Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 41 Thổ Lộ.

Chương 41 Thổ Lộ.


Bên trong bí cảnh.

Gió thổi mây bay, khung cảnh tẻ nhạt đìu hiu đông không mông quạnh.

Lương Tuyết Y vội vàng lấy ra trang phục mặt lấy, nàng lúc này vô cùng xấu hổ, nội tâm xâu xé tận cùng, điều nàng nghĩ đến đầu tiên là g·iết người nam nhân trước mặt này rồi t·ự s·át.

Không do dự, Lương Tuyết Y lập tức xuất thủ mũi kiếm đâm chếch bên phải lòng ngực của Tô Đàm, có lẽ là không nở nên Lương Tuyết Y xuất thủ không có đâm vào vị trí trái tim mà lệch sang bên phải 1 chút, lực đạo cũng không mạnh.

Mũi kiếm chỉ đâm vào thân thể Tô Đàm khoản chừng 2 cm.

Tô Đàm thoạt đầu hơi hãi hùng nhưng cảm nhận được đối phương không có sát ý nên không hề né tránh mà ngồi đấy để nàng đâm.

Lúc này Tô Đàm cố gắng ra vẻ hết sức bình tĩnh, ánh mắt vô cùng thâm tình nhìn lấy Lương Tuyết Y.

Lương Tuyết Y bị ánh nhìn này làm cho vô cùng khó xử, nàng hiện tại rất ghét bỏ Tô Đàm, nhưng dù sao không phải lỗi của hắn, hơn nữa cũng chính là hắn đã cứu nàng, đã thế không hiểu thấu lại khiến tu vi cùng tư chất của nàng tăng mạnh, điều này khiến cho nội tâm của Lương Tuyết Y vô cùng khó chịu.

Nàng thu hồi kiếm, không còn ý định muốn g·iết Tô Đàm, cũng không có can đảm t·ự s·át.

Nàng đâu khổ nhắm mắt rơi lệ chuẩn bị bỏ đi thì Tô Đàm lúc này đứng dậy nắm chặt lấy tay Lương Tuyết Y, nghiêm túc nói:

“Ngươi có thể nhẩn tâm không muốn chịu trách nhiệm đối với ta, nhưng là 1 người đàn ông chân chính ta sẽ không bảo giờ chối bỏ đi trách nhiệm của mình.”

Lương Tuyết Y bị Tô Đàm bất ngờ nắm tay, khó chịu nhíu nhíu mày mạnh mẽ rút tay về.

Tô Đàm cũng là nhanh chóng buông tay nàng ra thâm tình nói: “Ngươi có hay không tin vào định mệnh vừa thấy đã yêu?”

“Từ lần đầu tiên ngươi xuất hiện cứu ta từ trong miệng yêu thú ở Yêu Hoành Sơn 4 năm về trước, ta đã đem lòng yêu ngươi.”

Cũng không để cho Lương Tuyết Y mở miệng, Tô Đàm tiếp tục hồi ức nói lấy.

“Cuộc đời của ta khi đó có thể nát vô cùng, chẳng thể tìm thấy 1 tia hy vọng sống, việc c·hết trong miệng yêu thú có thể là giải thoát tốt nhất cho cuộc đời ta…” Tô Đàm thở dài lấy 1 hơi sau đó nói tiếp.

“Nhưng…ngươi lại có thể trong lúc ta tuyệt vọng nghĩ đến c·ái c·hết lại như tiên nữ giáng trần cứu sống lấy cuộc đời tối tăm của ta, từ thời khắc ngươi xuất hiện đã dấy lên ngọn lữa hy vọng của cuộc đợi ta, ranh giới cuối cùng mà ta tồn tại chính là ngươi.”

Tô Đàm nói nói cũng từ bên trong không gian giới chỉ mò mẩm tìm kiếm viên đan dược chữa thương lúc trước Lương Tuyết Y đưa cho, cũng may mắn là hắn không vứt bỏ hay đem đi bán mà vứt ở trong 1 xó xỉnh bên trong không gian.

Lấy ra viên đan dược nhìn hơi móp méo, Tô Đàm thâm tình nâng niu viên đan dược nói: “Lúc trước ngươi vội vàng rời đi không lưu lại tên, ta chỉ có thể xem viên đan dược này như vật kỷ niệm không nở đã động.”

