Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 35 Thần Nhãn.

Chương 35 Thần Nhãn.


Sáng hôm sau.

Yêu hoành sơn, khu vực bãi đất trống.

"Yêu thú nơi này thật sự quá lợi hại, ta bị bọn chúng rượt đuổi lấy mấy ngày trời, 1 tháng qua ta cố gắng lắm cũng chỉ đánh g·iết được 2 con cùng cấp.

"Ta cả tháng qua chỉ dám trốn lấy, bọn chúng thật sự quá hung."

Nhìn thấy bầu không khí xung quanh thảm hại, Tô Đàm cũng thật bắt đắt dĩ, lúc mới đầu đám nhóc này 1 bộ hăng hái sĩ khí khiến Tô Đàm cũng bị cảm lây, không nghĩ tới cả đám toàn bộ đều là pháo hôi.

Tô Đàm thật sự không nghĩ ra hắn ngày hôm qua vì cái gì mà cố gắng như vậy, cứ tưởng đám đệ tử này mỗi ngày đều sẽ đánh quái, 30 ngày số lượng yêu thú cũng sẽ bị bọn chúng g·iết rất nhiều, nào ngờ 30 ngày qua bọn chúng không có đi đánh quái mà là bị quái đánh.

Tử Hòai An nhìn xem đám đệ tử cũng là vô cùng bắt đắc dĩ, cảm thấy đám nhóc này nên rèn luyện thực chiến nhiều hơn.

3 tên đệ tử đời trước cũng tạm ổn, dù sao bọn hắn cũng đã có nhiều kinh nghiệm thực chiến, nhưng đánh g·iết yêu thú vượt cấp lại không có 1 ai.

Tử Tâm bản tính ham chơi đánh quái vài ngày cũng chán trở về.

Trần Nghị thành tích cũng tạm ổn, tu vi trúc cơ sơ kỳ chém g·iết được 5 đầu trung kỳ và 10 đầu sơ kỳ.

Lâm Uyển Nhi thành tích tốt vô cùng, nàng tu vi chỉ có trúc cơ sơ kỳ nhưng chém g·iết hơn 20 đầu trung kỳ, 10 đầu hậu kỳ và 1 đầu đỉnh phong.

Xung quanh đệ tử nhìn lấy lòng đầy ngưỡng mộ, Tử Hoài An cũng là vô cùng hài lòng.

Đến phiên Tô Đàm bàn giao chiến lợi phẩm, hắn cũng không muốn khoe khoang, chẳng qua số lượng yêu thú mà Tô Đàm đã g·iết cũng gần 100 con, hắn thật không biết đẳng cấp thực lực của bọn yêu thú này, đang suy tư không biết nên lấy ra bao nhiêu con mới hợp lý thì đám đệ tử đời trước cười nói.

"Ta xem là hắn không có đánh nổi 1 đầu yêu thú đi. Đến bây giờ hắn vẫn là 1 tên luyện khí, trông bộ dạng sạch sẽ như vậy, rất có khả năng là trốn ở nơi nào đó núp lấy a."

Đám đệ tử nghe vậy cũng liền cười nhạo lấy.

Tử Tâm nhìn Tô Đàm bị mọi người chế nhạo vô cùng tức giận, muốn đi lên đánh người thì bị Lâm Uyển Nhi ngăn lại lắc đầu mở miệng nói.

"Tử sư tỷ không cần chấp nhặt bọn chúng, Tô Đàm lợi hại thế nào chính chúng ta tự biết."

"Đúng vậy! Đàm Đàm là lợi hại nhất, ta không thèm chấp nhặt bọn chúng." Nói nói, Tử Tâm nhìn lấy đám người le lưỡi làm mặt quỷ ghét bỏ lấy.

Nghĩ nghĩ Tô Đàm quyết định lấy ra toàn bộ yêu thú, dù sao để lại trong không gian giới chỉ cũng vô cùng chật chội.

Mọi người nhìn thấy Tô Đàm từ trong nhẫn trữ vật lấy ra đếm không hết số lượng yêu thú, vẻ mặt khó có thể tin, rung động không thôi, có người không tin vào mắt mình liền dụi dụi vài lần, cảm thấy giống đang mơ liền đập mạnh vào người bên cạnh khiến tên đệ tử bên cạnh đau đớn hét lớn lên.

"Ngươi bị điên à, làm sao lại tát ta."

"Ta muốn xem xem có phải là ta đang nằm mơ hay không?"

"Vậy tại sao ngươi không tự đánh mình" tên đệ tử vô cùng tức giận nói.

"Đánh ngươi cũng giống như vậy, không có khác nhau."

Tử Hoài An cũng là vô cùng kinh hãi với chiến tích của Tô Đàm, bởi vì Tô Đàm đánh g·iết số lượng thật quá nhiều, trong đó yêu thú cấp 2 đỉnh phong có đến 20 con, còn lại toàn bộ đều là hậu kỳ.

