Có thể là ta đã có người thích rồi a.” Hắn lại vội thêm 1 câu “nhưng là nàng thật sự cho nhiều lắm a. Nếu sau này nàng phát d·ụ·c tốt nói không chừng còn có thể a.” Tô Đàm cười cười nghĩ lấy sau đó vội vàng sử dụng không gian thần bí cuốn hết linh thạch bỏ vào bên trong mới an tâm ngồi trên ghế ngâm nga hát.

Hắn cảm thấy trong ngày hôm nay có thể tích đủ linh thạch để 1 lần đúc thành công vô cấu linh thể a. Tâm tình Tô Đàm lúc này có thể nói là vui sướng cùng cực.

Đến tầm chiều tối, Tô Đàm buôn bán thêm được gần 100 đơn sinh ý, hắn lúc này vui ý thu xếp đồ đạt chuẩn bị hướng đến Ngự Trù phòng làm 1 bụng no nê rồi mới tiến về phòng ở.

Chương 12 Nhưng Là Nàng Thật Sự Cho Nhiều Lắm.