“Mặc kệ v·ết t·hương kia có khiến ta c·hết đi chăng nữa ta cũng không thể làm mất đi viên đan dược duy nhất này, ta chỉ có thể giao ước với ông trời và dùng viên đan dược này làm minh chứng.”

“Nếu như ta có thể còn sống chứng tỏ khí số của ta chưa tận, duyên phận giữa 2 ta vẫn còn đó.”

“Nếu như ta không may c·hết đi, chứng tỏ số phận đã an bài.”

“Thật bất ngờ là ta vậy mà may mắn sống sót tiếp, có lẽ là vì muốn gặp lại ngươi 1 lần nữa và c·ái c·hết cũng không thể nào ngăn cản ta.”

“Trong đầu của ta luôn nhắc nhở ta cơ duyên, lẽ sống mà ta luôn luôn tìm kiếm ở ngay trong bí cảnh này và định mệnh đưa đón cho ta lại gặp được ngươi 1 lần nữa.”

“Mặc dù 2 ta hoàn cảnh gặp nhau không phải hoàn mỹ nhưng duyên phận lại cứ thế luân hồi, lần đầu tiên gặp nhau đã để ngươi cứu ta, lần thứ 2 gặp nhau ta may mắn cứu được ngươi, chỉ là hoản cảnh có chút không tốt đẹp nhưng đây chắc chắc chính là duyên số trời ban.”

“Ta thật không hy vọng vì chuyện này mà khiến ngươi ghét bỏ ta.”

Tô Đàm vô cùng thâm tình, sử dụng hết tất cả vốn luyến miệng lưỡi đã động phương tâm của Lương Tuyết Y.

Lương Tuyết Y cũng thật không ngờ đến nam nhân có dung mạo như trích tiên này lại là thiếu niên năm đó nàng đã từng cứu qua.

“Thật sự là duyên phận sao?” Lương Tuyết Y cũng là có chút rối rít tự nói lấy.

Tô Đàm cảm thấy vẫn chưa đủ liền đi đến mảnh trang phục bị mồ hôi, huyết hoa cùng với sự tác động mạnh mẽ của 2 người khiến nó nhăn nhúm chu đáo xếp gọn lại rồi đưa cho Lương Tuyết Y, mở miệng nói.

“Vật này đưa ngươi, ta muốn lưu lại chút gì đó để bù đấp cho ngươi, ta sẽ không ép buộc ngươi chấp nhận ta chỉ là thời gian này hãy để ta đồng hành cùng ngươi có được hay không?”

“Ta biết tâm trạng của ngươi bây giờ không được tốt, muốn ở 1 mình nhưng có thể cho ta thử 1 lần cơ hội được truy cầu ngươi không?”

“Yên tâm chỉ là đánh quái thu thập điểm số thôi dù sao ta đến nơi này cũng chỉ là nghe theo lý trí mách bảo sẽ gặp được ngươi, đến nổi lệnh bài tích điểm trong lúc vô thức ta cũng đã làm rơi mất.” Tô Đàm thay đổi bầu không khí để Lương Tuyết Y cảm thấy thoải mái 1 chút sẽ không tiện từ chối hắn.

“Vật quan trọng như vậy mà người cũng có thể đánh rơi mất.” Lương Tuyết Y cũng bắt đầu không còn cảm thấy ghét bỏ Tô Đàm, mở miệng hỏi lấy.

Mặc dù nói chuyện nhưng nàng vẫn không có nhìn Tô Đàm, dù sao hiện tại Tô Đàm đang không mảnh vải che thân, nàng cũng không dám nhìn thêm.

Tô Đàm cũng không quan tâm cơ thể mát lạnh, dù sao cũng đã bị nàng nhìn không bỏ sót điểm nào rồi, huống hồ hiện tại hắn thật không còn trang phục để mặt lấy, hơn nữa quan trọng là Lương Tuyết Y đã chịu bắt chuyện cùng hắn.

“Chỉ cần ta không đánh rơi mất ngươi là được, còn những thứ khác không hề có ý nghĩa.” Tô Đàm vô cùng thâm tình nói lấy.

Lương Tuyết Y bị Tô Đàm dẽo miệng có chút tim đập thình thịch, nàng cúi đầu âm thanh như muỗi kêu nói: “Vậy ngươi có thể mặc lấy trang phục rồi nói chuyện được không.”

