Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Từ Ao Làng Ra Biển Lớn
Unknown
Chương 145: Chỉ Trích.
Sau trận hòa 3-3 đầy kịch tính ở vòng 5, giới truyền thông và cộng đồng người hâm mộ TP.HCM có những phản ứng trái chiều về màn trình diễn của đội bóng. Một bộ phận ghi nhận tinh thần chiến đấu kiên cường và khả năng không bỏ cuộc của các cầu thủ, đặc biệt là những phương án t·ấn c·ông đã phát huy hiệu quả trong trận đấu. Tuy nhiên, không ít người lại chỉ trích những điểm yếu bộc lộ, nhất là ở khâu phòng ngự và sự thiếu tập trung ở những thời điểm quan trọng.
Trong đó, Xuân Mai trở thành tâm điểm tranh cãi. Dù anh là người kiến tạo bàn gỡ hòa quý giá ở phút cuối, nhưng đối với một số người, pha bóng xuất thần đó không đủ để xóa đi màn trình diễn nhạt nhòa trước đó. Họ cho rằng anh thiếu sự tham gia vào lối chơi chung, không tạo ra nhiều tác động đáng kể suốt phần lớn trận đấu. Những chỉ trích cá nhân bắt đầu xuất hiện, cho rằng Xuân Mai chưa đáp ứng được kỳ vọng.
Dẫu vậy, cũng có những ý kiến bảo vệ cầu thủ trẻ này, nhấn mạnh rằng đội bóng đã dành phần lớn thời gian t·ấn c·ông cánh trái, khiến Xuân Mai ít có cơ hội thể hiện. Bên cạnh đó, khoảnh khắc kiến tạo quyết định cũng cho thấy giá trị của anh trong những tình huống quan trọng.
Việc Xuân Mai trở thành tâm điểm bàn luận không chỉ xuất phát từ màn trình diễn của anh trong trận đấu mà còn vì sự so sánh với cựu cầu thủ TP.HCM – Duy Khương, người đang tỏa sáng rực rỡ trong màu áo Bà Rịa - Vũng Tàu.
Khi TP.HCM vẫn loay hoay tìm kiếm sự ổn định, "Ó Biển" lại bay cao với chuỗi trận ấn tượng, duy trì mạch bất bại từ đầu mùa. Sau trận hòa đầy tính toán với HAGL, hai vòng gần nhất, họ giành những chiến thắng thuyết phục, qua đó giữ vị trí thứ hai trên bảng xếp hạng với 13 điểm, chỉ kém PVF-CAND.
Duy Khương, dù không phải nhân tố chính trong đội hình xuất phát, nhưng lại đóng vai trò "v·ũ k·hí kết liễu" khi vào sân từ ghế dự bị. Hai cú đúp trong hai vòng đấu liên tiếp giúp anh nâng tổng số bàn thắng lên con số 8 sau 5 vòng đấu, sánh ngang với tiền đạo Tobi của CAND. Hiệu suất ghi bàn ấn tượng này khiến không ít người hâm mộ TP.HCM tiếc nuối khi chứng kiến một tài năng từng thuộc về họ nay lại tỏa sáng trong màu áo đội bóng khác.
Cuộc đối đầu giữa PVF-CAND và Bà Rịa - Vũng Tàu tại vòng 6 trở thành tâm điểm của sự chú ý khi cả hai đội đều đang có phong độ cao và giữ thành tích bất bại từ đầu mùa. Tuy nhiên, với việc chạm trán trực tiếp, ít nhất một trong hai đội có nguy cơ chấm dứt chuỗi trận ấn tượng của mình.
Giới truyền thông nhanh chóng vào cuộc, đưa ra hàng loạt phân tích và so sánh về chất lượng đội hình, lối chơi cũng như những con số thống kê quan trọng. PVF-CAND, với dàn cầu thủ giàu kinh nghiệm đang thể hiện sự ổn định và là đội ghi nhiều bàn thắng nhất giải. Trong khi đó, Bà Rịa - Vũng Tàu không sở hữu nhiều ngôi sao nhưng lại gây ấn tượng với lối chơi “tắc kè hoa” vô cùng đa dạng.
