Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 106: Chuyến Thăm Bất Ngờ.

Chương 106: Chuyến Thăm Bất Ngờ.


Sau khi hoàn tất danh sách đội hình tham gia giải U19, HLV Trần Hiển bắt đầu tập trung vào việc xây dựng chiến thuật chuyên sâu để chuẩn bị cho các trận đấu sắp tới. Một trong những nhiệm vụ quan trọng đầu tiên của ông là chọn đội trưởng – người sẽ đại diện cho tiếng nói của cả đội và giữ vai trò kết nối giữa ban huấn luyện với các cầu thủ.

Trong đầu ông hiện lên hai cái tên nổi bật: Quang Hưng và Trần Phong. Cả hai đều là những cầu thủ có ảnh hưởng lớn trong đội, mỗi người lại sở hữu những phẩm chất riêng biệt. Trần Phong thi đấu chắc chắn, luôn là chỗ dựa tinh thần vững vàng, nhưng đôi khi lại quá quyết liệt trong một vài tình huống, cứng quá thì dễ vỡ. Trong khi đó, Quang Hưng nhiệt huyết, quyết đoán và tinh tế hơn trong các pha xử lý đặc biệt được chú ý nhiều bởi truyền thông, nhưng sự bùng nổ chỉ kéo dài một hiệp đấu, khi không có cậu ta thì đội trở nên bế tắc trong khâu t·ấn c·ông.

Sau nhiều cân nhắc, HLV Trần Hiển quyết định chọn Quang Hưng làm đội trưởng. Quyết định này không chỉ dựa trên khả năng lãnh đạo của cậu mà còn vì tầm ảnh hưởng ngoài sân cỏ, điều ông tin sẽ giúp đội bóng nhận được sự chú ý và động lực lớn hơn trong giải đấu.

Sau khi quyết định đội trưởng, HLV Trần Hiển tiếp tục bước vào công việc quan trọng tiếp theo: phân công vai trò cụ thể cho từng cầu thủ trong đội hình. Dựa trên năng lực cá nhân và kinh nghiệm thi đấu, phần lớn các cầu thủ từ học viện đều giữ nguyên vị trí đã được định hướng từ khi còn ở lò đào tạo. Tuy nhiên, để tăng tính linh hoạt, ông vẫn thử nghiệm một số thay đổi nhỏ, như việc hoán đổi cánh giữa các cầu thủ chạy biên.

Thay đổi lớn nhất trong đội hình lần này là vị trí của Xuân Mai. Từng là một tiền đạo trong mùa giải trước, cậu được chuyển xuống chơi ở vị trí hậu vệ cánh. Đây là quyết định bất ngờ nhưng hợp lý, vì ban huấn luyện nhận thấy Xuân Mai sở hữu thể hình lý tưởng cùng thể lực vượt trội, hoàn toàn phù hợp với vai trò hỗ trợ cả phòng ngự lẫn t·ấn c·ông.

Đội bóng được định hình chơi với sơ đồ 4-2-3-1, một hệ thống chiến thuật yêu cầu sự cân bằng giữa t·ấn c·ông và phòng ngự. Trong đó, Quang Hưng đảm nhận vai trò số 10 – nhạc trưởng dẫn dắt lối chơi, còn Trần Phong là thủ lĩnh hàng phòng ngự, chốt chặn đáng tin cậy trước khung thành. Cả hai đều là những nhân tố không thể thiếu, là xương sống của đội hình. Tuy nhiên, để kết nối giữa phòng ngự và t·ấn c·ông, HLV Trần Hiển cần một cầu thủ đủ tin cậy cho vai trò thu hồi bóng và kéo bóng lên phía trên. Đây là nhiệm vụ tối quan trọng, nhưng hiện tại, hai vị trí tiền vệ trung tâm vẫn khiến ông đau đầu. Dù có nhiều lựa chọn tiềm năng, chưa ai thực sự làm HLV cảm thấy hài lòng với khả năng phối hợp và kiểm soát khu vực giữa sân. Điều này khiến ông phải cân nhắc rất kỹ, thử nghiệm thêm một số cầu thủ trong các buổi tập tới

Để chuẩn bị cho giải đấu, HLV Trần Hiển đã lên kế hoạch triển khai các bài tập chiến thuật chuyên sâu nhằm nâng cao sự đồng bộ và hiệu quả trong lối chơi. Một trong những nội dung đầu tiên được chú trọng là các tình huống cố định. Các cầu thủ được tập luyện kỹ càng để tận dụng tối đa các pha đá phạt, từ những đường treo bóng vào vòng cấm đến các cú sút phạt trực tiếp. Đồng thời, họ cũng thực hành các phương án phòng ngự trong những tình huống tương tự, với yêu cầu giữ vị trí chặt chẽ và phản ứng nhanh.