Tô Đàm tỏ ra ngượng ngùng chỉ vào mảnh trang phục được xếp gọn đang nằm trên tay Lương Tuyết Y nói: “Hiện tại ngoài mảnh trang phục vô giá này ta trên người không còn cái thứ 2.”

Nhìn lấy mãnh trang phục vuông vắn gọn gàng, còn có đốm đốm huyết hoa, Lương Tuyết Y xấu hổ đỏ mặt không nói thêm 1 lời vội vàng thu vào trong không gian giới chỉ.

Tô Đàm lúc này sực nhớ ra 1 chuyện lập tức nói: “Tên kia là ai, tại sao lại hạ dược ngươi.”

Tô Đàm chỉ vào đang nằm bất tĩnh Cố Thanh Phong hỏi lấy.

Lương Tuyết Y nghe vậy nhìn sang, phát hiện là Cố Thanh Phong lập tức sát ý ngưng tụ, không nói hai lời xuất kiếm muốn chặt c·hết Cố Thanh Phong.

Cảm nhận được sát ý lăng lệ của Lương Tuyết Y, Tô Đàm không khỏi rùn mình 1 cái vội vàng ra tay ngăn cản Lương Tuyết Y.

Bị Tô Đàm ngăn cản, Lương Tuyết Y sát ý cũng bắt đầu chuyển sướng sang Tô Đàm, thấy vậy Tô Đàm vội vàng giải thích.

“Hắn chắc chắn phải c·hết nhưng trước tiên để ta lột lấy trang phục của hắn mặt lấy đã.”

Nói nói Tô Đàm nhanh chóng gọn gàng lột sạch trang phục của Cố Thanh Phong.

Lương Tuyết Y nhìn cơ thể t·rần c·huồng của Cố Thanh Phong không khỏi 1 trận ác tâm ghét bỏ vô cùng quay mặt đi chổ khác.

Tô Đàm thấy cũng là vô cùng đau mắt vội vàng che chắn trước tầm mắt của Lương Tuyết Y nhu tình nói: “Việc này để ta giải quyết đi, hắn dám đánh động chủ ý lên ngươi, nếu như duyên phận không đưa ta xuất hiện kịp thời, có lẽ ta tâm cảnh bị ma diệt mà hoá thành đại ma đầu tàn sát tứ phương, ta muốn tự tay làm thịt hắn, ta cũng không muốn để cơ thể của hắn ác tâm đên ngươi.”

Nhìn ánh mắt thâm tình xen lẫn hận ý của Tô Đàm, Lương Tuyết Y cũng bình tĩnh lại gật gật đầu.

Tô Đàm nhìn lấy đang t·rần c·huồng bất động Cố Thanh Phong, nói thật hắn có lẽ nên cảm ơn Cố Thanh Phong đã ban cho hắn cơ hội, lúc này nên hữu tình xưng huynh gọi đệ kết bái huynh đệ mà không phải ra tay g·iết hắn, dù sao Tô Đàm cũng chưa từng g·iết người.

À không.

Có lẽ là đã vô y thức xoá sổ 2 người, nhưng dù sao cũng là đối phương đối với hắn nãy sinh sát ý.

Để chứng minh cho Lương Tuyết Y thấy là hắn vô cùng hận ý Cô Thanh Phong, ra tay g·iết hắn là điều chắc chắn phải làm.

Tô Đàm quyết định đã làm thì phải làm cho tốt, hắn bộc phát ra toàn bộ sức mạnh sử dụng bát quyền bát trọng thiên muốn đưa Cố Thanh Phong về với các bụi.

Quyến ấn xung thiên, khí thế ngập trời nện xuống như 8 khoả sao trời, mặt đất bị khí lãng ép xuống rung động kịch liệt.

Đứng 1 bên quan sát Lương Tuyết Y cũng run động cực kỳ, nàng nhìn ra Tô Đàm tu vi chỉ có luyện khí kỳ nhưng quyền ấn lực sát thương vô cùng kinh khủng.

Kim đan đỉnh phong như nàng nếu mạnh mẽ chóng đở đảm bảo c·hết không nghi ngờ, trong lòng Lương Tuyết Y kinh hãi không thôi, nàng bắt đầu suy nghĩ lung tung lấy.

