Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 141: Vòng Đấu Mờ Ám.

Chương 141: Vòng Đấu Mờ Ám.


Trong lúc Khang đang đau đầu vì chuyện cá nhân thì Vòng thi đấu thứ ba, giống như một cứu cánh, giúp cậu thoát khỏi mớ rắc rối ở phòng trọ.

Trận đấu vòng ba, đội Vũng Tàu sẽ đến làm khách trên sân của Hồng Anh Gia Lai. Khác với những trận đấu trước, đây chỉ là một vở kịch đã được sắp đặt kết quả đến từ hai đội.

Việc thi đấu xa nhà đồng nghĩa với việc có chút thời gian để Khang tránh xa cái bóng phiền phức mang tên Hồng Baby. Nhưng điều đó cũng không khiến tâm trạng cậu khá hơn. Những ngày qua, cậu đã mất tập trung, mệt mỏi vì chuyện riêng, để rồi bây giờ ngay cả quyền thi đấu cũng bị tước đoạt.

Ở phía xa, HLV đang đứng sát đường biên, trao đổi điều gì đó với Quang Lâm và một vài cầu thủ trụ cột. Đội phó chăm chú lắng nghe phổ biến chiến thuật, nhưng đó chỉ là thủ tục trước trận mà thôi, sau khi làm việc với ban huấn luyện, Quang Lâm bắt đầu gọi mấy anh em trong hội kín lại với nhau, họ sẽ làm gì ở trong trận đấu này.

Khang ngồi dự bị, trước giờ bóng lăn, Quang Lâm có tới trao đổi riêng với cậu.

“Còn tiền trong thẻ không?”

“Tiền hôm nọ anh đưa em cho cô ta dùng rồi, hiện chỉ còn vài củ trong thẻ thôi.”

Quang Lâm nói thì thầm.

“Muốn kiếm tiền thì All in vào kèo tỷ số 2-2. Trận này khỏi đá, mày cứ ngồi ngoài thôi, có cho vào sân cũng chỉ chạy, đừng cố gắng làm gì cả. không phạt góc, không kiếm thẻ. hiểu chưa.”

Khang gật đầu, rất nhanh hiểu ra thời cơ kiếm tiền mà Lâm hay nói tới. Bây giờ anh mới hiểu, kết quả của trận đấu đã được định đoạt trước giờ bóng lăn rồi. Đây cũng là một cơ hội để tăng số tiền trong tài khoản.

Khang All in theo những gì đã dặn dò, sau đó ung dung cùng đội bóng đi vào đường hầm ra sân thi đấu.

Trận đấu bắt đầu. HAGL nhập cuộc có phần chệch choạc, trong khi Vũng Tàu chơi ép sân ngay từ những phút đầu tiên. Mọi chuyện diễn ra đúng như dự tính—đội khách có bàn thắng sớm, thậm chí không chỉ một, mà là hai bàn trong hiệp một. Khán giả trên khán đài hò reo phấn khích, nhưng Khang chỉ ngồi yên, tay siết chặt lấy mép áo đấu.

Cậu đã quá hiểu chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo.

Hiệp hai thi đấu rất kịch tính, HAGL có bàn rút ngắn tỉ số, hai đội thi đấu nỗ lực về cuối trận, nhiều thẻ vàng, và một bàn thắng cho HAGL.

Trận đấu kết thúc với kết quả hòa. Khán giả đến xem sung sướng vì được chứng kiến một trận cầu hấp dẫn đến những phút cuối cùng. Còn cầu thủ hai đội sung sướng vì tiếng còi kết thúc cũng báo hiệu tiền chảy về tài khoản.

Ai nấy đều không giấu được nụ cười trên môi. hớn hở chạy vào phòng thay đồ.

Sau trận đấu, Khang mở điện thoại, nhìn con số trong tài khoản cá cược vừa tăng vọt mà khóe môi không khỏi nhếch lên một nụ cười hài lòng. Trận này, cậu đã chơi lớn, đặt tiền theo đúng những gì Quang Lâm tư vấn.

Quang Lâm vỗ vai cậu, nhếch mép cười:

— Tao đã bảo rồi mà, cứ theo anh là không bao giờ đói. Tiền bóng đá chỉ chờ lương thưởng thì chỉ có ăn cám. Mày rút tiền ít thôi, rút nhiều coi chừng bị lộ.

Khang gật đầu. Cậu không phải loại người quá ngây thơ để không hiểu những gì đang diễn ra xung quanh mình. Từ ngày theo Lâm, cậu chưa bao giờ thiếu tiền tiêu, thậm chí còn sinh hoạt dư dả hơn cả thời gian trước. Quần áo hàng hiệu, đồng hồ xịn, những bữa nhậu no nê—mọi thứ cứ như thể đã được dọn sẵn trên bàn, chỉ chờ cậu đưa tay ra nhận.

Nhưng trong lòng cậu vẫn có chút gì đó lấn cấn. Ngay từ đầu, cậu yêu bóng đá vì niềm đam mê, vì khao khát thi đấu, chứ không phải vì những con số trên bảng kèo. Nhưng rồi, cuộc sống thực tế phức tạp hơn nhiều so với những giấc mơ thuở nhỏ.

Quang Lâm dường như đọc được suy nghĩ trong mắt cậu, anh bật nắp lon bia, nheo mắt nhìn đối phương đầy ẩn ý:

“ Đừng suy nghĩ nhiều. Muốn sống thì phải thích nghi, chúng ta có tiền, khán giả được vui, vậy thì việc gì phải lăn tăn phải không nào.”

