Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 31 Thiên Tài Cũng Có Cái Khổ Nha.

Chương 31 Thiên Tài Cũng Có Cái Khổ Nha.


Lâm Uyển Nhi lúc này cũng là yên lặng theo dõi lấy Tô Đàm, nàng càng nghĩ càng cảm thấy Tô Đàm lời nói 10 lời thì hết 11 lời không thể tin, hắn thật sự quá đáng ghét rồi, nụ hôn đầu của nàng cũng bị cái miệng gạt người của hắn c·ướp mất, vậy mà 2 tháng qua hắn không tìm đến nàng làm hòa mà ở cùng với 1 vị sư tỷ đáng yêu khác, càng nghĩ nàng càng cảm thấy tức giận, đôi mắt dần trở nên đỏ ửng, nàng kiêu ngạo quay đầu sang hướng không người.

Tô Đàm làm sao có thể không phát hiện ra được, hắn tu luyện khiến khả năng quan sát của hắn tốt cực kỳ và cũng là do hắn rãnh rỗi ngày ngày không làm gì chỉ quan sát nàng nên mọi cử động của nàng đều không thoát khỏi Tô Đàm, 2 tháng qua hắn không tìm đến nàng cũng không phải ở bên cạnh Tử Tâm vui vẻ lấy mà là thật sự khó lấy mà tìm cơ hội mở lời, dù sao quan hệ giữa 2 người cũng mập mờ, tình nhân cũng không phải mà đạo lữ lại càng không, càng giải thích lấy sẽ càng trở nên lúng túng hơn nên hắn mới quyết định im lặng.

Nhìn thấy Lâm Uyển Nhi có vẻ sắp khóc, Tô Đàm cũng là 1 trận tâm đâm, hắn rất muốn đến bên nàng vỗ về a, nhưng quan hệ của hai người dạng gì hắn cũng không rõ huống chi người khác, bây giờ mà đi lên ôm lấy nàng bảo đảm Lâm Uyển Nhi không đánh hắn trước mà sư phụ nàng chắc chắn đánh sưng đầu c·h·ó của hắn.

Ở 1 bên Tử Tâm cũng là mở đôi mắt to nhìn lấy Tô Đàm truyền âm hỏi. “Đàm Đàm, người thích dạng nữ nhân như Lưu phong chủ sao?”

Tô Đàm bị Tử Tâm hỏi cho xém sặc lúng túng gật đầu xong truyền âm nói “Đúng vậy a! Đây mới là mẫu hình lý tưởng mà ta hướng tới a.”

Tử Tâm nghe Tô Đàm trả lời cũng không giận mà mĩm cười tiếp tục truyền âm nói “Ta sau này cũng sẽ nở nang như nàng a.”

“Phải không? Ta rất chờ mong a.” Tô Đàm mong đợi nhìn lấy Tử Tâm truyền âm nói.

Tô Đàm cùng với Tử Tâm ở 1 bên trò chuyện rất vui vẻ, rất ít giấu diếm mà thẳng thắn trả lời lấy, xưng hô cũng không còn là sư tỷ sư đệ mà gọi thẳng tên.

“Tâm tâm, ngươi là dạng gì linh căn a?” Tô Đàm tò mò truyền âm hỏi

“Cực phẩm mộc linh căn a.” Tử Tâm kiêu ngạo trả lời lấy.

“Vũ khí ngươi thích là loại nào?” Tô Đàm cũng không cảm thấy bất ngờ mà tiếp tục hỏi lấy

“Ta thích dùng kiếm nha.”

“Ồ, vừa đúng lúc ta có 1 bộ công pháp lợi hại liên quan đến kiếm pháp muốn đưa cho ngươi nhưng hiện tại không mang theo bên người, không biết ngươi có cách giúp ta ra ngoài lấy được không?” Tô Đàm xạo c·h·ó mở miệng gạt người nói, công pháp chỉ cần 1 khắc là hắn có thể tùy tiện lấy ra nhưng linh thạch không đủ chèo chống đến 4 năm nên mới mượn cớ đi ra ngoài.

“Cái này thì dễ nha, đợi đến lúc gia gia của ta đến ta sẽ xin phép gia gia cùng ngươi đi ra ngoài.” Tử Tâm vô cùng tự tin vỗ vỗ ngực.

Đây cũng là đúng ý Tô Đàm, hắn biết chỉ cần Tử Tâm muốn gì thì đảm bảo gia gia nàng đều đồng ý a, ai biểu tiểu la lỵ này đáng yêu vượt cấp cho phép kia chứ.

1 canh giờ giảng đạo xong xuôi, còn lại 1 canh giờ giải đáp nghi vấn.