Một trong những điểm nóng được nhắc đến nhiều nhất là cuộc so tài giữa hai chân sút đang dẫn đầu danh sách ghi bàn – Tobi của PVF-CAND và Duy Khương của Bà Rịa - Vũng Tàu. Cả hai đều đã có 8 bàn thắng sau 5 vòng đấu, nhưng phong cách thi đấu của họ lại hoàn toàn khác biệt. Tobi là mẫu tiền đạo giàu thể lực, càn lướt, đè đầu cưỡi cổ đối phương. Trong khi Duy Khương là một cầu thủ “Đặc dị” kỹ thuật đi bóng đã đạt đến cảnh giới “thượng thừa” so với mặt bằng chung các cầu thủ nội địa. Cậu ta sẽ là một con bài tẩy trong trận đấu tới.
Liệu rằng sự đột biến mà Duy Khương sở hữu có tạo nên bất ngờ với những đối thủ giàu kinh nghiệm thi đấu của PVF CAND.
Khang không tỏ ra quá bận tâm về trận đấu sắp tới với PVF-CAND. Cậu ta đang ở giai đoạn thăng hoa trong sự nghiệp, trở thành một nhân tố quan trọng của Bà Rịa - Vũng Tàu và dần được người hâm mộ biết đến. Mọi thứ đang diễn ra theo chiều hướng tốt đẹp, khiến cậu cảm thấy tự tin và thoải mái hơn bao giờ hết.
Bên cạnh bóng đá, Khang còn có một sở thích khác – tốc độ. Nhờ mối quan hệ với Quang Lâm, cậu thường xuyên kiếm được một khoản tiền không nhỏ từ những "kèo" nội bộ. Với số tiền dư dả, cậu đã tự thưởng cho mình một chiếc xe phân khối lớn, thứ mà trước đây chỉ dám mơ ước. Việc đua xe cùng đám bạn cũ từng là niềm vui thời niên thiếu, và giờ đây, nó trở thành thú vui giúp cậu giải tỏa áp lực sau những buổi tập căng thẳng.
Những ngày rảnh rỗi, Khang không ngại phóng xe hàng trăm cây số, vượt qua những cung đường xuyên tỉnh, tận hưởng cảm giác tự do mà tốc độ mang lại.
Từ ngày cuộc sống khấm khá hơn, Hồng Baby cũng thay đổi. Trước kia, khi còn khó khăn, cô nàng luôn tỏ ra chu đáo, đòi nấu ăn, chăm sóc cho Khang như một người vợ đảm đang. Nhưng từ lúc chuyển vào chung cư đầy đủ tiện nghi, thói quen đó cũng dần biến mất. Khang thích sự tiện lợi, chỉ cần vài thao tác đặt hàng trên mạng, đồ ăn ngon hơn nhiều so với những bữa cơm tự nấu. Dần dà, Hồng Baby cũng chẳng còn mặn mà với chuyện bếp núc hay việc nhà.
Dù sao thì cô nàng vẫn còn trẻ, lại mang tính cách tiểu thư bánh bèo, không thích vất vả. Chỉ cần Khang chu cấp đầy đủ tiền tiêu vặt, cô ta cũng bớt mè nheo hay gây chuyện. Nếu muốn ra ngoài một mình, Khang chỉ cần nói rằng mình đi kiếm tiền, thế là Hồng Baby không dám làm phiền nữa. Mối quan hệ giữa hai người vì thế mà trở nên đơn giản
Chuyện cái thai của Hồng Baby ngay từ đầu đã khiến Khang nghi ngờ. Cậu chưa từng chấp nhận hay xác nhận điều đó, nhưng cũng không muốn gây rối, cứ để mặc cô nàng tự diễn. Tuy nhiên, sống chung lâu ngày, Khang để ý thấy cô ta vẫn dùng băng vệ sinh đều đặn mỗi tháng. Nếu thật sự có thai, điều này là không thể.
