Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 47 Phải Chăng Chỉ Là Trùng Hợp.

Chương 47 Phải Chăng Chỉ Là Trùng Hợp.


Bên trong bí cảnh.

Khu vực trao đổi phần thưởng.

Lâm Uyển Nhi cùng Tử Tâm nghe lời Tô Đàm, lướt màn hình nhìn thấy [Ngộ Tính] không do dự đổi toàn bộ lấy.

Lúc này trên thân 2 người được bao bọc bởi vô số kim quang do thiên địa tạo hóa chúc phúc.

2 khắc đồng hồ trôi qua, kim quang tản đi.

2 người phát hiện trên người mình cũng không cảm nhận được thay đổi gì, nhưng điểm số lúc này chỉ bị tiêu trừ đi có 2000 vạn.

Và khung ngộ tính cũng đã biến mất, điều này khiến cho 2 người vô cùng khó hiểu.

Các nàng không biết là Thiên Địa tạo hóa cũng chỉ có thể giúp các nàng tăng lên gấp 4 lần ngộ tính, tương đương với 2 vạn điểm ngộ tính, muốn tăng thêm là hoàn toàn không thể.

Bí cảnh Tam Thanh từ khi xuất hiện đến tận bây giờ, cũng chưa từng có ai có thể kiếm được hơn 2000 vạn điểm.

Nhìn lại còn hơn 2000 vạn điểm số, và phía cuối phần thưởng còn có linh thạch, Lâm Uyển Nhi không do dự đổi toàn bộ lấy linh thạch, nàng nghĩ có lẽ Tô Đàm sẽ cần dùng đến, nếu đổi lại là người khác, họ có lẽ là sẽ chọn lấy tu vi nhưng Lâm Uyển Nhi chỉ luôn nghĩ đến Tô Đàm.

Tử Tâm thì không có suy nghĩ nhiều như vậy, nàng cảm thấy tu luyện quá mệt mỏi, lại còn dư nhiều điểm số như vậy, liền quyết định chọn lấy tu vi, nhưng cũng là có hạn chế số lần trao đổi.

Tu vi cũng chỉ có thể đổi lấy 1000 năm, đây cũng không phải tu vi mà Tử Tâm tu luyện 1000 năm, chỉ là người bình thương 1000 năm tu vi mà thôi, mặc dù là người bình thường 1000 năm nhưng cũng khiến Tử Tâm từ kim đan sơ kỳ đột phá đến kim đan hậu kỳ.

Còn đến hơn 1500 vạn điểm, Tử Tâm đổi lấy 5 lọ cực phẩm tảy tủy dịch, số còn lại dùng để đổi lấy cực phẩm linh thạch.

1 bên khác.

Lương Tuyết Y muốn trao đổi lấy phần thưởng lại thu tay về, bởi vì con số này quá là ý nghĩa, nàng không nở dùng.

Bấp bênh hồi lâu nàng cũng đành dùng, dù sao đây cũng là nàng và Tô Đàm cực khổ thu thập cả ngày lẫn đêm mới đạt đến, nếu như do dự để lở mất thời gian, nàng thật có lỗi với Tô Đàm.

Lương Tuyết Y không do dự nữa, hít sâu 1 hơi chọn lấy trao đổi ngộ tính, toàn thân nàng được kim quang bảo phủ lấy, thời gian hoàn toàn không lâu bằng Lâm Uyển Nhi và Tử Tâm.

5000 điểm ngộ tính giúp cho Lương Tuyết Y ngộ tính giờ này lật gấp 2 lần nhiều.

Còn lại điểm số nàng quyết định đổi lấy cực phẩm linh thạch.

1 góc khác của khu vực an toàn.

Tô Đàm lúc này đang xoắn xuýt cực kỳ, vì trong tay điểm số không đến 1000 nên hắn không thể đổi lấy bất cứ thứ gì.

Hắn lúc này suy nghĩ lấy đủ thứ như là nếu không đổi thưởng có phải hay không sẽ bị lưu lại nơi này, nếu như nhấn 'đăng xuất' mà không đổi thứ gì liệu có bị thiên địa cho đăng xuất khỏi thế gian luôn hay không?

"Tốt nhất không làm gì cả đợi bí cảnh kết thúc là ta sẽ tự động bị truyền ra a." Tô Đàm lẩm bẩm nói.

Đây cũng là lý do mà tất cả mọi người đều đã ra ngoài mà hắn vẫn chưa chịu ra.

Bên ngoài bí cảnh.

"Ha ha ha ha ha.."