Tiếp theo, HLV cho đội tập bài chồng biên, một chiến thuật đòi hỏi sự ăn ý giữa hậu vệ biên và tiền vệ cánh. Những pha phối hợp này được thực hiện liên tục với mục tiêu tạo ra khoảng trống ở hành lang biên để thực hiện các đường căng ngang hoặc tạt bóng vào vòng cấm. Để tăng tính đa dạng, ông còn yêu cầu các cầu thủ chạy chỗ linh hoạt để tạo bất ngờ trước hàng phòng ngự đối phương.

Bài tập tam giác phối hợp cũng được đưa vào giáo án nhằm cải thiện khả năng giữ bóng và triển khai t·ấn c·ông ở các khu vực chật hẹp. Ba cầu thủ trong cùng một nhóm sẽ liên tục di chuyển, chuyền bóng và đổi vị trí với nhau để duy trì quyền kiểm soát bóng, đồng thời tìm kiếm cơ hội phá vỡ tuyến phòng ngự của đối thủ. Đây là bài tập đòi hỏi sự nhạy bén và kỹ thuật cao.

Đặc biệt, cự ly đội hình là yếu tố HLV Trần Hiển nhấn mạnh trong tất cả các buổi tập. Ông thường xuyên cho đội luyện các tình huống giả định, yêu cầu từng cầu thủ giữ đúng vị trí và khoảng cách phù hợp giữa các tuyến. Điều này không chỉ giúp đội duy trì sự cân bằng giữa t·ấn c·ông và phòng ngự mà còn đảm bảo sự hỗ trợ lẫn nhau trong mọi pha bóng. HLV đặc biệt khắt khe với các tình huống chuyển trạng thái, khi toàn đội phải di chuyển đồng bộ để không bị đối thủ khai thác khoảng trống. Những buổi tập chuyên sâu này không chỉ rèn kỹ năng mà còn xây dựng tính kỷ luật và sự hiểu ý giữa các cầu thủ, giúp đội bóng tiến gần hơn đến sự hoàn thiện trong lối chơi.

Lứa cầu thủ U19, sau ba buổi tập trung cường độ cao, đã nhanh chóng làm quen với ý đồ chiến thuật của HLV Trần Hiển. Các vị trí trong đội hình và những bài đánh chiến thuật đều dần trở nên nhuần nhuyễn, hứa hẹn sự đồng bộ và hiệu quả trong giải đấu sắp tới. Tuy nhiên, để các cầu thủ trẻ tích lũy thêm kinh nghiệm thực chiến, HLV quyết định tổ chức một trận đấu tập đặc biệt – một cơ hội có một không hai: thi đấu cùng các đàn anh đến từ đội tuyển quốc gia Đông Lào.

Ngày đấu tập, bầu không khí tại sân tập nóng hơn bao giờ hết. Khi xe bus chở đội tuyển quốc gia đến, tất cả cầu thủ U19 như nín thở. Từng đàn anh bước xuống trong trang phục thi đấu chỉnh tề, mang theo dáng vẻ tự tin, phong thái chuyên nghiệp và sự uy nghiêm của những người từng đại diện cho bóng đá Đông Lào trên trường quốc tế. Đứng đầu là Quang Hùng, đội trưởng của đội tuyển quốc gia, người được xem là biểu tượng của bóng đá Đông Lào. Anh mặc áo số 10 quen thuộc, sải bước đầy tự tin với nụ cười ấm áp, toát lên khí chất của một thủ lĩnh thực thụ.

Lứa U19, những người vốn chỉ nhìn thấy các đàn anh qua màn hình TV, giờ đây không giấu nổi sự ngưỡng mộ pha lẫn hồi hộp. Ánh mắt họ dõi theo từng bước chân của các ngôi sao, trong lòng dâng lên niềm phấn khích và tự hào. HLV Trần Hiển mỉm cười khi nhìn thấy tinh thần đó. Ông hiểu rằng, dù đây chỉ là một trận đấu tập, nhưng ý nghĩa của nó còn lớn hơn nhiều: các cầu thủ trẻ sẽ không chỉ học hỏi về chiến thuật và kinh nghiệm, mà còn được tiếp thêm động lực và khát khao để vươn tới đỉnh cao.