Về vấn đề tu vi cũng không có ai thắc mắc, nhưng liên quan đến công pháp thì cũng có khá nhiều đệ tử muốn hỏi, mỗi 1 đệ tử ở nơi này đều sẽ được tông môn ban cho 1 cuốn địa cấp hạ phẩm công pháp, công pháp địa cấp ở Thanh Vân Tông cũng không có nhiều nên tất cả đệ tử ở đây đều không có quyền lựa chọn mà chỉ có thể cùng nhau học tập lấy 1 bộ công pháp công kích có tên .

gồm có 3 thức.

-Thức thứ nhất là Tiểu vũ Phi Châm, tạo ra những hạt mưa nhỏ như phi châm.

-Thức thứ hai là Bách Vũ Lộ Thiên, tạo ra kiếm khí như mưa.

-Thức thứ ba là Bão Vũ Xung Thiên, tạo ra 1 trận bão kiếm cuồng phong.

Tô Đàm đánh giá môn công pháp này rất cao, dùng để lòe loẹt hoa hòe tán gái thuộc dạng đỉnh phong, còn thực chiến hắn cảm thấy không được a.

Đợi ngươi múa xong thì đối phương cũng đã xuất thủ đưa ngươi lên bảng đếm số rồi, Tô Đàm chỉ thích tu luyện công pháp mang tính thực dụng như kiểu chiến đầu hô lên “ nhất quyền, nhất cước, hay nhất kiếm các kiểu.

Vì vậy môn công pháp dạng này Tô Đàm rất là thích, chỉ cần vung quyền ra là có thể đánh cho đối phương không kịp ngáp, hắn cũng dự định tu luyện 1 môn cực phẩm kiếm pháp thay thế.

Lưu Thanh Hà cũng là tận tình chỉ điếm lấy, nàng tu vi nguyên anh hậu kỳ, tư chất cũng cao vô cùng, thi triển ra chiêu thức cũng là vô cùng đẹp mắt, lực sát thương không lớn nhưng đánh du kích, càng quét số lượng lớn vẫn rất tốt, quan trọng là nàng múa rất là đẹp, đây cũng là lý do mà Tô Đàm hứng thú nhìn nàng múa kiếm không cảm thấy nhàm chán.

1 canh giờ nhanh chống trôi qua, Lưu Thanh Hà rời đi động phủ, Tô Đàm 1 bộ chán trường nằm trên mặt đất lấy tay kê đầu, 2 chân bắt chéo, miệng ngậm lấy 1 cọng cỏ nhìn mây trời trôi nổi.

Xung quanh đệ tử nhìn lấy hắn như vậy cũng là vô cùng khó chịu trong lòng thì chữi bậy không thôi, “con mẹ nó, nào là vì tông môn nguyện ý xong pha, còn là vì Lưu phong chủ xinh đẹp nên mới thất thần, ngươi con mẹ nó từ khi đến đây có ngày nào chịu tu luyện qua a.”

Tử Tâm bên cạnh cũng bắt trước lấy Tô Đàm, nàng cảm thấy bên cạnh Tô Đàm chơi rất vui.

Xung quanh mọi người thật sự không chịu nổi cặp đôi lười biếng này, không biết bọn hắn đến đây tu luyện hay là đến đây hẹn hò yêu đương.

Không chịu đựng nổi, vị đệ tử đời trước tiến đến nộ quát Tô Đàm.

“Tô Đàm, ngươi thứ hỗn trướng này, tông môn để ngươi đến đây là mong muốn ngươi chuyên tâm tu luyện, chuẩn bị thật tốt cho bí cảnh Tam Thanh sắp mở ra, vậy mà ngươi dám ở đây lười biếng, ngươi không tu luyện có thể cút khỏi đây đừng làm liên lụy đến chúng ta. Còn nữa ngươi biết điều mau chống rời xa Tử sư tỷ, Tử sư tỷ không phải người mà loại như ngươi có thể tiếp cận.”

“Đàm Đàm là người mà ngươi có thể chỉ chỉ trỏ trỏ nộ quát sao? Ngươi muốn c·hết có phải không?” Tử Tâm tức giận nhìn về phía tên đệ tử đang chửi rũa mắng mỏ.

Tử Tâm tuy nhỏ tuổi hơn vị đệ tử này, nhưng thân phận của nàng khác biệt, nàng là đệ tử chân truyền cũng là cháu gái của 1 vị phong chủ nên ở đây nàng thân phận thuộc dạng cao nhất, tu vi cũng là cao nhất.

Tên đệ tử bị Tử Tâm nhìn lấy cũng là sợ hết hồn, hắn biết bà cô này thật sự không dễ trêu, quay sang nhìn về phía Tô Đàm tức giận nói.

“Ngươi nếu là 1 người đàn ông thì tự mình bước ra, đừng nấp sau lưng nữ nhân.”

