Trước Khi Lưu Đày, Ta Dọn Sạch Quốc Khố Cẩu Hoàng Đế Chạy Nạn
Thủy Tinh Tiểu Hải Thỏ
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 201: Chương 201
Tô phu nhân không chút biến sắc, dìu Tô Bân xuống xe ngựa, nói lớn: “Được, ai muốn ngồi xe ngựa, mời!”
Ả ta sợ hãi lập tức nhảy dựng lên, hét lớn: “Ta thật sự không đi nổi nữa rồi, bọn họ là người thì được ngồi xe ngựa lớn, chúng ta cũng là người mà lại phải đi bộ, còn đeo cả xiềng xích nặng như vậy, quan gia các người bắt nạt người quá đáng! Hu hu...” Nói rồi lại khóc òa lên.
Đi đến trước xe ngựa, vừa giơ chân định lên, chỉ thấy Tô phu nhân tiến lên một bước hất ngã ả ta xuống đất, sau đó dùng giày thêu dẫm lên tay ả ta, chống nạnh hỏi bằng giọng lạnh như băng: “Còn ai muốn lên không?”
“Đúng vậy, tại sao bọn họ được ngồi xe ngựa, còn chúng ta phải đi bộ, bảo bọn họ xuống, cũng để tỷ muội chúng ta ngồi!” Ngoại trừ Trần Yên Vũ, những người còn lại của Yên Vũ lâu đều hùa theo.
Ả ta ghi thù này lại, đợi sau này có cơ hội, nhất định phải g.i.ế.c c.h.ế.t mụ già này, không! Ả ta phải khiến cả Tô gia chôn cùng!
Chương 201: Chương 201
“Đúng vậy! Chỉ là Tô gia chúng ta luôn theo nguyên tắc có qua có lại, ả ta bắt nạt chúng ta, chúng ta không trả lại thì chẳng phải rất vô lễ sao?” Tô phu nhân lạnh lùng nhìn Sắc Hạ dưới đất, giày thêu vô tình vặn một cái. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nói rồi đưa lòng bàn tay ra.
Tô phu nhân gật đầu, buông chân ra, lúc này Tô Bân đi lên đỡ nương trở về xe ngựa, Trần Tú vội vàng đưa cho bà một cốc nước ấm: “Phu nhân hà tất phải tức giận với bọn họ, không để ý đến bọn họ là được rồi.”
“Thế nào? Xe của Tô gia chúng ta, ngươi còn muốn lên không?” Tô phu nhân cúi đầu hỏi.
Tên thị vệ trẻ tuổi nào đối phó được với đám kỹ nữ này, nhất thời không biết phải làm sao, con ngựa của hắn bị mấy nữ nhân kéo qua kéo lại, hơn mười đôi mắt đưa tình nhìn hắn.
“Mau chạy! Hổ đến rồi!” Tên thị vệ đi đầu đột nhiên hét lớn.
Tô phu nhân vừa ngồi vững trên xe ngựa, định cầm lấy cốc nước mà Trần Tú đưa cho để uống một ngụm thì cảm thấy xe ngựa bắt đầu rung lắc dữ dội. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Á!” Sắc Hạ đau đớn kêu lên một tiếng.
“Bà buông tay! Bà mau buông tay!” Sắc Hạ vẫn cứng miệng, không chịu nói lời mềm mỏng.
“Ít nói nhảm, mau đứng lên, không được dừng lại ở đây!” Tên thị vệ trẻ tuổi vung roi về phía ả ta, roi mang theo gió lướt qua trước mặt Sắc Hạ, chỉ thiếu một chút nữa là quất trúng ả ta.
“Bà bắt nạt người!” Một cô nương thanh lâu lớn gan nói một câu. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Phu nhân mau lên xe đi, chúng ta không thể chậm trễ được.” Lão Lý đi tới hòa giải, nói: “Ngươi mau xin lỗi phu nhân đi.”
Hắn đã đọc được sát khí nồng đậm trong ánh mắt của Sắc Hạ. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Được... được rồi, xin lỗi!” Sắc Hạ nghiến răng, từ kẽ răng thốt ra mấy chữ, ả ta hận đến nỗi trừng mắt muốn lòi cả ra ngoài. (đọc tại Qidian-VP.com)
Muốn động đến người Tô gia, trước tiên phải vượt qua ải của hắn!
Trần Tú lập tức làm rơi cốc nước xuống sàn xe, rồi nhào về phía Tô phu nhân.
Sắc Hạ thấy bà là một bà lão, đoán chắc bà cũng không làm gì được, bèn uốn éo đi về phía xe ngựa.
“Ta thấy phu nhân làm rất đúng, có những người không để ý đến, bọn họ lại càng được voi đòi tiên, được đằng chân lân đằng đầu!” Tử Thần nói xong, quay đầu lại trừng mắt nhìn Sắc Hạ.
Vân Mộng Hạ Vũ
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.