Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 22 Bất Tử Chi Thân Giai Đoạn Đầu Hoàn Thành.

Chương 22 Bất Tử Chi Thân Giai Đoạn Đầu Hoàn Thành.


Dưới chân núi.

Tô Đàm cũng không có trở về Tông Môn, vẫn tiếp tục lưu lại nơi này. Thể xác đau nhức, tinh thần uể ỏi Tô Đàm cũng không tiếp tục tu luyện mà tìm kiếm 1 hang động gần đó nghỉ ngơi đợi đến khi trạng thái đỉnh phong rồi mới tiếp tục tu luyện.

Với trạng thái thương tích của hắn, người tu luyện bình thường có lẽ phải nằm lấy cái 2-3 tháng mới có thể tiếp tục rời giường nhưng bởi Tô Đàm người mang vô cấu linh thể có thể tự mang lấy cực phẩm mộc linh căn nên tốc độ hồi phục nhanh hơn bình thường rất nhiều. Và đặc biệt hắn vận chuyển bí pháp bên trong bất tử chi thân giúp cơ thể hấp thụ thương tích và dược tài dần dần cải biến thể chất.

Dưới chân núi, cứ cách 2-3 ngày thì tiếng bạo tạc nổ rầm rầm cùng tiếng rên la đứt đoạn vang lên không ngừng nghỉ.

1 tháng sau Tô Đàm mình mẩy máu me đầm đìa, trang phục không còn lăn lóc trượt đến chum vại. Lần này Tô Đàm học thông minh biết đào hố để bỏ chum vại vào chỉ cần lăn đến là có thể tự động té vào chum mà không cần phải phí sức như lúc trước trèo vô.

Dưới chân núi là 1 khung cảnh vô cùng khủng kh·iếp, nơi này hiện tại khắp nơi đều là huyết vụ, dòng suối cũng đã bị máu của Tô Đàm làm cho đổi màu đất đá xung quanh bị đập nát thành từng mảnh nhỏ, phía trên còn động lại rất nhiều thịt vụn. Cảnh tượng thật không giống từ 1 người tạo thành mà là từ vô số người cùng 1 chổ bạo tạc. Thật khó có thể tưởng tượng được là trong 1 tháng qua Tô Đàm đã trải qua khủng kh·iếp như thế nào.

Tô Đàm lúc này ngoài máu đọng ở bên ngoài ra thì hoàn toàn không thấy b·ị t·hương tổn. Bất tử chi thân giai đoạn 1 khôi phục cấp tốc Tô Đàm đã đạt đến. Giờ phút này các thương tổn đến từ ngoại thương hay nội thương chỉ cần không nguy hiểm đến tính mạng, Tô Đàm cũng có thể nhanh chóng phục hồi. Sức chịu đựng của tô Đàm cũng trở nên kiên cường và dẻo dai hơn. Cơ thể của Tô Đàm lúc này cũng hiện ra những đường cong đầy nam tính.

Cảm nhận được phát sinh biến hóa, Tô Đàm hài lòng không thôi, hắn cảm thấy 1 tháng qua bỏ ra công sức vô cùng giá trị. Mặc dù đau đớn nhiều lần khiến hắn b·ất t·ỉnh muốn từ bỏ nhưng vì ý chí kiên nghị 1 lòng muốn hướng đến đỉnh phong, Tô Đàm đều sẽ cắn lấy đầu lưỡi của mình giúp tỉnh táo vượt qua.

Nhìn thấy nơi này đã tàn tạ ô nhiễm, Tô Đàm đứng dậy rời đi, hắn lúc này trên người không có mảnh vãi che thân đang vội vã đi tìm nguồn nước để khử đi dơ bẩn trên người.

Thanh Vân Tông.

Khu vực ngoại môn.

Lúc này có rất nhiều đệ tử tụm 5 tụm 7 lại với nhau.

“Các ngươi có từng đi qua khu vực dưới chân núi?”

“Ta hôm trước đi ngang qua trong thấy nơi đó toàn là một mảnh huyết vụ, còn nghe luôn cả tiếng bạo tạc rất là kinh khủng nha.”

