Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Chương 33 Ta Chỉ Là May Mắn Có Một Vị Hôn Thê Là Tiên Nữ.
Chương 33
Sắc trời đỏ đậm của hoàng hôn chiếu rọi khắp đỉnh núi, gió nhẹ phất phới thổi nhẹ lung lay những tản hoa, hương thơm ngọt ngào cùng với linh khí dồi dào khiến người người tinh thần sảng khoái.
Tô Đàm dùng kiểu ôm công chúa ôm lấy Lâm Uyển Nhi đứng trên 1 ngọn núi cao nhất ngắm nhìn phong cảnh xung quanh.
Tô Đàm nhẹ nhàng nâng đỡ buông ra Lâm Uyển Nhi, lúc này Lâm Uyển Nhi đã thôi không khóc nhưng nước mắt vẫn còn đọng lại nơi khé mắt, Tô Đàm ân cần 2 tay ôm lấy khuôn mặt nhỏ nhắn mà xinh đẹp, dùng 2 ngón cái xoa đi nước mắt, đôi mắt ôn nhu thâm tình mở miệng nói.
"Ngươi vẫn luôn xinh đẹp như vậy."
Lâm Uyển Nhi vẫn đứng lẳng lặng nhìn lấy Tô Đàm, ánh nhìn này khiến Tô Đàm thật không đành lòng.
Tô Đàm không do dự lấn người tiến tới hôn sâu lấy đôi môi đỏ mọng xinh xắn ngọt ngào của Lâm Uyển Nhi.
Lâm Uyển Nhi hơi hơi phản ứng cũng không có đẩy Tô Đàm ra mà từ đứng im dần dần đáp trả, nàng vòng 2 tay ôm lấy phần hông của Tô Đàm.
...
Không biết qua bao lâu 2 người dần dần tách ra, Tô Đàm thâm tình cầm tay của Lâm Uyển Nhi xoa nhẹ nói.
"Ta hoàn toàn không quên lời hứa lúc xưa, 1 ngày nào đó nhất định chứng minh cho ngươi thấy hôn phu của ngươi lợi hại thế nào."
"Ngươi thời gian qua không hề tu luyện mà chỉ toàn ở bên cạnh Tử sư tỷ hưởng lạc lấy, còn cả gan mở miệng trêu ghẹo cả sư tôn ta, lời ngươi nói ta thật không dám tin." Lâm Uyển Nhi không vui nói.
"Uyển Nhi. Ngươi cảm thấy giới hạn của tu tiên giả là cảnh giới nào?"Tô Đàm không để ý trả lời mà thần tình nghiêm túc hỏi.
"Um...không phải là tiên nhân sao? Lâm Uyển Nhi cũng hơi do dự trả lời lấy.
Tô Đàm lắc đầu nói.
"Tu luyện giả không có điểm dừng, tiên nhân không phải cảnh giới cao nhất, trong mắt tiên nhân chúng ta chỉ là phàm nhân, mà tiên nhân cũng chỉ là bước đầu của trường sinh, phía trên còn rất nhiều tồn tại kinh khủng khác."
Tô Đàm tiếp tục giải thích nói.
"Hỗn độn sơ khai, sinh linh thời đó được gọi là tiên thiên sinh linh, sinh ra đã là tiên nhân, phía trên còn có là hỗn độn ma thần, sinh ra đã là đại tiên. Về sau nhân loại được tạo ra được gọi là hậu thiên sinh linh, căn cơ, tư chất, thiên địa tạo hóa đều thua xa thời kỳ thượng cổ. Cảnh giới cao nhất mà con người có thể đạt tới có lẽ chỉ là tiên nhân, muốn tiến lên 1 bước tuyệt đối không thể nào."
"Điều này có liên quan gì đến việc ngươi ham chơi lêu lổng thời gian qua." Lâm Uyển Nhi cũng không thèm quan tâm Tô Đàm đang xạo c·h·ó gì, nàng chỉ muốn biết Tô Đàm vì sao thời gian qua không tìm nàng làm lành mà lêu lổng bên cạnh nữ nhân khác.
"Khụ khụ..." Tô Đàm ho khan 2 tiếng ngượng ngùng nói.
"Ý của ta là nhân loại có cố gắng như thế nào thì cảnh giới cũng đã bị thiên đạo quy tắc giới hạn nên chúng ta cứ từ từ hưỡng thụ lấy nhân sinh không phải sao. Dù sao..." Tô Đàm chưa nói hết lời Lâm Uyển Nhi trừng mắt khiến hắn lới nói bị nuốt lại trong bụng.
Tô Đàm cười hì hì xoa lấy tay Lâm Uyển Nhi cười làm lành mở miệng nói.
"Thật ra ta đang đợi thời cơ thích hợp để phá vỡ ràng buộc, ta không chỉ muốn sánh bằng tiên thiên thần linh mà còn muốn vượt qu..."