Khi các cầu thủ trẻ vỡ òa trong niềm vui sướng vì được gặp những thần tượng bằng xương bằng thịt, Quang Hưng lại tỏ ra khác biệt. Ánh mắt cậu dõi theo người anh trai Quang Hùng – đội trưởng đội tuyển quốc gia – nhưng không mang sự hào hứng như đồng đội. Thay vào đó, trong ánh mắt ấy ẩn chứa một điều gì đó khó nói. Ngưỡng mộ, ghen tị, và có lẽ là những cảm xúc mà cậu chưa từng thổ lộ. Dường như việc gặp anh trai trong hoàn cảnh này khơi gợi lên những cảm xúc sâu kín mà Quang Hưng luôn giấu kín sau vẻ ngoài trầm lặng của mình.

Ngược lại, Xuân Mai, người vốn không theo dõi bóng đá đỉnh cao trong nước thường xuyên, lại bị choáng ngợp trước sự xuất hiện của các cầu thủ đội tuyển quốc gia. Những bước đi dứt khoát, phong thái tự tin và ánh mắt sắc bén của họ khiến Xuân Mai cảm nhận được một luồng "bá khí" tỏa ra từ từng người. Cậu không thể rời mắt khỏi những người đàn anh mà mình chỉ vừa mới gặp, cảm giác như họ mang theo một thứ hào quang tự nhiên, thu hút mọi ánh nhìn mà không cần phải cố gắng.

Trong lòng Xuân Mai trào dâng sự ngưỡng mộ và nể phục. Đây là những người giỏi nhất, những người đã chiến đấu hết mình vì bóng đá Đông Lào trên trường quốc tế. Niềm tự hào khi được đứng chung sân với họ khiến cậu cảm thấy phấn khích và tràn đầy động lực.

Thủ quân Quang Hùng nở nụ cười rạng rỡ, vui vẻ chào hỏi và trò chuyện với các đàn em U19. Dáng vẻ thoải mái nhưng toát lên sự tự tin của một người thủ lĩnh dày dạn kinh nghiệm. Khi ánh mắt anh đặt lên Quang Hưng – cậu em trai giờ đã là đội trưởng U19 – khóe môi anh khẽ nhếch lên đầy tự hào. Dù không nói thành lời, nhưng cảm xúc trong ánh mắt anh rõ ràng: niềm vui khi thấy em trai mình đang từng bước trưởng thành và gánh vác trách nhiệm quan trọng của một đội bóng trẻ.

Quang Hùng nhanh chóng hướng sự chú ý của tất cả về trận đấu sắp tới.

"Hôm nay anh và các đồng đội tới đây để luyện tập và trao đổi kinh nghiệm với mấy đứa" Mấy đứa phải cố hết sức, đem hết sở học của mình ra. Có như vậy, bọn anh mới có thể giúp mọi người khắc phục những điểm chưa tốt và hoàn thiện hơn kỹ năng chơi bóng."

Những người đàn anh không đến đây để thể hiện sự vượt trội, mà để đồng hành, truyền lại những kinh nghiệm quý giá mà họ đã tích lũy qua biết bao trận chiến trên sân cỏ quốc tế. Sự nhiệt tình và thân thiện của Quang Hùng khiến cả đội U19 thêm phần thoải mái, đồng thời khơi dậy quyết tâm thể hiện tốt nhất của mình trong trận đấu tập đặc biệt này.

Sau màn chào hỏi làm quen, Trận đấu giữa hai đội bắt đầu.

Các cầu thủ U19 được giao bóng trước, nhưng việc đó không có nhiều ý nghĩa khi mà Chỉ sau vài đường chuyền ngắn, các đàn anh ở đội tuyển quốc gia đã nhanh chóng áp sát, tổ chức một pha vây hãm hoàn hảo và giành lại quyền kiểm soát bóng. Pha thu hồi gọn gàng đó như một lời khẳng định: kinh nghiệm và kỹ năng của họ vẫn vượt xa các đàn em.

Trên sân, sự khác biệt về đẳng cấp dần bộc lộ. Các cầu thủ U19, dù đã rất nỗ lực, vẫn bị cuốn vào lối chơi tốc độ và áp lực cao mà các đàn anh tạo ra. Không ít cầu thủ trẻ tỏ ra lúng túng, liên tục phải đuổi theo trái bóng mà không kịp giữ đúng vị trí. Mỗi lần các đàn anh triển khai bóng, họ dễ dàng tìm được khoảng trống để khai thác, khiến đội hình U19 chao đảo.

