Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Chương 55 Loại Chuyện Này Ta Cũng Không Muốn Để Ai Biết A.
Đêm khuya.
Tô Đàm cũng không có 1 mình tiến vào Thanh Lâu, hắn cảm thấy nên dẫn Diệp Phàm tiến vào nơi này để biết mùi đời, dù sao Diệp Phàm cũng đã có chút men say cũng dễ dàng giúp hắn đóng phim a.
“Tô huynh...đêm hôm...nấc..khuya khoắt...nấc...không đi ngủ mà muốn...nấc...dẫn ta đi đâu?” Diệp Phàm say khướt vừa nấc vừa nói.
“Lác nữa Diệp huynh liền biết, trước tiên Diệp huynh xem kỹ cuốn sách này trước đã.” Tô Đàm đưa cuốn ‘công pháp’ cho Diệp Phàm xem.
Diệp Phàm mong lung nhíu nhíu mắt nhìn lấy, từ say sỉn buồn ngủ h·i·ế·p mắt, xem xong liền tỉnh cả người.
“Cái này...cái...nấc...này..cũng quá thật đi.” Diệp Phàm khó tin đỏ hết cả mặt nói.
“Ngươi làm gì mà đỏ hết cả mặt lên vậy? Chưa thấy qua bao giờ a.”
“Ta..Ta..”Diệp Phàm lúng túng không nói lên lời.
“Ngươi xem cho kỹ vào lác nữa còn biết mà thực hành giống như trong đó a.”
“Thực...thực hành? Với...với ai a?”
“Đương nhiên là với nữ nhân trong Thanh Lâu rồi, đừng nói với ta là Diệp huynh sợ nha?”
“Ta mà sợ...đi thì đi.”
Thanh Lâu.
“Ây da~ 2 vị công tử nhìn thật là lạ mặt nha~ là lần đầu đến nơi này sao?”
Đám kỹ nữ nhìn thấy Tô Đàm khí chất xuất thần cùng dung mao như trích tiên, đều đồng loạt bao quanh muốn tiếp cận, Tô Đàm ứng xử tự nhiên mĩm cười nói.
“Vị huynh đệ của ta lần đầu tiên đến nơi này, các ngươi cố gắng chăm sóc hắn thật tốt a.”
“Đương nhiên rồi nha~ chúng ta các tỷ muội 1 lần đều có thể chăm sóc cho 2 vị công tử cùng 1 lúc chu đáo nha~”
Đám kỹ nữ vũ mị liếc mắt đưa tình, Diệp Phàm cũng là lần đầu bị nữ nhân vờn quanh như vậy cũng là hơi ngờ ngợ nhưng dù sao cũng là khí vận chi tử nha, đạo tâm cũng là cứng vô cùng, cũng không có bị nữ nhân loại này cho đùa bỡn.
Chẳng qua là bị Tô Đàm xúi giục, còn độ cá cược xem ai trâu bò hơn, cũng là khí huyết dâng trào liền đồng ý.
...
Sau 1 hồi dạo đầu uống rượu, cuối cùng cũng đến bước tiếp theo, Tô Đàm cùng Diệp Phàm mỗi người đều dắt lấy 1 vị cô nương dung mạo hơn người cũng không phải loại tiên nữ gì, được cái gia thịt vô cùng trắng trẻo, vóc dáng nảy nở tiến vào gian phòng.
Sau khi tiến vào gian phòng của mình, Tô Đàm mĩm cười nói:
“Ngươi biết rên sao?”
“Công tử thật xấu nha~” Tên kỹ nữ õng ẹo nói.
“Nếu ngươi rên khiến ta hài lòng ta sẽ thưởng cho người thật nhiều linh thạch.”
“Chỉ cần được ngủ cùng với công tử, ta cũng không cần thêm linh thạch a.” Tên kỹ nữ đắm đuối nhìn lấy Tô Đàm.
Tô Đàm sờ đầu nàng ôn nhu nói: “Ngoan a, ta cần ngươi rên thật to thật d·â·m, ngươi làm được sao?”
Tên kỹ nữ bị ánh nhìn của Tô Đàm làm cho mê đắm đuối liên tục gật đầu, không do dự bắt đầu rên lấy.
Diệp Phàm ở phòng kế bên nghe thấy tiếng rên, âm thầm chữi bậy “Móa nó, mạnh vậy sao? Ta bên này còn nghe rõ ràng luôn, không được, là 1 nam nhân chân chính ta làm sao có thể để thua chuyện này được.”
Tiếng rên càng ngày càng to, Diệp Phàm cũng chịu không nổi, không nói hai lời lột sạch đồ, bắt đầu dựa theo sách mà Tô Đàm đưa cho thực hiện đúng từ a đến z.
Diệp Phàm còn không biết rằng trên đầu giường của hắn để đấy 1 cái máy quay phim.
Đây là Tô Đàm nhờ vào tri thức bên trong không gian thần bí học hỏi chế tạo ra, hình thù thì nhìn giống như viên linh thạch bình thường nhưng nó có thể lưu lại tất cả hình ảnh cũng như âm thanh 1 cách sắc nét.
Ngoài ra Tô Đàm còn chế tạo ra 1 cái màn hình cở lớn 100 inch full HD độ phân giải lên đến 16k vượt thời đại.