Cố Trường Thanh 1 tay che trán, ngẫng đầu lên trời cười như điên.

"Khá khen cho Thanh Vân Tông cùng Phiêu Miễu tông, các ngươi vậy mà to gan dám cấu kết g·i·ế·t hại tôn tử ta, còn liên thủ bày trận chặn cướp lấy toàn bộ điểm số"

Cố Trường Thanh lúc này khí thế toàn bộ bạo phát ép thẳng đến đám đệ tử Phiêu Miễu Tông cùng Thanh Vân Tông.

"Không được."

Tôn Lệ vội vàng bạo phát tu vi hóa thần sơ kỳ giúp đám đệ tử phiêu miễu tông giảm bớt áp lực.

Còn đệ tử Thanh Vân Tông thì không có may mắn như vậy, 1 chút tu vi yếu kém đệ tử ngay lập tức bạo thể mà c·h·ế·t.

Các đệ tử Thanh Vân Tông bị khí thế ép thở không ra hơi, sắc mặt dãy dụa hiện lên vô tận sợ hãi.

Phạm Ứng Thiên gấp không chịu nổi bạo phát ra tu vi nguyên anh đỉnh phong giúp đám đệ tử chống đở, mở miệng cầu xin nói: "Kính mong Cố Tiền bối thu hồi uy áp, chuyện này biết đâu còn có nguyên do khác"

"Hừ." Cố Trường Thanh xuất thủ muốn tiện tay đưa tiễn luôn Phạm Ứng Thiên.

Phạm Ứng Thiên cắn răng chống đỡ cũng không muốn rời đi để đám đệ tử này oan uổng bỏ mạng.

Chênh lệch cảnh giới quá lớn, Phạm Ứng Thiên thổ huyết bay ngược ra vài dặm không rõ sống c·h·ế·t.

Đám đệ tử Thanh Vân Tông lúc này đã bị dọa cho vở mật, Ngô Phàm cũng là như vậy, hắn bây giờ chẳng còn quan tâm đến việc tìm kiếm Tô Đàm để trả thù, chỉ mong có thể sống sót sau lần này.

Sau khi loại bỏ được Phạm Ứng Thiên, Cố Trường Thanh ánh mắt hung tàn nhìn sang Tôn Lệ nói.

"Ngươi cũng muốn ngăn ta."

"Cố Trường Thanh. Ngươi trước tiên nên tìm ra hung thủ thật sự để xử lý chứ không phải tìm đến đám đệ tử này a." Tôn Lệ âm thanh khàn khàn nói, nàng lúc này cũng không muốn nhân nhượng đối phương, dù sao tính mạng của đệ tử bọn hắn đang bị uy h·i·ế·p.

"Hung thủ g·i·ế·t hại tôn tử ta, ta đương nhiên sẽ tìm ra rồi băm thay hắn trăm vạn mảnh, nhưng đám này đều là đồng lõa với hắn, tội không thể tha." Cố Trường Thanh âm thanh lạnh lùng không có 1 chút tình cảm nào.

Đúng lúc này, lão tổ thanh vân tông Vân Khởi Thành đi đến âm thanh nghiêm nghị nói.

"Cố đạo hữu cũng không nên quá phận ra tay tàn sát đám hậu bối a."

Cố Trường Thanh nhìn sang nhíu mày nói.

"Vân Khởi Thành. Không nghĩ đến ngươi vậy mà cũng đột phá hóa thần trung kỳ."

Vân Khởi Thành âm thanh không vui không buồn từ tốn nói: "May mắn thôi."

"Nếu ngươi đã ra mặt, ta cũng không muốn làm khó bọn hắn nhưng hung thủ g·i·ế·t hại tôn tử của ta, ta tuyệt đối không tha."

"Cứ tự nhiên." Vân Khởi Thành ung dung nói.

Lúc này Phạm Ứng Thiên chật vật đi đến nhìn thấy lão tồ liền thở phào chấp tay nói: "Tham kiến lão tổ."

Vân Khởi Thành nhìn bộ dạng chật vật của Phạm Ứng Thiên cũng là nhíu nhíu mày.

Phạm Ứng Thiên mặc dù chỉ là nguyên anh kỳ nhưng hắn dù sao cũng là tông chủ của 1 tông, đánh hắn thành dạng này chẳng khác gì đánh mặc cả Thanh Vân Tông a.

"Nói rõ đầu đuôi mọi chuyện cho ta."

Phạm Ứng Thiên cũng không có mở miệng mà truyền âm nói.

Nghe xong Vân Khởi Thành khé miệng giật giật truyền ầm hỏi:

"Ngươi nói là thật?"