Ngoài đường biên, HLV Trần Hiển không giấu nổi sự sốt ruột. Khi thấy đội hình bắt đầu r·ối l·oạn, ông hét lớn: "Giữ vị trí! Giữ vị trí thi đấu!" Tiếng hô vang vọng khắp sân như hồi chuông thức tỉnh các cầu thủ trẻ. Nghe lời nhắc nhở của HLV, cả đội dần định thần lại, cố gắng bá·m s·át vị trí được giao và duy trì cự ly đội hình. Sự xô lệch ban đầu giảm đi, và họ bắt đầu phối hợp chặt chẽ hơn để chống lại sức ép từ các đàn anh.

Trong suốt trận đấu, Xuân Mai không bỏ lỡ bất kỳ khoảnh khắc nào để quan sát “Dòng Chảy” của những cầu thủ thi đấu ở cấp độ cao nhất.

Dòng Chảy này, theo cách mà Xuân Mai lý giải, là sự kết hợp tinh tế giữa kỹ năng, tốc độ, sự tinh quái và khả năng đọc trận đấu. Mỗi dòng chảy mang một màu sắc riêng biệt, mỗi màu tượng trưng cho một cấp độ thi đấu và sự tiến bộ qua từng giai đoạn của trận đấu. Quan sát được dòng chảy đồng nghĩa với việc nắm được hướng đi của nó giúp Xuân Mai không bị động trong tình huống. Đó là chìa khóa để nó chiếm ưu thế trong những pha bóng đối mặt.

Xuân Mai nhớ lại những dòng chảy mà cậu đã gặp qua trong suốt thời gian chơi bóng, những cấp độ mà cậu đã từng cảm nhận và phân loại như: Xám, Lục, Lam, Đen, Vàng, Đỏ, Tím. Mỗi màu đều có ý nghĩa riêng, và mỗi cấp độ ấy là một thách thức mà Xuân Mai phải đối mặt. Tuy nhiên, lần này, đối diện với các cầu thủ đội tuyển quốc gia, cậu nhận thấy một dòng chảy mới, một màu sắc chưa từng gặp trước đây: Màu Cam.

Dòng Chảy Màu Cam này thay đổi theo thời gian của trận đấu, có lúc nhẹ nhàng, nhưng đôi khi lại bùng lên mãnh liệt, tạo ra những pha bóng khiến đội U19 lúng túng và phải bá·m s·át với tốc độ của trận đấu. Xuân Mai cảm nhận được sự linh hoạt trong việc di chuyển của các cầu thủ đàn anh,

Mặc dù là đội bóng trẻ, U19 biết mình đang đại diện cho một quốc gia, và không thể để ai coi thường muốn đá sao thì đá. Khi bóng tiếp cận khung thành, Trần Phong mạnh mẽ nhanh chóng lao ra để phá bóng. Nếu cậu bị vượt qua, Xuân Mai ở vị trí hậu vệ cánh phải đã sẵn sàng lao vào hỗ trợ, như một phần trong chiến thuật bọc lót mà đội đã rèn luyện. Mọi thứ diễn ra suôn sẻ, Trần Phong kịp phá bóng và Xuân Mai thu hồi thành công.

Quả bóng được chuyền nhanh chóng qua hai nhịp, và đến chân của tiền vệ phòng ngự, trước khi nó tiếp tục hành trình đến vị trí của Quang Hưng. Mọi thứ chuyển động trong một nhịp điệu mượt mà, như thể mỗi cầu thủ đều biết rõ mình phải làm gì. Khi bóng đến chân Quang Hưng, một luồng ánh sáng màu tím bỗng chốc tỏa sáng rực rỡ quanh cơ thể cậu, như một dấu hiệu của sự tinh tế và khả năng chơi bóng ở cấp độ cao. Ánh sáng tím ấy len lỏi qua những sắc cam của lứa đàn anh, rồi sau đó, Quang Hưng vung chân dứt điểm một cách lạnh lùng. Bóng bay vào lưới, ghi bàn đầu tiên cho đội trẻ.

"Không ngờ được phải không?" Quang Hưng quay lại, lạnh lùng nhìn anh trai Quang Hùng, như muốn gửi một thông điệp đầy tự tin và quyết đoán.

Quang Hùng đứng bên ngoài, chỉ cười khẩy, không nói gì

Việc Bị thủng lưới trước, đã đánh trúng vào lòng tự trọng của các bậc đàn anh. Sự ngạo mạn ban đầu nhanh chóng tan biến, thay vào đó là quyết tâm nghiêm túc hơn trong việc răn dạy lớp trẻ một bài học nhớ đời. Từ giây phút đó, những cầu thủ đội tuyển quốc gia không còn chơi với tâm lý chủ quan, họ tập trung và quyết liệt hơn, không để cho đội U19 có thêm cơ hội nào.