"Đùng". Tô đàm chưa kịp nói hết câu thì trên trời lôi vân tích tụ làm hắn sợ hết cả hồn không dám mở miệng nói thêm nữa câu.
Lâm Uyển Nhi cũng là kinh ngạc không thôi, nàng cứ nghĩ Tô Đàm nãy giờ đang khoác lác nhưng không nghĩ đến ấy vậy mà toàn bộ đều là sự thật, lời nói của hắn ấy vậy mà xúc phạm cấm kỵ dẫn đến kiếp lôi.
Tô Đàm sợ kiếp lôi đánh xuống liên lụy đến Lâm Uyển Nhi nên vội vàng dùng cân đẩu vân bay đi xa, sấm sét đánh xuống Tô Đàm s·ợ c·hết vội vàng trốn vào không gian thần bí.
Hắn mặc dù sở hữu vô cấu linh thể cùng bất tử chi thân giai đoạn 2 nhưng vẫn cứ s·ợ c·hết theo bản năng trốn vào không gian thần bí.
Kiếp lôi dù sao cũng chỉ là đánh xuống 1 đạo cảnh cáo rồi tan biến, Tô Đàm từ trong không gian thần bí đi ra, cảm giác không sao cả, vận chuyển thần thông bay trở về bên cạnh Lâm Uyển Nhi hắn cười hì hì nói.
"Phù, hù c·hết lão tử."
"Còn cười được, ngươi không bị sao chứ?" Lâm Uyển Nhi lo lắng hỏi.
"Bị sét đánh trước ngực." Tô Đàm lấy tay ra vạch ngực nói.
Lâm Uyển Nhi không do dự đưa đầu tiến đến quan tâm nói.
"Để ta xem."
"Chụt" Tô Đàm chớp thời cơ hôn lấy chán của nàng.
Lâm Uyển Nhi bị Tô Đàm thao tác tức giận đỏ mặt, liếc mắng.
"Ngươi thối đệ đệ, ta không thèm quan tâm ngươi."
Tô Đàm không để ý cười hì hì sau đó từ không gian giới chỉ lấy ra 2 cuốn công pháp đưa cho Lâm Uyển Nhi.
"Đây là 1 bộ kiếm pháp cùng 1 bộ thân pháp, ta đã tu luyện đến viên mãn, từ giờ cho đến lúc tham gia bí cảnh ta sẽ ở đây dạy ngươi."
Lâm Uyển Nhi tò mò lật xem công pháp, đôi mắt dần dần trợn to kinh ngạc nói.
"Thiên cấp cực phẩm cùng hạ phẩm, ngươi có phải hay không thật sự là tiên nhân chuyển thế."
Tô Đàm mĩm cười lắc đầu nói.
"Không phải tiên nhân, ta chỉ là 1 kẻ may mắn có vị hôn thê là tiên nữ thôi."
"Ai là hôn thê của ngươi?" Lâm Uyển Nhi kiêu ngạo quay đầu sang hướng khác nói.
"Ta cũng không rõ nha." Tô Đàm trêu ghẹo nói.
"Hừ" Lâm Uyển Nhi giận dỗi hừ 1 tiếng quay lưng lại.
Tô Đàm nhẹ nhàng tiến đến từ đằng sau ôm lấy, còn dùng hàm răng nhẹ nhàng cắn vào tai của Lâm Uyển Nhi khiến nàng khuôn mặt đỏ như qua cà chua, thân thể run nhè nhẹ, sau đó Tô Đàm mở miệng nói.
"Hiện tại ta còn nhỏ chưa thể là phu quân của ngươi, nhưng ngươi mặt định đã là hôn thê của ta, không ai có thể thay thế."
"Cũng không thể lãng phí thêm thời gian, ta hiện tại bắt đầu giúp ngươi luyện kiếm đi." Tô Đàm khí thế bừng bừng nói.
Lâm Uyển Nhi cũng gật đầu nghiêm túc cùng Tô Đàm học tập.
Cứ như vậy, sau thời gian mỗi lần phong chủ đến truyền đạo, Tô Đàm đều dùng thời gian còn lại ở bên cạnh giúp Lâm Uyển Nhi tu luyện kiếm pháp và thân pháp.
Tô Đàm đối với 2 môn công pháp này lý giải rất sâu nên việc dạy dỗ cho Lâm Uyển Nhi cũng là vô cùng thuận lợi, dù sao nàng tư chất cũng vô cùng thông minh nên có thể nói học 1 hiểu 10.
Các đệ tử ăn cơm c·h·ó suốt thời gian dài cũng dần dần thành quen, muốn ngăn cản cũng chẳng tìm thấy lý do phá đám.
