Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Chương 13 Đúc Thành Vô Cấu Linh Căn
Lúc này trời cũng đã gần chuyển tối.
Tô Đàm thư thả đi về phía Ngự Trù phòng, đi qua 1 hẻm nhỏ Tô Đàm phát hiện phía trước có 2 vị sư huynh đứng chặn lấy đường đi.
Thấy cảnh này Tô Đàm cước bộ chậm lại vội nuốt nước bọt, cảm giác không ổn trong lòng nghĩ đến. “Xong phim, y là đi đêm lắm có ngày gặp ma sao? À không đây là để ý đến linh thạch của ta mà chặn c·ướp sao?”
Tô Đàm bất an do dự không biết có nên trốn vào trong không gian thần bí luôn hay không thì phía trước tiếng nói truyền đến.
“Sư đệ đây là hướng về ngự trù phòng sao?”
Theo bản năng Tô Đàm vội vàng mở miệng nói
“Không..không phải. À vâng đúng vậy, sư đệ muốn đến ngự trù phòng kiếm bữa ăn lót dạ a.” Tô Đàm ấp a ấp úng nói.
“Vậy thì thật là tiện đường a, bọn ta cũng là có ý định như vậy. Sư đệ không có tu vi trong người, cái này để ta giúp mang sư đệ đi cho nhanh a, đồng môn mà giúp đỡ lẫn nhau là điều nên làm.” Vị sư huynh đằng trước mĩm cười nói.
Trong lòng Tô Đàm hoảng không thôi, trong lòng chữi bậy lên. “Ngươi nghĩ ta tin chắc, ta cũng không phải mỹ nữ a, không không rãnh rỗi đi giúp 1 cái nam nhân. ” Cố gắng trấn định bình tĩnh Tô Đàm chấp tay nói
“Thật sự là không dám phiền nhị vị sư huynh a, tự ta chạy bộ 1 tí cũng tới .”
Hai vị sư huynh phía trước thu lại mĩm cười nói.
“Sư đệ đây là không nễ mặt bọn ta sao?”
Tô Đàm thấy sắc mặt 2 vị sư huynh trầm lại cũng là hoảng không thôi, vội nói.
“Sư đệ ý không phải như vậy, chỉ là sư đệ thật thấy rất ngại, không không làm phiền đến sư huynh a.”
“Không có gì phải ngại hay phiền gì cả, giúp đỡ sư đệ là niềm vui của bọn ta a. Dù sao cũng là đồng môn huynh đệ chẳng phải sao. Như sư đệ có khó khăn về di chuyển bọn ta sẵn lòng giúp đở chỉ là không biết sư đệ có hay không cũng bằng lòng san sẻ cho sư huynh đây chút ít linh thạch tu luyện a.” Vị sư huynh vừa nói hai tay còn chà xát lại với nhau.
“Con mẹ nó, nói nhiều như vậy thì ra là ham muốn linh thạch của ta, nói là giúp đỡ san sẻ nhưng bộ dạng lại muốn ăn sạch trên người ta linh thạch a” Tô Đàm trong lòng chữi lấy không thôi nhưng bên ngoài lại cố gạt ra nụ cười nói hỏi
“Không biết sư huynh muốn bao nhiêu?”
Vị sư huynh phía trước cũng không vòng vo giơ lên 1 ngón trỏ nói.
“1 ngàn viên a, hôm nay nhìn sư đệ cũng đã kiếm bộn. 1 ngàn viên cũng không nhiều a.”
“Ngọa tào. Mở miệng ra là 1 ngàn viên, người đây là ăn c·ướp sao? Ồ. Đích thật là ăn c·ướp.” Tô Đàm trong lòng chữi mắng đến tổ tiên 18 đời của hắn.
Lúc này Tô Đàm cũng mở miệng nói
“Cái này thật ra sư đệ cũng muốn giúp sư huynh lắm nhưng mà vừa lúc nãy ta đã đưa hết linh thạch cho vị sư huynh kia rồi. Bây giờ trên người ta cũng không còn 1 viên nào cả.” Tô Đàm lúng túng gãi gãi đầu.