Khang nốc cạn lon bia, vui mừng làm một hớp, ánh mắt có chút trầm tư. Cậu không thể phủ nhận rằng từ ngày Hồng Baby xuất hiện, cuộc sống của cậu như bị một lớp sương mù dày đặc bao phủ. Cô ta luôn xuất hiện bất thình lình, xen vào từng khoảng thời gian riêng tư của cậu, từ sân tập đến quán bia, thậm chí còn chụp lén cậu đăng lên mạng xã hội.

“ Em nói thật, nếu trận này được vào sân, em cũng không thể hiện được nhiều? Đầu óc không thông, chân tay cũng bủn rủn. phải nghĩ cách dứt điểm thôi.”

Quang Lâm bật cười, lắc đầu:

“ Chuyện Hồng Baby đó hả, Mày đúng là non quá, chuyện này dễ mà. Phụ nữ thì để phụ nữ giải quyết với nhau.”

Khang cau mày:

“Ý anh là sao?”

Lâm nghiêng người, chống khuỷu tay lên bàn, giọng hắn chậm rãi mà chắc nịch:

“Chỉ cần mày tìm một đứa ghê gớm hơn nó, tự khắc nó sẽ rút lui. Con gái sợ nhất là đối thủ mạnh hơn mình.”

Khang im lặng, nhìn chằm chằm vào mặt bàn. Lời của Quang Lâm không phải không có lý.

“Nhưng kiếm đâu ra một người phụ nữ đủ "đô" để đối phó với Hồng Baby đây? Cô ta hay mè nheo khóc lóc ăn vạ, to tiếng một chút là cả xóm lại um lên, lời ra lời vào. trông vậy chứ cô ta liều lĩnh lắm, làm rối tung đội bóng thì sao?”

Quang Lâm gật gù.

“Cũng đúng, Nó đã mặt dày tới ăn bám thì không có dễ nhả ra đâu. Thôi thì cố gắng nín nhịn chờ thằng KHương về để nó xử lý. Với lại thay vì chống đối, sao mày không thử thay đổi cách tiếp cận xem. thỏa hiệp cô ta một chút, để không khí bớt căng thẳng. “

Quang Lâm cười nhạt.

“Mày càng giãy dụa thì nó càng quấn lấy. càng khó khăn thì nó sẽ chỉ nhìn vào mày mà thôi. Mày cứ theo anh, kiếm nhiều tiền, đập vào mặt nó. mua sắm, đưa đi làm đẹp các thứ. Nó có thú vui khác tự nhiên sẽ ít để ý đến mày hơn. Vài vòng sau chúng ta ra ngoài bắc thi đấu, sẽ tìm cách liên lạc với anh của mày, kêu ổng về xử lý.”

Khang tò mò hỏi.

“Anh biết chỗ anh Khương à?”

“Anh mày thi đấu vài năm rồi, vào nam ra bắc thường xuyên, mấy chỗ quen biết, chắc không khó để dò hỏi tin tức.”

“Được rồi, em sẽ nghe anh.”

Tiếng cụng lon lại vang lên, báo hiệu cho một chương mới.

Sau chuyến thi đấu xa nhà, Duy Khang trở về với một tâm thế khác. Trước đây, cậu luôn cảm thấy phiền phức khi phải chung sống với Hồng Baby, thậm chí tìm cách đuổi cô đi. Nhưng sau một thời gian xa cách, Khang dần chấp nhận sự hiện diện của cô. Cậu không còn phản ứng gay gắt hay tìm cách tránh né như trước, mà thay vào đó chọn cách chăm sóc cô một cách chừng mực—đủ để không mang tiếng là phũ phàng, nhưng vẫn giữ khoảng cách nhất định, tránh những tiếp xúc thân mật không cần thiết.

Việc đầu tiên Khang làm sau khi trở về là tìm một nơi ở mới. Căn phòng trọ cũ chật chội khiến cả hai không có không gian riêng tư, mà tình cảnh này kéo dài chỉ càng làm mối quan hệ giữa họ thêm căng thẳng. Sau vài ngày tìm kiếm, cậu quyết định thuê một căn hộ mới với giá năm triệu một tháng. Căn hộ có hai phòng ngủ riêng biệt, phòng khách rộng rãi và đầy đủ tiện nghi. Quan trọng nhất là nó sạch sẽ, thoáng đãng, khác hẳn với không gian ngột ngạt trước đây.

Hồng Baby ban đầu còn tỏ vẻ khó chịu khi Khang tự ý quyết định mà không hỏi ý kiến cô. Nhưng ngay khi bước vào căn hộ mới, sự bất mãn nhanh chóng tan biến. Không gian gọn gàng, tiện nghi khiến cô hài lòng hơn hẳn. Ít làm nũng hơn.

Khang nhanh chóng nhận ra một quy luật đơn giản: chỉ cần dùng tiền đúng chỗ, Hồng Baby sẽ không làm khó cậu. Mỗi khi cô than phiền về một vấn đề nào đó, từ chuyện ăn uống, mua sắm đến những thứ lặt vặt trong nhà, cậu chỉ cần đưa tiền để cô tự giải quyết. Cách này tuy không giúp hai người thân thiết hơn, nhưng ít nhất nó khiến cuộc sống chung trở nên dễ thở.

Hồng Baby dần thích nghi với cách sắp xếp này. Thay vì phàn nàn, cô tận hưởng những gì Khang mang lại, một nơi ở tốt, sự thoải mái, và quan trọng nhất là không bị gò bó. Mặc dù vậy, đôi khi cô vẫn thử chọc ghẹo Khang, xem giới hạn của cậu ở đâu.

Nhưng lần nào cũng vậy, Khang chỉ đáp lại bằng một nụ cười nhẹ, không phản ứng cũng không né tránh, khiến cô không thể tìm ra kẽ hở nào để trêu chọc thêm.

Chương 141: Vòng Đấu Mờ Ám.