“Rốt cuộc hắn là ai? Sau khi cùng hắn…ấy vậy mà khiến cho ta tu vi đột phá 3 cảnh giới nhỏ, tư chất cũng trên diện rộng đề thăng không ngừng, nếu như tiếp tục…không thể, ta đang suy nghĩ lung tung gì không biết nữa.” Lương Tuyết Nhi đỏ mặt lấy không ngừng lắc đầu, nàng bắt đầu tò mò về Tô Đàm.

Nàng có lẽ không biết khi 1 nữ nhân bắt đầu tò mò về 1 nam nhân nào đó cũng có nghĩa là khoản cách kia đã bị xoá bỏ a.

Khi quyền ấn sắp nghiền nát Cố Thanh Phong thì đột nhiên từ trong mi tâm của hắn phát sáng, lập tức có 1 lão giả chặn trước người Cố Thanh Phong giúp hắn ngăn cản cơn sống dữ.

Lão giả chỉ dùng 1 kích liền nhẹ nhàng phá giải công kích của Tô Đàm.

Nhìn quyền pháp của mình bị dễ dàng phá giải, Tô Đàm có dự cảm không lành chửi tục nói :”Đây là đánh nhỏ xuất hiện lão trong truyền thuyết sao? Con mẹ nó không nên chơi dạng này a.”

Lão giả mâu quang nhìn chằm chằm lấy Tô Đàm âm thanh nghiêm nghị của 1 thượng vị giả nhìn đến kẻ yếu xen lẫn 1 tia sát ý nói: “Tiểu tử, ngươi và Phong nhi nguyên cớ xung đột ta không muốn truy cứu, chuyện này chấm dứt ở đây đi.”

Âm thanh mảy may không có chút tình cảm, đây cũng không phải đàm phán mà là trực tiếp uy h·iếp, không cho phép làm trái.

Tô Đàm tuy mới bước ra đời nhưng sách mà hắn đọc lại nhiều hơn cơm mà hắn ăn, làm sao không hiểu ra ý tứ, mở miệng nói: “Nếu tiền bối đã mở lời vãn bối đây đương nhiên là nể mặt không dám làm trái.”

Tô Đàm mĩm cười thoả hiệp sau đó bổng nhiên ngước đầu kinh ngạc hô hào lên.

“Lão tổ tại sao ngươi lại xuất hiện ở nơi này.”

Lão giả cũng là quay đầu tò mò nhìn xem.

Chớp lấy thời cơ, Tô Đàm không do dự lấy ra tam phẩm phi kiếm vận dụng thần thông vận sứt vung mạnh xuống.

Kiếm khí sắt bén như cuồng phong, cắt đứt cả không gian xung quanh lao đến lão giả.

Bởi vì thất thần 1 giây cùng với Tô Đàm ra tay bất ngờ hơn nữa lúc này hắn chỉ là 1 đạo phân thân, khi nãy đã ngăn chở lấy 1 kích của Tô Đàm, bây giờ đã trụ không được lâu nên mới dùng khí thế đưa ra đề nghị hoà giải mà không phải tiện tay diệt sát Tô Đàm.

Lấy hắn trạng thái bây giờ muốn ngăn cản 1 kích thần thông này là điều không thể.

Kiếm khí cắt qua đạo phân thân như là cắt đậu hủ, nhẹ nhàng lưu loát không bị ngăn chở, hơn nữa còn 1 đường khí thế mạnh mẽ kéo dài lấy không hề có ý định dừng lại, cũng may là chém vào lòng đất chứ để chém ngang không biết tiện đượng mạt sát biết bao nhiêu người.

Cố Thanh Phong không nằm ngoài dự đoán bị kiếm khí gọn gàng chia ra làm hai, c·hết không thể c·hết thêm.

Lão giả cũng là bị kiếm khí cắt ngang cùng với phong bạo tan biến trong hư vô.

Tam phẩm phi kiếm cũng đồng dạng hư thanh tiêu thoát thành bụi bị gió thổi tan đi bay theo chiều gió.

Tô Đàm đứng thở hồng hộc ngã quỵ 1 trân trên mặt đất, cũng may mắn lần này chỉ là hao tổn phi kiếm mà không mất đi đôi tay, Tô Đàm cũng là thở phào nhẹ nhõm.

Lương Tuyết Y cũng là vội vàng tiến đến nâng đở lấy Tô Đàm, vẻ mặt của nàng lúc này hơi lo lắng cho hắn nhưng lại ngại không có mở miệng nói câu nào.

Chương 41 Thổ Lộ.