Trước Khi Lưu Đày, Ta Dọn Sạch Quốc Khố Cẩu Hoàng Đế Chạy Nạn
Thủy Tinh Tiểu Hải Thỏ
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 250: Chương 250
Trần Thiếu Khanh lên tầng hai, Tô Mặc ở tầng một.
Trần Thiếu Khanh lên tầng hai thấy toàn là đồ nội thất cổ quý giá, còn có một số tượng Phật bằng ngọc điêu khắc, chế tác tinh xảo, giá trị liên thành.
Cuối cùng mới rót cho mình một ly.
Vào nhà, đặt chìa khóa lên bàn, hai người thong thả đi về phía tân phòng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tô Mặc vung tay thu hết những thứ này vào không gian.
Kiều Quảng vẫy tay cho thị nữ đặt xuống rồi đi ra ngoài.
Hơn mười rương vàng được xếp ngay ngắn ở vị trí cửa ra vào, ngoài ra còn có một số rương gỗ đàn hương rất lớn.
Xuống lầu, thấy kho đã trống không, hai người nhìn nhau cười, sau đó lại lách người đi ra ngoài, khóa cửa lại.
Bà v.ú vẻ mặt bất lực nói.
Hai người vào thẳng vấn đề, không muốn chậm trễ một chút nào.
Uống xong một ly, không lâu sau, cả ba cùng ngã vật ra bàn.
“Sao thế? Nàng ta vẫn chưa mở cửa sao?” Nữ nhân đi đến trước cửa phòng hỏi.
Làm sao có thể đưa tiền ngay được, thế nào ông ta cũng phải nhân cơ hội này làm quen, sau này còn dễ làm việc chứ?
Hắn không hiểu Kiều Quảng mua những tượng Phật ngọc này để làm gì, kệ ông ta, cứ thu rồi tính sau. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nữ nhân vẫy tay gọi một bà v·ú, trên tay bà ta bưng một cái khay, trên đó có một cái hộp phủ khăn lụa đỏ. (đọc tại Qidian-VP.com)
Vân Mộng Hạ Vũ (đọc tại Qidian-VP.com)
Trong đó còn có rượu ngon.
Nhanh chóng mở cửa, hai người nhảy vào bên trong.
Vung tay dọn sạch cả tầng hai.
Tô Mặc mở một cái ra xem thì ra là một số đồ ngọc, đồ cổ, tranh chữ để cung kính tặng Ngự sử đại nhân.
Tô Mặc mở bản đồ trong suốt, tìm được vị trí kho, hai người rất thuận lợi tìm được kho.
Mỗi thứ đều là trân phẩm, giá trị không hề rẻ.
Chương 250: Chương 250
“Trừ khi thả ta ra, nếu không ta thà c.h.ế.t cũng không mở cửa.” Bên trong truyền đến một giọng nói rất kiên định.
Kiều Quảng nói tiếp: “Thế này, ta để chìa khóa kho ở đây trước, hai vị công tử ăn uống no say rồi, chúng ta lập tức đi nhé?” Nói xong, ông ta rút chìa khóa từ thắt lưng ra, đặt lên bàn.
“Đã đến rồi thì hai vị công tử nhất định phải ăn cơm trước, sau đó chúng ta mới đi đóng xe được chứ? Chúng ta cũng là thông gia rồi, nên có chút thể diện này chứ!”
Lúc này, một thị nữ bước vào một cách uyển chuyển, tay bưng những khay đựng đủ loại đồ ăn ngon.
Dù sao cũng không vội trong chốc lát.
“Đại thiếu nãi nãi, mau mở cửa đi, phu nhân đã đến rồi.”
Tô Mặc và Trần Thiếu Khanh đồng thời ra tay, bỏ thuốc nước không màu không vị vào ba ly rượu.
“Nào, ta rót rượu cho hai vị công tử.” Kiều Quảng nói rồi cầm bình rượu rót đầy rượu cho hai người.
Kiều Quảng nâng ly rượu mời hai người, sau đó ngửa đầu uống cạn.
Tô Mặc cười lạnh một tiếng, cầm chìa khóa trên bàn, sau đó cùng Trần Thiếu Khanh mở cửa sổ, xoay người ra ngoài.
Một bà v.ú nhìn nữ nhân sang trọng đang đi tới đây mà hoảng sợ kêu lên.
Trước cửa tân phòng, một đám nha hoàn bà tử đang gõ cửa khuyên nhủ người bên trong.
Kho rất lớn, có hai tầng, để tiết kiệm thời gian, hai người chia nhau hành động.
“Thưa phu nhân, đại thiếu nãi nãi nói trừ khi thả nàng ấy đi, nếu không nàng ấy thà c.h.ế.t cũng không mở cửa!”
Vương Cố và Vương Chí liếc nhau, thôi được, dù sao cũng đói rồi, ăn no rồi tính tiếp.
Tô Mặc và Trần Thiếu Khanh ẩn thân đứng bên bàn, nghe rõ từng lời của bọn họ. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.