Trước Khi Lưu Đày, Ta Dọn Sạch Quốc Khố Cẩu Hoàng Đế Chạy Nạn
Thủy Tinh Tiểu Hải Thỏ
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 489: Chương 489
“Chúng ta phải về Tây Bắc, đến nhà mẹ đẻ của ta, nếu không thì ngươi đưa mẫu thân đi đi?” Người nói là Triệu Tử Yên, nhị tẩu của Vu Đinh Lan, một nữ nhân nhu nhược.
Cuối cùng nàng nói: “Đừng chậm trễ nữa, mọi người nhanh chóng thu dọn đồ đạc rồi đi theo ta.”
Tô Mặc gật đầu: “Được rồi! Cứ như vậy đi, các người đi đường của các người, ta đưa phu nhân đi là được.”
Chương 489: Chương 489
Vu Thần Hiến còn muốn ở lại chờ mẫu thân đi trước rồi họ mới đi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Những người còn lại trong Vu gia vây quanh Tô Mặc, tranh nhau hỏi tung tích của Vu Đinh Lan, Tô Mặc rất kiên nhẫn giải đáp cho họ.
“Không cần! Chỉ hỏi các người có muốn đi hay không, ta tự có cách, không cần phải đi đường xa vất vả.” Tô Mặc cười nhìn họ.
“Xa như vậy, mẫu thân chắc chắn không chịu nổi.” Người nói là đại công tử Vu gia.
“Chạy trốn thì phải nhanh, không mang theo được những thứ thô kệch này.”
“Đi đâu?” Là trưởng tẩu của Vu Đinh Lan, Vương Huệ hỏi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tô Mặc nghe xong thì xoa xoa trán, thôi thì cứ mang hết đi, dù sao để lại cũng chỉ là lãng phí. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tiểu cô đã đưa người đến đón bà bà, mọi chuyện đều được giải quyết.
“Đúng vậy, nghe nói còn phải đi qua sa mạc, thân già này của ta e rằng không được.” Vu phu nhân tuy rất muốn đi gặp nữ nhi nhưng nơi xa xôi như vậy, bà ấy biết dù thế nào mình cũng không đến được.
Hai nhi tức đều muốn về nhà mẹ đẻ, xe ngựa bên ngoài đã chuẩn bị xong, chỉ vì chuyện đi đâu của bà bà mà vừa rồi tranh cãi không ngớt, nếu không thì họ đã đi từ lâu rồi.
“Sao có thể, ngoài xe ngựa ra, còn có thể đi bằng cách nào khác?” Vu Cảnh Vân cũng tỏ vẻ kinh ngạc.
Nhưng không nói rõ được là không ổn ở đâu.
Sao hắn lại cảm thấy cô nương trẻ đẹp trước mặt này có gì đó không ổn nhỉ?
Tô Mặc nhìn thấy trong Vu phủ còn rất nhiều đồ đạc, hỏi bà v.ú bên cạnh: “Sao không mang hết đi?”
“Các con đi làm việc của mình đi, ta đi theo nàng ấy, nếu như nàng ấy nói không cần đi đường xa vất vả, vậy ta còn sợ gì, ta đi.” Vu phu nhân nói xong thì đứng dậy, nói với bà v.ú thân cận của mình: “Ngươi đi thu dọn đồ đạc, chúng ta đi theo nàng ấy.”
Bà ấy hiểu rõ nhất tình trạng sức khỏe của mình.
“Tử Yên, nàng định bỏ rơi mẫu thân ta sao?” Vu Cảnh Vân rất tức giận hỏi.
“Tất nhiên là đi Đinh Đào.”
Tô Mặc vung tay đưa họ vào không gian, tiện tay thu nốt những thứ còn lại của Vu gia.
“Đinh Lan tỷ là tẩu tẩu của ta, ta còn có thể hại các người sao? Nếu muốn đi, các người chỉ có thể tin ta và ta cũng đáng để các người tin tưởng.” Trong lòng Tô Mặc có chút sốt ruột nhưng cũng phải kiên nhẫn giải thích với họ.
Nhưng thê tử của hắn đã chui vào xe ngựa từ lâu, Tô Mặc cũng liên tục thúc giục họ nhanh chóng rời đi, bất đắc dĩ, mấy người họ đành phải đi trước. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Tất nhiên là không, chỉ là mẫu thân không yên tâm về Đinh Lan, ta cũng không yên tâm về cha nương của ta, dù sao họ cũng chỉ có một nữ nhi là ta.” Triệu Tử Yên nói xong thì mắt đỏ hoe.
Bà áy vừa dứt lời, Tô Mặc đã đến phía sau bà ấy và bà v.ú và điểm huyệt ngủ của họ, hai người cùng ngã xuống đất.
Bà v.ú già vâng lời trở về phòng thu dọn đồ đạc. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.