Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Chương 51 Hành Trình Mới.
Thanh Vân Tông.
Thâm U phong.
Nằm trên giường, Lâm Uyển Nhi giật mình tĩnh dậy hét lên:
“KHÔNG...KHÔNG MUỐN A...”
Lưu Thanh Hà ngồi ở bên đau lòng vỗ về:
“Uyển Nhi..bớt đau thương a.”
Nhìn thấy là sư tôn Lưu Thanh Hà, Lâm Uyển Nhi ôm lấy nàng gào khóc:
“Sư tôn...tim ta đau quá.”
Lưu Thanh Hà ôm nàng vỗ về sau đó mở miệng nói:
“Hắn nhờ ta đưa thứ này cho ngươi.” Lưu Thanh Ha lấy ra tờ phong thư đưa cho Lâm Uyển Nhi.
Lâm Uyển Nhi nghe vậy vội vàng nhận lấy mở ra xem.
“Thê tử...
Ta xin lỗi vì chuyện đã xảy ra...
Ngươi đừng đau khổ vì cái c·h·ế·t của ta...
Ta thật ra chưa có c·h·ế·t chỉ là không dám đối mặt với ngươi...nếu ngươi yêu ta..hãy cố gắng tu luyện đến đại thừa kỳ, ta sẽ trở về ben cạnh ngươi.
Nhưng lúc này, đừng đi tìm ta, ta hiện tại không ở thế giới này.
Ngoài ngươi và Lương Tuyết Y ra, ta hứa sẽ không yêu thêm bất kỳ ai.
Phu quân của ngươi
Tô Đàm.
Sau khi đọc xong phong thư, Lâm Uyển Nhi đã thôi không khóc, nàng lúc này nắm chặt lấy phong thư vẻ mặt đau buồn dần trở nên tức giận trong lòng âm thầm thề lấy, nếu để nàng gặp lại hắn, chắn chắn không tha cho hắn.
Nhưng giận dữ là như vậy, biết được Tô Đàm thật sự chưa có c·h·ế·t, Lâm Uyển Nhi trong lòng hạnh phúc lạ kỳ.
...
Phía bắc Yêu Hoành Sơn.
Lương Tuyết Y ngồi tựa vào 1 bên vách đá, mĩm cười nói: “Ta sẽ cùng nàng chờ phu quân trở về.”
...
Bên trong không gian thần bí, Tô Đàm lúc này chỉ còn lại mỗi quả tim, đang không ngừng đập “Thìn thịch..thìn thịch...”
Tu Luyện bất tử chi thân đến giai đoạn 2, Tô Đàm chỉ cần trái tim không vở vụn là có thể trọng tố thân thể mà phục sinh.
Theo thời gian dần trôi, thân thể Tô Đàm dần dần tái tạo lại, cũng chỉ mất 2 canh giờ, Tô Đàm hoàn toàn lành lặn sống lại.
“Phù...lần đầu trải nghiệm cảm giác tê dại mất đi toàn bộ nhận thức thật đúng là đáng sợ, cứ tưởng thật c·h·ế·t rồi chứ.” Tô Đàm cảm thán nói.
Tô Đàm xem xét toàn bộ cơ thể của mình xem xem có bộ phận quan trọng nào còn thiếu hụt không, sau khi cảm nhận được hoàn toàn hoàn mỹ, Tô Đàm lộ ra vẻ tươi cười nói:
“Hình như lớn hơn trước không ít..nếu cắt thêm vài lần..”Tô Đàm vừa muốn suy nghĩ thêm liền vội vàng lắc đầu gạt bỏ.
Tô Đàm do xét bất tử chi thân giai đoạn 3 thì liền kinh ngạc lấy, hắn lúc trước tốn 4 năm trời thời gian mới chỉ khai mở có hơn 13 ngàn tỷ cái tế bào.
Ấy vậy mà sau lần khởi tử hồi sinh này, lượng tế bào đã đạt đến gần 29 ngàn tỷ.
Tô Đàm thật không dám tin nhin lấy con số, hắn mỗi giây duy trì ngộ tính 30 lần chỉ khai mở 5 cái.
1 lần c·h·ế·t đi, cảm nhận được sinh tử cảm ngộ, ấy vậy mà sắp tu luyện thành công môn công pháp này.
Tô Đàm vừa vui mừng vừa đau lòng nói: “Nếu như ta biết còn có cách tu luyện này thì đã không phải tiêu tốn hơn 7 ức linh thạch a.”
Thế nhưng Tô Đàm không biết là tại vì hắn đã khai mở được gần 1 nữa tế bào, sau khi hắn thật sự cảm nhận được sinh tử, các tế bào mới chịu phải kích thích mà đồng loạt khai mở, chỉ có vị trí trái tim là chưa khai mở mà thôi.