"Ta cũng không chắc chắn nhưng đại khái 90% là liên quan đến hắn."

"Nếu thật sự đúng là đệ tử của Thanh Vân Tông làm, có lẽ ta cũng không chống đỡ nổi a."

"Vậy ta có nên đến khi đó lật mặt không nhận người hay không?" Phạm Ứng Thiên lúng túng hỏi.

"Đến lúc đó rồi hẵn tính, trước tiên án binh bất động, nếu như không phải hắn làm, có ta chống lưng cho các ngươi." Vân Khởi Thành ngạo nghễ nói.

Đúng lúc này bí cảnh lắc lư dữ dội, thiên địa cộng hưởng, âm vang đã động chín tầng mây.

1 âm thanh không mang theo 1 chút tình cảm nào vang vọng giữa thiên địa.

•Thanh Vân Tông đạt được chỉ tiêu 1 ức điểm số•

•Toàn tông được khí vận kim long gia trì•

Lúc này nơi chân trời phía đông núi tam thanh, khu vực Thanh Vân Tông được kim quang chiếu rọi cả thiên địa, linh khí điên cuồng tụ tập, trên bầu trời có 1 con kim long dài trăm trượng bay lượn trên bầu trời Thanh Vân Tông.

Chứng kiến được cảnh này, toàn bộ đám người đều trợn mắt hốc mồm không thể tin tưởng.

Cảnh tượng này chưa bao giờ xuất hiện, bọn họ biết là đạt móc chỉ tiêu sẽ có khí vận kim long, nhưng điều kiện để đạt được lại hoàn toàn không biết.

Lúc này đám đệ tử thái vũ tông tức giận mắng

"Đáng giận, nếu không bị tên hỗn đản kia chặn lấy, điểm số của chúng ta chắc chắn hơn 1 ức a."

"Nói như vậy thì người cướp lấy điểm số của chúng ta là Thanh Vân Tông."

"Nhưng 30 năm trước chẳng phải Thái Vũ Tông cũng đạt hơn 1 ức điểm số nhưng hoàn toàn không có xuất hiện kim long hành tráng như vậy."

Lời hắn nghi hoặc cũng là toàn bộ đám người nghi hoặc, nhưng lại không có ai giải đáp cho bọn hắn.

Nhưng bọn hắn không biết là đạt móc chỉ tiêu này lại yêu cầu 3 điều kiện.

(~1 là ít nhất có 1 người điểm số vượt móc chỉ tiểu trên 2000 vạn điểm

~2 là 1 ức điểm số nhưng đệ tử không được vượt quá 500 người.)

Đúng lúc này, Lâm Uyển Nhi cùng Tử Tâm từ bên trong bí cảnh đi ra.

Hiện tại toàn trường đều đang chăm chú nhìn về phía khu vực tông môn Thanh Vân Tông nên không phát hiện ra 2 nàng.

2 người thông thả hòa nhập vào đám đệ tử Thanh Vân Tông.

Nhìn thấy xung quanh còn vươn lại vài cổ thi thể không trọn vẹn hình hài, Lâm Uyển Nhi nhíu mày dùng vỏ kím đâm đâm lấy 1 tên đệ tử hỏi.

"Nơi này đã xảy ra chuyện gì sao?"

Vị đệ tử Thanh Vân Tông bị đâm vào lưng giật cả mình, khó chịu quay sang muốn chửi nhưng nhìn thấy là Lâm Uyển Nhi, lập tức thái độ chuyển sang 180 độ, nịnh nót nói:

"Lâm...Lâm sư tỷ đã ra ngoài rồi sao?"

"Tại sao nơi này lại có nhiều thi thể như vậy?"

Tên đệ tử này bắt đầu giải thích sự việc cho Lâm Uyển Nhi nghe.

Lâm Uyển Nhi nghe vậy biết sự việc không ổn liền vội vàng hỏi:

"Tô Đàm đâu?"

"Từ lúc tiến vào bị cảnh ta chưa từng thấy qua hắn."

Lâm Uyển Nhi cũng thở phào 1 hơi, liền vồi vàng kéo tay Tử Tâm đi đến sau lưng Phạm Ứng Thiên cầu cứu.

Lúc này Lương Tuyết Y cũng từ trong bí cảnh đi ra.

Cố Trường Thanh cảm nhận được khí tức quen thuộc vội vàng khóa chặt lấy Lương Tuyết Y, hắn lúc này sát ý kinh thiên giận dữ nói:

"Là ngươi! Lúc Phong nhi c·h·ế·t ta cảm nhận được trên người hắn có khí tức của ngươi."