Ban đầu, Khang chỉ quan sát, chưa vội kết luận. Nhưng càng để ý, cậu càng chắc chắn đó chỉ là một cái bẫy. Cô ta không hề có thai, chỉ lợi dụng chuyện này để trói buộc cậu. Dẫu vậy, Khang không muốn lật tẩy ngay. Cậu có kế hoạch riêng, trước mắt vẫn cần giữ bình tĩnh, đợi khi tìm được anh trai rồi mới giải quyết triệt để.
Dù vậy, việc sống chung với Hồng Baby cũng là một vấn đề. Dù cô ta không làm phiền quá nhiều, nhưng một gã đàn ông khỏe mạnh ở độ tuổi sung mãn, ngày ngày ở chung một nhà với một cô gái mà không thể chạm vào, cảm giác đè nén là điều khó tránh khỏi.
Khang không thiếu tiền, nên cậu thuê thêm một căn hộ nhỏ ở ngoài. Ban đầu, cậu lấy lý do cần không gian riêng để tập trung cho sự nghiệp bóng đá. Hồng Baby nghe vậy thì cũng chẳng tra hỏi thêm. Với cô ta, miễn là Khang vẫn chu cấp đầy đủ tiền tiêu vặt, cô chẳng buồn quan tâm cậu đi đâu hay làm gì.
Căn hộ riêng này với Khang mà nói, giống như một vùng an toàn. Không ai làm phiền, không ai kiểm soát, cũng không có ai giở trò ép buộc. Quan trọng hơn, nếu cần giải quyết nhu cầu sinh lý cá nhân, cậu có thể chủ động tìm đối tác bên ngoài mà không phải chịu cảm giác bị trói buộc bởi một mối quan hệ giả tạo.
Đối với Khang, mọi chuyện đều đang đi đúng hướng. Cậu có vị trí vững chắc trong đội hình chính, thu nhập ổn định, cuộc sống cá nhân cũng không còn quá nhiều ràng buộc. Đời sống tinh thần thoải mái giúp cậu thi đấu với phong độ cao nhất.
Trong khi đồng đội và ban huấn luyện đều đang bàn tán, phân tích về trận đấu sắp tới với PVF_CAND, Khang lại chẳng mấy bận tâm.
Những người khác có thể áp lực, có thể lo lắng về trận đấu quan trọng, nhưng Khang thì không. Với cậu, bóng đá chỉ là một phần trong cuộc sống, không phải tất cả. Cậu thi đấu vì bản thân, vì tiền bạc, vì sự thoải mái mà nó mang lại. Chẳng việc gì phải gồng mình suy nghĩ quá nhiều về thành tích.
Quang Lâm tìm đến Khang sau cuộc họp nội bộ, khi cả đội kết thúc buổi tập nhẹ để hồi phục thể lực. Cậu ta vừa ngồi xuống đã vỗ vai Khang, giọng điệu hào hứng:
"Này, mày có biết trận đấu tới đang được nhắc đến thế nào không? Báo chí, truyền thông, mấy hội nhóm bóng đá trên mạng đều gọi đây là trận đấu tâm điểm của lượt đi đấy. Nếu thắng, đội chúng ta sẽ lên đầu bảng luôn!"
Khang ngả người ra sau, duỗi chân thoải mái, tay cầm lon bia lắc nhẹ rồi bật nắp. Cậu ta không nhìn Quang Lâm mà chăm chú nhìn bọt bia trào lên miệng lon, nhếch môi cười nhạt:
"cứ xỏ xảy ra sân đá bóng, có tiền lương thưởng, vậy là vui rồi. Hơi đâu lo mấy chuyện lớn lao đó."
Quang Lâm nhìn Khang chằm chằm, như thể không tin nổi cậu lại thờ ơ đến thế.