“Ngươi nghĩ ta tin sao” Vị sư huynh gằn hỏi.
Tô Đàm lắc đầu.
“Ngươi đây là đang trêu bọn ta sao?” Vị sư huynh lúc này sát ý nổi lên nói
“Đoán trúng nhưng không có thưởng a.” Nói xong Tô Đàm vội vàng trốn vào không gian thần bí để lại khuôn mặt mộng bức sát ý 2 huynh đệ.
“Hắn đâu rồi? Tìm ra đ·ánh c·hết hắn cho ta.
Ta không tin 1 kẻ không có chút tu vi nào có thể trong nháy mắt biến mất như vậy được
Nhanh tìm ra đ·ánh c·hết hắn.” Bên ngoài hai vị sư huynh sát ý nộ hóng ầm ầm quyết tìm bằng được Tô Đàm.
Lúc này bên trong không gian thần bí.
Khu vực tri thức công pháp
Tô Đàm đang ngồi tựa lưng trước cửa phòng lẩm bẩm nói.
“Bọn ngốc bức, đố các ngươi tìm ra được ta.”
“Ột ẹc..ẹc” Tô Đàm chưa nói xong thì bụng của hắn réo lên. Cả ngày hôm nay hắn mới chỉ bỏ vào 2 cái màn thầu, hắn bây giờ rất đói.
Tô Đàm lẩm bẩm nói
“Không biết 2 tên c·hết tiệt kia đã chịu đi chưa a.”
Dường như hiểu được Tô Đàm muốn gì, không gian thần bí vậy mà có thể tạo ra được 1 kết giới có thể từ bên trong quan sát được cảnh vật bên ngoài. Điều này khiến Tô Đàm vui mừng quá đỗi.
Tô Đàm cảm thấy không gian thần bí quá lợi hại rồi, hắn cảm thấy còn rất nhiều tính năng lợi hại hơn mà hắn chưa phát hiện ra. Nghĩ như vậy, Tô Đàm trên khuôn mặt tràn đầy chờ mong.
Quan sát ra phía ngoài Tô Đàm nhìn thấy 2 tên c·hết tiệt kia vẫn còn đang loanh quanh ở đó tức giận điên cuồng lục soát. Mặc dù Tô Đàm không nghe ra được âm thanh nhưng hắn có thể khẳng định bọn hắn đang chữi mình, bây giờ mà ló đầu ra bảo đảm không c·hết cũng tàn phế. Nghĩ nghĩ Tô Đàm nhức đầu không thôi.
Lục lọi hồi lâu cũng không phát hiện bóng dáng Tô Đàm, 2 vị đệ tử kia không cam lòng cũng đành phải rời đi.
Bên trong không gian thân bí Tô Đàm bị cơn đói dày vò hơn 2 canh giờ. Hắn bây giờ chẳng còn 1 tí khí lực nào. Trong lòng ghim lấy 2 tên khốn nạn kia.
Bước ra không gian thần bí, Tô Đàm cước bộ lảo đảo hướng đến ngự trù phòng. Dù sao cũng là đêm khuya nơi này không còn 1 ai. Tô Đàm rón rén xâm nhập vào lục lọi tìm kiếm xem còn gì có thể lót dạ hay không.
Hắn tiến đến chổ bếp núc mở ra nấp nồi phát hiện còn lại 1 ít cơm cháy với 2 cái màn thầu. Tô Đàm nhấm nháp cắn nuốt lấy, trong lòng liên tục chữi mắng 2 tên c·hết tiệt kia. Âm thàm thề quân tử trả thù 10 năm không muộn.
Lót dạ xong Tô Đàm cũng không có chạy về phòng ở mà tiếp tục lưu lại nơi này.
Tô Đàm 1 lần nữa tiến vào không gian thần bí.
Cả ngày hôm nay buôn bán kiếm lời được 1627 viên linh thạch trong đó 1000 viên là từ Tử Tâm, còn lại lại là nhờ bán ra gần 200 bài thơ. Cũng do miệng lưỡi hắn trơn tru nên linh thạch kiếm lời thêm không ít, có bài thơ bán ra được 4-5 linh thạch.