So thiên phú cũng không bằng, so tướng mạo lại càng không thể, so tài hoa thì lại càng không có khả năng, cuối cùng đành nhắm mắt làm ngơ nhìn lấy nữ thần tay trong tay cùng với Tô Đàm suốt ngày gieo cơm c·h·ó.
Tử Tâm cũng không cảm thấy giận dỗi hay khó chịu, dù sao Lâm Uyển Nhi cũng là vị hôn thê của Tô Đàm, Tô Đàm lại ưu tú như vậy, lâu lâu Tô Đàm cũng ở bên cạnh Tử Tâm giúp nàng giải đáp nghi hoặc trong tu luyện nên nàng cảm thấy mình làm th·iếp cũng được, đối với vấn đề này nàng nhìn rất thoáng, nhưng nàng lại không biết Tô Đàm thật ra xem nàng như muội muội.
Thời gian thấm thoát trôi qua.
Ngày 1, tháng 1, Sơ Lịch năm 7033.
Yêu Hoành Sơn,
Khu vực phía bên ngoài.
Tại 1 bãi đất trống, xung quanh là núi đá, cây cối rộng lớn bao phủ lấy.
24 tên đệ tử lúc này đều đã tụ tập đông đủ không kịp chờ đợi muốn xông pha chém g·iết, dù sao trong đám này có 20 tên đệ tử chưa từng trải sự đời nên hưng phấn cũng rất là dễ hiểu.
Lúc này Tử Hoài An đang ngự kiếm bay ở phía trên thả ra thần thức xem xét xung quanh khu vực, cảm thấy không có vấn đề gì liền bắt đầu mở miệng giải thích quy tắc.
"Lần thí luyện này yêu cầu thời gian 1 tháng, quy định rất đơn giản, công trạng sẽ tính theo số lượng, cảnh giới và chênh lệch cảnh giới. Nếu như đệ tử trúc cơ sơ kỳ vượt cấp chém g·iết được yêu thú cấp 2 trung kỳ thì sẽ được nhân 2 điểm công trạng, cấp 2 hậu kỳ sẽ là nhân 5, cấp 3 đỉnh phong sẽ là nhân 10. Đặc biệt không được phép chọn yêu thú có cảnh giới thấp hơn bản thân. Người đứng đầu sẽ đạt được phần thưởng vô cùng lớn là 1 thanh tam phẩm phi kiếm cùng với 1 lần tự do đi vào lầu 6 lựa chọn 1 bộ công pháp, người thứ 2 sẽ được ban cho 1 thanh tam phẩm phi kiếm cùng với 1 lần tự do đi vào tầng 5 lựa chọn công pháp và n·gười t·hứ 3· cũng sẽ được 1 thanh tam phẩm phi kiếm."
"Cố gắng hết mình. Bắt đầu đi." Tử Hoài An động viên nói.
"G·i·ế·t." 1 đám đệ tử khí thế bừng bừng hô hào ngự kiếm xung phong lấy, ở động phủ tu luyện 1 năm qua tất cả mọi người đều đã đạt đến trúc cơ, Lâm Uyển Nhi cũng không có đột phá trúc cơ trung kỳ nhưng đã vượt qua nhập môn đạt đến tiểu thành, nàng chiến lực hiện tại không thua kém trúc cơ hậu kỳ, nếu để nàng vung kiếm hết sức, trúc cơ đỉnh phong cũng không dám đón đỡ.
Lúc này Tô Đàm bên trái đứng đấy Lâm Uyển nhi, bên phải đứng đấy Tử Tâm, hắn cũng không biết làm sao, ngượng ngùng mở miệng nói.
"Chúng ta nên tách ra hành động đi, ta có chút sự vụ muốn giải quyết."
Nghe vậy 2 nữ nhân cũng đành tách ra 2 hướng khác nhau mà đi.
Lâm Uyển Nhi đối với hoạt động 1 mình cũng cảm thấy hết sức bình thường, nàng dù sao cũng là 1 người kiêu ngạo tự tin, chẳng qua nàng thấy Tử Tâm ở bên cạnh Tô Đàm nên có chút khó chịu không nở, nhưng khi nghe Tô Đàm muốn tách riêng cũng cảm thấy nhẹ lòng không ít.
Tử Tâm thì vô cùng không nguyện ý, nàng cũng chẳng muốn chém chém g·iết g·iết, chỉ muốn cùng Tô Đàm dạo chơi ngắm phong cảnh hữu tình nhưng Tô Đàm đã nói vậy cũng đành phải nghe theo.
Nhìn thấy 2 nữ nhân rời đi, Tô Đàm cũng không do dự sử dụng chớp mắt liền đến khu vực trung tâm núi Tam Thanh, thay đổi lại cách ăn mặc cùng che đị diện mạo, Tô Đàm 1 đường thông thả tiến đến Vạn Bảo Các, hắn lần này muốn kiếm đủ linh thạch tiêu hao trong vòng 4 năm.