"Mày nghiêm túc đấy à? PVF đến giờ là mạnh nhất giải rồi, đánh bại họ, thì vô địch giải và thăng hạng là điều có thể xảy ra. lương cũng sẽ nhiều hơn một chút."
Khang nhấp một ngụm bia, lắc đầu:
"Ừ, thế cũng tốt, mà không có thì như bây giờ cũng được. Mà cuối tuần này có kèo nào ngon không?"
Quang Lâm cạn lời. Cậu ta biết Khang không giống những cầu thủ khác. Với nhiều người, bóng đá là đam mê, là hoài bão. Nhưng với Khang, nó chỉ là một công việc kiếm tiền.
Quang Lâm khoanh tay nhìn Khang, rồi lắc đầu:
"Tuần này tao nghỉ. Có trận đấu quan trọng, không muốn dính dáng gì tới mấy trò đỏ đen."
Khang nhướng mày, hơi ngạc nhiên:
"Sao lần này anh cẩn thận thế?"
Quang Lâm thở dài, nghiêm túc nói:
"Mày cũng nên tiết chế lại đi. Tao thấy dạo này mày đánh hơi mạnh tay đấy. Không phải kèo nào cũng ăn chặt đâu. một ngày nào đó đen đủi, coi chừng bay sạch vốn liếng mấy kèo trước."
Khang bật cười, chống tay lên bàn:
"Mất thì kiếm lại, có gì phải lo?"
Quang Lâm nhìn Khang chằm chằm, rồi lắc đầu:
"Thắng hay thua không quan trọng. Quan trọng là cái thói quen. Đời cầu thủ ngắn lắm, bây giờ còn trẻ còn khỏe còn chơi được, ít bữa nữa thân già sức yếu không ai cho vào đá đâu. Đừng có kiếm đồng nào sài đồng đấy, tính dần cho sau này."
Khang im lặng vài giây, rồi đổi chủ đề:
"Thế theo anh thì nên làm cái gì?"
Quang Lâm nhếch môi cười, ánh mắt lóe lên chút tính toán:
"Đầu tư vào mối quan hệ. Sau đó là vàng, bất động sản. kiếm một hai lô đất xây nhà mở cửa hàng gì đó. sau này giải nghệ còn có cái mà sống."
Khang chống cằm suy nghĩ một lát, rồi cười nhạt:
"Anh tính xa thật đấy, Mấy chuyện đầu tư đất đai, vàng bạc gì đó để sau tính. Giờ kiếm tiền dễ, em cứ tận hưởng đã."
Quang Lâm bật cười, lắc đầu:
"Đúng là còn trẻ nên chưa thấy mối nguy. Nhưng thôi, tao cũng không ép mày nghĩ nhiều. Mày cứ chơi theo cách của mày đi."
Khang cầm điện thoại, nhoài người tới gần hơn:
"Thôi bỏ mấy chuyện dài hạn đi, nói em nghe có kèo nào ngon không? Em hứa lần này đánh nhỏ thôi."
Quang Lâm liếc Khang một cái, rồi thở dài:
"Mày nói thế chứ tao biết kiểu gì cũng đánh mạnh tay. Nhưng mà thôi, mấy đồng bạc này có đáng gì. Tao có chỗ này uy tín hơn nhiều."
Khang nhướn mày, ánh mắt đầy tò mò:
"Chỗ nào? Cụ thể là gì?"
Quang Lâm đáp lại, giọng điềm đạm:
"Cứ thắng PVF đi rồi tao dẫn mày tới. Thua thì quên đi"
Câu nói mập mờ của Quang Lâm khiến Khang càng tò mò hơn. Từ trước đến nay, Lâm chưa bao giờ hứa hẹn vô ích, và những thứ anh ta giới thiệu đều không phải chuyện tầm thường. Khang tựa lưng vào ghế, trong đầu bắt đầu suy tính. Dù gì thì Bà Rịa Vũng Tàu cũng đang có phong độ tốt, một trận hòa hoặc chiến thắng trước PVF không phải là nhiệm vụ bất khả thi.