Không do dự Tô Đàm trước tiên nạp vào 540 viên linh thạch tiếp tục sử dụng gấp 10 lần ngộ tính. Hắn cảm thấy gấp 10 lần ngộ tính cũng đại khái giúp hắn hiễu rõ được thâm ảo của công pháp, chỉ cần thêm thời gian là hắn có thể hoàn toàn ngộ ra.
Cũng đích xác như vậy. Sau 3 lần sử dụng rốt cuộc Tô Đàm cũng đã tham ngộ được huyền ảo của bộ công pháp này. Cơ thể của Tô Đàm bắt đầu biến hóa nhanh chóng, khuôn mặt của Tô Đàm cũng nhăn nhó thống khổ như nứt ra rồi đúc lại vậy. Cả cơ thể của Tô Đàm chuyển đổi 10 loại màu sắc khác nhau đến khi 10 loại màu sắc bắt đầu dung hợp lại, cơ thể của Tô Đàm dần trở nên trong suốt đến hoàn toàn biến mất khỏi thế gian. Cũng ngay lúc này mắt thường cũng có thể nhìn thấy cơ thể của Tô Đàm bắt đầu dần dần được tái tạo lại. Nó trong suốt như thủy tinh, óng ánh như sao trời chiếu rọi cả phương thiên địa. Đây cũng là do Tô Đàm đang ở trong không gian thần bí ngăn cách trốn thiên địa bên ngoài, nếu như hắn hiện tại lúc này ra ngoài mà nói, phương thiên địa này có lẽ sẽ buông xuống dị tượng, lôi kiếp đủ các loại khủng bố nhất đánh vào hắn không c·hết không thôi. Vì loại thể chất này không tồn tại ở phương thế giới này. Nó xuất hiện đã đánh vở cần bằng mà phương thiên địa này tạo ra.
Sau 1 hồi biến hóa Tô Đàm chầm chậm mở ra đôi mắt sáng ngời như sao trời, trong miệng tuông ra 1 ngụm chọc khí. Tô Đàm khí chất thay đổi cực lớn, dung mạo cũng là tuyệt trần như trích tiên đồng dạng. Hắn 2 tay nắm chặt rồi lại mở ra. Tự động kiểm tra lấy tình trạng cơ thế, Tô Đàm lẩm bẩm nói.
“Đây là chân chính vô cấu linh căn sao? Mạnh ngoại hạng a. Ta tuy bây giờ không có tu vi nhưng sức mạnh này có thể đủ sánh ngang với luyện khí kỳ chứ.”
Sức mạnh tràn trề mang đến cho Tô Đàm vô hạng tự tin, hắn không biết luyện khí kỳ tu sĩ mạnh bao nhiêu nhưng hắn có thể cảm nhận được hắn lúc này có thể đánh 50 cái như hắn. Mặc dù lúc trước hắn là chiến đấu cặn bã.
Thời gian cảm ngộ cũng sắp hết, Tô Đàm cũng không tu luyện thêm vì trong đầu của hắn lúc này cũng không lưu lại môn công pháp nào. Hết thời gian hắn được đưa ra khỏi phòng.
Nhìn lại trên người cũng chỉ còn lại 14 viên linh thạch. Tô Đàm cũng không thể làm gì hơn bước ra không gian thần bí, chui vào 1 góc xó xỉnh trong bếp tìm 1 cái tư thế dễ chịu ngủ lấy.
Hắn cũng không dám về phòng, hắn sợ bị 2 tên kia biết nơi ở của hắn chủ động mai phục. Nơi này mặc dù không có chăn mền giường chiếu, ít ra cũng khuất gió nên sẽ không thấy lạnh. Với lại sáng sớm cũng có thể tại đây ăn ngon 1 bữa. Còn về tại sao không ngủ ở không gian thần bí thì lý do rất đơn giãn, nơi tu luyện cần bỏ ra linh thạch mới được phép vào, còn không có linh thạch hắn phải ở bên ngoài sử dụng lấy tinh thần lực chống đở lấy nên rất là tốn sức. Lúc trước trụ hai canh giờ khiến hắn mệt đến gần hấp hối.