Diệp Phàm nhờ vào kỹ năng thượng thừa từ trong sách liên tục đưa đối phương lên đỉnh, hắn cũng là thanh niên trai tráng, lại là lần đầu nên cũng là vô cùng mãnh liệt, ôm nhau quật lấy 1 canh giờ(= 2 tiếng đồng hồ) mệt rã rời mà ngủ thiếp đi đến sáng hôm sau.
Sáng hôm sau, Tô Đàm tiến đến gọi Diệp Phàm dậy sau đó thần không biết quỷ không hay thu lấy máy quay phim.
...
Ra khỏi cổng Thanh Lâu, Tô Đàm nhìn Diệp Phàm mở miệng trêu chọc nói:
“Diệp huynh cũng quá trâu bò đi, ta đây cam bái hạ phon...”
“Nào có, nào có, Tô huynh cũng không...ủa người đâu?” Diệp phong chưa kịp nói hết câu thì Tô Đàm đã mất dạng.
Diệp Phong liền quay đầu sang nhìn xung quanh thì thấy Triệu Di Mẫn cũng là trùng hợp đi qua đoạn đường này, Diệp Phàm lúc này đứng hình 3 giây không nói lên lời.
Bên cạnh Triệu Di Mẫn lúc này cũng chỉ có mỗi tỳ nữ đi theo, không có hộ vệ, nàng hôm nay mặt lấy váy mỏng màu trắng, khoát lên thất thải vũ y, vẫn là đeo lấy tấm lụa mỏng che đậy đi dung nhan tuyệt sắc.
Tỳ nữ nhìn thấy Diệp Phàm quần áo cũng là hơi loạn, lại bước đi hướng Thanh Lâu mà ra, khuôn mặt ghét bỏ nói.
“Ta còn tưởng ngươi là chính nhân quân tử, không ngờ cũng là 1 loại háo sắc.”
“Ta không có, không phải như cô nương nghĩ đâu.” Diệp Phàm lúc này lúng túng vô cùng, thật sự rất muốn độn thổ a.
Tô Đàm núp trong không gian thần bí cũng là cười không nhặc được mồm, âm thầm nói “may mà ta trốn nhanh, không thì thanh danh hủy sạch a, ta vốn không có chơi gái, chỉ là đến quay phim mà thôi a.”
“Há, vậy ngươi từ Thanh Lâu đi ra, ngươi nói xem ta đang nghĩ gì?” tỳ nữ ghét bỏ hỏi, nàng cảm thấy tên Diệp Phàm này quá đáng ghét rồi, lần đầu gặp mặt đã chằm chằm nhìn lấy công chúa, đi ăn lại không có tiền, đều phải nhờ bằng hữu giải vây.
Nàng cũng âm thầm may mắn là chỉ nhìn thấy Diệp Phàm mà không thấy Tô Đàm, nàng cảm thấy Tô Đàm mới chính là bạch mà hoàng tử a, thật không nên kết bạn với loại người như Diệp Phàm.
Hơn nữa Tô Đàm cực kỳ đẹp trai, nấu ăn lại vô cùng ngon, nếu như Tô Đàm thiên phú cao siêu thì thật xứng đôi với công chúa nhà nàng a.
“Ta...ta vào đó chỉ để ngủ ngươi có tin không?”
“Thôi được rồi, làm ơn cách xa chúng ta ra, đừng làm bẩn mắt công chúa nhà ta.”
Triệu Di Mẫn cũng nhìn về phía Diệp Phàm hơi nhíu mày, nàng lúc trước còn tưởng Diệp Phàm có ý đồ với nàng, nhưng khi hắn giúp nàng hạ bậc thang, nhận lấy đan dược cũng không có giả vờ đụng chạm chiếm tiện nghi, tiêu sái rời đi để lại cho nàng ấn tượng còn khá tốt.
Nhưng thật không ngờ.
Triệu Di Mẫn cũng chẳng muốn nhìn lấy, nàng hôm nay chỉ muốn đến Ngự Hương Lâu dùng bữa, nếu may mắn có thể được Tô Đàm nấu cho thì không còn gì tốt hơn.
Diệp Phàm nhìn bóng lưng nàng rời đi chỉ biết âm thầm thở dài, hắn chẳng có lý do gì để níu kéo nàng cả, hơn nữa trên người của hắn còn lưu lại mùi son phấn nồng nặc của nữ nhân a, lần này có nhảy sông a ma dôn hay sông nin cũng không rửa sạch nổi.
Nhìn thấy Triệu Di Mẫn rời đi, Tô Đàm cũng là lén lút từ trong không gian thần bí chui ra, giả vờ ôm bụng xoa xoa nói: “Ây da, mới nãy bụng ta đau quá, cũng may tìm ra chổ kín đáo để giải quyết a.”
“Con mẹ nó Tô huynh, ngươi...ngươi cũng quá tiện đi, ngươi nghĩ ta tin chắc, ngươi vậy mà không nói 1 tiếng nào bỏ trốn 1 mình, huynh đệ tình thâm a.” Diệp Phàm rầu rĩ nói
Tô Đàm cũng giả vờ lúng túng nói: “Cái này cũng không thể trách ta được, là Diệp huynh ra đường không chịu nhìn trước ngó sau, loại chuyện chơi gái này ta cũng không muốn để nữ nhân khác biết a.”
...