“Ta chỉ là 1 thiếu niên 13 tuổi, đàn ông thì chưa được tính nhưng con trai thì có thể nha, ta cũng không có núp sau lưng của ai, ta rõ ràng nằm nơi này nãy giờ nha, nếu ngươi thấy hứng thú có thể núp sau lưng của Tâm Tâm, bảo đảm nàng đánh không c·hết ngươi” Tô Đàm vẫn nằm dưới đất không quan tâm trêu chọc nói.

“Ngươi...Ngươi vô sỉ.” Tên đệ tử khí bừng bừng không biết làm sao, dậm dậm chân.

“Nào có, sư huynh quá khen.” Tô Đàm làm ra vẻ hưởng thụ nói.

“Ngươi..ngươi tên hỗn đản.”

Tử Tâm 1 bên thấy vậy cũng là cười to lên, cảm thấy Tô Đàm quá thú vị.

“Đợi phong chủ đến ta xem xem ngươi còn phách lối thế nào.” Vị đệ tử đời trước cảm thấy nói không lại Tô Đàm, quyết định tố giác lên phong chủ.

“Ngươi dù sao cũng đã nhập môn sớm hơn ta 16 năm, là tiền bối của ta, ấy vậy mà đi mách Phong chủ để phong chủ t·rừng t·rị ta, ngươi không cảm thấy mất mặt sao?” Tô Đàm ngồi dậy nhìn tên đệ tử chất vấn nói.

“Ta mất mặt không quan trọng, miễn là có thể t·rừng t·rị ngươi, giúp tông môn loại bỏ sâu cặn, làm 1 vị đệ tử ta không thấy mật mặt mà là tự hào.” Tên đệ tử lúc này tìm được lý do tự tin nói.

“Sư huynh hiện tại tu vi gì.” Tô Đàm nhìn về phía hắn hỏi.

“Trúc cơ hậu kỳ.” Tên đệ tử tự tin ngạo nghễ đáp.

Thấy hắn ngạo nghễ ra mặt Tô Đàm cũng là khó chịu nhìn về phía Tử Tâm hỏi.

“Tâm Tâm, ngươi tu luyện bao lâu thì đạt trúc cơ đỉnh phong?”

“Ta lúc lên 8 đã bị gia gia thúc ép tu luyện nha, đến giờ chắc cũng 7 năm đi.” Tử Tâm không quan tâm nhìn Tô Đàm cười hì hì đáp.

“Ngươi thấy chưa? Tử Tâm là bị thúc ép mới miễn cưỡng tu luyện, chỉ bỏ ra 7 năm đã tu luyện đến trúc cơ đỉnh phong, ta 1 tên đệ tử ngoại môn cũng chỉ cần bỏ ra 1 năm đạt đến luyện khí tầng 9, ngươi cũng thấy đấy, bọn ta ham chơi như vậy tu vi cũng tiến bộ ầm ầm, còn ngươi thì sao? Tu luyện 16 năm mà chỉ đạt luyện khí hậu kỳ, còn có mặt mũi khoe khoan trước mặt bọn ta.” Tô Đàm khinh bỉ nhìn lấy tên đệ tử nói.

Tên đệ tử bị Tô Đàm nói không ra lời, hắn thật bị Tô Đàm nói muốn tự bế, đúng vậy a, hắn lúc trước bỏ ra 4 năm mới đạt trúc cơ, rồi tốn 12 năm mới đến trúc cơ hậu kỳ, 2 tên quái thai này suốt ngày ngồi ngắm mây nhìn sao nhưng tu vi tăng lên ầm ầm, hắn đạo tâm lúc này thật muốn nứt a.

Nhìn thấy tên đệ tử này sắp trụ không nổi, Tô Đàm cũng đứng dậy tiến đến vỗ vỗ vai của hắn an ủi nói.

“Thật ra thiên tài cũng có cái khổ của thiên tài nha, thiên tài đôi khi cũng muốn giống như những người khác, đều muốn ngồi 1 chổ khổ tu cố gắng tiến bộ để cảm nhận được cảm giác sung sướng khi đột phá, nhưng cứ hể mỗi lần nhắm mắt tu luyện là tu vi lại tự động đột phá không ngừng, bọn họ sợ đột phá quá nhanh dẫn đên căn cơ hao tổn nên mới phải ngừng tu luyện mà tìm lấy thú vui nha.” Tô Đàm than thở buồn phiền.

Tô Đàm an ủi từng câu từng chữ không chỉ khiến tên đệ tử này đạo tâm muốn nứt ra mà xung quanh các đệ tử khác cũng muốn nứt, trong lòng chữi bậy không thôi “Đây là tiếng người có thể nói sao? Ham chơi vì sợ tu luyện đột phá quá nhanh, đây là tiếng người có thể nói sao?”

Chương 31 Thiên Tài Cũng Có Cái Khổ Nha.