"Làm sao có khả năng, hắn 1 tên luyện khí kỳ làm sao có khả năng vượt cấp chém g·iết nhiều yêu thú như vậy chứ?" Lúc này cả đám đệ tử đều khó có thể tin mở miệng nói.

"Làm sao không có khả năng! Ngươi có lẽ không biết Tô sư huynh hôm qua chỉ dùng 1 đấm liền hạ gục 1 con yêu thú cấp 2 hậu kỳ có bao nhiêu soái sao?"

"Đúng vậy! Đời ta chưa từng gặp qua người nào lợi hại như Tô sư huynh a."

3 tên tiểu đệ đệ tranh nhau khen lấy khen để.

"Đàm Đàm quá lợi hại rồi." Tử Tâm si mê nói.

Sau khi giám định xong, Tử Hoài An cũng bắt đầu tuyên bố người thắng cuộc.

Đứng đầu là Tô Đàm thành tích 18 500 điểm, đứng thứ 2 là Lâm Uyển Nhi với 2700 điểm, n·gười t·hứ 3· là Trần Nghị với 300 điểm.

Nhận được kết quả, Trần Nghị vô cùng không cam tâm, hắn trong người mang lấy 1 viên sơ minh kiếm tấm tại sao không sánh bằng 1 tên linh căn tạp nham luyện khí kỳ?

Đột phá trúc cơ kỳ làm hắn lấy lại 10 phần tự tin, nhưng hết lần này đến lần khác bị vùi dập, không những thua lấy nữ thần, còn bị tên đáng ghét Tô Đàm đè xuống đất ma sát, hắn đạo tâm sắp trụ không nổi.

"Thưa Phong chủ, phần thưởng hạng đầu ta chỉ xin nhận lấy pháp kiếm, còn công pháp có thể nhường cho các vị đệ tử có nổ lực cố gắng tu luyện, ta nguyện ý góp 1 phần tâm ý thúc đẩy các vị sư huynh sư đệ tiến tới." Tô Đàm chấp tay nghiêm túc nói.

"Đệ tử cũng có ý giống với Tô Đàm." Lâm Uyển Nhi cũng học theo Tô Đàm, nàng không biết Tô Đàm có ý đồ xấu gì nhưng nàng cũng cảm thấy không cần bản công pháp này, chuyên tâm tu luyện công pháp mà Tô Đàm đưa cho là được rồi.

Nhìn 2 tên đệ tử thành thật nghiêm túc như vậy, Tử Hoài An cũng đành chấp nhận, hắn biết Tô Đàm cùng Lâm Uyển Nhi lợi hại như vậy có thể là trong người có công pháp lợi hại hơn, cảm thấy địa cấp cùng huyền cấp không lọt mắt, nhưng người ta dù sao cũng tạo cơ hội cho các đệ tử khác, hắn cũng vui lòng tác thành.

Xung quanh đệ tử nghe được Tô Đàm lời nói cũng là 1 trận cảm khái không thôi, không nghĩ đến Tô Đàm thường ngày cà lơ phất phơ đáng ghét như vậy mà cũng có 1 tấm lòng bao dung, có lẽ lúc trước là chúng ta nhìn sai hắn, thật ra Tô Đàm là 1 người tốt, hắn chẳng qua là tính tình cợt nhã nhưng đích thật là 1 người tốt.

Tô Đàm dần dần thay đổi cách nhìn của mọi người xung quanh, hắn âm thầm cười lạnh nói.

"Đúng vậy a, kính trọng ta đi, sau này bị bán còn giúp ta đếm tiền chứ, 1 đám đệ tử đáng yêu."

Thí luyện kết thúc không có đệ tử m·ất m·ạng, dù sao cũng chỉ là thử luyện, đến thời khắc máu chốt tất nhiên phong chủ Tử Hoài An sẽ ra tay xuất thủ.

Mặt dù lần này thí luyện đại đa số hoàn thành không tốt nhưng cũng có vài người cực kỳ sáng sủa.

Tô Đàm được phong chủ dẫn riêng đến đại điện Tông môn gặp riêng Tông Chủ Phạm Ứng Thiên.

Bên trong đại điện.

"Thực lực của ngươi có thật sự là luyện khí kỳ?" Phạm Ứng Thiên nhìn lấy Tô Đàm hiếu kỳ hỏi.

"Với thực lực của Tông Chủ đệ tử làm sao có thể giấu diếm." Tô Đàm thản nhiên nói.

"Quả thật."

Phạm Ứng Thiên gật đầu nói. "Nhưng ta hiếu kỳ là chỉ trong vòng 1 năm ngươi có thể đột phá đến luyện khí tầng 9, nhưng tại sao trong 1 năm ngươi lại vẫn không đột phá trúc cơ?"

"Vậy theo như Tông Chủ nhìn kim đan phía dưới có người có thể đánh bại đệ tử sao?" Tô Đàm tự tin nói.

"Cũng là." Phạm Ứng Thiên gật gật đầu.