"Ngươi chắc chắn biết hung thủ g·i·ế·t hại tôn tử ta là ai, nói mau."

Mọi người xung quanh cảm nhận được sát ý của Cố Trường Thanh cũng là quay mặt nhìn sang.

Thấy vậy Tôn Lệ cùng Hạ Tích Vân không do dự nhanh chống lao đến bảo hộ lấy Lương Tuyết Y.

"Giao nàng ra." Cố Trường Thanh lạnh lùng nói.

Tôn Lệ cùng Hạ Tích Vân làm sao có thể để chuyện đó xảy ra.

Hạ Tích Vân nhìn lấy Lương Tuyết Y mở miệng hỏi:

"Chuyện này là sao? Ngươi thật sự biết hung thủ g·i·ế·t Cố Thanh Phong?"

Nói nói Hạ Tích Vân cũng bắt đầu dò xét Lương Tuyết Y, xem xong nàng trợn tròn mắt không thể tin nói:

"Kim đan đỉnh phong? Ngươi...ngươi huyền âm chi thể đã kích hoạt...là ai?"

Lương Tuyết Y cúi đầu đỏ mặt, không nói 1 lời nào.

"Phải chăng là Cố Thanh Phong phi lễ ngươi." Hạ Tích Vân tức giận bừng bừng hỏi lấy.

Tôn Lệ nghe vậy, thần sắc cũng dần dần lạnh xuống nhìn Cố Trường Thanh nói:

"Tôn tử ngươi lại dám làm ra hành động đáng giận như vậy, bị người g·i·ế·t hại cũng là báo ứng, nếu hắn không bị người khác g·i·ế·t, ta cũng sẽ không tha cho hắn."

"Bị Phong Nhi nhìn trúng là vinh hạnh của nàng ta, dám g·i·ế·t tôn tử của ta, tất cả đều phải c·h·ế·t." Cố Trường Thanh bạo phát khí thế âm thanh lạnh lùng nói.

Tôn Lệ cùng Hạ Tích Vân cũng là nghiến răng nghiến lợi lấy.

1 bên khác.

Phạm Ứng Thiên nhìn thấy Lâm Uyển Nhi cùng Tử Tâm vội vàng hỏi:

"Có phải hay không Tô Đàm chặn cướp điểm số của các tông môn khác?"

Lâm Uyển Nhi cũng không thể giấu diếm, nàng còn muốn Phạm Ứng Thiên cứu Tô Đàm, mở miệng thành thật đáp.

Phạm Ứng Thiên lúc này bạo tục lên nói:

"Con mẹ nó thật đúng là hắn, vậy hung thủ g·i·ế·t Cố Thanh Phong cũng là hắn sao?"

Lâm Uyển Nhì cùng Tử Tâm lắc đầu đáp: "Đệ tử cũng không biết."

"Tiến vào bí cảnh hắn không tìm ngươi sao?" Phạm Ứng Thiên nhìn Lâm Uyển Nhi hỏi.

"Hắn..hắn không có tìm ta chỉ là lẳng lặng ở xa âm thầm bảo vệ lấy." Lâm Uyển Nhi quyết định tin tưởng Tô Đàm nói.

"Làm sao ngươi biết hắn âm thầm đi theo ngươi?" Phạm Ứng Thiên cũng không hiểu sao lại hỏi như vậy.

"Hắn nói." Lâm Uyển Nhi cũng không thấy gì sai mở miệng nói.

"Hắn nói ngươi liền tin?"

"Ân." Lâm Uyển Nhi gật đầu.

Phạm Ứng Thiên cũng là bó tay toàn tập, trong lòng chửi bậy lên "yêu vào đều ngu ngốc như vậy sao?"

"Kim đan kỳ đỉnh phong, hơn nữa còn đã kích hoạt Huyền Âm Chi Thể, đáng tiếc Cố Thanh Phong sớm xanh cỏ a." Vân Khởi Thành cảm thán nói.

Lâm Uyển Nhi nghe vậy cũng là nhìn qua lẩm bẩm nói:

"Là nàng, huyền âm chỉ thể."

Lâm Uyển Nhi không hiểu sao sinh ra 1 cổ bất an, nàng nhớ lại trên người Tô Đàm lưu lại mùi hương, còn có cả tấm khăn che mặt của đối phương.

Hơn nữa, Tô Đàm còn biết đến Cố Thanh Phong.

Đây là trùng hợp sao?

Chương 47 Phải Chăng Chỉ Là Trùng Hợp.