“Ta cùng sư muội đêm khuya đi ra ngoài còn nghe thấy cả tiếng kêu khóc thảm thiết của ác quỷ nữa, thật sự quá khủng kh·iếp.” Có đệ tử sợ hãi nói.

“Ngươi đêm khuya cùng sư muội ra ngoài làm gì?” Có đệ tử đột nhiên đổi chủ đề hỏi.

“Ây nha. Đương nhiên là đàm luận nhân sinh rồi.” Tên đệ tử ngượng ngùng nói nhưng trên mặt là đắc ý vô cùng.

“Cái này còn phải nói đến cuốn công pháp mà Tô sư đệ họa ra rất là lợi hại nha. Ta dùng theo trong sách ấy vậy mà sư muội của ta mỗi ngày đều muốn dẫn ta ra ngoài đàm luận nhân sinh a. Ta thật là có chút chịu không được nha.” Tên đệ tự bộ dạng rất dễ bị ăn đòn nói nói.

“Ngươi thật con mẹ nó chịu không được, ta xxx cả nhà ngươi.”

“Đúng vậy. Ngươi có giỏi cho bọn ta cùng xem coi có thật lợi hại như vậy không?”

Rất nhiều đệ tử khó chịu nói lấy.

“Không nên nha. Đây là công pháp bí truyền không thể truyền ra ngoài.” Tên đệ tử khó xử nói.

“Thật con mẹ nó bí truyền. Nói ra cái giá ta đây bỏ tiền còn không được sao?”

“Đúng vậy. Nói ra cái giá, bọn ta thỏa mản ngươi.”

Xung quanh các đệ tử hô nói.

“Dễ nói dễ nói. 200 linh thạch 1 lần xem.” Tên đệ tử đưa ra 1 ngón tay nói.

“Ngươi quá phận. Lúc trước Tô sư đệ cho xem sách cũng chỉ có 2 viên linh thạch nhưng ngươi đây. Mở miệng ra liền 200 linh thạch. Tâm không thấy đau sao?”

“Đúng vậy. Lương tâm của ngươi đây.”

Xung quanh các đệ tử cũng bất bình nói.

Tên đệ tử này cũng chẳng để ý đến xung quanh các đệ tử đang khó chịu mà mở miệng nói “Ta cũng không ép buộc các ngươi xem nha.”

“C·hết tiệt, nếu như lúc trước chịu thua thiệt mua lấy sách của Tô sư đệ thì tốt rồi. Ta thật không cam tâm a.”

“Đúng vậy a. Cũng không biết là tại sao đang yên đang lành Tô sư đệ không chịu bán sách nữa?”

Các đệ tử hối hận than thở lấy.

“Cái này hình như ta có nghe phong thanh là có người tố cáo lên chấp sự nên Tô sư đệ mới phải ngưng bán sách.”

“Còn có nguyên do này sao? Không biết là tên khốn nạn nào dám mách lẻo, nếu để lão tử biết được tuyệt đối không tha.” Tên đệ tử tức giận xắn tay áo lên nói.

“Đúng vậy. Tìm ra đ·ánh c·hết hắn.” Xung quanh đệ tử hưởng ứng nói.

Rừng rậm dưới chân núi.

Lúc này Tô Đàm đang thư thả hưởng thụ ngâm mình trong dòng nước mát mà không hề biết bên trong tông môn đủ tin đồn bát quái liên quan đến hắn cũng như hắn hiện tại ở trong lòng các đệ tử ngoại môn tồn tại như 1 vị thần.

Nữa canh giờ trôi qua, Tô Đàm đi lên bờ mặc lấy đạo bào. Hắn bây giờ đã sử dụng hết dược tài nhưng cũng không vội đi đến Vạn Bảo Các mua thêm tài liệu, dù sao hắn cũng đã hoàn thành xong giai đoạn 1 của bât tử chi thân cần 1 chút thời gian để thích ứng sau đó mới tiếp tục tu luyện giai đoạn 2 đứt chi mọc lại.

Rời đi Thanh Vân Tông cũng đã 1 tháng, Tô Đàm lo lắng bị phát hiện có khả năng sẽ bị khai trừ. Mặc dù Thanh Vân Tông cũng không cho Tô Đàm lợi ích thực tế gì nhưng dẫu sao cũng có nơi có trốn để dừng chân che chở. Tô Đàm cũng không muốn rời đi Thanh Vân Tông sau đó phải ngày ngày lo sợ ẩn trốn trong không gian thần bí để tu luyện.