Nếu như hắn lúc trước chưa khải mở được bao nhiêu tế bào thì có cảm ngộ bao nhiêu lần sinh tử cũng chẳng thể dạtd đến con số này.
Tô Đàm từ bên trong không gian thần bí ngủ lấy 1 đêm.
Sáng sớm hôm sau, Tô Đàm từ bên trong quan sát xung quanh bên ngoài, phát hiện không có ai liền nhanh chóng bước ra cưỡi lấy cân đẩu vân bay lên trời.
Tô Đàm ngắm nhìn lại Tam Thanh Sơn 1 lần cuối cùng rồi cưỡi mây bay đi.
Tô Đàm trước tiên trở về Đông Man thành nhìn lấy gia đình kiếp này của hắn, hắn cũng không muốn ló mặt, chỉ đứng ở xa quan sát lấy.
Bởi vì bọn họ không có linh căn, không cách nào tu tiên, Tô Đàm cũng không thể giúp bọn họ bước vào con đường trường sinh, hắn cảm thấy đợi đến khi hắn tu luyện đến tiên nhân cảnh, sẽ giúp bọn hắn đầu thai 1 kiếp tốt hơn.
Tô Đàm sau hấp lấy 1 hơi, quay đầu lặng lẽ rời đi Đông Man Thanh.
...
Đông Vực.
Đông Hoàng thánh địa, chiếm trọn hơn phân nữa diện tích đông vực, bên trong không chỉ có mỗi Đông Hoàng thánh tông, còn có rất nhiều thế gia, tông môn vương triều, nhưng đều lấy Đông Hoàng thánh tông làm chủ.
Trên 1 ngọn núi cao đồ sộ, có 1 vị lão giả tiên cốt phong trần mở miệng lẩm bẩm nói:
“Đại tranh chi thế
Là phúc thì không phải họa
Là họa thì tránh không khỏi...”
...
Tô Đàm lúc này đạp lấy ngao du tứ hải, hắn muốn tìm đến nơi nương tựa mới.
Hắn lần này muốn tiến vào Đông Hoàng Thánh Địa.
Mặc dù có Tô Đàm cũng phải tốn hơn 1 ngày bay bay nghỉ nghỉ mới tiến vào khu vực Đông Hoàng Thánh Địa.
Lúc này Tô Đàm tiến đến bên đường hỏi 1 người đi bộ:
“Xin hỏi Đông Hoàng thánh địa nằm ở đâu?”
“Đây chính là Đông Hoàng thánh địa a.”
“Không...không, ý của ta là Tông môn nằm ở đâu?
“Cái này làm sao mà ta biết, Đông Hoàng Thánh địa diện tích bao la bát ngát mấy tỉ dặm, đây chỉ là khu vực lân cận bên ngoài, ngươi có lẽ cần phải đi thêm vài triệu dặm nữa có lẽ sẽ biết.”
“Ngươi đây là muốn đến Đông Hoàng thánh tông tham gia thí luyện nhập môn sao?”
“Đúng vậy!” Tô Đàm gật đầu.
“Ha ha..vậy là ngươi đến quá trễ rồi, thời gian thánh tông diễn ra thí luyện chỉ còn không đến 2 tháng, các đệ tử khác đã sớm xuất hành vài năm trước rồi, ngươi bây giờ mới đi chắc chắn không kịp.”
Tô Đàm mộng bức lấy, con mẹ nó xa như vậy, đều khởi hành hơn 1 năm trước?
Không nói hai lời Tô Đàm tiếp tục cưỡi mây hướng vào bên trong khu vực Đông Hoàng thánh địa.
Mỗi ngày Tô Đàm cũng chỉ có thể vận dụng 5-6 lần thần thông, hắn không có khả năng liên tục sử dụng để bay đường dài như vậy.
Hơn 1 tháng sau.
Tô Đàm cuối cùng cũng nhìn thấy địa điểm hắn cần đến.
Từ trên trời cao nhìn xuống, Đông Hoàng thánh tông là 1 tổ hợp vô số ngọn núi cao lớn mà tạo thành rộng lớn mà ban sơ.
Tô Đàm cũng không có ngu ngốc dùng thần niệm quan sát lấy, dù sao với tu vi của hắn cũng chẳng thể xem ra được 1 phần vạn điều gì, chẳng may đụng phải lão quái vật lân cận thì xong con bê.
Tô Đàm thành thật hạ cánh muốn tìm đến 1 khách điếm gần nhất nghỉ ngơi, hắn đã quá mệt mỏi vì phi hành 1 quãng đường dài như vậy.