"Còn về tại sao đệ tử không đột phá trúc cơ thì chỉ đơn giản là đệ tử thích giả heo ăn thịt hổ, ai dám bảo luyện khí kỳ không thể đánh bại kim đan kỳ, đợi đến bí cảnh mở ra, đệ tử sẽ chứng minh cho mọi người thấy." Tô Đàm lòng tin 10 phần nói.

Phạm Ứng Thiên vậy mà nghe hiểu lấy Tô Đàm ý tứ, cảm thấy tên đệ tử này thật sự đúng là 1 lão lục, tỏ vẻ mình là 1 tên luyện khí kỳ yếu kê nhưng ai biết được lại ẩn dấu sâu bên trong là 1 con mãnh thú, đợi đám thế gia tông môn kia biết ngọn nguồn cũng đã bị Tô Đàm hất văng ra xa a.

"Diệu..diệu..thật sự diệu." Phạm Ứng Thiền hài lòng cười to lên.

Tô Đàm biết Phạm Ứng Thiên đang suy nghĩ gì, dù sao cũng là hố hắn đào ra, thật ra Tô Đàm vì tu luyện bất tử chi thân nên hắn không biết được bao lâu mới trúc cơ, trước tiên cứ tìm đường lui trước, để cho tông môn biết hắn vì bí cảnh mà kiềm nén không đột phá đứng sau màn làm lão lục âm các thế gia đệ tử kia.

Đến lúc đó cho dù 10 năm 20 năm không đột phá trúc cơ cũng có cái công trạng ở đó dùng để bắt trẹt tông môn a, dù sao hắn hy sinh cho Tông Môn nhiều như vậy.

Rời đi đại điện Tông Môn, Tô Đàm trở về động phủ tiếp tục cuộc sống hằng ngày.

Ban ngày thì giúp Tử Tâm tu luyện "Thảo Tự Kiếm Quyết" ban đêm thì luyện kiếm cùng Lâm Uyển Nhi, Tô Đàm không cảm thấy mệt mõi chút nào, dù sao ban đêm luyện kiếm cùng Lâm Uyển Nhi còn có chút phút lợi, ban ngày tu luyện cùng Tử Tâm còn được xoa bóp, hắn trải qua cuộc sống tựa như thần tiên.

Thời gian thấm thoát trôi qua, xuân đến thu đi luân hồi.

1 năm trôi qua các đệ tử tu vi mặt dù không có đột phá nhưng công pháp lĩnh ngộ cũng có tiến triễn, thí luyện cũng tiến bộ hơn năm trước rất nhiều, phần thưởng thì kém đi không ít, dù sao Tông Môn cũng chẳng giầu có gì, nhưng tích điểm về sau đổi công trạng cũng là có thể.

Đối với cái này Tô Đàm hoàn toàn không có hứng thú, 30 ngày thí luyện toàn bộ đều trốn vào không gian thần bí tu luyện bất tử chi thân.

Tháng 7, Sơ Lịch năm 7035.

Thời gian bí cảnh Tam Thanh mở ra cũng chỉ còn lại không đến 10 ngày.

Năm ngoái tham gia thí luyện hắn đã được sự cho phép của Tông Chủ rời đi động phủ, tiến hành tự mình tu luyện, dù sao Phạm Ứng Thiên biết Tô Đàm cũng không có dự định đột phá cảnh giới, ở vào động phủ nơi có linh khí dồi dào cũng vô dụng, không bằng để hắn đi ra ngoài thỏa sức chém g·iết yêu thú nâng cao thực chiến tốt hơn nhiều.

Cũng là Lâm Uyển Nhi tu luyện 2 môn công pháp đều đạt đến đại thành Tô Đàm mới quyết định rời đi trước.

Tô Đàm lúc này đang bên trong không gian thần bí tu luyện thần nhãn.

Sau khi đọc qua 《Hỏa Nhãn Kim Tinh》 Tô Đàm quyết định học lấy thần thông của Như Lai.

Hắn cảm thấy thần thông của Hầu Ca quá thua thiệt đi, vậy mà là loại yếu nhất trong 5 loại thần nhãn.

Cái này cũng là do tri thức bên trong nói vậy chứ thật ra Tô Đàm chỉ biết đến mỗi 《Hỏa Nhãn Kim Tinh》.

Không nghĩ đến ngoài 《Hỏa Nhãn Kim Tinh》 ra còn có《Âm Dương Nhãn》 《Pháp Nhãn》《Tuệ Nhãn》 cùng với lợi hại nhất là 《Phật Nhãn》.

Suy nghĩ hồi lâu Tô Đàm quyết định học lấy 《Tuệ Nhãn》 mặc dù Tô Đàm tham lam muốn học hết nhưng nghĩ nghĩ còn có cơ hội, dù sao thần thông cấp bậc loại này hắn hiện tại tham không vô.

Tô Đàm sử dụng 50 lần ngộ tính và dùng đến 100 lần mới thành công học lấy được 《Tuệ Nhãn》 đại khái tốn hơn 5 triệu linh thạch.

Chương 35 Thần Nhãn.