Trước Khi Lưu Đày, Ta Dọn Sạch Quốc Khố Cẩu Hoàng Đế Chạy Nạn
Thủy Tinh Tiểu Hải Thỏ
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 98: Chương 98
Lão Lý vội vàng kéo hắn ta ra, quát: “Ngươi điên rồi sao? Kéo hai người không liên quan gì đến nhau vào một chỗ, cũng chỉ có ngươi mới nghĩ ra được, đừng tưởng rằng ngươi tùy tiện tìm một người nói bừa là có thể qua loa chuyện này, nói cho ngươi biết, đừng hòng! Vẫn nên ngoan ngoãn đi tìm người mới là chính sự.”
Lão Lưu cúi đầu nhìn Trần Yên Vũ vẻ mặt kỳ quái, có chút mất kiên nhẫn hỏi: “Ngươi ra hiệu là có ý gì? Ngươi có nhìn thấy bọn họ ở cùng nhau không?”
Đau khắp nơi!
“Thật sao? Vậy ngươi hỏi lại xem, đừng nghe nhầm.” Tử Thần nhàn nhạt nói.
Nói cách khác, muốn gỡ chuông thì phải tìm người buộc chuông, chỉ có nàng ấy mới có thể cứu mình. (đọc tại Qidian-VP.com)
Vừa rồi không phải nói như vậy. (đọc tại Qidian-VP.com)
Trần Yên Vũ nghe xong, cho rằng Tử Thần đang dọa dẫm lập tức nhếch giọng la hét: “Ngươi nói lại lần nữa, đồ tiện nhân, xem ta có xé nát miệng ngươi không...”
Xem ra sư phụ thực sự tức giận rồi, nếu không sẽ không ra tay tàn nhẫn với Trần Yên Vũ như vậy.
Tử Thần nhíu mày nói: “Vị thị vệ đại ca này, ta với ngươi không oán không thù, sao ngươi lại vu oan cho ta trắng trợn như vậy? Vừa rồi tỷ tỷ đã nói không có, ngươi còn hỏi, chẳng lẽ muốn bức cung sao?”
Lão Lý nhìn vẻ mặt của Trần Yên Vũ, kinh ngạc hỏi: “Sao vậy? Không khỏe sao?”
“Còn không thừa nhận, bọn họ đều nhìn thấy các ngươi ở cùng nhau.” Lão Lưu chỉ vào Trần Yên Vũ và những kỹ nữ khác.
Lúc này, Trần Yên Vũ đau đến sắp ngất đi, ả ta chỉ còn chút ý thức mơ hồ, nghe được lời Tử Thần, ả ta “Phịch.” một tiếng quỳ xuống đất, ánh mắt cầu xin Tử Thần, còn không ngừng ra hiệu với lão Lưu.
“Tỷ tỷ, tỷ sao vậy?”
Lão Lưu lại sốt ruột, kéo Trần Yên Vũ đứng dậy quát: “Nói mau, ngươi có nhìn thấy bọn họ ở cùng nhau không? Ngươi có nhìn thấy không?”
Ả ta đau đến mồ hôi đầm đìa nhưng càng đau, trong lòng ả ta lại càng tỉnh táo.
Ả ta không thể đắc tội với nàng ấy nữa. (đọc tại Qidian-VP.com)
Ả ta lập tức ngậm miệng, đau đớn che miệng, lưỡi đau đến nỗi không thốt nên lời.
Vân Mộng Hạ Vũ
Lão Lưu lập tức sốt ruột, hắn ta đưa hai tay bóp chặt hai vai Trần Yên Vũ, dùng sức lắc: “Vừa rồi rõ ràng ngươi nói đã nhìn thấy, sao bây giờ lại nói không thấy? Ngươi rốt cuộc là sao?”
Lời ả ta chưa dứt, tự nhiên lưỡi đau nhói, như thể có một cây kim đ.â.m vào. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Ồ? Ngươi thật sự nhìn thấy Tử Thần ở cùng hắn?” Lão Lý cúi đầu nhìn Trần Yên Vũ hỏi.
Trần Yên Vũ điên cuồng lắc đầu lại ra hiệu, lúc này ả ta đau đến c.h.ế.t đi sống lại, ả ta cảm thấy cái kim trong miệng càng to càng thô, hơn nữa dường như càng ngày càng nhiều, đau quá!
“Tỷ tỷ...” Vài kỹ nữ phía sau ả ta đều rất kinh ngạc, xảy ra chuyện gì vậy?
“Không... không thấy gì cả...” Trần Yên Vũ nhịn đau nói mấy chữ.
“Ta không thấy hắn, hắn đi đâu thì ta làm sao biết được.” Nàng ấy nhẹ nhàng phủ nhận chuyện này.
“Lý thị vệ, ta tìm được manh mối rồi, vừa rồi Trần Yên Vũ nói nàng ta thấy Tử Thần và tên sơn tặc kia ở cùng nhau.” Lão Lưu vội vàng giải thích.
Tử Thần không dễ chọc, ngứa ngáy toàn thân và đau đớn trong miệng của ả ta đều liên quan đến Tử Thần.
Lão Lưu không để ý đến sự khác thường của Trần Yên Vũ, vẫn đang hung hăng ép Tử Thần khai thật.
“Ngươi làm gì ở đây? Sao còn chưa đi tìm?” Lão Lý thấy tên thị vệ kia, đi tới hỏi.
“Ngươi hỏi nàng ta xem, có thực sự nhìn thấy ta và tên sơn tặc đó ở cùng nhau không?” Khóe môi Tử Thần thoáng nở một nụ cười không dễ nhận ra. (đọc tại Qidian-VP.com)
Một cô nương thấy Trần Yên Vũ quỳ trên đất, cúi người hỏi.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.