Vào đến sơn môn, Tô Đàm ấy náy lấy ra 500 viên linh thạch phân phát chia đều cho 2 tên đệ tử canh cổng. Dù sao hắn rời đi tông môn 1 tháng mà không có lý do nếu để chấp sự biết được chắc chắn sẽ bị khai trừ. Vấn đề có thể giải quyết bằng tiền, Tô Đàm tuyệt đối không do dự.

2 tên đệ tử cũng là biết làm người, nhận tiền làm việc rất khẳng khái giúp Tô Đàm giấu diếm, cũng âm thầm kính nễ Tô Đàm không những đến Hợp Hoan Tông chơi gái còn có thể kiếm ra nhiều linh thạch như vây, không như bọn hắn phải nhịn ăn nhịn uống cả tháng trời mới có thể 1 lần đến hợp hoan tông, vì nơi đó thật sự tiêu phí quá đắt.

Tô Đàm cười cười chấp tay cáo từ mà không hề biết 2 vị đệ tử lúc này đang tự mình não bổ tưởng tượng lấy.

Vào đến khu vực đệ tử ngoại môn, trên đường đi Tô Đàm bị các vị sư tỷ chặn lấy hỏi.

“1 tháng này Tô sư đệ đã trốn ở nơi nào vậy? Tô sư đệ có phải hay không đã quên 1 tháng trước hứa họa cho tỉ muội bọn ta tranh?”

Nghe được câu đầu tiên Tô Đàm giật nảy mình nhưng khi nghe đến câu thứ 2 Tô Đàm mới ngượng ngùng sờ ót nói.

“Ngượng ngùng ngượng ngùng. Chẳng là 1 tháng qua sư đệ cảm giác có đột phá nên mới muốn bế quan tu luyện, không để ý nên mới quên đi mất chuyện lúc trước. Kính mong các vị sư tỷ tha thứ.” Tô Đàm chấp 2 tay làm lễ sau đó nói tiếp.

“Như vậy đi. Để tỏ rỏ thành ý, sư đệ tại đây sẽ họa miễn phí cho các vị sư tỷ 1 bức chân dung kèm theo 1 bài thơ viết kèm. Các vị sư tỷ thấy có được không?”

“Như vậy có hay không quá làm phiền sư đệ?” Có vị sư tỷ cũng không muốn quá chiếm tiện nghi của Tô Đàm nói.

Nàng biết Tô Đàm hiện tại ở ngoại môn cực kỳ nổi tiếng. Tranh và thơ của hắn bây giờ có tiền cũng chưa chắc mua được, đặc biệt là tập sách lúc trước hắn họa, các nàng không biết bên trong đó họa cái gì nhưng những nam nhân kia thật sự điên cuồng muốn, sàn giá đến hơn 1000 linh thạch cũng không có người đồng ý bán.

“Không phiền không phiền, đây là điều sư đệ nên làm.” Tô Đàm mĩm cười nói. Hắn đối nhân xử thế rất được lòng người, không vì tài hoa hơn người mà kiêu ngạo hay phách lối cũng khộng phải dạng ba hoa thích thể hiện tại đám đông. Cũng chính vì điều đó mà Tô Đàm có rất nhiều tiểu mê muội.

Bỏ ra hơn 1 canh giờ, cuối cùng tô Đàm cũng đã đáp ứng được từng người. Cũng may là tốc độ vẽ của Tô Đàm thật sự quá nhanh nếu như đổi lại là người khác chắc có lẽ phải mất cả tuần. Dù sao họa của hắn vẽ đều là cực phẩm.

Nhìn thời gian cũng không còn sớm nữa, Tô Đàm quyết định trở về phòng ngủ nghỉ ngơi lấy dù sao suốt 1 tháng qua hắn đã trải qua cuộc sống không phải con người có thể chịu nổi. Lần này hắn muốn thật tốt ngủ 1 giấc thật sâu bù đấp những tháng ngày ác mộng kia.

Chương 22 Bất Tử Chi Thân Giai Đoạn Đầu Hoàn Thành.