Khi toàn đội chuyển sang trạng thái t·ấn c·ông, những dòng chảy mạnh mẽ như cuốn về phía khung thành đội U19. Những pha t·ấn c·ông ấy diễn ra dồn dập, nhanh như vũ bão. Xuân Mai, đứng ở vị trí hậu vệ cánh phải, chỉ có thể cười khổ trước những tình huống đó. Cậu hiểu rằng mình không thể rời khỏi vị trí của mình để lao lên hỗ trợ đồng đội, vì nếu làm vậy, hàng thủ của đội sẽ mất đi sự chắc chắn. Trung lộ có Trần Phong làm hòn đá tảng, nhưng đối phương liên tục chơi bài tạt cánh đánh đầu, tạo ra những tình huống nguy hiểm.

Lần một, lần hai, đội U19 phải chịu những pha bóng dội thẳng vào khung thành, nhưng lần ba, các cầu thủ trẻ đã có sự chuẩn bị tốt hơn, đặc biệt là ở cánh phải. Xuân Mai đứng vững, đối diện với những cầu thủ t·ấn c·ông đầy kinh nghiệm, nhưng cậu tự tin với thể hình, thể lực và kỹ thuật của mình. Cậu thi đấu sòng phẳng, không hề lép vế trước đối phương, thậm chí có vài tình huống t·ranh c·hấp thành công. Sau đó, Xuân Mai thực hiện mấy đường chuyền dài chuẩn xác sang phần sân đối phương, mở ra những đợt phản công chớp nhoáng.

Quang Hưng và hàng công có cơ hội uy h·iếp khung thành đối phương, khiến các trung vệ của đội tuyển quốc gia phải lùi lại phòng ngự trong trạng thái báo động. Tuy nhiên, dù đã có những tình huống gây sóng gió, đội U19 vẫn chưa thể chuyển hóa thành bàn thắng. Lý do chính là kinh nghiệm còn non nớt, và trước những trung vệ vững chãi của đội tuyển quốc gia.

“Tre già măng mọc”

“Anh hùng xuất thiếu niên”

Dù thất bại chung cuộc với tỷ số 6-2, đội U19 đã học được vô số bài học quý giá từ trận đấu đáng nhớ này. Mặc dù các đàn anh vượt trội về kinh nghiệm và thể lực, nhưng lối chơi và quyết tâm của các cầu thủ trẻ đã khiến họ phải liên tục cảnh giác. Những pha bóng của đội U19, dù không thể chuyển hóa thành bàn thắng, vẫn cho thấy sự uy h·iếp nhất định.

Sau nhiều pha bóng hú vía và những lần phải lùi về phòng ngự trong tình huống nguy hiểm, họ bắt đầu nhận ra rằng thế hệ trẻ không hề dễ bị xem thường. Mặc dù chiến thắng vẫn thuộc về các anh lớn, nhưng qua từng pha bóng, họ cũng nhận thấy sự trưởng thành nhanh chóng của các cầu thủ U19. Dần dần, họ hiểu rằng nếu không cẩn thận, thế hệ trẻ sẽ không chỉ đuổi kịp mà còn có thể thay thế họ trên đội tuyển quốc gia trong tương lai không xa.

Kết thúc buổi tập là một bữa ăn tập thể, nơi các cầu thủ U19 và đàn anh cùng ngồi quây quần, trò chuyện rôm rả. Không khí trở nên náo nhiệt khi các cầu thủ trao đổi kinh nghiệm, kể lại những câu chuyện về sân cỏ, những trận đấu đỉnh cao mà đội tuyển Đông Lào đã chiến đấu với những đối thủ sừng sỏ. Những khoảnh khắc hào hùng, những pha bóng ngoạn mục, và những kỷ niệm không thể nào quên đều được các cầu thủ chia sẻ với sự hứng khởi và niềm tự hào.

Một số người trẻ, còn ngập tràn sự ngưỡng mộ, không ngần ngại xin chữ ký, xin chụp ảnh với các bậc đàn anh. Đặc biệt là Quang Hùng, thủ q·uân đ·ội tuyển quốc gia, người đã để lại dấu ấn sâu đậm trong lòng các cầu thủ U19.

Chương 106: Chuyến Thăm Bất Ngờ.